Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

VĂN THƯ TRẢ LỜI CHÍNH THỨC CỦA ÔNG GĐ CÔNG AN TP HÀ NỘI




Trên đây là Văn thư trả lời của Ông GĐ Công an Tp HN gửi tới Ông Lê Dũng.
Theo tôi được biết, văn thư này chỉ được gửi 02 bản tới tôi và ông Lê Dũng.

Hiện tôi đi nghỉ hè cùng gia đình (đi từ sáng sớm ngày 3 tháng 8, theo kế hoạch đã định trước, từ giữa tháng 6).

Xem văn thư, như vậy là đã rõ. Giấy TRẮNG, mực ĐEN, dấu ĐỎ. Hôm trước, mới chỉ xem báo nên còn ngờ ngợ và cho rằng có thể anh em báo chí họ đưa tin chưa đầy đủ, chuẩn xác. Nay, đã rất rõ rồi! 

Ghi bên lề:

Bắt đầu từ 10h sáng ngày 3 tháng 8 năm 2011, một số nhà cung cấp dịch vụ internet ở Việt Nam đã chặn trang của tôi, khiến khách hàng không truy cập được. Cụ thể đó là các thuê bao Viettel.

Đề nghị chư vị, nếu vẫn tha thiết với hiên trà này, xin chuyển sang hợp đồng thuê bao với Vinaphone hoặc các nhà cung cấp khác.

Sang đến ngày 4  và ngày 5 tháng 8, Blog Nguyễn Xuân Diện bị tấn công trong nhiều giờ liền, khiến chủ nhân không thể vào nhà được. Thông báo hiện lên như sau: "Hệ thống của chúng tôi đã phát hiện thấy lưu lượng truy cập bất thường từ mạng máy tính của bạn. Vui lòng thử lại yêu cầu của bạn sau". 

Đây là điều đã được tiên liệu, và ngay trong cuộc trả lời phỏng vấn ngài IAN TIMBERLAKE, Giám đốc văn phòng Thông tấn xã AFP tại Việt Nam, tôi cũng đã phàn nàn về chuyện này.

Nguyễn Xuân Diện tiếp ngài Ian Timberlake, GĐ Văn phòng AFP tại VN
Đó là những lý do (bận đi nghỉ hè, và blog bị tấn công) khiến cho từ ngày 3 đến 5 tháng 8 Nguyễn Xuân Diện-Blog ít bài vở, vắng khách thăm. Ngoài ra, không có bất cứ lý do nào khác. Nay kính báo! 

Lâm Khang Nguyễn Xuân Diện kính trình!

Thứ Năm, 4 tháng 8, 2011

NGUYỄN MINH THUYẾT: TÔI SẼ XẤU HỔ NẾU NÓI SAI SỰ THẬT

Nguyễn Minh Thuyết:Tôi sẽ xấu hổ nếu nói sai sự thật

Hoàng Hường (thực hiện) 

“Người dân rất tinh. Nếu đại biểu QH hoạt động vì dân sẽ được dân tín nhiệm. Nếu ai đó vào QH với động cơ không trong sáng, dân cũng sẽ nhận ra ngay” – nguyên ĐBQH Nguyễn Minh Thuyết.

Đã có lúc nổi tiếng hơn một ngôi sao, đại biểu Nguyễn Minh Thuyết không chỉ làm nóng diễn đàn Quốc hội khóa XI, XII mà tên ông còn phủ kín các mặt báo với những phát biểu mạnh mẽ, khảng khái, sắc sảo về những vấn đề thời sự nóng của đất nước. 

Tuy giờ đây cử tri và nhân dân cả nước không còn được mong chờ đến phiên đăng đàn của ông, nhưng vị đại biểu đã hết nhiệm kỳ vẫn chưa hết nhiệt huyết với sự phát triển của đất nước.

Tuần Việt Nam có cuộc trò chuyện với ông về Quốc hội khóa XIII đang có phiên họp đầu tiên.

Có nhiều doanh nhân trong QH là tốt, nhưng...

Ông có theo dõi kỳ họp Quốc hội đang diễn ra?
 

Tôi và nhiều đại biểu đã hết nhiệm kỳ được mời tham dự các phiên họp chính thức. Tuy nhiên, vào đúng ngày khai mạc, tôi lại đi công tác cùng Hội đồng Di sản Quốc gia nên không dự được. Tôi theo dõi qua ti vi và báo chí.
 
Qua mắt một đại biểu cũ, ông có suy nghĩ và kỳ vọng gì vào khóa Quốc hội mới này? 

Quốc hội khóa XIII bắt đầu nhiệm kỳ trong điều kiện có khá nhiều vấn đề đang tồn tại, cả thuận lợi và khó khăn.

Thuận lợi lớn nhất là với tinh thần đổi mới của Đảng, Quốc hội ngày càng phát huy được vai trò của mình là đại diện cho nhân dân để quyết định những vấn đề quan trọng của đất nước.
Nguyên ĐBQH Nguyễn  Minh Thuyết

Hoạt động của Quốc hội các khoá gần đây, nhất là khóa XII vừa rồi, đã được người dân hết sức quan tâm, tán thành. Đấy là một thuận lợi lớn cho Quốc hội khóa XIII tiếp tục phấn đấu, hoàn thành nhiệm vụ.

Thứ hai, theo như thống kê, Quốc hội kỳ này có số đại biểu trình độ học vấn cao nhiều hơn so với khóa trước. Đó cũng là một tiền đề tốt cho các đại biểu Quốc hội nhiệm kỳ này hoạt động có hiệu quả hơn. 

Nhưng thử thách đối với đại biểu kỳ này nhiều hơn thuận lợi. 

Thứ nhất, Quốc hội khóa XIII nhận nhiệm vụ giữa lúc kinh tế của đất nước có rất nhiều khó khăn, lạm phát cao, đời sống của người lao động không được đảm bảo.

Thứ hai, về mặt chính trị - xã hội, nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, bảo vệ tổ quốc đang đặt ra gay gắt. Sự gây hấn của Trung Quốc trên Biển Đông đã tạo ra những vấn đề xã hội đáng quan tâm. Người dân đang trông đợi Quốc hội ra Nghị quyết về Biển Đông.

Theo tôi đây sẽ là thử thách đầu tiên đối với uy tín và bản lĩnh của Quốc hội. Tôi tin rằng với một nghị quyết hợp lòng dân, QH sẽ xác lập được uy tín của mình ngay từ những ngày đầu hoạt động. 

Thứ ba, cuộc đấu tranh chống tham nhũng mặc dù đã được thể chế hóa bằng quy định của pháp luật, bằng tổ chức, cụ thể là thành lập và đưa các ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng từ trung ương đến địa phương vào hoạt động, nhưng vẫn chưa có được chuyển biến căn bản. 

Trung ương đã nhiều lần thể hiện quyết tâm - ít nhất là bằng các nghị quyết và phát biểu của các đồng chí lãnh đạo - nhưng trên thực tế, kết quả của cuộc đấu tranh này vẫn còn xa mới đáp ứng được yêu cầu. Phải nói thẳng là nếu không chống được tham nhũng thì sẽ mất lòng dân, giảm sút sức mạnh của đất nước, từ đó sự tồn vong của chế độ, của đất nước cũng bị đe dọa, nhất là trong thời điểm nước ngoài đang đe dọa chủ quyền của ta. 

Thách thức thứ tư, theo tôi, là tăng cường dân chủ. Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ XI đề cao dân chủ và chúng ta đều đánh giá đó là một điểm nhấn của Đại hội. Nhưng trên thực tế, quyền lợi của dân ở nhiều nơi vẫn bị xâm phạm nghiêm trọng. Ý tôi muốn nói đến những quyền và lợi ích rất cụ thể, thiết thân trong đời sống hằng ngày, chứ chưa nói đến cái quyền to hơn là làm chủ đất nước. Khẩu hiệu 'dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra' vẫn chưa đi vào thực tế, cơ chế để dân thực hiện vẫn chưa có gì mới. Lúc này lúc khác đã có hiện tượng dân chưa thật tin vào lãnh đạo, và ngược lại, lãnh đạo cũng chưa thật tin vào dân. Nếu không khắc phục được hiện tượng này thì làm sao củng cố được khối đại đoàn kết dân tộc? Cần nhấn mạnh rằng nếu không thực thi được dân chủ thì không thể xây dựng được một xã hội phát triển bền vững. 

