35 năm cuộc chiến biên giới phía Bắc
VNE - Tháng 1/1979, Việt Nam mở chiến dịch Tây Nam lật đổ chế độ diệt chủng Khmer đỏ thân Trung Quốc tại Campuchia, Phó Thủ tướng Trung Quốc Đặng Tiểu Bình tuyên bố "dạy cho Việt Nam một bài học".
Quan hệ Việt - Trung bắt đầu rạn nứt năm 1968 khi Việt Nam đồng thời
giao hảo với cả Liên Xô và Trung Quốc trong bối cảnh mối quan hệ 2 nước
này xuất hiện nhiều xung đột căng thẳng. Năm 1972, Tổng thống Mỹ Nixon
tới thăm Bắc Kinh và đạt được thỏa thuận với Trung Quốc. Ba năm sau đó,
Việt Nam từ chối tham gia liên minh chống Liên Xô của Trung Quốc.
Bắc Kinh đã xem đó như mối đe dọa. Tháng 5/1975, Khmer Đỏ cho
quân đánh chiếm các đảo Phú Quốc và Thổ Chu, thọc sâu vào lãnh thổ Việt
Nam, tàn sát hàng nghìn dân thường. Đứng sau viện trợ cho Khmer Đỏ về vũ
khí, khí tài cũng như cố vấn quân sự là Trung Quốc. Tranh chấp Trường
Sa và Hoàng Sa cũng nổi lên rõ hơn khi Việt Nam tuyên bố chủ quyền với hai quần đảo.
Những người lính đầu tiên bảo vệ đất nước là bộ đội địa
phương, công an vũ trang (bộ đội biên phòng), dân quân tự vệ và nhân dân
6 tỉnh biên giới. Ảnh tư liệu.
|
Ngày 3/11/1978, Việt - Xô ký hiệp ước hữu nghị 25 năm - chính thức xác
nhận Việt Nam đứng về phía Liên Xô. Gần 2 tháng sau, quân đội Việt Nam
tổng phản công trên biên giới Tây Nam, đánh sang Campuchia lật đổ chính
quyền Khmer Đỏ. Trung Quốc quyết định dừng viện trợ cho Việt Nam.
Phó thủ tướng Trung Quốc Đặng Tiểu Bình khi ấy đã tuyên bố "phải dạy cho Việt Nam một bài học".
Cuộc chiến 30 ngày
Rạng sáng 17/ 2/1979, Trung Quốc bất ngờ đưa quân tràn qua biên giới,
đồng loạt tấn công 6 tỉnh biên giới lãnh thổ Việt Nam từ Pa Nậm Cúm (Lai
Châu) đến Pò Hèn (Quảng Ninh) với chiều dài 1.200 km.
Dù từng tuyên bố về ý định trừng phạt trước đó, cuộc tấn công của Trung Quốc vẫn bất ngờ với Việt Nam và cả thế giới.
Theo Niên giám châu Á năm 1980, thời điểm Trung Quốc tấn công, tổng lực
lượng phòng thủ của Việt Nam tại các tỉnh biên giới phía Bắc chỉ
có khoảng 50.000 quân (xem chi tiết).
Trong khi đó, Trung Quốc sử dụng 9 quân đoàn chủ lực và 32 sư đoàn bộ
binh độc lập; 6 trung đoàn xe tăng, 4 sư đoàn, nhiều trung đoàn pháo
binh, phòng không cùng hàng trăm pháo hạng nặng, hàng nghìn súng cối và
dàn hỏa tiễn. Quân Trung Quốc ước lượng có 600.000 người, gấp hơn 10 lần
lực lượng tham chiến thực tế của Việt Nam.
Trên mặt trận Lạng Sơn, các cánh quân lớn của Trung
Quốc chia làm nhiều mũi đánh vào Bản Chất (Đình Lập), Chi Ma, Ba Sơn
(Lộc Bình), Tân Thanh, Tân Yên (Văn Lãng) và khu vực thị trấn Đồng Đăng
(Lạng Sơn). Dù bị bất ngờ song chỉ với lực lượng dân quân địa phương,
Việt Nam đã quả cảm chặn đánh, ghìm chân quân Trung Quốc nhiều ngày.
