Thứ Sáu, 7 tháng 6, 2013

TIẾNG GẦM CỦA "CON HÙM XÁM ĐƯỜNG SỐ 4" ĐÒI SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP

Bản góp ý sửa đổi Hiến pháp 1992 
của ông Đặng Văn Việt
 .

Nhận được bản góp ý do tác giả trực tiếp gửi tới với mong muốn công bố rộng rãi lên trang BVN cho nhiều người cùng biết, chúng tôi hết sức cảm kích trước sự chân thành và ngay thẳng của người dám nói hết những điều từ lâu mình vẫn ấp ủ. 

Xin trân trọng đăng lên để bạn đọc gần xa hiểu thấu tâm sự nung nấu của một Lão thành Cách mạng, một vị chỉ huy quân đội lừng danh thời kháng chiến chống Pháp, ngay từ 27 tuổi đã lập những chiến công làm chấn động nước Pháp, khiến chính các đối thủ người Pháp phải kinh phục phong cho ông là “Con hùm xám đường số 4” (le Tigre gris de la RC4) và “Tiểu tướng Napoléon” (mon petit Napoléon).
Bauxite Việt Nam


Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
************ 
Hà Nội, ngày 8 tháng 5 năm 2013
Kính gửi:
BẢN GÓP Ý SỬA ĐỔI HIẾN PHÁP 
của Đặng Văn Việt – Người Lính Già U100 – Lão Thành Cách Mạng

Theo yêu cầu của Bí thư chi bộ 3, phường Minh Khai, quận Hai Bà Trưng, Hà Nội. Tôi là: Đặng Văn Việt, sinh năm 1920 (U100), 65 năm tuổi Đảng (1948) – Lão thành Cách mạng (1943), qua nhiều cấp ủy - qua chỉ huy nhiều mặt trận (MT/DS 9 – 7 – 4 – 5 – 6 ), đánh hàng trăm trận (thắng 116/120), năm lần bị thương (thương binh /4)viết 15 đầu sách (3 giải nhất Văn học Nghệ thuật).

Vì tuổi cao, sức yếu, tôi chỉ xin góp một số ý kiến xung quanh một số vấn đề bức xúc mà nhiều người quan tâm.

1) Vấn đề có nên tiếp tục vận dụng quan điểm tư tưởng Mác vào Việt Nam – hay nên chấm dứt.

Chủ nghĩa Mác ra đời vào cuối thế kỷ 19 đã có tác dụng kích thích phong trào đấu tranh của giai cấp công nhân chống sự bóc lột tàn bạo của giai cấp tư sản. Đã tạo những tiền đề cho Cách mạng tháng 10 Nga thành công – tiếp theo sự ra đời của nhà nước Xô viết Nga của Hồng quân Liên Xô, trong Đại chiến thế giới lần thứ Hai, Hồng quân Xô Viết cùng đồng minh đã đánh bại phe phát xít Đức – Ý – Nhật. Tiếp theo sự ra đời của phe XHCN – rồi là Cách mạng Trung Quốc (1949) thành công.

Những sự kiện trên tạo điều kiện và thời cơ cho Cách mạng Tháng 8 (1945) Việt Nam thành công và tiếp theo Việt Nam thắng Pháp – Mỹ trong cuộc chiến tranh 30 năm.

Nói đến Chủ nghĩa Mác là nói đến những quan điểm, tư tưởng của nó. Đó là quan điểm đấu tranh giai cấp, quan điểm thành phần chủ nghĩa (bè cánh, chia sẻ, đặc quyền đặc lợi. Dùng người theo lý lịch, theo lòng tin – hơn là đức tài) – là chuyên chính vô sản (liên minh công nông binh…), là chống tư hữu, chống người bóc lột người (tất cả là quốc doanh, tất cả là hợp tác hóa), là thiểu số phục tùng đa số, là giai cấp công nhân là giai cấp lãnh đạo Cách mạng, là xây dựng tiến lên XHCN – lên Cộng sản Chủ nghĩa (CSCN).

Qua gần một thế kỷ, chủ nghĩa Mác đã bộc lộ nhiều nhược điểm, nhiều yếu kém, thiếu thực tế – không thúc đẩy xã hội tiến lên, còn kéo lùi sự tiến hóa của nhân loại.

Do vây mà: Liên Xô, thành trì của Cách mạng bị sụp đổ, và kéo theo cả phe XHCN. Nhiều nước phải tuyên bố từ bỏ Chủ nghĩa Mác (Pháp, Anh, Ý, Mỹ, Nhật…). Nước Đức, quê hương của Mác cũng cáo chung không còn sùng bái Mác nữa – các tượng đài của Mác ở khắp nơi bị hạ bệ. Thực tế cho thấy trên 200 nước trên thế giới không có nước nào là do giai cấp công nhân lãnh đạo. 

Ở nước ta, cứ mỗi lần dương cao ngọn cờ đấu tranh giai cấp đều đã bị thất bại.

- Đấu tranh lần 1: Xô viết Nghệ Tĩnh (1930)
- Đấu tranh lần 2: Cải cách ruộng đất (1953 – 1955)
- Đấu tranh lần 3: Cải tạo công thương (1975)
- Đấu tranh lần 4: Đối xử không đúng – Hàng triệu người Việt Nam bỏ nước ra đi –hàng triệu người chết vì tai nạn biển. Sau ngày giải phòng Miền Nam, Đảng và Nhà nước Việt Nam, vận dụng theo quan điểm Mác, xây dựng Việt Nam tiến lên CNXH (1975 – 1995). Sau 20 năm, cả nước về kinh tế, xã hội, văn hóa sa sút nghiêm trọng. Đảng và Nhà nước phải áp dụng chính sách đổi mới mới tạm phục hồi lại đất nước, cả bộ mặt xã hội được thay đổi.

Nhiều quan điểm, tư tưởng của Mác bị hủy bỏ và được thay bằng quan điểm tư tưởng mới.

- Chống tư hữu, nay cho tư hữu
- Chống làm giàu, nay cho làm giàu
- Chống bóc lột, nay cho bóc lột, mời cả Tư bản nước ngoài vào để cùng bóc lột
- Mở rộng giao lưu với tất cả các nước tư bản
- Cấm làm ngoại thương, nay cho làm ngoại thương.
- Cho mở phòng khám bệnh, bán thuốc, mở trường tư thục
- Hạn chế bớt quốc doanh – xóa các Hợp tác xã

Nhờ đổi mới, đất nước có cơ hội phát triển nhanh – có triển vọng đuổi kịp một số nước. Nhưng một điều đáng tiếc đã gây ra một sức cản cho bước đi của cả dân tộc, đó là:

Về kinh tế, những quan điểm tư tưởng lỗi thời của Mác bị loại bỏ, nhưng về chính trị, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn tuyên bố Đảng vẫn kiên trì đường lối Mác – Lê Nin. Tức là vẫn theo những quan điểm về đấu tranh giai cấp – theo chủ nghĩa lý lịch. Hình thức thì dân chủ, thực tế, mọi tự do của con người đều bị hạn chế. Tự do ngôn luận, báo chí, bầu cử, biểu tình – Bộ máy đàn áp được tăng cường (quân đội – công an). Tổ chức Nhà nước có nhiều Bộ, nhiều ngành nhưng trên hết lại là Bộ Chính trị, là Tổ chức có quyền quyết định mọi vấn đề, trên cả Chính phủ, trên cả Quốc hội, cả Tòa án Tối cao. Bộ Chính trị làm việc theo nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số. Một nhóm người trong Bộ Chính trị chỉ cần sắp xếp để khi nào bỏ phiếu mình cũng nắm được đa số, là nắm được mọi quyền hành.

Vì vậy Bác Hồ đã bị vô hiệu hóa. Bác không muốn làm Cải cách ruộng đất theo lối Trung Quốc, Bác không muốn xử bắn bà Nguyễn Thị Năm (một phụ nữ có công với Cách mạng) nhưng đa số trong Bộ Chính trị không đồng ý, Bác Hồ phải xếp ý kiến của mình sang một bên.

Nhiều vụ tham nhũng lớn theo luật pháp lẽ ra phải xử nặng, Bộ Chính trị bảo: đây là người của Đảng không được đụng đến. Một số đã lợi dụng sự tin cậy, nắm toàn bộ tài sản của đất nước, đã biến hóa tài sản quốc gia thành của riêng. Tệ tham nhũng phát triển tràn lan, không tài nào ngăn chặn được. Ngân quỹ quốc gia thất thoát: 1 - 2 triệu tỷ đồng để vào túi của kẻ có chức quyền.

Thượng bất chính, hạ tắc loạn; kinh tế, văn hóa, xã hội, đạo đức con người sa sút nghiêm trọng tạo nên nguy cơ xảy ra sự sụp đổ chế độ.

Ai là người yêu nước, yêu dân, ai là người quan tâm đến vận mệnh của nước nhà, ai là người quan tâm đến sự tồn vong của chế độ, đều phải lên tiếng đề nghị với nhà nước phải từ bỏ Chủ nghĩa Mác – Lê Nin, một đường lối chính trị đặc quyền đặc lợi cho một “thiểu số” đã đưa đất nước Việt Nam đi từ thất bại này đến thất bại khác.