Thứ năm, là thách thức về văn hóa - giáo dục. Các giá trị văn hóa Việt Nam hiện nay đang sa sút nghiêm trọng. Còn về giáo dục, mặc dù ngành giáo dục đã có nhiều cố gắng, đưa ra nhiều giải pháp nhưng vẫn chưa thoát khỏi khủng hoảng. Sự phát triển của văn hóa - giáo dục bao giờ cũng có độ trễ so với kinh tế. Nếu không có những kế sách đúng đắn ngay từ bây giờ, e rằng hết nhiệm kỳ này, văn hóa - giáo dục sẽ không có gì tiến bộ. 

Đây là năm thách thức cơ bản đối với các đại biểu Quốc hội đương nhiệm; cũng là thách thức đối với các thành viên Chính phủ. 

QH khóa này được nhìn nhận là một trong những nhiệm kỳ có nhiều doanh nhân (được đề cử và tự ứng cử đã trúng cử đại biểu Quốc hội). Ông đánh giá điều này sẽ tác động tới Quốc hội ra sao?

Số doanh nhân tham gia Quốc hội khoá này nhiều hơn các khoá trước thật. Nhưng khi chúng ta đã xác định xây dựng nền kinh tế thị trường thì doanh nhân là những nhân vật mới của xã hội, là những người có nhiều đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Họ xứng đáng được có tiếng nói trong xã hội mà cơ quan đại diện cao nhất cho người dân trong xã hội ấy là Quốc hội. 

Nhưng việc có nhiều doanh nhân tham gia diễn đàn Quốc hội cũng đặt ra một cảnh báo là làm sao các đại biểu - doanh nhân đóng đúng vai đại biểu của dân, chứ không phải đại biểu riêng cho lợi ích giới kinh doanh hay lợi ích của doanh nghiệp mình. 

Tôi đặc biệt quan tâm đến một tin gần đây trên Tuần Việt Nam là một đại biểu - doanh nhân trong những ngày đầu tham gia Quốc hội đã tuyên bố với báo chí: hạn chế tín dụng đối với thị trường bất động sản và thị trường chứng khoán là bất hợp lý. Không biết doanh nhân này muốn gửi tín hiệu gì đến QH. Nhưng qua phát biểu đó, người dân có quyền lo lắng đại biểu QH sẽ không thật khách quan trong việc quyết định chính sách.

Chúng ta phải luôn nhớ đến lời Bác Hồ nói với các đại biểu Quốc hội đầu tiên của nước ta được bầu ra năm 1946: "Những người trúng cử sẽ phải ra sức giữ vững nền độc lập của dân tộc, ra sức mưu cầu hạnh phúc cho nhân dân. Phải luôn luôn nhớ và thực hành câu: vì lợi nước, quên lợi nhà; vì lợi chung, quên lợi riêng".

Đó là hai điều mà tôi với tư cách công dân muốn nhắn gửi tới các vị đại biểu QH.

Trước khi QH mới chính thức ra mắt, cũng có ý kiến lo ngại về động cơ tham gia QH của một số doanh nhân. Ông có thấy sự băn khoăn đó có cơ sở không?
Đàng hoàng, bản lĩnh, khiến tôi nhớ nhất là Thủ tướng Phan Văn Khải. Trong khóa XI, có lần, tôi yêu cầu Thủ tướng, với cương vị đứng đầu Chính phủ, phải xin lỗi nhân dân vì từ ngày thành lập nước tới nay chưa bao giờ có chuyện lãnh đạo nhiều bộ, ngành vi phạm kỷ luật, thậm chí phải ra tòa như khóa này.
Sau đó lên phát biểu trên diễn đàn, Thủ tướng Phan Văn Khải đã thẳng thắn nhận khuyết điểm trước QH và nhân dân. Giờ nghỉ, tôi đang đứng hút thuốc ngoài sảnh thì Thủ tướng chắc bị mấy nhà báo "bủa vây", vô tình bước đến. Ông bắt tay và trò chuyện với tôi rất cởi mở.

Đúng là vào QH thì có rất nhiều cơ hội tiếp xúc, vì phần lớn lãnh đạo trung ương và tất cả lãnh đạo địa phương đều hoạt động trong QH cả. Theo quan sát của tôi thì không chỉ doanh nhân đâu, mà cũng có những người thuộc giới khác tranh thủ thiết lập quan hệ, tạo thuận lợi cho công việc của mình. Nhưng người dân dễ tập trung quan sát doanh nhân hơn. Đó cũng là điều nhắc nhở các đại biểu - doanh nhân giữ gìn hơn, làm việc công tâm hơn. Người xưa chẳng có câu "Qua ruộng dưa, chớ sửa giầy" là gì! 

Tôi tin là người dân rất tinh. Nếu đại biểu QH hoạt động vì dân, sẽ được dân tín nhiệm. Nếu ai đó vào QH với động cơ không trong sáng, dân cũng sẽ nhận ra ngay. 

"Vợ tôi đánh giá cao ĐB Phạm Thị Loan" 

Trong QH khóa XII, ông cùng với đại biểu Phạm Thị Loan (là một doanh nhân) được nhắc đến như những đại biểu sắc sảo và bản lĩnh trên diễn đàn, tạo được những đột phá và diện mạo mới cho cơ quan quyền lực cao nhất của nhân dân. Khi mãn nhiệm kỳ, ông đã tìm được gương mặt đại biểu nào trong QH khóa XIII có thể tiếp tục tạo ra những đột phá như vậy? 

Về khóa trước, tôi đánh giá rất cao trí tuệ và bản lĩnh của các đại biểu Lê Quang Bình, Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng - An ninh; Nguyễn Văn Thuận, Chủ nhiệm UB Pháp luật; Vũ Hoàng Hà, Uỷ viên TW Đảng, Bí thư Tỉnh ủy Bình Định. Thông thường, những người đứng đầu cơ quan của QH, Chính phủ hoặc tỉnh thành như các đại biểu đó rất ít khi phát biểu ý kiến ở QH. Nhưng ba vị ấy là những đại biểu thường xuyên xuất hiện trong các phiên thảo luận, chất vấn, với những ý kiến rất sâu sắc và thẳng thắn, không ngại va chạm. Ngoài ra, còn nhiều đại biểu khác cũng sắc sảo và bản lĩnh như các ông Lê Văn Cuông, Dương Trung Quốc, Nguyễn Đình Xuân,... 

Riêng về đại biểu Phạm Thị Loan, vợ tôi đánh giá chị ấy rất cao. Vợ tôi giải thích: thứ nhất, chị Loan là một phụ nữ; thứ hai, chị ấy là một doanh nhân. Phụ nữ thì luôn bận rộn, ít thời gian nghiên cứu, nhưng ý kiến của chị Loan thường rất sâu sắc. Doanh nhân có rất nhiều thứ phải lo bảo vệ, nhưng chị Loan không ngại nêu những ý kiến rất khảng khái. Đó là một nữ đại biểu sắc sảo, mạnh mẽ, có sức ảnh hưởng lớn. 

Trở lại với QH khóa này, một số đại biểu khóa trước có những hoạt động hiệu quả, được cử tri yêu mến như Dương Trung Quốc (đại biểu tỉnh Đồng Nai), Danh Út (đại biểu tỉnh Kiên Giang), Ngô Văn Minh (đại biểu tỉnh Quảng Nam),... vẫn tiếp tục tham gia QH. Tôi hy vọng họ sẽ là ba trong số những đại biểu góp tiếng nói có trọng lượng trong nhiệm kỳ này. 

Bên cạnh các đại biểu đó, chắc chắn sẽ xuất hiện những gương mặt mới ghi dấu ấn đậm đà. Tôi tin như vậy vì tin vào nhận xét của Cụ Nguyễn Trãi về nhân tài nước Nam: "Tuy mạnh yếu từng lúc khác nhau / Song hào kiệt đời nào cũng có."
 
Sự 'phiền toái' cũng chỉ lặt vặt...

