Chủ Nhật, 20 tháng 7, 2014

AI PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM VỀ TÌNH HÌNH ĐẤT NƯỚC HÔM NAY?

  .

Ai phải chịu trách nhiệm về tình hình đất nước hôm nay? 

TS. Tô Văn Trường 

Trong bất kỳ một cuộc lột xác thay đổi nào đều không tránh khỏi nỗi đau đớn về thể xác và tinh thần. Mục tiêu tối thượng phải tránh được đổ máu làm hao tổn hiền tài và nguyên khí quốc gia. Muốn tránh được điều này, thay đổi thể chế, đoàn kết dân tộc và thực hiện dân chủ phải thực sự bắt đầu từ trong đảng. Câu hỏi đặt ra là Đảng chọn gì? Chọn quốc gia, dân tộc hay chọn duy trì quyền lãnh đạo của nhóm thiểu số trong Đảng?
Có thể nói chưa có lúc nào đất nước ta lại lâm vào cơn khủng hoảng  lòng tin, đường lối phát triển tù mù và tình trạng ngày càng lún sâu vào khủng hoảng toàn diện cùng với nguy cơ lớn từ phía Trung Quốc đe dọa độc lập và chủ quyền quốc gia. Từng đảng viên, đặc biệt là những đảng viên giữ trọng trách lãnh đạo đất nước đều phải chịu trách nhiệm về tình hình đất nước hôm nay.

Việt Nam đứng áp chót “quốc gia đáng sống”

Theo công bố của Liên Hợp Quốc, Việt Nam đứng thứ 124/125 đất nước được khảo sát, có nghĩa là áp chót, chỉ đứng trên Lybia - đất nước bất ổn ở Trung Đông.

Bảng xếp hạng "Quốc gia đáng sống" dùng để đo những đóng góp của mỗi quốc gia cho hành tinh và nhân loại. Có 7 phương diện được xét đến đó là "đóng góp về khoa học công nghệ, về văn hóa, đóng góp vào hòa bình và an ninh thế giới,  trật tự thế giới, bảo vệ môi trường hành tinh, đóng góp vào sự phồn vinh và bình đẳng của thế giới, đóng góp về y tế sức khỏe từ văn hóa đến đóng góp để cái thiện hành tình và nâng cao sức khỏe cộng đồng".

Cũng theo bảng xếp hạng này, ba top đầu thuộc các nước Ireland, Phần Lan và Thụy Điển là các quốc gia tử tế nhất thế giới, người dân rất hạnh phúc và cởi mở.

Chế độ toàn trị
 
Khi tuyên thệ vào Đảng bất cứ người đảng viên nào cũng muốn cống hiến trí tuệ để dân giầu nước mạnh và xã hội văn minh.  Nhìn rộng hơn, trên thế giới có quốc tế xã hội chủ nghĩa với 156 đảng, trong đó có khoảng 50 đảng cầm quyền hoặc tham gia cầm quyền đề xuất nhiều ý tưởng tiến bộ như quyền con người, mục tiêu thiên niên kỷ, nổi bật nhất là các nước Bắc Âu. Nhiều nước tiên tiến phát triển dựa trên 3 trụ đỡ là tam quyền phân lập, kinh tế thị trường và xã hội dân sự đã được thực tế chứng minh là đúng hướng. 

Lâu nay, lãnh đạo nước ta vẫn ‘ngụp lặn’ mò mẫm tìm hướng đi không biết tương lai sẽ ra sao chẳng khác gì đưa cả dân tộc ra làm thí nghiệm như con chuột bạch khốn cùng. Đặt Hiến pháp cũng như luật pháp của một Quốc gia dưới cương lĩnh và các chỉ thị của Đảng Cộng sản dẫn đến chế độ toàn trị được thể hiện rõ ở mấy đặc trưng: một đảng duy nhất cầm quyền, một ý thức hệ thống trị, ba quyền hợp nhất (lập pháp, hành pháp và tư pháp), nhà nước cảnh sát, các tổ chức quần chúng chân rết nối dài, và có từng tầng lớp nhân dân bị coi là tội đồ.
 