Hãy trở lại với Bác Hồ, với chủ trương thực hiện đường lối hòa hợp dân tộc, đoàn kết các giai cấp, cả trong và ngoài nước, theo đường lối ấy đã đưa đất nước đi đến thành công, thành công, đại thành công.

Tôi đã viết cuốn 1000 năm Lịch sử quân sự Việt Nam, Dân tộc Việt Nam đã hơn 20 lần bị xâm lược, đã hơn 20 lần đánh đuổi quân xâm lược ra khỏi bờ cõi, có được sự thành công đó là nhờ sự đoàn kết của cộng đồng các dân tộc, không có chỗ nào là do nhờ có đấu tranh giai cấp.

2) Vấn đề một Đảng hay nhiều Đảng

Trên thế giới nhiều nước áp dụng chế độ đa đảng. Một số ít áp dụng chế độ một đảng. Việt Nam ta thời Bác Hồ đã thực hiện chế độ đa đảng. Mỗi chế độ chính trị đều có cái hay cái dở của nó.

Ở Việt Nam ta hiện nay lại đang thi hành chế độc độc đảng: Ta thực hiện được an ninh quốc phòng tốt nhưng về chính trị, bề ngoài ta không nhìn thấy những lộn xộn lớn – nhưng bên trong lòng dân ngao ngán với việc Đảng lãnh đạo với một chế độ độc quyền, lạc hậu, qua hơn 30 năm nay thất bại nhiều lần mà không chịu sửa chữa. Từ độc đảng những sai trái bị bưng bít, không có tiếng nói thứ hai đấu tranh để sửa chữa – báo chí bị kiểm duyệt một chiều chặt chẽ, không đưa ra công luận được những sự thực xấu xa. Bọn tham nhũng dựa vào bè cánh, đặc quyền đặc lợi, phát triển không có cách gì ngăn chặn. Luật kê khai tài sản được công bố, nhưng không ai thực hiện. Uy tín của Đảng bị sa sút nặng trong quần chúng nhân dân – một nguy cơ của sự sụp đổ của chế độ đảng đến gần.

Vấn đề chính cốt lõi là phải có một đường lối chính trị đúng đắn, hợp với lòng dân, hợp với quy luật phát triển của xã hội, làm cho dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, công bằng, văn minh, đoàn kết, an ninh quốc phòng ổn định, chính trị ổn định.

Nếu một đảng mà làm tốt được việc trên [làm thật chứ không làm gian trá như lâu nay vẫn làm – BVN] thì tất nhiên nhân dân vẫn ủng hộ chế độ một đảng.

Nếu trái lại, những điều trên không thực hiện được, chế độ không dựa vào dân, vẫn đi vào con đường độc tài, chuyên chính, thì nhân dân yêu cầu phải có nhiều đảng (2 - 3 - …) dễ bề kiềm chế lẫn nhau, thúc đẩy lịch sử dân tộc tiến lên không ngừng.

3) Có nên bỏ điều 4 của Hiến pháp hay không?

Hiến pháp Việt Nam đã qua 4 lần thay đổi, Bản Hiến pháp đầu tiên không có điều 4. Dần dần để khẳng định thể chế chính trị chuyên chính vô sản, Đảng muốn đóng vai trò độc tôn lãnh đạo. Nhà nước Việt Nam có Chính phủ, có Quốc hội, nhưng Đảng Cộng sản Việt Nam muốn là tổ chức cao hơn cả, đứng trên cả Chính phủ, trên cả Quốc hội. Bộ Chính trị của Đảng (gồm 13 -14 người) là tổ chức cao hơn tất cả các Bộ - những vụ tham nhũng lớn hàng trăm ngàn tỷ đồng, những thất thoát lớn của Nhà nước, đúng ra phải đưa ra vành móng ngựa, đưa ra xét xử - nhưng Bộ chính trị bảo là người của “tao”, phải buông tha, thế là tha bổng – thời Bác Hồ có vụ Trần Dụ Châu, tham nhũng của bộ đội có mấy cái áo trấn thủ, Bác Hồ phải răn đe phạt nghiêm, xử bắn, những vụ tham nhũng hiện nay gấp một ngàn vạn lần – không thấy một ai bị bắn. Trong những vụ lớn, mức phạt nặng nhẹ, không do Chánh án toàn án tối cao, mà do Bộ Chính trị quyết định. Kỷ cương, phép nước bị đảo lộn – người dân không thấy đâu là pháp luật, đâu là công lý.

Nếu ở Mỹ, hiện nay, Đảng Dân chủ đang nắm chính quyền lại đưa Hiến pháp ra sửa đổi, thêm điều 4, để tôn vinh vai trò lãnh đạo của Đảng mình, thì nay mai, Đảng Dân chủ đổ, Đảng Cộng hòa lên ngôi lại sửa đổi Hiến pháp lập lại một điều 4 cho Đảng mình lãnh đạo. Nếu dựa theo quy luật đó, không có Đảng lãnh đạo nào lên nắm chính quyền mà lại không muốn thêm một điều 4 để tự tôn vinh, để cưỡi lên đầu lên cổ của các tổ chức khác, kể cả nhân dân.

Nếu như vậy, thì ở Mỹ, cứ 4 năm một lần, nước Mỹ phải sửa đổi một lần Hiến pháp, để có thêm một điều 4 mới. Và nếu cả thế giới đều bắt chước Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng, thì thế giới sẽ không có thế giới đại đồng, mà sẽ có đại loạn.

Về quy luật, không có một nhà nước nào là vĩnh cửu ( Đinh (12) – Lê (29) – Lý (216) – Trần (175) – Nguyễn (143) – Việt minh Cộng sản) sẽ có một lúc nào đó Chính thể Việt minh Cộng sản sẽ đổ [dó là điều chắc chắn – BVN], liệu lúc đó điều 4 có còn tồn tại nữa hay không?

Dưới thời đại Bác Hồ không có điều 4 Đảng Lao động Việt Nam được nhân dân tin tưởng tuyệt đối – vì sao? Vì đường lối của Bác Hồ hợp với lòng dân Vì Đảng và dân là một. Đảng được uy tín tuyệt đối trong nhân dân. Ngày nay Đảng Cộng sản sản sinh ra điều 4, phá tan kỷ cương phép nước, phá tan đoàn kết của cộng đồng dân tộc, kinh tế sa sút, văn hóa, đạo đức xã hội bị tha hóa nghiêm trọng, uy tín của Đảng bị xuống cấp chưa từng thấy.

Đại vương Trần Hưng Đạo luôn nhắc nhỏ: Phải lấy dân làm gốc, phải khoan thư sức dân, nhờ vậy các vua đời Trần đã ba lần đánh thắng Nguyên Mông. Bác Hồ, theo gương Trần Hưng Đạo, biết dựa vào dân, lấy dân làm gốc, nên đã lãnh đạo dân tộc Việt Nam đánh thắng hai đế quốc Pháp, Mỹ.

Ngày nay Đảng Cộng sản Việt Nam do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo: không lấy dân làm gốc, mà lấy Chủ nghĩa Mác – Lê Nin làm gốc, lấy đấu tranh giai cấp làm gốc, Bộ Chính trị làm gốc. Ngày nào ta còn theo đường lối bè cánh, hẹp hòi, chia rẽ, đặc quyền, đặc lợi, ngày ấy bọn cơ hội càng có đất phát triển – vô hình trung bệnh tham nhũng là con đẻ của chế độ lấy Chủ nghĩa Mác làm gốc – bệnh tham nhũng được đà phát triển, kéo dài là một nguy cơ dẫn đến sự sụp đổ chế độ vào một ngày không xa.

Những người lãnh đạo phải thấy rõ: điều 4 là một tồn tại không hợp Hiến, không hợp pháp, nó là một yếu tố độc hại đang đưa Đảng Cộng sản tiến nhanh trên con đường sụp đổ – nó là nguồn gốc hủy hoại sự tồn vong của Đảng Cộng sản hiện nay.

Cần có đủ đầu óc thông minh và sáng suốt mới dám chủ động hủy bỏ điều 4. Hủy bỏ việc lấy chủ nghĩa Mác làm gốc, để ngăn chặn cái nhọt ung thư tham nhũng ngay từ gốc nguồn – có vậy mới cứu nguy và duy trì được vai trò, vị trí lãnh đạo của Đảng Cộng sản hiện nay.

4) Việc có cần đổi tên Đảng tên nước hay không?

Tại sao chỉ có hai cái tên: Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam, mà đã xảy ra sự tranh cãi liên tục trong mấy năm, mà vẫn chưa có được kết luận – có phải vì cái âm thanh tên này hay hơn tên kia mà đòi hỏi phải đổi thay.