Cá nhân tôi cũng như nhiều độc giả từng rất hồi hộp theo dõi những tiếng nói khảng khái của ông trên diễn đàn QH. Giờ sự kiện đã qua, xin hỏi ông một chút riêng tư, động lực nào thôi thúc ông có được bản lĩnh đưa ra những ý kiến mạnh mẽ như vậy, và ông có gặp khó khăn gì với những ý kiến đó không? 

Trước hết đó là vì trách nhiệm của đại biểu. Đại biểu là người thay mặt cho dân quyết định những vấn đề quan trọng của đất nước, không thể vì lo ngại cho mình mà không dám nói lên tiếng nói của nhân dân. Hai nữa, trí thức thường có thói quen suy nghĩ độc lập. Tôi sẽ rất xấu hổ nếu nói sai sự thật. 

Dịp biểu quyết về mở rộng địa giới Hà Nội, lúc bỏ phiếu thăm dò, một nửa số đại biểu ủng hộ, một nửa không. Nhưng khi các tổ Đảng họp quán triệt tinh thần ủng hộ, hầu hết các đảng viên đều theo. Lúc đó tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi vừa là đảng viên, vừa là đại biểu của dân, phải như thế nào? 

Tôi nghĩ một điều đơn giản: mình là trí thức, mình nghĩ thế nào thì nói thế ấy, và nói thế nào phải làm thế ấy. Nếu bây giờ mình bỏ phiếu ngược với điều mình nói thì tự mình sẽ chê cười mình, và tôi bấm nút "không tán thành". 

Những 'phiền toái' cũng lặt vặt thôi. Ví dụ, trong QH khóa XI, tôi chất vấn Bộ trưởng Văn hóa - Thông tin tại sao để thị trường sách tham khảo (giáo dục phổ thông) loạn như vậy. Bộ trưởng có vẻ không bằng lòng. Sáng hôm sau, lúc trả lời chất vấn, Bộ trưởng nói: nhiều vị chất vấn thế thôi, nhưng bản thân họ cũng viết sách tham khảo, nếu cần tôi sẽ công bố với QH. 

Tôi nghe vậy thì rất buồn, vì mình chất vấn vì việc chung, sao Bộ trưởng có thể nói như thế.

Mà tôi thì chưa viết một cuốn sách tham khảo nào. Sau đó, chắc đã kiểm tra lại thông tin, cũng không thấy Bộ trưởng nói gì nữa. 

Lần khác cũng ở khoá XI, tôi chất vấn Bộ trưởng Y tế về an toàn vệ sinh thực phẩm. Đến lúc truy vấn lần thứ hai thì Bộ trưởng đã có vẻ phật ý: "Bộ trưởng không thể nào đi hết các chợ để kiểm tra được". Cách đây vài hôm tôi gặp lại bà trong thang máy. Bà nửa đùa nửa thật nói với những người xung quanh: "Ông này ngày xưa làm khổ tôi lắm đây."

Đàng hoàng, bản lĩnh, khiến tôi nhớ nhất là Thủ tướng Phan Văn Khải. Trong khóa XI, có lần, tôi yêu cầu Thủ tướng, với cương vị đứng đầu Chính phủ, phải xin lỗi nhân dân vì từ ngày thành lập nước tới nay chưa bao giờ có chuyện lãnh đạo nhiều bộ, ngành vi phạm kỷ luật, thậm chí phải ra tòa như khóa này.

Sau đó lên phát biểu trên diễn đàn, Thủ tướng Phan Văn Khải đã thẳng thắn nhận khuyết điểm trước QH và nhân dân. Giờ nghỉ, tôi đang đứng hút thuốc ngoài sảnh thì Thủ tướng chắc bị mấy nhà báo "bủa vây", vô tình bước đến. Ông bắt tay và trò chuyện với tôi rất cởi mở.

Nói chung va chạm quan điểm là bình thường, QH thì phải vậy. Chỉ không được phép chụp mũ hay đe nẹt nhau thôi. Đó là văn hóa nghị trường.
 
Xin cảm ơn ông!

Nguồn: Tuần Việt Nam (VNN)

TRUNG TƯỚNG NGUYỄN ĐỨC NHANH:"KHÔNG CHỦ TRƯƠNG TRẤN ÁP NGƯỜI BIỂU TÌNH YÊU NƯỚC"

HÔM NAY, QUỐC HỘI NGHE BÁO CÁO VỀ TÌNH HÌNH BIỂN ĐÔNG

Hôm nay, Quốc hội nghe báo cáo tình hình biển Đông

TUỔI TRẺ - Hôm nay 4-8, theo chương trình đã được điều chỉnh, vào cuối buổi chiều, sau khi thảo luận ở hội trường về việc triển khai chủ trương nghiên cứu sửa đổi, bổ sung hiến pháp năm 1992 và thành lập Ủy ban sửa đổi hiến pháp, Quốc hội sẽ nghe báo cáo về tình hình biển Đông. 

Sáng cùng ngày, Quốc hội thảo luận ở tổ về kinh tế - xã hội và ngân sách nhà nước.

Chiều 3-8, Quốc hội thảo luận về dự kiến chương trình xây dựng luật, pháp lệnh năm 2012 và điều chỉnh chương trình năm 2011. Tờ trình của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về nội dung này do Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật Phan Trung Lý đọc.

Chương trình kỳ họp thứ 2 (tháng 10-2011) sẽ được bổ sung dự án Luật cơ yếu và Luật biển Việt Nam. Ủy ban Thường vụ Quốc hội trình Quốc hội đưa vào chương trình nghị sự năm 2012 gồm 28 dự luật, 1 dự án nghị quyết, 2 dự án pháp lệnh trong chương trình chính thức; 27 dự án luật, 2 dự án pháp lệnh trong chương trình chuẩn bị.

Tại phiên thảo luận, đại biểu Dương Trung Quốc (Đồng Nai) và Trương Trọng Nghĩa (TP.HCM) kiến nghị Quốc hội sớm xem xét xây dựng, thông qua Luật biểu tình. 

Theo ông Quốc, thời gian qua có tình trạng người dân tụ tập bày tỏ chính kiến, bày tỏ lòng yêu nước của mình một cách trật tự, nhưng việc này chưa có quy định cụ thể trong luật pháp nên vừa gây khó khăn cho dân vừa gây khó khăn cho các lực lượng bảo vệ trật tự. 

“Sau khi hiến pháp 1946 ra đời, Hồ Chủ tịch đã ký sắc lệnh về biểu tình, xác lập quyền biểu tình của người dân và chính điều này đã giúp tập hợp được các lực lượng của nhân dân cho các nhiệm vụ của cách mạng. Tôi muốn nhấn mạnh đến Luật biểu tình với mong muốn Quốc hội xem xét xây dựng, thông qua luật này để tránh tình trạng một quyền của người dân được hiến pháp ghi nhận nhưng lại không có luật để thực thi quyền đó” - ông Quốc nói.

LÊ KIÊN

VỀ CUỘC BIỂU TÌNH NGÀY CHỦ NHẬT 07.08.2011




Đây là lời cam kết của Công an đối với các cuộc biểu tình yêu nước
 từ nay trở về sau trên phạm vi cả nước

VỀ CUỘC BIỂU TÌNH YÊU NƯƠC NGÀY CHỦ NHẬT 07.08.2011

Những người yêu nước Việt Nam thông báo về cuộc biểu tình:

Thời gian: 08h30 ngày Chủ Nhật 07.08.2011

Địa điểm tập trung: Khu vực HỒ GƯƠM

(Chân tượng đài Lý Thái Tổ, chân tượng đài Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh, Quảng trường Đông Kinh Nghĩa thục [cạnh tòa nhà Hàm Cá Mập]).

Đúng  8h30 tất cả mọi người tập trung về Vườn hoa chân tượng đài Lý Thái Tổ.

Chúng tôi trân trọng đề nghị các lực lượng an ninh bố trí lực lượng giúp phân luồng giao thông và bảo vệ an ninh cho đoàn biểu tình yêu nước. 

Đề nghị các cơ quan thông tấn báo chí và truyền thông trong nước và quốc tế đưa phóng viên tới để ghi nhận và phản ánh đầy đủ và chân thực cuộc biểu tình yêu nước của nhân dân Việt Nam.

Xin hãy cùng nhau lại xem Cẩm nang biểu tình, tại đây.