Vấn đề Đảng cầm quyền, về thực chất đã hình thành và được đặt ra từ sau Cách mạng tháng 8/1945. Từ đó đến nay, không rõ nhiệm vụ này đã được triển khai nghiên cứu ra sao cho đến nay là sau 70 năm mà vẫn chưa rõ thì trách nhiệm thuộc về ai? Việc bố trí cán bộ lãnh đạo các cơ quan Nhà nước ở cả ba hệ thống lập pháp, hành pháp và tư pháp đều do Đảng quyết định (Ban chấp hành Trung ương hoặc Bộ Chính trị, Ban bí thư quyết định tùy theo chức danh). Nếu có bầu ở Quốc hội hoặc Hội đồng nhân dân  thì chỉ là hợp thức hóa quyết định của Đảng.
 
Vừng ơi, hãy mở cửa ra
 
Sự kiện Trung Quốc hạ giàn khoan HD 981 cùng với nhiều hành vi lấn chiếm thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, liên tục bắt giữ ngư dân, cho tầu húc chìm, phun vòi rồng vào các tầu thuyền của ta, xuyên tạc sự thật, khinh miệt lãnh đạo và dân tộc Việt Nam, bóc trần bộ mặt dã tâm, bành trướng đại Hán. Trong khi được quốc tế ủng hộ, toàn dân hỗ trợ lên án nhưng nhiều vị lãnh đạo vẫn ảo tưởng, lú lẫn tin vào quan hệ  “4 tốt và 16 chữ vàng”, lẩn tránh, cản trở, không dám kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế.  Bài học nhãn tiền là thái độ kẻ cả của Dương Khiết Trì Ủy viên quốc vụ Trung Quốc trịch thượng, quy cho “Việt nam quấy rối”; báo chí được coi là tiếng nói của Đảng cộng sản Trung Quốc  kêu gọi Việt Nam “ đứa con đi hoang hãy sớm quay đầu về”, hoặc bí thư Quảng Đông gởi “danh mục công việc phải làm” cho Bộ Ngoại giao ta thì bất cứ ai có lòng tự trọng cũng thấy bị sỉ nhục.
 
Thực tế đau lòng này phơi bày sự yếu kém cả về vai trò trách nhiệm và năng lực lãnh đạo của  đảng và  nhà nước trong  thời gian qua. Người dân thừa hiểu lỗi tại ai vì trách nhiệm trước hết thuộc Bộ Chính trị và Ban chấp hành Trung ương về tình hình nói trên và mong muốn họ vượt lên chính mình để khắc phục các sai lầm đã gây ra.
 
Trên mạng xã hội nhiều thông tin về lãnh đạo Đảng và Nhà nước đã ký kết thỏa thuận Thành Đô năm 1990, về hoạch định biên giới trên đất liền và vịnh Bắc Bộ, về kinh tế vv…Nhân dân là chủ đất nước và Quốc hội cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước theo Hiến pháp quy định cũng không được biết thực chất của nó là gì? Công khai, minh bạch những vấn đề nói trên là việc cần làm. Tất nhiên, nếu có một văn kiện nào đó giữa hai đảng, khi được công khai ra, mà nhân dân - dân tộc không chấp nhận, thì văn kiện đó chẳng có giá trị pháp lý gì cả. Cho nên "Vừng ơi! Hãy mở cửa ra"!.

Dân chủ trước hết phải từ trong Đảng

Trong khoa học kỹ thuật cũng như khoa học xã hội có qui luật: "All models are wrong - Mọi mô hình đều sai" và ngay cả mô hình của Mác cũng không thoát khỏi quy luật này. Vì vậy, những người khôn ngoan, có trí tuệ không bao giờ giáo điều, cứng nhắc mà cần phải biết tận dụng cái đúng của tất cả mô hình (học thuyết) làm nền tảng cho tư tưởng chủ đạo cho mục tiêu "vì sự nghiệp dân giàu nước mạnh xã hội dân chủ, công bằng văn minh". Dân chủ ở đây, chúng ta không nói về mặt thể chế mà chỉ bàn về vấn đề xây dựng dân chủ trong xã hội, xây dựng dân chủ trong chính nội bộ Đảng. Dân làm chủ bằng cách gì và làm chủ như thế nào tạm gọi nôm na là "cơ chế" để đảm bảo cho người dân thực hiện và phát huy tinh thần dân chủ thì không ai biết, hoàn toàn mù mờ. Vì vậy, xây dựng dân chủ hay xây dựng cơ chế để phát huy và bảo vệ tinh thần dân chủ cũng giống như là xây dựng con đường đi hướng tới mục tiêu dân chủ  là rất cần thiết.