Cái chính là:

Mỗi cái tên đều mang theo nó sự mong muốn tiến tới của các cái tên ấy. Ví dụ nếu lấy tên nước là Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, thì là nước Việt Nam có mục đích cuối cùng là lên CNXH – theo mô hình Xô Viết. Thực tế nhà nước XHCN theo mô hình Xô Viết là một điều không tưởng – nước Nga – các nước Đông Âu, đi theo con đường lên CNXH theo mô hình Xô Viết đều đã bị thất bại. Nước Việt Nam ta, sau 1975, đã xây dựng CNXH theo mô hình Xô Viết cũng đã bị thất bại thảm hại – nếu không đổi mới thì đất nước đã bị sụp đổ, tàn lụi.

Hiện nay, thực tế lịch sử đòi hỏi, phải xóa bỏ cái tên không tưởng CNXH thay vào đó bằng cái tên Dân chủ Cộng hòa là hợp với tình hình kinh tế, chính trị thực tế trong Đối Nội và Đối Ngoại của Việt Nam hiện nay và lâu dài.

Còn về cái tên Đảng Cộng sản, nó mang ý nghĩa là Đảng sẽ tiến lên đích cuối cùng là Cộng sản Chủ nghĩa.

Chế độ XHCN đã là không tưởng, thì chế độ Cộng sản lại còn ngoài cái không tưởng – làm gì có cái xã hội: làm tùy năng lực, hưởng theo nhu cầu, nhiều người muốn đổi tên Đảng là Đảng của những người lao động – hay Đảng Lao động Việt Nam là hợp với thực tế trước mắt và lâu dài.

Thay đổi hai cái tên để Đảng tránh phải mang tiếng là Đảng luôn nêu hai cái bánh vẽ để lừa quần chúng – nhân dân – lừa cả thế giới.

Thay đổi cái tên Cộng sản, còn có nghĩa là bỏ một cái tên đã nhắc lại những đau thương mà lịch sử loài người đã phải trải qua. Nói đến hai chữ Cộng sản, làm mọi người nhớ đến Staline, Mao Trạch Đông, hai nhà độc tài cộng sản đã giết hại hàng chục triệu sinh mệnh con người để bảo vệ quyền lực của mình; đến chế độ Polpot diệt chủng ở Campuchia (Polpot mang danh cộng sản, diệt hàng triệu dân Campuchia, sọ dừa và xương chất thành núi); đến Cải cách ruộng đất, đến Cải tạo công thương, đến hàng triệu người phải bỏ nước sau 1975, đến chính sách tôn sùng sự bất công thành một quốc sách, tôn sùng sự dốt nát hơn là sự thông minh sáng tạo. Bỏ hai chữ Cộng sản có lợi về Chính trị cho trong nước, về ngoại giao đối với quốc tế. Không ai muốn lên CSCN với câu kinh thánh nổi tiếng của nhà Chính trị Trần Phú: Trí Phú Địa Hào đào tận gốc trốc tận rễ.

May sao ông Trần Phú không gặp thời, nếu không thì Việt Nam ta đã có một Tần Thủy Hoàng, một ông vua từng ra lệnh chôn sống 2000 nho sĩ và đốt hết sách của Khổng Tử – Mạnh Tử, hay một Staline, một Mao Trạch Đông, một Polpot 100% không hơn không kém. Ông Trần Phú đang được Đảng và Nhà nước tôn vinh như một hảo hán anh hùng dân tộc – được đặt tên đường, tên phố, bệnh viện, trường học, dựng tượng, xây lăng tẩm đồ sộ. Thầy trò Trường Trần Phú (Hà Nội) đang lo lắng học tập và ra trường theo gương ông Trần Phú như thế nào???

5) Việc nên nêu khẩu hiệu

“Trung với nước hiếu với dân” hay “Trung với Đảng hiếu với dân”

Đảng muốn quân đội là một công cụ của Đảng, để bảo vệ lãnh tụ, bảo vệ Đảng lúc cần thiết – nên một số người nêu quân đội phải:

“Trung với Đảng – Hiếu với dân”. Theo nhiều nước trên thế giới, người ta nêu: quân đội của một quốc gia phải có tính độc lập – phải là một lực lượng vũ trang luôn sẵn sàng cầm súng bảo vệ Tổ quốc khi lâm nguy.

Vì vậy, trên thế giới các tổ chức chính trị đang nắm chính quyền đều nêu khẩu hiệu “quân đội phải trung với nước hiếu với dân” sau đấy mới trung với chế độ hiện hành.

Chế độ nào dù tài giỏi đến mấy cũng chỉ tồn tại một thời gian, chế độ nối tiếp sẽ thay thế – nếu nêu khẩu hiệu: “quân đội phải trung với Đảng sau mới hiếu với dân” thì một khi chế độ ấy đổ vỡ, quân đội sẽ đổ theo. Bao sĩ quan , tướng lĩnh phải giải ngũ, bao vũ khí, khí tài, bị xếp xó, trở thành sắt vụn, đưa ra bán đấu giá (kể cả bom nguyên tử, B52…). Như quân Phát xít: Đức, Ý, Nhật … Chế độ sau không thể một lúc xây dựng nên một quân đội hùng mạnh để bảo vệ Tổ quốc.

Trong thời gian chiến tranh Việt Nam (9 năm) Chính phủ Pháp bị đổ đến 8 lần – thế nhưng đạo quân xâm lược vẫn là một thứ quân, đó là quân đội Pháp (với Mỹ cũng vậy…).

Tất nhiên khi thay đổi một chế độ, thì người lãnh đạo chế độ mới phải có những biện pháp để thay đổi, cho quân đội hợp với đường lối chính trị mới của mình.

Đảng Cộng sản Việt Nam có công khai sinh ra QĐNDVN từ đội Việt Nam Tuyên truyền giải phóng quân và xây dựng nó trưởng thành cho đến ngày nay. Mặc dù vậy, khẩu hiệu nêu lên với đạo quân này vẫn phải là: “Trung với nước, hiếu với dân” sau mới nói đến trung với Đảng.

Bác Hồ trong chuyến đến thăm Trường Võ bị Trần Quốc Tuấn ở Sơn Tây (1946) đã tặng cho học sinh võ bị khóa 1 lá cờ có ghi dòng chữ “Trung với nước, hiếu với dân”. Lá cờ của Bác còn nằm ở nhà bảo tàng Trường Sĩ quan Lục quân hiện nay.

Nước bao giờ cũng là vĩnh cửu, còn Đảng dù có tài giỏi đến mấy cũng chỉ có thời hạn. Chẳng khác gì bố mẹ, sinh ra con bao giờ cũng phải dạy con: lớn lên các con phải biết “trung với nước sau là hiếu với nhà”, không bao giờ bố mẹ lại bảo: lớn lên các con phải “trung với gia đình sau hiếu với Tổ quốc”. Nếu dạy con theo kiểu này, khi đất nước có giặc, các con sẽ ở nhà hết để bảo vệ gia đình và bố mẹ, không có ai cầm súng đánh giặc giữ nước.

6) Vấn đề tam quyền phân lập

Mỗi chế độ khi quản lý đất nước đều phải thông qua pháp luật, việc quản lý pháp luật phải qua ba tổ chức:

- Bộ phận Lập pháp (Quốc hội)
- Bộ phận Hành pháp (Tòa án)
- Bộ phận Tư pháp (Viện kiểm sát – Luật sư)

Ba quyền hành này phải hoàn toàn có tính độc lập riêng của nó, phải được tôn trọng, có vậy việc quản lý đất nước mới có hiệu nghiệm – việc quản lý đất nước mới nghiêm minh.

Luật pháp mỗi khi đã ban hành, mọi người công dân đều bình đẳng trước pháp luật và phải tuân theo pháp luật, không phân biệt thứ bậc trong xã hội.

Ở nhiều nước văn minh, tiên tiến, một số Thủ tướng, kể cả Tổng thống đương chức, hay về hưu, mà phạm pháp, đều bị đưa ra tòa án xét xử.

Ở Việt Nam ta hiện nay, tam quyền phân lập không được thể hiện rõ ràng, minh bạch.

Luật pháp là của chung, ai cũng phải thi hành – thế nhưng một số người có chức, có quyền tự cho mình đứng ngoài pháp luật, còn luật lệ là thuộc của dân đen.

Đảng CSVN muốn mình là thống soái, đã dùng biện pháp tự ghi điều 4 vào Hiến pháp, đặt Đảng CS đứng trên cả Chính phủ, cả Quốc hội, cả nhân dân. Quyền lập pháp đặt dưới sự chỉ đạo của Đảng, Đảng chỉ đạo xây dựng luật hợp với quy chế xây dựng chủ nghĩa xã hội theo quan điểm hợp với Mác – Lê nin.

Về hành pháp, Đảng cũng tự cho mình đứng trên cả Bộ Tư pháp, trên cả Tòa án tối cao – mọi xét xử lớn đều phải thông qua Bộ Chính trị – có những vụ trọng tội phải xử nặng, nhưng Bộ chính trị bảo là “Người của Đảng, phải buông tha – “Tòa án phải tuân theo – Tòa án bị vô hiệu hóa – công bằng xã hội bị vi phạm nghiêm trọng.