 TỔ QUỐC VIỆT NAM ANH HÙNG MUÔN NĂM!
ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM TOÀN VẸN LÃNH THỔ MUÔN NĂM! 
______________________________________________________

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2011

NGUYÊN NGỌC: NGHĨ VỀ VỤ NGUYỄN CHÍ ĐỨC

Nghĩ về vụ Nguyễn Chí Đức

Nguyên Ngọc

Ngày hôm qua, bên cạnh vụ tòa phúc thẩm Hà Nội y án đối với Cù Huy Hà Vũ – việc chắc chắn không chỉ trong 10 năm nữa (7 năm tù và 3 năm quản chế) mà còn rất lâu, rất lâu nữa chưa yên, không thể yên đâu; còn có một việc trông có vẻ nhỏ hơn nhiều nhưng theo một cách nào đó cũng quan trọng không kém: Việc ông giám đốc công an Hà Nội Nguyễn Đức Nhanh chính thức trả lời dư luận về vụ đàn áp biểu tình yêu nước ngày 17-7-2011, nói rõ ràng rằng không hề có đàn áp, chỉ giữ trật tự giao thông thôi, chính anh Nguyễn Chí Đức, người bị hại, cũng công nhận trước cơ quan điều tra “không bị ai đánh, chỉ có sự xô xát khi đưa anh Đức lên xe buýt”. Nghe rất hiền lành và ngon ơ!

Thì sáng nay, phóng viên Khánh An của đài RFA công bố toàn văn trả lời của anh Nguyễn Chí Đức. Anh Đức phẩn nộ nói: “Nội dung họ bảo tôi khẳng định không bị đánh là sai. Thực sự tôi đã nói là tôi bị đạp nhưng tôi không xác định ai là người đạp vào mặt tôi. Lúc ấy ở cạnh xe buýt, mình không biết ai đạp cả, bị đạp xong mình rất tá hỏa. Tôi đã nói thế rồi. Nhưng điều này mới quan trọng, lúc ấy làm việc với rất nhiều công an thành phố, viện kiểm sát và với cả giám đốc công ty tôi là bí thư đảng ủy thì tôi đã chỉ mặt tất cả những người công an ở đấy bảo là “Tôi làm việc này là vì Đảng…”.

Vậy lần này, thưa ông Nguyễn Đức Nhanh, ông trả lời thế nào với Nguyễn Chí Đức, với Khánh An của RFA, và với công luận đây?

Trong việc này còn có một điều rất đáng chú ý: Qua tất cả vụ việc, qua những ứng xử của Nguyễn Chí Đức từ khi tên anh được nhắc đến, ta có thể thấy rõ đó là một con người hết sức bình thường, rất an phận, không hề không muốn làm bất cứ điều gì để khác dù chỉ một chút những người chung quanh, một công dân lẫm lũi và tội nghiệp, ngay cả khi bị hại nặng nề cũng sẵn sàng cho qua, quên đi, “không muốn đi quá sự việc” như anh nhiều lần nói khi có người quan tâm đến anh và vụ của anh. Một người tuyệt đối trung thành và tin tưởng ở đảng, trong bất cứ tình huống nào, ngay cả lúc bị hại khi mình đấu tranh vì đảng, vì nước  …, vâng một người  như vậy đấy, chứ không phải một người anh hùng kiểu Cù Huy Hà Vũ mà Ngô Bảo Châu đã so sánh với những người anh hùng trong lịch sử; không, một người vô cùng nhỏ bé và vô danh, luôn muốn thu mình lại đến mức nhỏ bé nhất để sống yên thân …, con người tội nghiệp ấy bây giờ sau tuyên bố bỉnh thản của ông Nguyên Đức Nhanh, đã phải đau đớn nói rằng anh đã bị đẩy đến đường cùng.   

Dài một chút nhưng tôi nghĩ ta nên chịu khó nghe lại lời Nguyễn Chí Đức nói với RFA: “Các bạn nên nhớ báo Hà Nội Mới là cơ quan ngôn luận của đảng ủy Hà Nội chứ không phải là một tờ báo bình thuờng, báo giải trí, báo Dân Trí hay VnExpress, những báo đấy đối với tôi không quan trọng nhưng báo Hà Nội Mới, chính nghĩa nó khác hẳn. Tôi rất buồn. Tôi nói chuyện với một anh công an thành phố, tôi nói với anh là “Các anh làm thế là các anh đẩy em vào đường cùng rồi. Nó làm mất danh dự của em. Cú đạp đối với em không có ý nghĩa gì cả, nhưng các anh làm thế là coi như tất cả họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp cơ quan họ đọc bài báo đấy thì họ nghĩ em là cái gì? Trong khi đó, sự thật vẫn là sự thật”.

Tôi đang rất phẫn nộ, rất buồn. Bố mẹ tôi đã rất phẫn nộ. Lúc đầu tôi giấu sự việc ấy để không cho ai biết. Bố mẹ tôi không biết, tại vì tôi biết bố mẹ tôi xem cái (video clip) đấy là rất phẫn nộ nên tôi giấu. Nhưng có 4 người công an, trong đó có công an phường, công an thành phố, đến nhà tôi thì bố mẹ tôi lúc đầu còn trách móc tôi là tại sao lớn rồi còn đi biểu tình, tại sao ra đấy làm gì cho người ta bắt bớ cho nó khổ mà chả giải quyết được gì cả. Nhưng sau khi bố mẹ tôi xem phóng sự đấy, bố mẹ tôi rất phẫn nộ và bố tôi nói luôn: “Đây là quân phát xít!”.

Thưa ông Nguyễn Đức Nhanh, bố mẹ Nguyễn Chí Đức gọi những người lính của ông như vậy đấy, ông trả lời sao?

Khi một Cù Huy Hà Vũ hay các nhân sĩ trí thức tên tuổi lên tiếng, tất phải rất suy nghĩ. Người xưa gọi đó là “Sĩ phu quay mặt”

Nhưng khi những người ở tận đáy xã hội, nhỏ bé nhất trong xã hội, suốt đời chỉ mong được yên phận như Nguyễn Chí Đức và bố mẹ anh đã thấy bị đẩy đến đường cùng, đã thấy xã hội này là không còn sống được đối với họ nữa, thì là chuyện khác hẳn rồi đấy. Là báo động đỏ!

Vụ Nguyễn Chí Đức không hề nhỏ đâu, đặc biệt sau tuyên bố phủi tay của ông Nguyễn Đức Nhanh. Có gì như là dấu hiệu của sự tận cùng.

*Bài do Nhà văn Nguyễn Ngọc gửi trực tiếp cho NXD-BLog.
Xin chân thành cảm ơn tác giả.

VỤ ĐẠP VÀO MẶT CÔNG DÂN, ĐÂY MỚI LÀ SỰ THẬT!

Nguyễn Chí Đức: Họ đã “chơi” đồng chí của họ
2011-08-02
Chiều ngày 2/8, Công an thành phố Hà Nội có thông báo chính thức về kết luận điều tra, xác minh về việc lực lượng an ninh giải quyết việc tập trung của người biểu tình tại Hà Nội vào hôm 17/7.
RFA screen shot
Đại úy công an tên Minh đứng trên xe đạp liên tục vào mặt một thanh niên đi biểu tình chống Trung Quốc hôm 17-07-2011 tại Hà Nội.

Riêng trong vụ video clip quay lại cảnh anh Nguyễn Chí Đức bị một nhân viên an ninh đạp vào mặt, công an Hà Nội cho biết anh Đức đã khẳng định trong bản tường trình rằng không bị ai đánh, chỉ có sự xô đẩy khi đưa anh Đức lên xe buýt.
Công an TP. Hà Nội kết luận “không có căn cứ xác định anh Nguyễn Chí Đức bị lực lượng làm nhiệm vụ đảm bảo an ninh trật tự đánh, đạp khi tham gia biểu tình”.
Theo đó, công an thành phố Hà Nội kết luận không có việc công an trấn áp, đàn áp thô bạo hay bắt giữ người biểu tình.