Ngày 20/2, Trung Quốc tăng cường lực lượng chi viện, mở các đường tấn
công mới vào điểm cao nhằm tiến xuống phía nam Đồng Đăng. Quân và dân
Lạng Sơn bám trụ trận địa, đánh trả mạnh mẽ các mũi tấn công phía trước,
phía sau của địch, buộc quân xâm lược phải co về đối phó và bị đẩy lùi ở
nhiều mặt trận.
Sau 10 ngày chiến đấu không đạt được mục tiêu, ngày 27/2, Trung Quốc
tung thêm một quân đoàn nhằm vào thị xã Lạng Sơn dùng chiến thuật biển
người hòng xâm chiếm các mục tiêu quan trọng. Cuộc chiến diễn ra quyết
liệt giữa 2 quân đoàn tăng cường của Trung Quốc và lực lượng vũ trang
địa phương Việt Nam. Ở điểm cao 417, đoàn An Lão đã đánh bật hàng chục
đợt tấn công, loại khỏi vòng chiến đấu trung đoàn 850 của Trung Quốc.
Đặc biệt, ở khu vực cầu Khánh Khê trên đường 18, chiến sĩ đoàn Tây Sơn
kiên cường đã chặn đứng một sư đoàn quân và một tiểu đoàn xe tăng Trung
Quốc.
Hàng vạn thanh niên Việt Nam mới 18, đôi mươi đã nằm lại nơi
biên giới phía Bắc trong cuộc chiến bất ngờ chống lại quân xâm lược
Trung Quốc. Ảnh tư liệu.
|
Ở hướng Cao Bằng, hai quân đoàn tăng cường của Trung
Quốc hình thành hai cánh quân lớn từ phía tây bắc theo đường Thông Nông
đánh xuống và từ phía đông bắc qua Thạch An, Quảng Hòa đánh lên nhằm hợp
điểm ở thị xã Cao Bằng.
Cả hai cánh quân đều bị bộ đội địa phương và dân quân Cao Bằng
đánh chặn. Cánh quân tây bắc dựa vào sức đột phá của xe tăng bị chặn tại
Hòa An. Cánh quân đông bắc cũng bị đánh quyết liệt ở Thạch An và Quy
Thuận, bị chặn đứng trên đường số 4. Mũi đánh vào Trà Lĩnh, Phục Hòa gồm
2 sư đoàn nhằm chiếm đèo Mã Phục, Khâu Chia cũng bị lực lượng vũ trang
địa phương phản kích xé tan đội hình, bỏ chạy về bên kia biên giới.
3 ngày đầu, quân Trung Quốc tại Cao Bằng đã bị thiệt hại 4 tiểu đoàn,
bị phá hủy hàng chục xe tăng, xe bọc thép và buộc phải đưa lực lượng dự
bị vào vòng chiến. Trên trận địa phòng ngự tại đồi Khâu Chia, các lực
lượng của Việt Nam đã chặn đứng một sư đoàn Trung Quốc trong 12 ngày,
diệt hơn 4.000 lính. Ngày 12/3, quân Trung Quốc tháo chạy.
Trên tuyến Hoàng Liên Sơn, mờ sáng 17/2, các sư đoàn
tuyến 1 của hai quân đoàn Trung Quốc ồ ạt tấn công toàn biên giới Hoàng
Liên Sơn từ phía tây bắc đến đông bắc thị xã Lào Cai. Cùng với việc đánh
nhiều mũi vào các huyện Bát Xát, Mường Khương, bắn pháo dữ dội vào thị
xã, quân Trung Quốc đồng thời bắc cầu qua sông Nậm Thi, cho xe tăng và
bộ binh tiến vào thị xã Lao Cai và khu vực Bản Phiệt. Dân quân, tự vệ
thị xã cùng các lực lượng vũ trang ở đây đánh trả quyết liệt. Sau 7
ngày, hai quân đoàn Trung Quốc không qua nổi trận địa đánh chặn, phục
kích của quân và dân Hoàng Liên Sơn.