Còn phần Tư pháp, với tiếng nói yếu ớt của các Viện Kiểm sát, các luật sư, hoạt động tư pháp mang tình hình thức, để cho bề ngoài là nhà nước có vẻ tôn trọng quyền của công dân. Nhân dân đòi hỏi Đảng và Nhà nước Việt Nam phải tôn trọng tam quyền phân lập và phải tôn trọng quyền làm chủ của nhân dân, để giữ được công bằng xã hội, kỷ cương phép nước của một nhà nước văn minh, một dân tộc văn minh.

Kết

Trên đây, tôi đã lược qua một số vấn đề góp một số ý kiến cá nhân vào thư Kiến nghị của 72 nhân sĩ của cả nước đã gửi lên Quốc hội, lên Hội đồng xét việc sửa đổi Hiến pháp.

Tôi tán thành bản Tuyên bố của hàng ngàn “công dân tự do”, bản Tuyên bố của Hội đồng Giám mục, của Thượng tọa Thích Chí H., đại biểu cho hàng triệu giáo dân và phật tử.

Những thư và kiến nghị đó chứng tỏ toàn dân đang lo lắng đến vận mệnh của đất nước, mong muốn có một Hiến pháp tiến bộ, lâu dài. Đây là một thời cơ để những người lãnh đạo nắm lấy để sửa đổi Hiến pháp, xây dựng một thể chế phù hợp với yêu cầu phát triển của đất nước.

Những ý kiến của tôi đều xuất phát từ lợi ích của dân tộc, của đất nước Việt Nam, nhiều lợi ích bảo vệ sự tồn tại của chế độ hiện hành.

Đại vương Trần Quốc Tuấn, 3 lần đánh thắng Nguyên Mông, Lê Lợi, Nguyễn Trãi sau 10 năm đánh đuổi được giặc Minh, Hồ Chí Minh sau 30 năm đánh đuổi 2 đế quốc lớn: Pháp – Mỹ, giải phóng được đất nước Việt Nam đều nhờ vào lấy dân làm gốc, biết dựa vào dân – luôn nghĩ đến khoan thư sức dân – không sợ giặc mạnh, chỉ sợ dân không đồng lòng, đỡ thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân…

Hiện Đảng Cộng sản Việt Nam do Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo không lấy dân làm gốc, mà lấy đấu tranh giai cấp làm gốc, lấy Bộ Chính trị làm gốc, đang đưa đất nước trên con đường tuột dốc: kinh tế, văn hóa, đạo đức xã hội, chính trị sa sút nghiêm trọng – tham nhũng không ngăn chặn được đưa đến nguy cơ sụp đổ chế độ.

Lê Quý Đôn có nêu 5 biểu hiện của một chế độ có nguy cơ mất nước, đó là:

- Trẻ không trọng già
- Trò không trọng thầy
- Binh kiêu tướng thoái
- Tham nhũng tràn lan
- Sĩ phu ngoảnh mặt (Không trọng nhân tài khinh trí thức)

Chế độ hiện hành có gần đầy đủ những biểu hiện trên. Những cấp lãnh đạo, những người có trách nhiệm cần phải thông minh, tỉnh táo, tiếp thu những kiến nghị của các Lão thành cách mạng, các nhân sĩ trí thức, là trí tuệ của dân tộc, để thay đổi đường lối chính trị, xây dựng một thể chế mới, hợp với xu thế phát triển của thời đại, để đưa đất nước ra khỏi một giai đoạn tối tăm của lịch sử, cứu Đảng Cộng sản ra khỏi các vực thẳm trên con đường sụp đổ – tránh sự hốt hoảng bằng thái độ dọa nạt, răn đe khủng bố tầm thường…

Năm 1952, tôi vinh dự được tham gia lớp Chỉnh Đảng đầu tiên của Trung ương Đảng ở cây đa Tân Trào – các học viên hầu hết là các Chủ tịch, Bí thư Tỉnh ủy, Khu ủy, một số là TWUV, một số là Bộ Chính trị, là Bộ trưởng, Thứ trưởng – tôi còn nhớ, có mặt trong đợt đó: Đồng chí Hoàng Quốc Việt, Lê Văn Lương, Nguyễn Duy Trinh, Nguyễn Tạo, Trần Công Tường, Lê Lộc… Một số cán bộ chủ chốt của quân đội được dự. Bác Hồ, tuần nào cũng có một lần lên lớp cho Học viên. Một hôm, một học viên xin ý kiến của Bác “Chúng cháu là cán bộ đảng viên, luôn có một lo lắng: làm thế nào là đúng với lập trường, quan điểm Cách mạng – làm thế nào là sai…”

Bác vui vẻ trả lời:

“Hễ mỗi lần, các chú làm việc gì đều phải nghĩ đến: làm việc này có lợi cho dân, cho nước, cho Đảng, thì các chú cứ làm, không sợ sai. Nếu không lợi cho dân, cho nước, cho Đảng, chỉ lợi cho cá nhân, cho một số nhỏ… thì cương quyết không làm”.

Lời dạy của Bác đơn sơ, giản dị, nhưng đầy tính chân lý, tôi đã ghi lòng tạc dạ. Nên suốt 75 năm đi theo Cách mạng, tôi đã không bị phạm vào sai lầm gì lớn.

(Xem lời nhận xét về Việt của Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Tổng Tư lệnh/Quân đội nhân dân Việt Nam; của Giáo sư Trần Việt Hà – Đại học Kinh tế quốc dân; của một Giáo sư Trường Nguyễn Ái Quốc Trung ương ở phần chú thích).

Từ thời Bí Thư thứ nhất Lê Duẩn (1960), hơn 50 năm nay, Đảng và Nhà nước Việt Nam vẫn nêu kiên trì đường lối Mác – Lê nin, kiên trì đường lối đấu tranh giai cấp, đã đem lại những hậu quả tai hại như đã nói trên. Đường lối ấy chỉ lợi cho một nhóm người, cho tập đoàn thống trị. Tôi đã kể lại một câu chuyện, nhắc lại một lời nhắn nhủ của Bác Hồ, người con thân yêu của dân tộc. Nay Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị của ông, là những người vững vàng nhất về chính trị, ắt phải hiểu hơn ai hết: thế nào là Cách mạng, là quan điểm lập trường Cách mạng.

Trước khi dứt lời tôi muốn nhắc một điều về giáo lý của Đức Phật, đó là “thuyết nhân quả”. Trong khi một nhóm người dựa vào Học thuyết Mác – Lê nin, chiếm các chức quyền, chiếm đoạt tài sản của nhân dân; họ đã một mình lên CNXH, còn lên cả CSCN và để lại đằng sau trên 80 triệu người dân sống thoi thóp, phải vật lộn với bao khó khăn hàng ngày, gánh chịu hậu quả của hàng triệu tỷ đồng thất thoát của Nhà nước đang đổ lên đầu họ. Kéo dài một đường lối sai lầm đã làm khổ cực cho bao nhiêu người khác là một tội ác. Đức Phật dạy: nhân nào thì có quả ấy, quả nào cũng có nhân ấy… ai đã gây ra những sai lầm làm tổn hại cho đất nước, dân tộc, kẻ ấy phải hứng chịu những trừng phạt không tránh khỏi của Trời Phật.

Phải nhanh chóng hối cải, vứt bỏ những bất công, những điều xấu xa độc ác, trút bớt lòng tham, quay lại với cái thiện, mới mong cứu vãn được một phần tội lỗi.

Về giáo lý, Đức Phật khuyên mọi người phải từ bi, bác ái, đùm bọc giúp đỡ nhau – luôn nghĩ đến và làm việc thiện. Còn giáo lý của Mác, là đấu tranh giai cấp: Một đứa trẻ mới lọt lòng, Mác đã dạy: phải nghĩ đến tiêu diệt các giai cấp loài người, để chỉ còn lại trên trái đất này: Công nhân và nông dân. Người theo Chủ nghĩa Mác, không từ bỏ một hành động tội ác nào để làm theo lời dạy của Mác, sẵn sàng sống trong sự bất công, sẵn sàng làm khổ cực người khác một cách không thương tiếc. Rõ ràng là hai giáo lý: một bên là Thiện, một bên là Ác…

Đức Khổng Tử dạy: Nhân chi sơ tính bổn thiện. Thế mà chủ nghĩa Mác đã biến các chú bé ngây thơ Staline, Mao Trạch Đông, Polpot thành những con người thú, hung dữ hơn cả những con thú dữ nơi rừng xanh. Trên thế giới, có nhiều tôn giáo, thời gian tồn tại của một tôn giáo, là thước đo mức tin cậy của nhân loại với tôn giáo ấy, hãy xác minh đâu là một chính đạo hay đâu là một không chính đạo?…

- Đạo Phật tồn tại đến nay trên 2500 năm (đang phát triển)
- Đạo Thiên chúa tồn tại được được 2013 năm
- Đạo Hồi tồn tại được trên 1500 năm
- Đạo Mác tồn tại đến khi Liên Xô sụp đổ được 75 năm.

Về cuối đời, Mác cũng đã tự tuyên bố phủ định một số học thuyết mà ông đã ban bố trong những thời kỳ đầu của tuổi trẻ (như đường lối giai cấp chuyên chính vô sản, giai cấp công nhân đào mồ chôn giai cấp tư sản,…). Đảng Cộng sản Việt Nam đang làm sống lại những điều mà chính Mác cũng đã không còn công nhận nữa.