Buồn, phẫn nộ

Sau khi các thông tin trên được đăng tải trên báo Hà Nội Mới, anh Nguyễn Chí Đức, tỏ ra rất buồn và phẫn nộ. Trả lời phỏng vấn của phóng viên Khánh An, anh cho biết:
Nguyễn Chí Đức: Nội dung họ bảo tôi khẳng định không bị đánh là sai. Thực sự tôi đã nói là tôi bị đạp nhưng tôi không xác định ai là người đạp vào mặt tôi. Lúc ấy ở cạnh xe buýt, mình không biết ai đạp cả, bị đạp xong mình rất tá hỏa. Tôi đã nói thế rồi. Nhưng điều này mới quan trọng, lúc ấy làm việc với rất nhiều công an thành phố, viện kiểm sát và với cả giám đốc công ty tôi là bí thư đảng ủy thì tôi đã chỉ mặt tất cả những người công an ở đấy bảo là “Tôi làm việc này là vì Đảng.
Bản thân tôi là đảng viên, tôi làm việc hợp tác với các anh là vì tôi muốn bảo vệ Đảng tại vì tôi không muốn đi quá sự việc”. Nhưng sau sự việc này thì tôi quá buồn. Tôi chả còn gì để mất cả. Họ đã xúc phạm danh dự của tôi, mà họ lại là đồng chí của tôi. Họ đổi trắng thành đen, làm tôi rất buồn. Tôi đã muốn giảm nhẹ sự việc nhưng mà bây giờ họ viết lên báo khẳng định tôi không bị đánh.
Các bạn nên nhớ báo Hà Nội Mới là cơ quan ngôn luận của đảng ủy Hà Nội chứ không phải là một tờ báo bình thuờng, báo
Báo Hanoimoi ngày 02 tháng 8, 2011 đăng tin về sự việc anh Nguyễn chí Đức. RFA Screen cap
Báo Hanoimoi ngày 02 tháng 8, 2011 đăng tin về sự việc anh Nguyễn chí Đức. RFA Screen cap
giải trí, báo Dân Trí hay VnExpress, những báo đấy đối với tôi không quan trọng nhưng báo Hà Nội Mới, chính nghĩa nó khác hẳn. Tôi rất buồn.
Tôi nói chuyện với một anh công an thành phố, tôi nói với anh là “Các anh làm thế là các anh đẩy em vào đường cùng rồi. Nó làm mất danh dự của em. Cú đạp đối với em không có ý nghĩa gì cả, nhưng các anh làm thế là coi như tất cả họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp cơ quan họ đọc bài báo đấy thì họ nghĩ em là cái gì? Trong khi đó, sự thật vẫn là sự thật”.
Tôi đang rất phẫn nộ, rất buồn. Bố mẹ tôi đã rất phẫn nộ. Lúc đầu tôi giấu sự việc ấy để không cho ai biết. Bố mẹ tôi không biết, tại vì tôi biết bố mẹ tôi xem cái (video clip) đấy là rất phẫn nộ nên tôi giấu. Nhưng có 4 người công an, trong đó có công an phường, công an thành phố, đến nhà tôi thì bố mẹ tôi lúc đầu còn trách móc tôi là tại sao lớn rồi còn đi biểu tình, tại sao ra đấy làm gì cho người ta bắt bớ cho nó khổ mà chả giải quyết được gì cả.
Nhưng sau khi bố mẹ tôi xem phóng sự đấy, bố mẹ tôi rất phẫn nộ và bố tôi nói luôn: “Đây là quân phát xít!”. Tôi rất buồn. Chính bố mẹ tôi muốn kiện nhưng tôi đã giảm nhẹ sự việc, tôi không muốn sự việc đi quá xa, nhưng bây giờ họ đẩy tôi vào thế đường cùng rồi, tại vì báo Hà Nội mới là cơ quan ngôn luận của đảng, thành ủy Hà Nội.
Tôi là một đảng viên. Như vậy, họ đẩy đồng chí của họ ra khỏi tổ chức rồi. Tôi đã là nạn nhân mà bây giờ họ làm như thế thì tôi rất buồn.
Khánh An: Vâng, thưa anh Đức, theo thông tin kết luận điều tra có nhắc đến sự việc anh từ chối đi khám sức khỏe và không đề nghị gì vì không bị thương tích. Việc này là như thế nào?
Nguyễn Chí Đức: Hôm đi làm việc với công an thành phố và với cả lãnh đạo cơ quan tôi nữa thì tôi bảo là tôi bị đạp, còn họ viết nội dung gì thì tôi không biết. Lúc đấy tôi cũng muốn cho xong việc đi. Còn sự việc đi khám bệnh thì thực sự tôi không muốn đi khám vì đó là ban đêm, đi với công an thành phố rồi nhỡ đâu họ làm gì đấy tôi thì sao, tức là tôi phản đối dữ dội là tôi không đi khám.
Một hai hôm sau, cơ quan tôi họ làm cái lệnh điều xuất đi khám thì tôi đi khám thôi. Lúc đầu tôi cũng chống đối tại vì tôi sợ đi khám chỗ này chỗ khác nhỡ đâu có chuyện gì mà họ sắp xếp trước thì sao. Cho nên tôi bảo với người được giao nhiệm
Anh Nguyễn Chí Đức (x), nạn nhân của cú đạp lịch sử, nhận hoa từ người thân sau khi được công an thả hôm 17/7/2011. Hình do anh Đức gửi RFA
Anh Nguyễn Chí Đức (x), nạn nhân của cú đạp lịch sử, nhận hoa từ người thân sau khi được công an thả hôm 17/7/2011. Hình do anh Đức gửi RFA
vụ mời tôi đi khám là đi khám ở một bệnh viện ngẫu nhiên.
Tôi chọn một bệnh viện ngẫu nhiên là bệnh viện E, tức là không có sự sắp xếp gì cả. Đưa bệnh viện E, họ bảo “Bệnh viện E là bệnh viện gì thế?” vì đáng nhẽ làm ở bệnh viện của công ty. Nhưng tôi bảo “Không, nếu đi bệnh viện của công ty thì tôi không đi khám.
Tôi sẵn sàng bị đuổi việc chứ tôi không đi khám ở bệnh viện”, tại vì tôi phòng trường hợp nhỡ có gì bất trắc xảy ra với tôi thì sao. Tôi đi một mình rất nguy hiểm nên tôi bảo là phải đèo tôi đi vì tôi sợ có vấn đề gì xảy ra. Một người trong cơ quan đèo tôi đi và chọn một bệnh viện ngẫu nhiên để khám sức khỏe, tức là chụp hình đấy.