Vấn đề nhân sự rất quan trọng, quyết định đến sự thành bại của đổi mới, quyết định tương lai của dân tộc. Muốn có được nhân sự tốt, đáp ứng được yêu cầu của đất nước, cách làm tốt nhất là công khai, minh bạch trong đời sống chính trị, công khai các ý kiến chỉ đạo, trách nhiệm của từng thành viên Bộ Chính Trị .

Ông Trường Chinh trong một bài phát biểu ở Hội nghị Trung ương khóa V trước thềm Đại hội Đảng lần thứ VI đánh giá công tác cán bộ phải trên nguyên tắc "gắn nắm việc với nắm người", nghĩa là người chịu trách nhiệm về công việc phải là người có tiếng nói quyết định trong việc tuyển chọn và đề bạt cán bộ.

Ý kiến của ông Trường Chinh khiến Trưởng ban tổ chức Trung ương hồi đó bị chạm nọc vì Ban Tổ chức của Đảng luôn muốn giữ vai trò quyết định trong công tác cán bộ, kể cả cán bộ của bộ máy nhà nước, nhưng Ban Tổ chức lại không phụ trách về công việc của Nhà nước. Đến nay, ý kiến của người "nắm việc" có được chú ý hơn khi tuyển chọn và đề bạt cán bộ, nhưng chưa phải có vai trò quyết định. Đấy là một trong những nguyên nhân khiến cho ở nước ta rất hiếm khi người phụ trách công việc bị xử lý khi công việc hư hỏng, hoặc có cán bộ dưới quyền làm bậy.

Muốn lựa chọn được người tài giỏi có bản lãnh, trí tuệ, uy tín ra giúp nước, trước hết phải thay đổi cách tuyển chọn nhân sự.  Có ý kiến cho rằng, quy chế giới thiệu nhân sự cho đại hội Đảng khóa 12 sắp tới vẫn như cũ có nghĩa là cơ quan lãnh đạo khóa trước đưa ra danh sách dự kiến cho đại hội bầu cử Ban chấp hành khóa sau. Lúc sinh thời, Ông Võ Văn Kiệt đã phản đối cách làm này vì cho rằng thiếu dân chủ mà phải tôn trọng quyền đề cử và ứng cử của các đại biểu tham gia đại hội Đảng. Ý kiến của ông Võ Văn Kiệt là thiểu số nhưng nhiều đảng viên tin rằng nhận thức là cả quá trình, nhất là trong thời đại tin học, thế giới phẳng thì các đại biểu tham dự đại hội Đảng lần thứ 12 sẽ khẳng định vai trò, vị thế và quyền quyết định của chính mình. 

Nhìn lại sự kiện Bình Dương, Đồng Nai, Vũng Áng (Hà Tĩnh) vừa qua, gần nghìn doanh nghiệp nước ngoài bị đốt, cướp phá không những tổn thất hàng trăm triệu đô la mà ngay cả uy tín của Việt Nam bị sứt mẻ nghiêm trọng, vậy mà cho đến nay không vị chức sắc nào ở địa phương bị kỷ luật, đặc biệt xuất phát nghiêm trọng nhất từ Bình Dương!?  Đơn vị quân đội chủ lực đóng gần Bình Dương cũng không kịp trở tay trấn áp bọn bạo loạn có tổ chức mà người ta nói huỵch toẹt là có bàn tay của tình báo Hoa Nam?  Chưa có nước nào cơ chế lại “chia ghế” phân chia quyền lực như ở Việt Nam. Tổng bí thư là Bí thư quân ủy Trung ương, Chủ tịch nước là Tổng tư lệnh lực lượng vũ trang, Thủ tướng lãnh đạo Bộ Quốc  phòng, do đó khi có sự biến như Bình Dương thì ai là người trực tiếp ra lệnh? Nếu mà chờ ý kiến hội ý tập thể thì còn gì là thời gian tính?