Đảng Cộng sản Việt Nam còn tôn vinh Chủ nghĩa Mác, còn muốn kéo dài tuổi thọ của các cụ… còn muốn cả dân tộc Việt Nam đưa các cụ lên bàn thờ và còn muốn các trường học phải dạy Chủ nghĩa Mác – Lê Nin. Hãy trả các cụ về với các cụ bà, với châu Âu. Còn ta, ta về về với Bác Hồ, về với ao ta, dù trong dù đục, ao nhà vẫn hơn...

Xin nhắc một lời thơ:

Quan nhất thời dân vạn đại
Ghế quan ai ngồi xin chớ thờ ơ
Thương dân dân lập bàn thờ
Hại dân dân đái ngập mồ thối xương. 

Cụ Hoàng Giáp Nguyễn Khắc Niêm (bố của Nguyễn Khắc Viện) có mấy vần thơ khuyên vua Thành Thái trong việc trị nước:

Tôn tộc đại quy (Tôn trọng gia tộc thì sẽ có sự quy tụ, đoàn kết lớn) 
Tôn lộc đại nguy (Tôn sùng bổng lộc – khuyến khích tham nhũng – thì rước lấy nguy hiểm lớn) 
Tôn tài đại thịnh (Tôn trọng nhân tài thì đất nước hưng thịnh lớn) 
Tôn nịnh đại suy (Tôn sùng gian nịnh thì đất nước rơi vào suy vong lớn)

Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đang tôn lộc, tôn nịnh, không tôn tài tôn tộc, thích nghe những lời đường mật, ghét lời trung thực. Tổ tiên đã dạy:

- Phải lấy dân làm gốc 
- Tuyệt đối không được lấy Mác – Lê Nin làm gốc.
.
Đặng Văn Việt
Địa chỉ: 125D Minh Khai, Hà Nội
Phòng 25 gác 4 Tập thể Bộ Xây dựng
ĐT: 0125.25.50.959
Email: vanvietds4@gmail.com
Đặng Văn Việt
Người Lính Già (U100)
Anh hùng dân phong
08/5/2013


Chú thích:

- Một số nhận xét về Đặng Văn Việt – của Đại tướng Võ Nguyên Giáp (Tổng Tư lệnh/ Quân đội Nhân dân Việt Nam)
1. Tiếc là Việt không còn ở quân đội
2. Rất tiếc là Việt không có mặt ở Điện Biên Phủ. Nếu có mặt, trận đánh 57 ngày đêm đó, chắc chắn sẽ được rút ngắn (½) về thời gian và giảm thiểu tối đa về thương vong, hao mòn vật chất.

3. Nếu Việt còn ở quân đội, Việt có thể đảm đương tới cương vị Tổng tham mưu trưởng.
4. Việt về tài đức là điều không cần phải bàn đến: sáng tạo về quân sự, vững vàng về chính trị, khả năng văn học dồi dào.
5. Cần phải sớm trả lại danh dự và vị trí Cách mạng cho cụ Đặng Văn Hướng – thân sinh ra Đặng Văn Việt – một thân sĩ dân chủ có nhiều cống hiến quý giá cho dân tộc – cho Cách mạng.
- Của Giáo sư Trần Văn Hà (Đại học Kinh tế quốc dân)
1. Đặng Văn Việt là một tấm gương sáng: chí trung với nước, chí hiếu với dân, không chút vì danh lợi địa vị. Tôi nghĩ rằng Đặng Văn Việt có thể là một mẫu hình của người Việt Nam tiến bộ của Thế kỷ thứ 21 này.
2. Tự hào thay dân tộc Việt Nam có những người con ưu tú như vậy.
- Của một Giáo sư trường Nguyễn Ái Quốc Trung ương (Học viện Chính trị Quốc gia)
1. Kính chào Đại vương Đường số 4, vị anh hùng Đường số 4 – người Đảng viên kiên cường luôn vì sự nghiệp của dân tộc, của đất nước, của Đảng của Bác Hồ.

Tác giả gửi trực tiếp cho BVN

NQL nói thêm: Đặng Văn Việt là người lính can trường và sáng suốt ngay từ thuở mang gươm đi cứu nước. Ông vốn là trung đoàn trưởng đầu tiên của Trung đoàn 174, trong Chiến dịch Biên giới thu đông 1950, bắt sống cả 2 chỉ huy binh đoàn Pháp là các Trung tá Marcel Lepage và Pierre Charton.. Nay ông đã gần trăm tuổi vẫn can trường và sáng suốt như thời con trai trẻ. Phục lắm thay!


48 nhận xét :

  1. Bài viết uyên bác quá!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bác đã tuổi U100 mà minh mẫn sáng láng đến lạ kỳ. Bài viết không đao to búa lớn, chỉ bằng những ý tứ và lời văn dung dị làm người đọc càng thấy mỗi lúc một thêm sáng ra như bước ra từ trong bóng tối của nhận thức. Cám ơn bác Đặng Văn Việt đã đóng góp cho bản dự thảo sửa đổi HP92 bằng tất cả trí tuệ và tâm can của mình để thế hệ trẻ chúng cháu có cơ hội được học tập . Chúc Bác luôn khỏe mạnh, sống lâu. Chúng cháu muốn nói là chúng cháu luôn tự hào về bác, về tiếng gầm của con hùm xám năm nào, và về người lính già U100 hôm nay !

      Xóa
  2. NGUYỄN PHÚ TRỌNG là tác giả của...

    - Trẻ không trọng già
    - Trò không trọng thầy
    - Binh kiêu tướng thoái
    - Tham nhũng tràn lan
    - Sĩ phu ngoảnh mặt (Không trọng nhân tài khinh trí thức)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. tất cả đều đã hội đủ, chỉ chờ một phát pháo lệnh!

      Xóa
  3. Không nghĩ là ý kiến của tôi sẽ được cho đăng nhưng tôi cứ viết : "con hùm xám" hay tác giả bài này nhận xét chính xác nhiều khía cạnh và vấn đề của đảng cộng sản, trừ nhân vật "bác Hồ"
    Ước gì ông đã bỏ công nghiên cứu thêm nhiều về nhân vật này một cách khách quan rồi hãy viết kẻo khi nhận chân sự thật ông lại thất vọng, vì một nửa của sự thật có là sự thật ?

    Trả lờiXóa
  4. Nhắc về tiểu sử của Hùm xám Đặng Văn Việt, ông chính là con trai của cụ Đặng Văn Hướng, cháu nội của Cụ Đặng Văn Thụy.
    Cụ Đặng Văn Hướng đỗ Phó bảng, từng làm Tổng đốc Nghệ An vào giai đoạn cướp chính quyền, chính ông đã ra sức giúp cách mạng cướp chính quyền không mất một phát súng, sau này cụ Hướng về quê (Nho Lâm, Diễn Châu), nhưng rồi đến khi Cải cách ruộng đất, cùng với gia đình cụ Cao Xuân Dục, đại tộc họ Đặng Nho Lâm chịu nhiều oan khiên, mà cụ Hướng chính là nạn nhân bị tố đến chết, con cháu họ Đặng phiêu bạt khắp nơi. Thế nhưng cụ Việt - là con trai vẫn theo cách mạng, giúp cách mạng, quả là những bậc quân tử ở đời.
    Về đại tộc họ Đặng và những oan khiên thời cải cách ruộng đất, quả là còn nhiều điều đáng suy ngẫm.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bác Cơm nhút về những thông tin trên.

      Dù có lẽ nhiều người không đồng ý với cụ Việt những gì cụ nói về chủ tich Hồ Chí Minh, nhưng tôi nghĩ rằng không ai không nghiêng mình trước cuộc đời hiển hách của cụ và nhất là những lời lẽ sáng suốt, khảng khái của cụ trên đây.

      Những người ngoài đảng, hay nhất là dân miền Nam "bên thua cuộc" như tôi đây mà còn kính nể và trân trọng bức thư góp ý này của cụ, thì tôi tự hỏi tất cả những ủy viên Bộ Chính Trị và Trung Ương Đảng, kể từ Tổng bí thư trở xuống - những người thuộc hàng hậu bối của cụ, những người đáng ra phải xem cụ như bậc cha chú, bậc thầy, bậc "khai quốc công thần" - có bất hiếu bất mục đến độ gác ngoài tai những lời răn dạy chí lý chí tình này của cụ không? Nếu cả với những người như cụ Việt mà thế hệ lãnh đạo Đảng bây giờ không coi lời cụ ra gì, thậm chí còn kết tội cụ là... "suy thoái", thì không còn gì để nói về nhân cách của các vị nữa!