Trên các hướng Lai Châu, Hà Tuyên, Quảng Ninh, cùng một lúc quân Trung
Quốc chia các hướng đánh vào nhiều điểm. Hai sư đoàn Trung Quốc tiến
công theo đường 10 vào Nậm Cúm, Phong Thổ (Lai Châu) và đụng độ với lực
lượng vũ trang địa phương. Qua hơn 20 ngày, quân Trung Quốc vẫn bị chặn ở
Phong Thổ.
Ở Hà Tuyên, một sư đoàn Trung Quốc tấn công vào các
đồn chốt biên phòng đã vấp phải sự kháng cự quyết liệt của công an vũ
trang, dân quân, bộ đội các huyện Đồng Văn, Thanh Thủy, Mèo Vạc và đồng
bào các dân tộc. Hơn 1.000 lính Trung Quốc thiệt mạng.
Tại Quảng Ninh, Trung Quốc dùng hai sư đoàn bộ binh
tiến công vào Pò Hèn, Móng Cái, Cao Ba Lanh, huyện Bình Liêu. Trong hai
ngày 19 và 20/2, hai trung đoàn Trung Quốc đã bị đánh lui, tháo chạy sát
về biên giới.
Trung Quốc rút quân
Ngày 5/3/1979, Chủ tịch nước Tôn Đức Thắng ra lệnh tổng động viên toàn
quốc. Cùng ngày, Trung Quốc tuyên bố "hoàn thành mục tiêu chiến tranh"
và rút quân. Các nhà quan sát lúc đó cho rằng rút lui là hành động rất
khó, có thể gây cho Trung Quốc nhiều tổn thất nếu bị quân tinh nhuệ Việt
Nam phản công.
Ngày 7/3, thể hiện thiện chí hòa bình, Việt Nam tuyên bố cho phép Trung
Quốc rút quân. 18/3, Trung Quốc hoàn thành việc rút quân.
Trải qua 30 ngày chiến đấu ác liệt, các lực lượng vũ trang tại chỗ và
đồng bào dân tộc 6 tỉnh biên giới Việt Nam đã dựa vào thế trận chiến
tranh nhân dân, lấy ít địch nhiều đánh bại "chiến thuật biển người, thọc
sâu phá hoại" của quân Trung Quốc.
Theo số liệu công bố, trong hành động quân sự mưu toan phá hoại, 62.500
lính Trung Quốc (hơn 1/10 tổng số được huy động) bị thiệt mạng, 3 trung
đoàn, 18 tiểu đoàn bị tiêu diệt, thiệt hại; 550 xe quân sự trong đó có
220 xe tăng, xe bọc thép (hơn một nửa số tham chiến) bị bắn cháy, 115
đại bác và súng cối hạng nặng bị phá hủy…Giới phân tích nhận định, thay
vì dạy cho Việt Nam một bài học, Trung Quốc đã học được bài học quân sự
đắt giá của chính mình.
nhiên, cuộc xâm chiếm của Trung Quốc cũng gây ra những tổn thất
nặng nề cho Việt Nam: các thị xã Lạng Sơn, Cao Bằng, thị trấn Cam Đường
bị hủy diệt hoàn toàn, hàng chục nghìn người thiệt mạng trong đó có
nhiều phụ nữ và trẻ nhỏ. Hiện vẫn chưa có số liệu thống nhất về số
thương vong từ phía Việt Nam (thông tin này Tòa soạn bổ sung sau khi có
thắc mắc của độc giả về số liệu những người dân, chiến sĩ Việt Nam bị
thiệt mạng); 400.000 gia súc bị giết và bị cướp; hàng chục nghìn ha
hoa màu bị tàn phá. Khoảng một nửa trong số 3,5 triệu dân các tỉnh biên
giới phía Bắc bị mất nhà cửa, tài sản.
Từ 18/3/1979 đến cuối năm 1988, Trung Quốc đã không rút hết quân như
tuyên bố. Suốt gần 10 năm đó, chiến sự vẫn tiếp diễn, cao điểm nhất là
năm 1984-1985. Nhiều đơn vị quân đội của Trung Quốc đã được luân chuyển
tới biên giới, biến Việt Nam thành thao trường.