Văn hóa tiếp thu phản biện xã hội của lãnh đạo

Một bài học sâu xa là văn hóa tiếp thu phản biện xã hội (cầu thị, lắng nghe, tôn trọng ý kiến phản biện đa chiều). Không thể không đặt câu hỏi tại sao lãnh đạo đất nước lại mắc quá nhiều sai lầm, hầu như đụng đâu, sai đấy, làm đâu, hỏng đấy!  Quyết định càng lớn lại càng sai. Bên cạnh nhiều vị lãnh đạo tầm nhìn, tư duy, năng lực hạn chế  là đội ngũ tham mưu hỏng. Còn chốt kiểm soát cuối cùng là phản biện xã hội thì lại bị thù ghét thì còn ai chỉ dẫn, góp ý cho mình nữa. Chân lý của quyền lực đã thắng quyền lực của chân lý hết lần này đến lần khác. Không chỉ là văn hóa tiếp thu phản biện mà còn là văn hóa tự chịu trách nhiệm cá nhân.
 
Các vị tướng lĩnh điển hình như Nguyễn Quốc Thước, Nguyễn Trọng Vĩnh và nhiều trí thức có tên tuổi đã nhiều lần góp ý tâm huyết của mình gửi lãnh đạo Nhà nước nhưng đều nhận được phản hồi bằng “im lặng’ đáng sợ! Đã đến lúc Đảng, Quốc hội và Chính phủ phải nhận thức được rằng những tiếng nói phản biện xã hội không còn là những tiếng đàn bầu thánh thót du dương vì còn đâu những cánh đồng cỏ xanh non, những bờ xôi, ruộng mật, còn đâu những cánh rừng bạt ngàn Tây Nguyên vươn lên từ đất để bảo vệ đất. Những tiếng nói phản biện xã hội đang trở thành tiếng cồng, tiếng chiêng của Tây Nguyên hùng vĩ, là tiếng sóng gầm trong bão của biển Đông đang ôm ấp đất nước còng lưng hình chữ S mảnh mai đầy đau thương, bất hạnh này. Tiếng nói phản biện là tiếng lòng chắt lọc từ trí tuệ của các trí thức, người dân  có trái tim hàng đêm nhỏ máu trước vận nước.

Thay cho lời kết

Ai chịu trách nhiệm trước tình hình đất nước hiện tại thì quá rõ! Trên con đường phát triển đất nước và chấn hưng dân tộc, thay đổi và sẵn sàng thay đổi là thực sự cần thiết để trước hết là tồn tại và tiếp cận với những mục tiêu tốt đẹp hơn, hoàn thiện hơn. Không bao giờ có thứ gì là hoàn hảo. Mê muội, lú lẫn và lạc lõng là đồng nghĩa với cái chết theo cả hai nghĩa đen và bóng. 

Trong bất kỳ một cuộc lột xác thay đổi nào đều không tránh khỏi nỗi đau đớn về thể xác và tinh thần. Mục tiêu tối thượng phải tránh được đổ máu làm hao tổn hiền tài và nguyên khí quốc gia. Muốn tránh được điều này, thay đổi thể chế, đoàn kết dân tộc và thực hiện dân chủ phải thực sự bắt đầu từ trong đảng. Câu hỏi đặt ra là Đảng chọn gì? Chọn quốc gia, dân tộc hay chọn duy trì quyền lãnh đạo của nhóm thiểu số trong Đảng?

T.V.T

44 nhận xét :

  1. Hãy GẦM lên nhân dân

    Trả lờiXóa
  2. Chắc là Liên xô chịu

    Trả lờiXóa
  3. Thật buồn cho đất nước của tôi

    Trả lờiXóa
  4. Bai viet that thau tinh dat ly. Qua thuc toi da khoc khi doc bai viet nay. Dung la "Câu hỏi đặt ra là Đảng chọn gì? Chọn quốc gia, dân tộc hay chọn duy trì quyền lãnh đạo của nhóm thiểu số trong Đảng?"..... De nghi lanh dao Dang tra loi cho dan biet con lieu...