      Xóa
    2. Đại Tuờng Võ Nguyên Giáp còn bị thất sủng, Chủ Tich HCM còn bị lép vế trong bộ chính trị thì Đặng Văn Việt dù tài ba thao lược, nhưng gốc gác không vô sản và không " vô học ", không to gan, dứt khoát với gia đình như đồng chí Trường Chinh nên không thể ngóc đầu lên đuợc so với những đồng chí tài thiến heo, cạo mủ cao-su.
      Ngưỡng mộ tài cụ, tôi muốn đọc các sách về quân sự do cụ biên soạn, ai biết, xin mách. Đa Tạ. Trần Văn

      Xóa
    3. Thưa bác Cơm Nhút có lẽ nhờ xuất thân từ gia đình trí thức nên tuy theo đảng cụ Đặng Văn Việt vẫn giữ được chất trí thức và suy nghĩ độc lập. Lòng yêu nước nơi cụ thật là mạnh mẽ đế mức gác lại thù nhà, giúp nước là trên hết. Tôi rất khâm phục tinh thần yêu nước nơi cụ, tôi chỉ tiếc một điều: đảng CSVN không xứng đáng để cụ gia nhập chút nào cả. Thưa bác Ha Le, mình chắc chắn là rất nhiều dân miền Nam "bên thua cuộc" kính nể và trân trọng bức thư góp ý này của cụ, còn mấy ông quan, ủy viên, vv thì không có ai đâu bác, nhân cách của các vị ấy thì không còn gì để nói nữa bác ạ.

      Xóa
  5. - Bộ phận Lập pháp (Quốc hội)
    - Bộ phận Hành pháp (Tòa án)
    - Bộ phận Tư pháp (Viện kiểm sát – Luật sư)

    Co su nham lan chang?

    Trả lờiXóa
  6. Một bài viết như rút ruột từ tâm can,nó như một lời hịch cho toàn dân tộc hoặc cũng như lời điếu cho chế độ csvn.Một U100 còn đau đáu với dân tộc,một Phương Uyên,Nguyên Kha không sợ tù tội mà dấn thân.Xin cúi đầu cảm phục.

    Trả lờiXóa
  7. Tuyên Giáo, Tư Tưởng TW... hãy nghiên cứu và làm theo đi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cần phải bỏ hai ban này ngay lập tức. Nó chính là nguyên nhân gây lên bao hoang mang trong xh, và là nguyên nhân chính dẫn đến tình trạng dối trá mang tính phổ quát trong xh hôm nay. Nó chính là những tên hoạn quan trong hậu cung giấu mặt, phủ rèm nhiếp chính, khuynh loát toàn bộ hệ thống chính trị nước nhà.

      Xóa
  8. Đoạn này tôi thấy cụ Việt viết quá đúng, mà cũng rất thú vị:

    "Trong khi một nhóm người dựa vào Học thuyết Mác – Lê nin, chiếm các chức quyền, chiếm đoạt tài sản của nhân dân; họ đã một mình lên CNXH, còn lên cả CSCN và để lại đằng sau trên 80 triệu người dân sống thoi thóp, phải vật lộn với bao khó khăn hàng ngày, gánh chịu hậu quả của hàng triệu tỷ đồng thất thoát của Nhà nước đang đổ lên đầu họ.

    Đúng quá! Rất nhều cán bộ lãnh đạo của nước ta hiện nay đang "làm theo năng lực" (mà năng lực thì quá tệ) và "hưởng theo nhu cầu" (than ôi, nhu cầu của các vị ấy thì quá xá là lớn, "ăn" bao nhiêu cũng không đủ). Như vậy thì các vị ấy đúng là một mình lên XHCN, thậm chí lên tuốt CSCN rồi chứ còn gì! Dúng y chang sách Các Mác đã dạy!

    Trả lờiXóa
  9. Bài này trên cả tuyệt vời.
    Riêng về nhận xét của cụ Giáp về ông Việt thì mới thấy là cỡ như ông Giáp thấy tướng tài mà không thể giữ được thì rõ ràng cơ chế đã không phù hợp ngay từ đầu (dù cho có ông Hồ hay ông Giáp, ông Đồng, ông Chinh...). Mặt khác nếu ông Việt đi theo con đường binh nghiệp thì sẽ không có bài này.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. bài viết của Cụ Viêt viết rất hay và nhận xét này của Bác cũng rất tinh tường , quả là cái thằng " Cơ Chế " đã dìm chết biết bao tài năng và cả bao cơ hội của Nước Việt Nam ta từ mấy chục năm nay rồi . Than ôi !

      Xóa
  10. Hổ gầm, cọp rống, TBT NPT vẫn không sợ . Ông ta sợ ai đây ? Đến lúc Dân gầm lên chắc ông TBT phải sợ . Ông ta giống hòn đá lạ đem đặt vào Đền Hùng linh thiêng .

    Trả lờiXóa
  11. Đọc bài này thấy đã quá ! Như "chân lý chói qua tim" !

    Trả lờiXóa
  12. Bài viết quá chính xác, quá tuyệt vời... xin trân trọng!

    "Ngày nay Đảng Cộng sản Việt Nam do Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lãnh đạo: không lấy dân làm gốc, mà lấy Chủ nghĩa Mác – Lê Nin làm gốc, lấy đấu tranh giai cấp làm gốc, Bộ Chính trị làm gốc. Ngày nào ta còn theo đường lối bè cánh, hẹp hòi, chia rẽ, đặc quyền, đặc lợi, ngày ấy bọn cơ hội càng có đất phát triển – vô hình trung bệnh tham nhũng là con đẻ của chế độ lấy Chủ nghĩa Mác làm gốc – bệnh tham nhũng được đà phát triển, kéo dài là một nguy cơ dẫn đến sự sụp đổ chế độ vào một ngày không xa...

    Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đang tôn lộc, tôn nịnh, không tôn tài tôn tộc, thích nghe những lời đường mật, ghét lời trung thực..."

    Hy vọng TIẾNG GẦM này sẽ đến tai các vị đương nắm vậnh mệnh đất nước, và được nghe TIẾNG GẦM đó cũng là một phúc đức lớn đấy, thưa quý vị!

    Xin trân trọng cảm ơn "CON HÙM XÁM ĐƯỜNG SỐ 4" - "TIỂU TƯỚNG NAPOLÉON" - Người Lính Già U100 - Lão Thành Cách Mạng Đặng Văn Việt!
    Xin kính chúc cụ mãi trường thọ để giúp dân giúp nước!!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. (Hihi nhà cháu đây nguyên gốc là "dân" Viện Mác-Lênin mà bây giờ suốt ngày TễuBlog, Anhbasam, BọLập, NguyễnTườngThụy... làm gốc, thấy đầu óc mở mang ra nhiều điều, thưa cụ!)

      Xóa
    2. Muathuhanoi ơi, thế là "suy thoái" rồi còn gì!

      Xóa
  13. Cha anh ngày trước thì anh hùng và văn nhã như thế. Nay sinh được lũ cháu con toàn là lũ đụt (ti tiện, hèn hạ, bừa thứa).

    Trả lờiXóa
  14. Cụ Hoàng Giáp Nguyễn Khắc Niêm (bố của Nguyễn Khắc Viện) có mấy vần thơ khuyên vua Thành Thái trong việc trị nước:

    Tôn tộc đại quy (Tôn trọng gia tộc thì sẽ có sự quy tụ, đoàn kết lớn)
    Tôn lộc đại nguy (Tôn sùng bổng lộc – khuyến khích tham nhũng – thì rước lấy nguy hiểm lớn)
    Tôn tài đại thịnh (Tôn trọng nhân tài thì đất nước hưng thịnh lớn)
    Tôn nịnh đại suy (Tôn sùng gian nịnh thì đất nước rơi vào suy vong lớn)

    Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đang tôn lộc, tôn nịnh, không tôn tài tôn tộc, thích nghe những lời đường mật, ghét lời trung thực.
    HAY HAY HAY

    Trả lờiXóa
  15. Xin trân trọng cám ơn cụ ĐẶNG VĂN VIỆT bài viết của cụ giúp chúng con mở mang thêm nhận thức tôi rất mong đông đảo mọi người nhận xét ủng hộ cụ để ý kiến góp ý của cụ để dân tộc ta có bản hiến pháp hợp lòng dân loại bỏ điều 4 có nhiều đảng phái cạnh tranh .xây dựng nhà nước pháp quyền [tam quyền phân lập] đất đai sở nhiều thành phần trong đó có sở hữu tư nhân từ bỏ chủ nghĩa MÁC LÊ ,từ bỏ ảo tưởng xã hội chủ nghĩa và công sản chủ nghĩa
    Có thế đất nước ta mới tiến lên đươc

    Trả lờiXóa
  16. Tôi thì không ngại lắm bởi thê hệ chiến tranh đã gần hết, sau lớp ông Trọng chẳng nhẽ lại cho con các ông ấy lên ca ngợi Đảng, ai nghe? bọn trẻ đến ngay cả lịch sử còn không hiểu, đứng lên ca ngợi đảng với bác Hồ để níu kéo chế độ thì phản tác dụng. Nếu biết tiên liệu sớm thì đáng lẽ hiện nay mấy ông ấy phải tính giai đoan chuyển đổi, hoặc là xiết lại kiểu Bắc Hàn. Bắc Hàn ngu dân lâu quá nên dân cam chịu, chứ dân Việt đâu có cái lịch sử phục tùng tung hô lãnh đạo. Cứ thế này dăm năm nữa dù không thay đổi xã hội cũng tự chuyển đổi, muốn hay không.