Việt Nam vì thế buộc phải thường xuyên duy trì một lực lượng quân sự
lớn dọc biên giới. Tình trạng chiến tranh khiến kinh tế Việt Nam thiệt
hại nặng nề.
Năm 1992, Việt Nam, Trung Quốc bình thường hóa quan hệ. Cuộc chiến biên
giới phía bắc, vì nhiều lý do, trong suốt một thời gian dài đã ít được
công bố.
Hoàng Thùy - Nguyễn Hưng
Nguồn: VNE.
Bài báo này trên VNexpress đã nhận được rất nhiều binh luận tán thưởng. Thế mới biết, nếu báo lề phải cũng phản ánh đúng nguyện vọng của Dân thì sẽ được Dân ủng hộ thế nào. Nhân đây các cấp lãnh đạo VN cũng thấy rất rõ lòng yêu nước của Dân lớn đến nhường nào nhưng vẫn phải kìm nén, vì cái gọi là "nhạy cảm" do lãnh đạo nêu ra.
Trả lờiXóaKhông có cái gì là "nhạy cảm" với Tầu hết. Chỉ có sự thật là mối đe dọa tiềm ẩn từ Phương bắc thôi.
Cảm ơn VnE đã chấm phá một số nét về cuộc chiến tranh chống quân bành trướng bá quyền TQ trong chiến dịch năm 1979.Nếu lặng im là chúng ta mắc tội với tiền nhân và những người TB,LS và nhân dân đã ngã xuống vì Tổ Quốc thân yêu.Hãy cảnh giác cao độ cao độ hơn nữa cao độ mãi mãi với âm mưu xâm lươc và thôn tính nước ta của bọn Tàu đó là trách nhiệm mà nhân dân giao phó cho báo giới.Cảm ơn các bạn!
Trả lờiXóaBọn họ đã cố tình quên đi cuộc chiến chống bọn Trung Quốc xâm lược, vì đã quỳ gối rồi. Nay chắc cũng đã nhận thấy: Nhân dân sẽ không tha thứ cho những kẻ bán nước cho Tàu, nên cũng cho đăng một vài bài. Tuy nhiên, "Tay đã nhúng Chàm" thì chỉ còn nước: CHẶT BỎ! Dân ta không lạ gì những "Chiêu, trò" xoa dịu như thế này!
Trả lờiXóaKhông biết nên mừng hay lo khi trước đây vài h các bài về cuộc chiến phía Bắc đều bị gỡ bỏ , giờ này lại được đọc khá nhiều trên các báo ?
Trả lờiXóaBBC đã đưa tin bài này, chỉ có VN EXpress đưa tin, các báo khác vẫn im như hến ngâm ớt. Ngành tuyên giáo nói viết hay không về cuộc chiến chống TQ xâm lược 2/1979 là do các TBT các báo, không ai cấm?
Trả lờiXóaTháng 2 năm 1979 lợi dụng các quân đoàn chủ lực của ta đang giúp nhân dân Cam pu chia thoát khỏi họa diệt chủng của Pôn Pốt .Trung Quốc đã huy động hơn 60 vạn quân đánh ta trên toàn tuyến biên giới phía bắc.Trước sự kháng cự quyết liệt, tinh thần chiến đấu quả cảm của quân và dân 6 tỉnh biên giới phía bắc đã gây cho địch những tổn thất nặng nề .Làm cho chúng không thực hiện được kế hoạch ban đầu đã đặt ra. Sau đó Trung Quốc tuyên bố rút quân, nhưng thực tết ra cuộc chiến tranh biên giới phía bắc kéo dài mãi hết năm 1989 mới kết thúc.Mà ác liệt nhất là vào ngày 12/7/1984 tại cao điểm 1509 thuộc huyện Vị Xuyên tỉnh Hà Giang.Tai đây Trung Quốc tập trung 2 quân đoàn chủ lực,4 sư đoàn bộ binh ,2 sư đoàn pháo binh , vài trung đoàn xe tăng .Trong khi đó ta tập trung tại Vị Xuyên có 3 sư đoàn là 313,316,356, và lực lượng bộ đội địa phương .Những trận đánh ở đây có thể nói là quyết liệt và đẫm máu ta và địch giành giật nhau từng thước đất.Với hỏa lực hơn hẳn Trung Quốc đã chiếm được điếm cao 1509 và một số mỏm khác .Sau những trận giao tranh ác liệt với lợi thế về quân số và pháo binh nhưng chỗ quân Trung Quốc vào sâu nhất lãnh thổ ta là 5km.Mình là người đã từng giáp mặt với lính Trung Quốc nói thẳng ra là thế này .Nếu là lính bộ binh lính ta hơn hẳn lính Trung Quốc về tính thiện chiến,lòng quả cảm tính kỷ luật lính mình khi bị thương ít kêu la còn lính Trung Quốc khi bị thương thường kêu rất to.Còn pháo binh họ hơn hẳn ta về số lượng.