Gián tiếp phá hoại Đảng

Khánh An: Vâng, như vậy anh có định là sẽ làm gì đối với thông tin đưa ra trên báo chí không?
Nguyễn Chí Đức: Thực ra tôi chỉ làm một người bình thường, ngay cả trong cơ quan tôi cũng chỉ là một công dân bình thường và tôi cũng xác định thế thôi. Mình không muốn mơ mộng vì ở hoàn cảnh thế này, một đất nước như thế này ở mặt bằng thế giới, mình cũng chỉ là người bình thường thôi. Nhưng họ dùng cơ quan ngôn luận chính thức của đảng, thành ủy Hà Nội họ chơi tôi.
Thực sự bây giờ tôi không biết làm gì cả. Ngày mai tôi sẽ lên gặp bí thư đảng ủy để xem thái độ của đồng chí đấy với giám đốc như thế nào. Nếu ủng hộ tôi thì còn khác, còn nếu phủi tay cũng giống như công an thành phố Hà Nội thì có lẽ là tất cả hệ thống chính trị nó đẩy tôi ra khỏi đảng.
Nên nhớ rằng bố mẹ tôi là người Nghệ An, họ hàng tôi là Nghệ An, rất nhiều người theo đảng rồi, từ thời Việt Minh năm 1930, tức là trước khi Hồ Chí Minh về nước, ông nội tôi, anh em ruột của ông nội tôi và rất nhiều đồng chí khác đã theo đảng, theo Việt Minh và họ đã chết trước khi Hồ Chí Minh về nước, nhưng mà họ không có gì phải buồn phiền đó là vì lý tưởng cao đẹp.
Nhưng bây giờ, hệ thống chính trị kết hợp với công an làm như thế này thì tôi rất buồn. Họ đã chính thức đẩy tôi. Nếu mà họ tiếp tục đẩy tôi vào đường cùng thì tôi cũng chả còn gì để mất cả tại vì họ đã dùng báo chính thống để họ “chơi” đồng chí của họ. Thực sự là họ đã “chơi” một đồng chí của họ chứ không phải là “chơi” một công dân nữa.
Khánh An: Thưa anh, có thông tin cho rằng anh công an tên Minh, người đã đạp vào mặt anh, đã bị tạm đình chỉ công tác…
Nguyễn Chí Đức: Thực sự tôi không quan tâm tên Minh là ai, tôi không quan tâm đến bất kỳ lãnh đạo công an thành phố là ai vì sau sự việc đấy, tôi vẫn muốn tôi chỉ là người bình thường thôi. Nói thật là tôi bất đắc dĩ phải nổi tiếng.
Có rất nhiều người đến thăm, công an rồi tự nhiên cơ quan đoàn thể họ cứ gặp tôi là họ nói. Hàng xóm họ biết tôi, họ quý mến tôi thì họ hỏi chuyện kiểu khác, nhưng công an thành phố họ gặp tôi là với một thái độ khác, mặc dù họ rất mềm mỏng, ôn tồn nhưng mà tôi hiểu là họ muốn biết thái độ của tôi.
Ngay cả sáng nay cũng có người hỏi tôi là có ra chỗ Cù Huy Hà Vũ không, nhưng tôi chả quan tâm vụ đấy. Chỉ đến chiều tôi đi làm thì tôi có gặp một số anh em vì bị cấm đường, trên đường về đi làm thì phải qua đấy, thấy bị cấm đường thì nhân tiện có mấy người bạn cùng đi biểu tình với tôi đang ở đấy thì gặp thôi.
Khánh An: Anh nói rằng sau sự kiện báo Hà Nội Mới đăng thông tin lên thì nó đã làm cho anh rất buồn, rất bức xúc. Như vậy sự kiện này có làm thay đổi nhận định của anh không?
Nguyễn Chí Đức: Tôi có một nhận định là chính công an nhân dân là người gián tiếp phá hoại Đảng Cộng Sản, chứ không phải là những người biểu tình, tại vì họ đổi trắng thành đen. Họ làm sự việc thành ra bây giờ dựng đứng tôi rồi đây này. Lúc tường trình tôi bảo là tôi bị đạp, các anh muốn viết là va chạm gì đấy nhưng tôi là tôi bị đạp. Bản thân tôi là đã đứng xa cách đoàn biểu tình tới 30 met rồi, tôi cảnh giác tại vì lần trước tôi đã bị bắt rồi, tôi không muốn bị bắt, không phải là tôi sợ nhưng tôi cũng chả muốn an ninh chú ý đến tôi nên tôi đã đứng rất xa rồi, họ còn chỉ đạo bắt tôi. Tôi đang đi trên vỉa hè.
Hôm nay tôi nói thẳng ra vì sự việc đã ra như thế. Báo Hà Nội Mới đăng như thế này là một đòn rất phũ phàng với tôi. Mai mốt những bài báo này là báo in, báo giấy rồi bạn bè, gia đình, đồng nghiệp của tôi họ có thể không đọc báo trên mạng, blog nhưng họ báo ấy thì chết tôi rồi.
Tôi làm sao thanh minh được? Báo chính thống mà. Thanh minh cũng chả làm gì cả, mà tôi cũng không cần thanh minh nữa. Tôi chỉ quan tâm là những người đi biểu tình với tôi họ vẫn còn tin tôi, đó là điều đáng mừng đối với tôi. Tôi trân trọng cái đấy. Đó là những người thực việc thực. Gia đình, bạn bè, anh em, họ tin tôi là được. Những người bạn đi biểu tình, tôi không bao giờ phản bội họ.
Tôi đã đi biểu tình và tổng cộng bị bắt 3 lần rồi, chả lẽ tôi lại đi bán đứng họ, thế là tôi tự sỉ nhục tôi. Bán đứng những người đi biểu tình à? Không bao giờ! Tôi có bị làm sao thì cũng không bao giờ phản bội họ.
Khánh An: Vâng, cám ơn anh rất nhiều đã dành thời gian cho đài. Kính chúc anh mọi sự an lành và mong là…
Nguyễn Chí Đức: Tôi nghĩ là không an lành đâu. Sau sự kiện này là không an lành với tôi nhưng nói chung là tôi cũng không sợ nữa vì tôi quá phẫn nộ đi. Báo Hà Nội Mới là cơ quan ngôn luận của đảng mà họ “chơi” đồng chí của mình.
Tôi là nạn nhân mà bây giờ họ dựng đứng tôi hóa ra tôi là người dối trá, trả lời phỏng vấn báo này báo nọ là dối trá, bây giờ là dối trá rồi sau này họ bảo tôi vu khống thì chết dở tôi. Đã đến nước này rồi thì tôi cũng chả cần nữa, tôi không quan tâm.
Khánh An: Dạ vâng, cám ơn anh rất nhiều.

Nguồn: RFA Tiếng Việt.

Thứ Ba, 2 tháng 8, 2011

GĐ CÔNG AN TP HÀ NỘI: BIỂU TÌNH PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC LÀ YÊU NƯỚC



Lời dẫn của nhà văn Trần Nhương:

Hoan hô ông Nguyễn Đức Nhanh đã nói đúng bản chất của các cuộc biểu tình là lòng yêu nước. Ý kiến của ông đã bác bỏ phát biểu của một số cơ quan, một số người gán cho những người biểu tình bị kẻ xấu nước ngoài xúi giục, thuê tiền.

Giám đốc Công an Hà Nội:
"Biểu tình phản đối Trung Quốc mang tính chất yêu nước"
- Phát biểu tại cuộc họp giao ban báo chí của Thành uỷ Hà Nội hôm nay (2/8), Giám đốc Công an Hà Nội Nguyễn Đức Nhanh nhận định các cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc ở Hà Nội thời gian qua là mang tính chất yêu nước.  

Biểu tình mang tính chất yêu nước 

Ông Nguyễn Đức Nhanh thông tin rằng cho đến ngày 24/7, trên địa bàn Hà Nội đã có 8 cuộc biểu tình tự phát phản đối hành vi của Trung Quốc xâm lấn biển Đông, xâm phạm chủ quyền và cản trở quyền thăm dò khai thác tài nguyên của Việt Nam trên vùng biển của Việt Nam. Nguyên nhân của các cuộc biểu tình này là hai sự kiện tàu hải giám và tàu cá Trung Quốc cắt cáp hai tàu thăm dò dầu khí của PetroVietnam là tàu Bình Minh 02 và tàu Viking II.

Ông Nguyễn Đức Nhanh (phải) tại cuộc họp. Ảnh: Chung Hoàng

Giám đốc Công an Hà Nội cho biết thời gian đầu (tháng 5 và tháng 6), số lượng người tham gia biểu tình khá đông, ngày cao điểm có tới 300 người, thời gian gần đây trung bình có 50-60 người tham gia biểu tình. Người biểu tình tập trung chủ yếu ở trước cửa Đại sứ quán Trung Quốc vào khoảng 8h30' các sáng Chủ nhật.

"Họ mang theo cờ Tổ quốc, ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp, băng-rôn có nội dung phản đối Trung Quốc, hô khẩu hiệu và hát các bài hát cách mạng, thể hiện tình cảm với đất nước", ông Nhanh nói. "Tham gia có đầy đủ các tầng lớp nhân dân, các thành phần trong xã hội như học sinh - sinh viên, trí thức, văn nghệ sĩ, doanh nhân..." . 

Các cuộc biểu tình thường kéo dài 1-2 tiếng, đại bộ phận người tham gia có ý thức chấp hành luật pháp và luật giao thông, dù khó tránh có lúc cản trở giao thông, ảnh hưởng đến các hoạt động bình thường, ông Nhanh cho biết.

"Qua theo dõi, đây là các cuộc biểu tình tỏ thái độ yêu nước, phản đối Trung Quốc xâm lấn biển Đông, tuy tự phát không do các cơ quan nhà nước, các đoàn thể chính trị tổ chức nhưng là những hành vi mang tính chất yêu nước", Giám đốc Công an Hà Nội nhận định.