    Trả lờiXóa
  5. Những người lãnh đạo ĐCS VN phải hoàn toàn chịu trách nhiệm trước tình trạng đất nước bi đát như hiện nay!

    Trả lờiXóa
  6. Từ hàng chục năm nay, đặc biệt là từ sau 1975, Đất nước ta cùng với 90 triệu dân (hiện nay) luôn bị dẫn dắt bởi một cái được gọi là "BCT" gồm có hơn chục người. Hơn chục người (vừa không có trình độ, vừa yếu kém, không tài, không tâm lại bảo thủ) mà quyết định toàn bộ số phận một Dân tộc, một Đất nước. Đó chính là nguyên nhân sâu xa, là nguồn cội của tình trạng Đất nước vẫn nghèo nàn, lạc hậu, tụt hậu như hiện nay, là nguyên nhân để bọn bành trướng Bắc Kinh coi thường, khinh bỉ và luôn tìm mọi cách để thôn tính. Hãy cứ thử nhìn ra xung quanh, Cũng có một số nước trong khu vực luôn bị BK đe dọa, bắt nạt nhưng bọn bành trướng cũng không dám ngang ngược như với VN. Cái chính vẫn là, bọn chúng coi lãnh đạo VN chẳng ra cái quái gì.
    Không hiểu các vị có biết nỗi nhục này không hay vẫn cứ "tự sướng", luôn vỗ ngực cho mình là "sáng suốt", là "thiên tài"?

    Trả lờiXóa
  7. Chỉ có đồng tiền chịu trách nhiệm thôi?

    Trả lờiXóa
  8. DÂN VIỆT YÊU TỰ DOlúc 15:15 18 tháng 7, 2014

    Để đất nước VIỆT NAM ta phát triển về mọi mặt mà không gây sáo trộn lớn thì tốt nhất là đảng cộng sản phải đổi tên đảng, chấp nhận đa đảng và từ bỏ xây dựng xã hội chủ nghĩa

    Trả lờiXóa
  9. Ở các nước thì người dân bầu ra Tổng Thống, bầu ra QH, bầu trực tiếp ra người lãnh đạo của mình nên người ta tin tưởng vào những người ấy và những người được bầu ra làm việc phải chịu trách nhiệm trước ND .
    Còn VN thì cứ hô tuyệt đối tin tưởng vào Đảng, vào Nhà Nước. Nhưng rõ ràng là Đảng không phải do ND bầu ra , NN cũng do Đảng đẻ ra nên ND không tin tưởng Đảng và NN . Đ và NN cũng chỉ chịu trách nhiệm trước Đảng chẳng chịu trách nhiệm trước ND . Sai lầm thì Đảng kiểm điểm trong Đảng, hệ thống luật pháp không được đụng tới . Cho nên đảng viên chỉ biết tới Đảng, coi nhân dân là kẻ bị trị . Tư duy cho đại hội XII sắp tới vẫn cứ như thế thì chẳng khá gì hơn hiện tại !

    Trả lờiXóa
  10. tại sao chúng ta lại phải khóc !
    CHẲNG LẺ LÀM THÂN TRÂU NGỰA MẢI THẾ NẦY
    CHẲNG LẺ CỨ NHÌN HẾT ĐẠI HỘI NẦY ĐẾN ĐẠI HỘI KHÁC CỨ COCC VÀ THÁI TỬ VÀ CÔNG CHÚA ĐẢNG LÊN ĐÈ ĐẦU CỞI CỔ
    CHẲNG LẺ CỨ GIƯƠNG MẮT ĐỨNG NHÌN BỌN THÂN TÀU THÂN LỢI ÍCH LÀM CHỦ ĐẤT NƯỚC
    CÁI GÌ CỦNG CÓ CÁI GIÁ CỦA NÓ ,KHÔNG CÓ GÌ LÀ KHÔNG THỂ

    Trả lờiXóa
  11. Không ai chịu trách nhiệm cả. Chỉ có hậu quả là nhân dân hứng chịu tất cả thôi. Nếu nhân dân không muốn khổ đau thì con đường duy nhất là phải đồng lòng đứng lên xóa bỏ những gì đã gây tai hại cho mình thôi.