    Trả lờiXóa
  17. Thưa các bác ,

    Sau đây là còm cũa tôi , góp ý cho một bài trên blog Nguyễn Thông về tệ "mua quan , bán chức" trong chính quyền (nói rõ hơn là trong Đãng CSVN) hiện nay . Và sắp tới đây , tệ này sẽ lại tái diễn tại QH , diễn ra trong tháng 6 . Đây là điều KHÔNG TRÁNH KHÕI vì ĐẤT NƯỚC NÀY NÓ NHƯ VẬY !
    ==
    Đây là hiện trạng rất thê thãm cũa Đãng CSVN QUANG VINH , đã từng lãnh đạo dân tộc VN với kỳ tích đánh thắng "ba đế quốc sừng sõ trên thế giới" , đã từng là "lương tri cũa nhân loại" , riêng Hà nội được xem như "trái tim cũa cã nước" . . .
    Thế mà , giờ đây nó lại nát bét như TƯƠNG TÀU , như các bạn vừa kễ ; đến độ những người VN còn quan tâm đến tiền đồ dân tộc không muốn nhắc đến nó vì đã "vô phương cứu chữa" !
    Trong khi một dân tộc thua trận trong nhục nhã như nước Nhật , giờ đây lại là cường quốc ; dám "ăn miếng trã miếng" với cái đế quốc trên một tĩ người ở Á châu ! Tại sao họ làm được điều này , vì họ đã "làm tớ cũa một thằng khôn" !
    Còn đối phó với tên đế quốc này , với những khiêu khích , xâm lấn liên tục trên đất liền và trên biễn , TẠI SAO VN lại giử thái độ như vậy , dù là một nước đã có những 'kỳ tích' kễ trên trong chiến tranh - mà 600 tờ báo , đài radio , TV thường xuyên phát đi phát lại quanh năm ? Qua các bài báo , buổi phát thanh , truyền hình đó , họ nghĩ rằng có thễ khiến "cã nước lên đồng" và quên cái thực tại là đất nước đang bị gặm nhắm từng giờ từng phút bỡi người đồng chí 4 TỐT VÀ 16 CHỮ VÀNG cũa họ ! Tôi xin nhường câu trã lời cho quý bác .
    Xin kết luận , KHÔNG CÓ GÌ CHE DẤU MÃI DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI !

    Trả lờiXóa
  18. Kính chúc bác sức khỏe. Cảm ơn bác đã cho con mở mang kiến thức qua bài viết hay như thế. Mong rằng các nhà lãnh đạo cũng lắng nghe những góp ý chân tình như thế này, để xây dựng một Việt Nam tiến bộ, văn minh.

    Trả lờiXóa
  19. Chỉ tiếc rằng thời gian của ông không còn đáng là bao!

    Trả lờiXóa
  20. Bài viết rất tâm huyết, thưa cụ!
    Nói gì thì nói, bản chất của cộng sản vẫn không thay đổi. Vì thế, dù cụ hay ai đó có lấy máu của mình ra để viết tâm thư, góp ý, cảnh tỉnh...thì lãnh đạo đảng vẫn không nghe đâu. Vì sao? Vì đảng luôn cho mình cao hơn dân tộc, thông minh hơn dân tộc...chỉ nhìn thấy cái cờ đảng được các cơ quan nhà nước, đảng treo cao hơn cờ nước thì đã thấy ...cái đại ngu của đảng rồi. Ngu ít thì còn dạy được chứ khi đã đạc đến đại ngu thì bó tay.

    Trả lờiXóa
  21. Cháu cảm vái phục bác Việt, vái phục khí khái người Nho Lâm Bác đã tiến vào "Đạo Nước" mà các nhà thơ, nhà khoa học tiến bộ trên thế giới xưa và nay đã và đang nghiên cứu và tìm kiếm. Người VN xưa có câu: "Bộ đội với dân như cá với nước". Nhà thơ vĩ đại người Đức, Gớt, thì nói: "Nước chỉ thân thiện với những ai hiểu nước và biết sử dụng nước". Và một học giả không tên tuổi đã nói:"Con người là gì, nếu không có nước? Một hạt bụi!". Cũng ông Gớt " Linh hồn con người như giọt nước, nó từ trên trời rơi xuống, rồi lại bay lên không trung và lại trở về với mặt đất, một sự luân hồi vĩnh viễn".
    Chừng ấy đủ nói được tính thiêng liêng của nước, hay nói khác của nhân dân.

    Trả lờiXóa
  22. Bác ơi! Đàn gảy tai trâu... Uổng một đời vào sanh ra tử, viết lên những dòng tâm huyết!
    Cầu mong Tiên tổ gia hộ, để sức khỏe của Bác luôn được kinh an, trường thọ!

    Trả lờiXóa
  23. Bác Việt, cháu cùng dân "Cứt Sắt" với nhau, ở gần nhà bác ở Nho Lâm, chúng cháu tự hào về "Người lính già", "Con Hùm xám của đường số 4 rực lửa". Hai dòng họ chúng ta bị cải cách ruộng đất cố tình đẩy xuống hố, nhưng Bác, Cháu ta và nhiều người khác đã chứng minh cho Đảng cộng sản thấy được "Dòng dõi không bao giờ mất". Cũng như người dân Việt Nam, dân tộc chúng ta không bao giờ mất, chỉ có những lý thuyết ma giáo sẽ mất

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đọc những tâm tình yêu quý mà các bác dành cho cụ Hùm Xám Đặng Văn Việt, tôi cảm động quá! Nói thật là người miền Nam chúng tôi khi đọc những dòng này, cảm thương và mến phục đồng bào miền Bắc vô cùng (không biết tôi nói thế có bác miền Nam nào phản đối không nữa?).

      Đã qua xa rồi cái thời chúng tôi ngày xưa nghe đến hai chữ "Việt Cộng" là... ớn xương sống. Những vị tướng tá trong quân đội "Việt Cộng", đối với chúng tôi hồi đó chẳng khác chi những ác thần. Đúng là từ sau 1975 tôi mới bắt đầu hiểu.

      Tôi nhớ lắm một cựu chiến binh "Việt Cộng" ở Hà Nội, bác ấy chắc phải là sĩ quan, sau năm 75 đã xin rời quân ngũ để ở nhà chăm sóc cho đứa con gái yêu duy nhất không may bị bệnh tâm thần. Cả hai vợ chồng bác ấy phải lặn lội đem con vào Sài Gòn tìm thầy chữa trị. Ngày đó tôi đang theo học ngành này và được cô giáo tôi (một tiến sĩ tâm lý trị liệu) phân công thường xuyên đến thăm hai bác cùng cô con gái ấy. Tôi đã có dịp hầu chuyện nhiều với hai bác, nghe những lời tâm tình của hai bác mà ứa nước mắt. Hai bác thương tôi như con vậy, tuy không nói ra nhưng cách hành xử chẳng khác nào coi tôi như con nuôi. Hai bác có mời tôi ra Hà Nội, nhưng tiếc là thời đó tôi chẳng thể đi được. Chỉ nhớ bác trai họ Phùng. Bao nhiêu năm vật đổi sao dời, không biết có ngày nào được gặp lại hai bác và cô con gái (tên Hương) mà tôi rất quý như đứa em ruột!

      Bác River Blue ơi. Lời bác làm tôi thấm thía lắm! "Dòng dõi không bao giờ mất!". Cái dòng máu Việt và văn hóa Việt ăn tận vào từng đường gân thớ thịt chúng ta không bao giờ mất được; cái nghĩa đồng bào, cái tình máu mủ ruột rà của đàn con cùng Mẹ Việt Nam không bao giờ mất được đâu, cho dù đã bị người ta cố tình đẩy xuống hố bao nhiêu lần!

      Ứa nước mắt xót xa cho thân phận Việt của chúng ta, các bác ôi!

      Xóa
  24. Từ phương xa, dập đầu lạy sống cụ! Đúng là "mặt trời chân lý chói qua tim". Mong được đọc các tác phẩm cụ viết.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin mơi vào Wikipedia
      http://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%E1%BA%B7ng_V%C4%83n_Vi%E1%BB%87t
      để đọc về Người Linh Già này, dù thân sinh của Mon petit Napoleon bị đấu tố chết trong CCRĐ, bị cho giải ngũ, quân hàm chỉ là Trung Tá, nhưng vẫn không nổi loạn mà dùng ngòi bút để mong cảm hoá chế dộ. Một nhân vật đáng khâm phục. Trần Văn

      Xóa
  25. Từ phương xa, xin dập đầu lạy sống cụ vì mỗi câu cụ viết là một chân lý không chỉ riêng con mà nhiều người chắc cũng thấy rất sáng. Mong là tương lai có ngày được nhìn thấy cụ 1 lần.

    Trả lờiXóa
  26. Tôi xin copy bài này!

    Trả lờiXóa
  27. Mọi sự góp ý chân thành để xây dựng đất nước trong lúc này đều trở nên vô nghĩa trước cường quyền.