Không ai chủ trương trấn áp và bắt người biểu tình 

Ông Nhanh nhấn mạnh chủ trương nhất quán đối với người biểu tình là tuyên truyền, giải thích, thuyết phục, vận động và chỉ tiến hành cưỡng chế những người cố tình tập trung đông người, cản trở giao thông, gây mất an ninh trật tự thành phố theo Nghị định 38 năm 2005 của Chính phủ. "Công an thành phố và cấp trên không ai có chủ trương đàn áp, trấn áp và bắt giữ người trong các cuộc biểu tình", ông Nhanh khẳng định.

Giám đốc Công an Hà Nội nhắc lại trách nhiệm của lực lượng công an thành phố là bảo đảm an ninh trật tự, trong đó có bảo vệ an toàn các cơ quan ngoại giao nước ngoài theo luật pháp và thông lệ quốc tế.

Nguồn: Trần Nhương.com.
*
Ghi bên lề: Xin cảm ơn chư vị đã ghé thăm NXD-Blog trong suốt cả ngày hôm nay (từ 0h đến lúc này -23h16) với 208.551 lượt truy cập. Chúc chư vị một đêm an giấc!

GĐ CÔNG AN TP HÀ NỘI ĐÃ TRẢ LỜI VĂN THƯ

Trung tướng Nguyễn Đức Nhanh và thượng tá Đào Thanh Hải 
trong buổi họp chiều 2/8. Ảnh: Thái Thịnh. Nguồn: VNE

Kết luận điều tra, xác minh về giải quyết việc tập trung đông người biểu tình tự phát 
ngày 17-7-2011 tại Hà Nội:
Không có việc Công an Hà Nội trấn áp, đàn áp thô bạo! 
02/08/2011 15:12


(HNMO) – Chiều nay (2-8), tại Hà Nội, Công an Thành phố Hà Nội đã có thông báo chính thức kết luận điều tra, xác minh về giải quyết việc tập trung đông người biểu tình tự phát ngày 17-7-2011 vừa qua. Tới dự có đại diện Bộ Ngoại giao, Trung tướng Nguyễn Đức Nhanh – Giám đốc Công an Thành phố, đại diện một số ban, ngành liên quan và đông đảo các nhà báo.

Nội dung thông báo cho biết: ngày 20-7 và ngày 27-7-2011, Công an Thành phố Hà Nội nhận được đơn thư của ông Nguyễn Xuân Diện, trú tại phòng 201, nhà B8, tập thể Kim Liên, Đống Đa, Hà Nội; ông Lê Dũng, trú tại 54B Hà Trì 3, phường Hà Trì, quận Hà Đông, Hà Nội và một số ông bà đồng ký tên, đề nghị Giám đốc Công an Thành phố Hà Nội trả lời về sự việc một số người tập trung biểu tình tự phát phản đối TQ gây hấn tại Biển Đông ngày 17-7-2011 đã bị các lực lượng công an thành phố “đàn áp thô bạo”. Trước sự việc trên, Giám đốc CA TP đã giao cho Cơ quan Cảnh sát điều tra – Công an Thành phố Hà Nội phối hợp với Viện Kiểm sát nhân dân TP khẩn trương xác minh, điều tra theo đúng các quy định của pháp luật về vấn đề trên.

Cơ quan Cảnh sát điều tra – Công an Thành phố Hà Nội kết luận như sau:

1. Công an Thành phố Hà Nội không có chủ trương “trấn áp”, “đàn áp thô bạo”, “bắt giữ” người trong cuộc tập trung biểu tình tự phát ngày 17-7-2011. Để đảm bảo an ninh trật tự, lực lượng làm nhiệm vụ đã kiên trì tuyên truyền, giải thích, thuyết phục, vận động và chỉ tiến hành cưỡng chế số người cố tình tập trung đông người, gây cản trở giao thông, gây mất an ninh trật tự TP theo Nghị định 38/2005/NĐ-CP của Chính phủ.

2. Liên quan đến những bức ảnh và đoạn video clip về lực lượng làm nhiệm vụ khiêng một công dân trong cuộc tập trung biểu tình tự phát ngày 17-7-2011, Cơ quan điều tra đã phối hợp với Viện Kiểm sát nhân dân điều tra, xác minh:

- Công dân mà lực lượng làm nhiệm vụ khiêng lên xe buýt là anh Nguyễn Chí Đức, SN 1976, trú tại phòng 503 nhà A1, ngõ 1 Khâm Thiên, Đống Đa - HN, nhân viên Trung tâm dịch vụ khách hàng – Viễn thông Hà Nội. Sáng 17-7-2011, anh Đức có tham gia đoàn biểu tình tự phát chống Trung Quốc gây hấn ở Biển Đông, tại khu vực Điện Biên Phủ - Trần Phú. Lực lượng làm nhiệm vụ đã tuyên truyền, vận động, yêu cầu đoàn biểu tình giải tán, không tập trung đông người, gây mất an ninh trật TP. Anh Nguyễn Chí Đức đã tỏ thái độ chống đối bằng cách ngồi bệt xuống đất, do đó lực lượng làm nhiệm vụ buộc phải khiêng lên xe buýt, đưa về Đồn Công an số 1 Mỹ Đình, Từ Liêm, HN để tuyên truyền, giải thích.

Nhằm tiến hành làm rõ việc anh Đức có bị đánh hay không, cơ quan chức năng đã gặp và đề nghị anh Đức trình bày rõ sự việc. Trong bản tường trình, anh Đức đã khẳng định không bị ai đánh, chỉ có sự xô đẩy khi đưa anh Đức lên xe buýt. Đồng thời anh Đức cũng tự nhận, do không bị thương tích, sức khỏe và tinh thần bình thường nên anh Đức từ chối đi khám thương và không có đề nghị gì. Mặc dù vậy, Cơ quan Cảnh sát điều tra vẫn yêu cầu cơ quan chủ quản đưa anh Đức đi khám thương. Tại Bệnh viện E, HN, bác sĩ khám và kết luận: Không phát hiện thương tích hay tổn thương trên người anh Nguyễn Chí Đức.

- Căn cứ vào các tài liệu điều tra, xác minh thu thập được, Cơ quan Cảnh sát điều tra – Công an Thành phố Hà Nội kết luận: không có căn cứ xác địnhanh Nguyễn Chí Đức bị lực lượng làm nhiệm vụ đảm bảo an ninh trật tự đánh, đạp khi tham gia biểu tình tự phát phản đối Trung Quốc gây hấn ở Biển Đông ngày 17-7-2011. Tuy nhiên sau sự việc trên, Giám đốc Công an Thành phố Hà Nội đã tạm đình chỉ công tác những cán bộ có liên quan đến sự việc để kiểm điểm, nghiêm khắc phê bình và rút kinh nghiệm chung.

Các thông tin trên đã được đưa ra trước các nhà báo tại hội nghị giao ban báo chí thường kỳ do Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội tổ chức chiều nay (2-8).

Hồng Hải
Nguồn: Hà Nội Mới.


18h30, Nguyễn Chí Đức đang phản ứng về bài báo trên đây. Anh đang nói chuyện với một người công an Hà Nội, với tất cả sự phản kháng dữ dội nhất.

ANH BA SÀM THUẬT LẠI DIỄN BIẾN BÊN TRONG PHIÊN TÒA PHÚC THẨM


Nguyên văn dưới đây, chép từ trang Anh Ba Sàm:

Phần buổi sáng rất hấp dẫn, khác hẳn phiên sơ thẩm … Mời bà con đón coi vì lúc này BS đang ráng thay “cậu đánh máy”, trực tiếp gõ nội dung và liên tục đưa dần lêN.

Diễn biến phần sáng nay của phiên tòa phúc thẩm xử TS Cù Huy Hà Vũ:

Nhìn tổng thể thì bị cáo CHHV được các luật sư đặt nhiều câu hỏi, rồi trả lời thoải mái (hic! Thiệt là phiên tòa văn minh dưới chế độ XHCN), nào là đa nguyên đa đảng, giải thích rằng ông không chống đảng, không chống nhà nước …

Bắt đầu, LS Trần Đình Triển đề nghị chủ tọa khi đọc nội quy phải nhắc nhở những quy định của phiên tòa cho rõ ràng, đúng đắn. Ví dụ như yêu cầu LS chỉ được trao đổi với bị cáo khi được chủ tọa phiên tòa đồng ý là sai.