    Trả lờiXóa
  12. Bài viết rất buồn cho con đường của đất nước. Bài viết hay. Nhưng tác giả đề xuất giải pháp thực hiện dân chủ trong đảng, thì lại rất vướng, thấp về tư tưởng cải cách thể chế. Phần này đã làm hỏng cả bài viết

    Trả lờiXóa
  13. "ai phải chịu trách nhiệm về tình hình đất nước hôm nay"? câu hỏi này rất dễ trả lời nhưng lại không đi đến quy trách nhiệm cụ thể được cho một ai bởi: đảng cs lãnh đạo rất chung chung và không cá nhân nào chiụ trách nhiệm vì úm ba la đảng ta là thế!
    "làm sao cũng chẳng việc chi, nếu có việc gì cũng chẳng làm sao.
    làm chi cũng chẳng làm sao, nếu có thế nào cũng chẳng việc chi"
    "mất mùa là tại thiên tai
    được mùa là tại thiên tài đảng ta"

    Trả lờiXóa
  14. Thưa,KHÔNG CẦN SUY NGHĨ,trả lời ngay lập tức,đảng cộng sản VN - 100% chịu hoàn toàn trách nhiệm về sự sa sụt và tụt hậu sâu của đất nước và dân tộc VN !!!

    Trả lờiXóa
  15. Ma nào mà chịu !

    Trả lờiXóa
  16. Tìm ra người chịu, chết liền!

    Trả lờiXóa
  17. Vẫn sẽ chỉ là "im lặng đáng sợ" mà thôi.

    Trả lờiXóa
  18. Bài viết rất chuẩn xác. Nhưng vẫn chỉ sẽ là "IM LẶNG ĐÁNG SỢ" mà thôi!

    Trả lờiXóa
  19. Bài viết rất chân tình và sâu sắc. Cảm ơn tác giả Tô Văn Trường, một số ít trí thức không chịu cảnh làm con lừa của chế độ.

    Trả lờiXóa
  20. không ai chịu cả, khổ cho dân Việt tôi, nước Việt tôi
    bọn chúng cứ lầm lũi vơ vét ..., treo khẩu hiệu, triển lãm....

    Trả lờiXóa
  21. Tôi muốn gửi bài đăng trên Tễu Blog thì phải làm thế nào?

    Trả lờiXóa
  22. Hãy GẦM lên thanh âm của sư tử
    Tiếng GẦM giận dữ của ngàn năm
    Để xé toang những dồn nét sục sôi trong lồng ngực
    Để kẻ thù phách lạc, hồn xiêu
    Để thổi bay quân bán nước tham tàn
    Để dân tộc lại vươn vai đứng dậy
    Hãy GẦM lên nhân dân tôi

    Trả lờiXóa
  23. Hậu quả cuả bao nhiêu năm "ngu để trị" giờ đã thể hiện
    Cái đau đớn nhất cho một dân tộc là chỉ bừng tỉnh khi hoạ mất nước đã gần kề
    Giờ thị vận mệnh "chỉ mành treo chuông" cuả đất nước liệu làm sao, đâu thể nào ngồi đó mà chờ người khác giúp hay than thân trách phận mà xong ???

    Trả lờiXóa
  24. Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, khẳng định một tiến trình cho VN và lợi ích của Mỹ một cách rõ ràng, đơn giản: Chỉ có giải quyết lãnh thổ bằng quân sự, Mỹ chỉ hành động khi liên minh của Mỹ bị xâm phạm, Mỹ không thể liên minh với cộng sản VN. Cộng sản VN, không bao giờ chấp nhận một xã hội dân chủ nhân quyền ở VN, chỉ có nhân dân VN mới có thể tự giành quyền này cho mình. Chính phủ Mỹ và các nước khác hỗ trợ nhân dân VN, bằng các chính sách trừng phạt VN

    Trả lờiXóa
  25. Câu hỏi quá dể để trả lời. Người ta nói HỎI ĐÃ LÀ TRẢ LỜI. Câu trả lời là :
    ĐẢNG CHỌN DUY TRÌ QUYỀN LẢNH ĐẠO CỦA NHÓM THIỂU SỐ TRONG ĐẢNG

    Trả lờiXóa
  26. Trong các tài liệu của đảng ghi "đảng lãnh đạo toàn diện, triệt để và trực tiếp" (3T), nhưng cái T thứ 4 có ghi trong Hiến Pháp 2013: "chịu trách nhiệm trước nhân dân" thì không bao giờ được sử dụng.
    Sướng thật!