    Trả lờiXóa
  28. Lời văn sáng suốt, minh mẫn. Khâm phục Cụ. Kính chúc Cụ luôn sống mãi.

    Trả lờiXóa
  29. Chắc bác Việt cũng biết đến vụ đốt sách ngày 10. 05. 1933 ở Berlin. Các loại sách bị cho là "phi Đức" được vứt vào đống lửa trước cửa trường Đại học Tổng hợp Berlin, mà hại thay những người ôm sách ra đốt lại là những sinh viên của trường ĐH Berlin. Erich Kaestner,(1899-1974)phải nhìn những sách mình bị vứt vào đống lửa, phát biểu:"ngày đó thật Kinh tởm".(Theo Spielgel online 09. 05. 2013)
    Ở quê nhà bác thời cải cách cũng có vụ đốt một trí thức có máu mặt trong làng, (tốt nghiệp trường ĐH Huế thì phải). Người đó bị treo ngược lên xà ngang đình rồi bị tẩm xăng đốt. Tủ sách của ông ta bị thiêu trụi. Trẻ con tò mò thấy sách chữ Tây lại có những tranh vẽ đẹp mới nhặt ít tờ dấu để xem trộm, bị phát hiện: "sách đã bị tẩm thuốc độc đốt đi không thì chết cả lũ". Sau này mới biết đó là những tập "đại bách khoa toàn thư" bằng tiếng Pháp mà ông trí thức này đã cất giữ.
    "Kinh khủng quá bác ạ!".
    Bác cháu ta cầu mong làm sao các nhà chức trách, các lãnh đạo nhà nước mình không đi lại con đường mà Hitler ngày xưa đã đi, đã ngu hóa nhân dân Đức, con đường mà những người thực hiện cải cách ruộng đất ở VN đã làm và cách mạng VH ở Trung Quốc năm 67/68 không kém phần kinh tởm đã thực hiện.

    Trả lờiXóa
  30. Không lo bà con ạ vì đất nước còn cụ Việt, cụ Vĩnh và biết bao nhiệu cụ khác là người hiền, tài giỏi, đức trọng. Đất nước ta nhất định sẽ không phải như bây giờ.

    Trả lờiXóa
  31. Cụ Đặng Văn Việt ơi. Con thật sự kính phục cụ. Ở tuổi này mà cụ còn minh mẫn để nói lên những lời tâm huyết tự lòng mình như thế thì cụ không những là "con hùm xám đường 4" mà cụ còn là người trăm tuổi minh mẫn nữa. Con thấy những điều cụ nói trên đây là những vấn đề cốt yếu nhất của nước ta cụ à. Bây giờ Đảng cộng Sản Việt Nam cậy rằng đã đánh đuổi được ngoại xâm thống nhất đất nước nên đã tự cho mình quyền lãnh đạo toàn bộ đời sống nhân dân. Họ đã gây nên bao khó khăn khổ sở cho nhân dân Việt Nam vì tin theo chủ nghĩa Mác-Lênin, rồi bây giờ họ lại đòi sửa Hiến Pháp theo hướng phi dân chủ, đòi duy nhất Đảng cộng sản lãnh đạo... Càng ngày họ càng kìm kẹp quyền tự do dân chủ và con đường phát triển của đất nước. Mấy hôm vừa rồi con nghe các vị được gọi là đại biểu quốc hội đồng thanh là giữ nguyên điều 4 Hiến Pháp, sở hữu công về đất đai, kiên định theo chủ nghĩa Mác - Lênin, theo CNXH... Rồi còn có những vị còn lớn tiếng đòi quy định Đảng cộng Sản Việt Nam là duy nhất lãnh đạo. Qủa thật là khôi hài. Con không hiểu rằng đầu óc của các vị ấy để đâu nữa.Phải chăng các vị ấy không thấy được những tiến bộ của thế giới, hay sự phát triển vượt bậc của các nước phát triển. Những nước ấy phải chăng là đang đi theo chủ nghĩa Mác-Lênin, theo CNXH.Hay các vị ấy không biết là ở đâu có cộng sản lãnh đạo là ở đó người dân nghèo khổ. Hay chăng các vị ấy muốn như thế là nhằm mục đích giữ quyền lợi của họ và con cháu họ. Con rất mong cụ hãy lên tiếng nhiều hơn nữa. Không thể để Cộng sản muốn làm gì thì làm. Xin cám ơn cụ nhiều.

    Trả lờiXóa
  32. Đặng Văn Việt sinh năm 1920, là người làng Nho Lâm, xã Diễn Thọ, huyện Diễn Châu, tỉnh Nghệ An. Gia đình ông có nhiều người nổi tiếng. Tổ tiên ông là danh tướng Đặng Tất, Đặng Dung thời Hậu Trần. Ông nội của ông là Đình nguyên Hoàng giáp Đặng Văn Thụy (khoa Giáp Thìn - 1904), từng làm Tế tửu Quốc tử Giám. Bà nội của ông là bà Cao Thị Bích, con gái của Đông các Đại học sĩ Cao Xuân Dục. Cha ông là Phó bảng Đặng Văn Hướng (khoa Kỷ Mùi 1919), Tham tri Bộ Hình triều đình nhà Nguyễn, Tổng đốc Nghệ An thuộc chính phủ Trần Trọng Kim. Từ năm 1947, ông Hướng là Quốc vụ khanh đặc trách công tác ở 3 tỉnh Thanh- Nghệ - Tĩnh trong Chính phủ Hồ Chí Minh. Mẹ của ông là con gái đầu (chưa rõ tên) của cụ Hoàng Đạo Phương, anh ruột học giả Hoàng Đạo Thúy. Hai người dì đều lấy những nhân vật nổi tiếng như ông Trịnh Văn Bính (từng giữ chức Thứ trưởng Bộ Tài chính) hay thương gia Trịnh Văn Bô, chủ ngôi nhà 48 Hàng Ngang, nơi Chủ tịch Hồ Chí Minh viết bản Tuyên ngôn độc lập[2].

    Trả lờiXóa
  33. Hãy chuyền bài viết của cụ Đặng Văn Việt đến mọi người dân VN. Hởi tất cả các chiến binh CNTT hãy hành động đi, BKAV ngăn chặn bài viết của cụ để ủng hộ chế độ độc tài? hay cùng chung sức loại bỏ điều 4 HP, XD chế độ dân chủ, phồn thịnh ở VN. Nguyễn Tử Quảng ông có giúp được gì cho DT luc này không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sao bây giờ thấy nhiều người suy thoái, căm ghét cái đảng cộng sản này thế? Mà toàn người tử tế, tài ba cả. Dễ đến 79 triệu dân mất. Chán thật.

      Xóa
  34. Ba Cầu Muối, Saigonlúc 03:50 9 tháng 6, 2013

    Những người lính già như Đại tướng VNG, như tướng Nguyễn trọng Vĩnh, như hùm xám đường 4 Đặng Van Việt nay lại phải ra trận . Ra trận để chống chính con cháu mình đang phản bội lại cha ông , chống lại kẻ thù phương Bắc đã thâm nhập sâu vào Đất Nước . Thật là chua xót và còn hơn chua xót tức là đau đớn . Lãnh đạo Đảng muốn dùng cơ hội SĐHP này để chọc tức cho các cựu tướng gìa hay nói thẳng tức hộc máu mà chết ! Thật là một đòn thâm độc của con cháu trả nghĩa cha ông ! TQ mượn tay ĐCSVN để trừ đi những tiếng nói nặng kí, cản đường CSVN hội nhập hẳn vào CSTQ !

    Trả lờiXóa
  35. tôi đọc rất nhiều bài viết của rất nhiều tác giả riêng bài viết này sao mà hay mà đúng đến vậy.dù tác giả có nhiều kinh nghiệm sống học tập và công tác nhung một cá nhân 100 tuổi mà bác vẫn còn minh mẫm hơn cả nhiều người,nhất là những người cứ cho mình là giỏi giang bằng cấp lọ kia,nhưng thực tình đến lúc đất nước đang bên bờ vực mà cũng không nhận ra được.hay không muốn nhận ra mà muốn đua cả đát nước này chìm xuống đáy biển đông

    Trả lờiXóa
  36. Kính cụ Việt.
    Thật là bất ngờ khi tôi đọc được bài viết của cụ. Tôi là 1 người chạy trốn CS bằng vượt biển nay thì lưu lạc xứ người đã hơn 30 năm hơn rồi , nhưng lòng vẫn cứ nhìn về tổ quốc.
    Đọc bài viết của cụ tôi rất xúc động, dù 100 tuổi rồi vậy mà cụ như vì sao xẹt ngang qua bầu trời VN đầy tăm tối như hiện nay . Chợt như mang chút gì sinh khí đến cho những ai còn trăn trở với đất nước . Kính chúc cụ sống lâu thêm và cụ làm cái gì đó nhiều nhiều hơn nũa , nhiều hơn bài viết nầy để thổi sinh khí vào sự thật cũng như niềm tin cho những ai đang quan tâm với dân tộc và cũng cho cái ác có cơ hội vượt ra khỏi u mê và tăm tối .
    Kính

    Trả lờiXóa