Kế đến LS Trần Vũ Hải đề nghị tòa triệu tập ông Chủ tịch Ủy ban Thường vụ Quốc hội, lý do là Văn phòng LS Cù Huy Hà Vũ có gửi một văn bản yêu cầu ông giải thích điều 88 của Bộ luật Hình sự hiện nay đang có nhiều ý kiến khác nhau. Và có một Kiến nghị của ông CHHV gửi Quốc hội, đề nghị tuyên dương binh sĩ VNCH, đổi tên quốc hiệu v.v.. Tài liệu này được coi như chứng cứ buộc tội ông CHHV chống nhà nước XHCN, vậy thì Quốc hội đã nhận được chưa, có ý kiến gì không, có quan niệm như thế không …

LS Thanh đề nghị triệu tập Chủ tịch nước (với tư cách người đại diện cho bên bị xâm phạm lợi ích), Đài tiếng nói Hoa Kỳ, bà Trâm Oanh, v.v..

Ông Trần Quốc Thuận phát biểu nhất trí với các đề nghị của các LS khác.

Bị cáo CHHV đề nghị thay đổi Hội đồng xét xử vì tất cả họ đều là đảng viên ĐCSVN (tức là những người thuộc bên nguyên-ĐCSVN, đang bị xâm phạm lợi ích, theo như cáo trạng). Thậm chí cả các công tố viên, cũng đều là các đảng viên ĐCSVN.

Trong việc để làm sáng tỏ xem phiên tòa có được xét xử công khai hay không, phía ông Vũ và các LS có đề nghị là phải xem xét xem việc có 20 người đề nghị được tham dự phiên tòa, vậy việc này thế nào. Tòa đã hội ý khoảng 5-10 phút, rồi bác đề nghị này, đồng thời cũng lờ đi việc giải đáp rằng phiên tòa hôm nay có phải là được xét xử công khai hay không.

Đặc biệt trong phiên tòa này, khác hẳn với phiên sơ thẩm, ông Vũ thường xuyên (được) chủ động nhắc nhở tòa mỗi khi có biểu hiện nào đó không phù hợp. Ví dụ khi ông chủ tọa có sự nhầm lẫn, nói rằng ông Vũ được Đài tiếng nói Việt Nam phỏng vấn.  Ông Vũ đã nhắc nhở rằng Đài tiếng nói Hoa Kỳ, chứ không phải ĐTNVN. Tuy chủ tọa không xin lỗi, nhưng sau đó nhắc lại đã không bị nhầm nữa, liền được ông Vũ lên tiếng khen ngợi.

Về trang phục. Lần này ông Vũ không được mặc comple như trong phiên sơ thẩm, mà chỉ sơ mi trắng. LS Thanh có đề nghị cho ông được đeo cravat, nhưng tòa lờ đi. (Hic! Tòa tính toán kỹ chớ không “cẩu thả” như cấp địa phương nữa, há?)

Vào phần thẩm vấn. Tòa hỏi ông Vũ có ký vào các tài liệu, có trả lời các cuộc phỏng vấn không, thì ông Vũ nói rằng không thể trả lời đơn giản là có hay không, mà ông phải trình bày từng tài liệu … Tức là ông Vũ đã chủ động làm chủ tình hình, “chiếm diễn đàn” để làm rõ những quan điểm chính trị của mình.  Diễn biến này không phải là có được ngay, mà sau một hồi tranh cãi, với lập luận của mình, ông Vũ mới được tòa chấp thuận cho trình bày.  Với Viện Kiểm sát cũng vậy, khi đặt ra những câu hỏi có thể với mong muốn ông Vũ chỉ trả lời có hay không, thì ông Vũ cũng trình bày chi tiết, phân tích cặn kẽ quan điểm của mình.

Về phần các luật sư đặt câu hỏi cũng rất chi tiết. Như LS Trần Quốc Thuận (cựu Phó Chủ nhiệm thường trực Văn phòng Quốc hội, chồng “nụ cười chiến thắng” Võ Thị Thắng), ông hỏi CHHV rằng ông và gia đình có thù hằn gì chế độ CHXHCNVN hay không. Ông Vũ đã trình bày chi tiết cả dòng họ, từ ông nội là Cù Huy Quát, bố là Cù Huy Cận, v.v.. đều chống Pháp, tham gia cách mạng, là khai quốc công thần … Cho nên ông không có gì phải chống đảng, nhà nước này, mà chỉ có quan điểm khác  về sự tồn tại của đảng thôi. Ông Vũ đã được thoải mái trình bày, giải thích về quan điểm đa nguyên đa đảng, về việc kiện Thủ tướng quanh dự án bô-xít, v.v..  Có lẽ một phần tòa cũng tôn trọng vị cựu chức sắc là LS Trần Quốc Thuận, nên đã để cho ông có được nhiều câu hỏi giúp cho ông Vũ được chủ động “chiếm diễn đàn”, sự kiện chưa từng có từ khi lập quốc trong một phiên tòa xử tội phạm “chống lại nhà nước”.

Sau LS TQT, các LS khác cũng tiếp tục hỏi ông Vũ về các tài liệu trong vụ án. Kế đó, cũng như trong phiên sơ thẩm, họ lại yêu cầu tòa trình ra cả 10 tài liệu mà dựa vào đó, Viện Kiểm sát đã truy tố ông.

Một LS hỏi: ông nói ông không thù hằn đảng, nhà nước, vậy tại sao ông bị truy tố, liệu có ai thù hằn ông không? Thì ông Vũ trả lời là có người thù hằn tôi, là ông TT NTD, vì tôi đã kiện ổng. Là ông Vũ Hải Triều vì tôi tố ổng vụ hàng trăm trang mạng bị phá. Như vây rõ ràng là cơ quan điều tra họ thù tôi, mà không có chứng cứ gì thì họ bịa ra vụ 2 bao cao su …

ông Vũ đã yêu cầu tòa mang 2 bao cao su ra (các LS ngay từ đầu cũng đề nghị như vậy). LS Trần Đình Triển thì cụ thể hơn, đề nghị tòa làm rõ tình tiết thời điểm bắt ông Vũ vì 2 cái bao cao su. Nhưng tòa lại nại rằng những tình tiết này không liên quan tới vụ án. Sau nhiều đôi co tranh cãi thì tòa chuyển sang đề tài khác.

Không khi phiên tòa nói chung là rất … “khác thường” (tức cái bình thường ở VN). Có nhiều lúc ông Vũ còn nhắc nhở các thẩm phán phải giữ bình tĩnh. Còn ông Vũ cũng có lúc nóng nảy, được tòa nhắc. Một lần viên cảnh sát bảo vệ trẻ ngồi kế bên đã giật tay ông. Ông Vũ phản ứng, nhắc nhở anh này không được phép làm vậy, mà chỉ chủ tọa phiên tòa mới được nhắc nhở. Viên CS sau đó cũng đã ra chiều biết mình sai … (hic! Chớ không là lại bịt miệng như với Cha Lý thì nguy to).

Có một tình tiết gây ấn tượng và xúc động là TS Cù Huy Hà Vũ đã tuyên bố: với riêng tôi, trong một gia đình có truyền thống cách mạng, thì tôi chấp nhận mọi hy sinh, kể cả hy sinh cuộc đời tôi, thân xác tôi, để cho đất nước này được tốt đẹp lên.
(Đang gõ phím thì nhận được tin từ một CTV thân thiết, là Công an Quận Hoàn Kiếm đã đình chỉ công tác Đại úy Minh, kẻ tội đồ đạp mặt anh Chí Đức trong cuộc biểu tình ngày 17/7 đã đi vào lịch sử. Hy vọng sự vụ sẽ được giải quyết rốt ráo).

Nhưng … tiếp vụ Đại úy Minh: bác sĩ kết luận anh Đức không bị thương tích. Nạn nhân, tức anh Đức trong bản tường trình đã xác nhận không bị đánh, đạp. Minh thì tường trình đó không phải là hành động chủ quan. Vậy chắc sẽ … hòa cả làng?  
Nguyễn Xuân Diện: 16h15: Nguyễn Chí Đức đã đến cafe với mọi người (gần 20 người chứng kiến). Anh xác nhận bị nhân viên an ninh khiêng đi và bị một người đạp vào mặt.  Chúng tôi có ghi âm lời anh nói. 

HẾT