    Trả lờiXóa
  27. Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, khẳng định một tiến trình dân chủ cho VN và lợi ích của Mỹ một cách rõ ràng, đơn giản: Chỉ có giải quyết lãnh thổ bằng quân sự với TQ, Mỹ chỉ hành động, khi liên minh của Mỹ bị TQ xâm phạm, Mỹ không thể liên minh với cộng sản VN, dù cộng sản VN được TQ cho phép. Cộng sản VN, không bao giờ chấp nhận một xã hội dân chủ nhân quyền ở VN, chỉ có nhân dân VN mới có thể tự giành quyền này cho mình. Chính phủ Mỹ và các nước khác hỗ trợ nhân dân VN, bằng các chính sách trừng phạt VN

    Trả lờiXóa
  28. Đó chính là Đảng cộng sản Việt Nam mà cụ thể là những người lãnh đạo phải chịu trách nhiệm trước nhân dân và lịch sử. Lịch sử nước Việt ta chưa bao giờ đất nước lại rơi vào tình thế nguy nan như lúc này. Thế nước yếu, kinh tế bấp bênh bên bờ vực, các giá trị văn hóa xã hội bị đảo lộn. Lãnh đạo đất nước yếu hèn, nhu nhược trước giặc ngoại xâm, nhưng lại tàn bạo với dân chúng và ra sức tham ô vơ vét của cải cho bản thân. Đây là những gì Đảng cộng sản Việt Nam đem lại cho dân tộc.

    Trả lờiXóa
  29. "Quốc hội là dân,dân quyết sai thì dân chịu trách nhiệm chứ ai chịu nữa".Nguyễn Sinh Hùng vị đại biểu sáng suốt,"sáng bóng loáng"đã khẳng định rồi,thế mà bác Trường nay lại đặt vấn đề AI chịu.Bây giờ dân chỉ còn được quyền thốt lên"AI!đau đớn quá"chỉ vì"dân"ngu"quá mà bà con ta phải chịu cảnh đói kém,phí cao thuế nặng,con cháu thất nghiệp cả đàn,ngoại bang Hán tặc đe dọa."Dân"ơi là"dân"ngu chi ngu mãi,Sao không học"dân"nước Mỹ,khi cần dân hai đảng rầm một cái thông qua nghị quyết biển Đông luôn,còn"dân"mình cứ ngậm miệng như trai ngâm ngọc rứa.Hu hu!

    Trả lờiXóa
  30. Đã là dân thì chỉ có "ngu" thôi. Ai "khôn" đều đã làm quan hết rồi.
    Mà đã "khôn" thì chẳng ai "ngu" gì mà tự đứng ra chịu trách nhiệm gì sất.
    Vậy nên chỉ còn mỗi một cách là mỗi người dân "ngu" tự phải gắng lên mà làm việc có ích, góp phần cải biến xã hội dần dần thôi.

    Trả lờiXóa
  31. Muốn phát triển phải có dân chủ tức phải để cho dân được mở miệng, tức tự do báo chí

    Trả lờiXóa
  32. Mượn ngôn ngữ tuổi teen . là thật đắng lòng!!

    Trả lờiXóa
  33. "Trách nhiệm"? Khái niệm này đã bị giết chết bởi "ai đó" hàng chục năm nay rồi. Cho đến khi "họ" toi, khái niệm này mới có thể quay trở lại!

    Trả lờiXóa
  34. Thằng bán tơ là người chịu trách nhiệm chứ ai nữa!