Trả lờiXóaỪ, đồng ý với bạn quá. Lúc bấy giờ mình cũng ở mặt trận Cao Bằng là lính kế toán pháo binh hay phải lên đài quan sát lúc đánh nhau nhìn bọn TQ đánh ngu bỏ mẹ nó chỉ cậy quân đông pháo nhiều còn đánh nhau nó ngu như bò , trong bọn lính TQ chỉ có rất ít bọn lính sơn cước là được huấn luyện cẩn thận còn bọn khác thì chỉ là loại láo nháo đánh nhau kiểu công nhật, đi đánh nhau chỉ làm cái bia đỡ đạn là giỏi . Năm 79 bọn lính TQ chết như ngả rạ xác không đem được về chúng tập trung lại đốt tại dốc bàn cờ đoạn Km7 đường đi Đông Khê tro cốt còn lại ngập đến đầu gối . Mấy năm trước có dịp đi Cao Bằng chơi không thấy tấm bia ghi công trận đánh tại Km2 QL 3 đi HN , hóa ra là bị lãnh đạo chỉ đạo rỡ bỏ, tấm bia ấy ghi chiến công rực rỡ của đại đội đặc công được điều gấp từ Cam pu chia về giải vây cho sư 346 . Không thấy tấm bia đấy lòng mình buồn thiu .
XóaChả có gì phải là bất ngờ cả!? ăn cơm, tiền thuế của nhân dân thì phải có tinh thần phụng sự tổ quốc. Yêu nước là nhiệm vụ là trách nhiệm cao cả! Chỉ có báo nào mà không dám đăng sự kiện 17/2 thì... ăn cơm, ăn tiền của bọn tàu thôi!? cõng rắn cắn gà nhà thì chính là những lũ này?
Trả lờiXóaBài đăng trên VnExpress có phải là quan điểm chính thức của Đ và NN ta chưa ? Hay nói như ô. NTK, PB TGTW : đăng hay gỡ xuống là quyền và trách nhiệm của TBT tờ báo , BTGTW không có gợi ý ! Theo cách nói đó thì có lẽ bài trên VnExpress là quan điểm riêng của VnExpress. Dù sao đây cũng là một việc làm đáng khích lệ .
Trả lờiXóaTin sốc, năm nay mới dám công bố trên báo chính thống cuộc chiến với Tàu Khựa 1979.
Trả lờiXóaĐời đời thương nhớ và ghi ơn những người con Đất Việt đã ngã xuống để bảo vệ từng tấc đất nơi biên cương Tổ quốc!
Trả lờiXóa"SỐNG ĐÁNH GIẶC, THÁC CŨNG ĐÁNH GIẶC,
LINH HỒN THEO GIÚP CƠ BINH, MUÔN KIẾP NGUYỆN ĐƯƠC TRẢ THÙ KIA "
đời đời nhớ ơn các liệt sĩ đã hi sinh bảo vệ biên giới phía bắc và cũng truyền đời gì xương khắc cốt mối căm thù với bọn bành trướng xâm lược
Trả lờiXóa