    Trả lờiXóa
  35. Chắc là tại tôi, tôi chỉ là một đứa thường dân. Tôi chỉ muốn sống tử tế thôi nhưng lại bị chửi là ngu. Đúng là ngu thật. Muốn đi theo guồng quay của cuộc sống thì lại phải bớt tử tế dần. Cuối cùng cũng chả tử tế gì nhưng lại chẳng bằng ai!!!

    Trả lờiXóa
  36. "Ai phải chịu trách nhiệm trước tình hình đất nước hôm nay". Với cơ chế, thể chế hiện thời thì không ai phải chịu trách nhiệm cả. Bình thường trong một thể chế dân chủ, người cầm quyền là người được nhân dân uỷ quyền (thông qua bầu căử tự do), họ (bắt buộc) phải thực thi ý chí của nhân dân. Nhưng ở ta người nắm quyền lại là "đương nhiên" (Điều 4 HP). Vậy thì họ đâu phải chịu trách nhiệm?
    Nhân dân phải chịu trách nhiệm? Nhưng là khi mình có toàn quyền chỉ định người ra quản lý (qua phiếu bầu). Đằng này lại bầu theo sự chỉ đạo với một danh sách ứng viên được định sẵn thì có quyền gì đâu. Những người có chút hiểu biết về quyền bầu cử ở ta hầu như không bao giờ đi bầu cử, vì thấy mình chả có quyền lựa chọn gì cả.
    Tóm lại, ở ta hoàn toàn không có quan hệ giữa người đi thuê (Nhân dân) và người được thuê (chính quyền) - một quan hệ căn bản nhất của một chế độ dân chủ - thì làm gì có ai phải chịu trách nhiệm?
    TB: Chế độ độc tài thời phong kiến ở Phương Đông vẫn có người chịu trách nhiệm, tuy không cao như chế độ dân chủ, ấy là ông vua (mỗi nước chỉ có một ông vua). Vua xưng là "Con Trời" nên phải chịu trách nhiệm trước Trời. Cho nên mỗi khi đất nước có các nạn như thuỷ, hoả, đạo, tặc, dân oan,... vua phải tự kiểm điểm xem mình có làm gì thất đức, phạm lòng Trời không, rồi sau đó ăn chay, làm lễ, ban ân đức khắp nơi để lấy lại lòng Trời.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Họ không chịu trách nhiệm thì nhân dân đành chịu , không khéo lại vận cái 258 vào người!

      Xóa
  37. Xem hiến pháp các định ai là người lãnh đạo đất nước thì người đó phải chịu trách nhiệm thôi. Người đó chịu hay không chịu, hay chịu kiểu gì thì mới là đáng bàn thôi các bác ợ

    Trả lờiXóa
  38. "Dân chủ trước hết phải từ trong Đảng" điều này có nghĩa là tác giả bài này cũng là người phải chịu trách nhiệm về "tình hình đất nước hiện nay". Mọi người đền hiểu rằng, không thể kêu gọi dân chủ từ một đảng độc trị.

    Trả lờiXóa
  39. Xin chân thành cám ơn tác giả Tô Văn Trường đã viết bài này, lâu nay qua tuyên truyền dân ta cứ ngủ mê...

    Trả lờiXóa
  40. Ai ? khó lắm nhưng từng sự việc thì không khó . Đề nghị ai biết thì nêu đích danh từng người từng sự viêc cho nhân dân cả nước biết. Ví dụ ai chịu trách nhiệm về việc để cho TQ khai thác bô xít Tây Nguyên, ai chịu trách nhiệm về việc mất đất, mất biển, mất đảo...

    Trả lờiXóa
  41. phạm ngọc cườnglúc 03:07 21 tháng 7, 2014

    Câu trả lời rõ ràng là Đảng CSVN phải chịu trách nhiệm về tình hình đất nước hiện nay và cả trong lần đại hội tới họ cũng vẫn sẽ tiếp tục đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích của dân tộc như từ trước đến nay. Câu hỏi ở đây là: Cả dân tộc làm gì và muốn gì khi họ sẽ tiếp tục như vậy?

    Trả lờiXóa
  42. Hỏi buồn cười,sao lại phải chịu trách nhiệm ! Hỏi khi đã có câu trả lời thì hỏi làm gì !

    Trả lờiXóa