- Tại sao các báo chí của nước mình không hề một tí tin tức gì về cuộc biểu tình của hàng chục ngàn người dân Trung Quốc ở thành phố Ceng-čcheng gần Kanton suốt từ chiều thứ sáu và cả hai ngày thứ bẩy, chủ nhật vừa rồi để chống lại hành động bạo lực của cảnh sát đối với một phụ nữ có chửa bán hàng rong trong thành phố? Đoàn biểu tình đã chặn tất cả các con đường chính vào thành phố và đốt cháy 20 xe cảnh sát và xe cứu thương. Cảnh sát đã phải điều xe bọc thép đến, bắt 25 người tình nghi là khơi mào cuộc biểu tình. Sáng hôm nay(13.6) lãnh đạo tỉnh đã phải cử người của mình đến các nhà máy, các thôn xóm để tìm cách hòa giải và bản thân bí thư thành ủy đã phải đích thân vào bệnh viện thăm hỏi và mang giỏ hoa quả vào bệnh viện thăm hỏi người phụ nữ đang mang thai đó.Nguồn tin của ČTK ( Thông tấn xã Czech : http://www.novinky.cz/zahranicni/svet/236083-demonstranti-zapalovali-na-jihu-ciny-urady-a-policejni-auta.html?ref=stalo-se ) có ảnh kèm theo của phóng viên các hãng AP và Reuters. .Nguyên văn bản tin:
Demonstranti zapalovali na jihu Číny úřady a policejní auta
Násilné demonstrace zažilo o víkendu jihočínské město Ceng-čcheng u Kantonu. Několik desítek tisíc nespokojených Číňanů zapalovalo úřady a převracelo policejní vozidla, uvedla agentura AP. Nasazeny proti nim byly obrněné transportéry. Asi 25 lidí bylo zatčeno kvůli rozdmychání nepokojů..Převrácené policejní vozidlo v Ceng-čchenguFOTO: ReutersVčera 17:05 - Ceng-čchengNepokoje propukly v pátek, když policie nutila těhotnou pouliční prodavačku opustit své místo. Když jim žena odmítla vyhovět, srazili ji na zem. Ostatní prodejci okamžitě obvinili policii z násilného jednání a ulici zaplnil dav.Na ulici se objevili především lidé ze severozápadní provincie S´čchuan, kteří přišli do města za prací, protože jde o jedno z hlavních center textilního průmyslu.Demonstranti v ulicích Ceng-čchenguFOTO: ReutersDav zablokoval silnici a házel na představitele moci láhve a cihly. Během víkendu počet demonstrantů narůstal, v neděli jich bylo už několik desítek tisíc a zablokovali nájezd na dálnici.Zapálili asi dvacet vozidel policie a záchranné služby, bojovali s policisty i milicemi, řekl jeden z lidí pracujících v městě v textilce Ruilog. „Byly to hrozné scény,“ řekl Wang a dodal: "Nedokážete si to představit, když jste tam nebyl."Číňané u vyhořelého policejního vozidla v Ceng-čchengu.FOTO: ReutersNěkterým dělníkům a dělnicím bylo zabráněno účastnit se protestů, zaměstnavatelé jim nedovolili opustit továrnu. „V ulicích bylo mnoho lidí, křičeli a pokoušeli se vyvolat chaos. Někteří z nich dokonce rozmlátili policejní auta,“ uvedla jedna ze svědkyň. Místní úřady se snažily incident banalizovat. "Byl to jen obyčejný střet pouličních prodavačů a místních bezpečnostních složek, ale zneužila ho hrstka lidí, kteří chtějí působit problémy," řekl cengčchengský starosta Jie Niou-pching deníku China Daily.Policejní transportér v ulicích Ceng-čchengu.FOTO: ReutersV pondělí nicméně deník China Daily ve svém internetovém vydání napsal, že cengčchengská vláda rozeslala do vesnic a továren pracovní skupiny, které občanům střet s pouličními prodavači vysvětlují. Šéf komunistické strany ve městě Ceng-čcheng těhotnou ženu navštívil v sobotu ráno v nemocnici, kam byla převezena na kontrolní vyšetření, a přinesl jí košík ovoce. Manžel postižené sdělil, že matka i ještě nenarozené dítě jsou v pořádku.Strach Číny z protestů
Vládnoucí čínská komunistická strana věnuje v poslední době demonstracím zvýšenou pozornost v obavách, aby pod vlivem povstání v arabských zemích nepřerostly v protesty ohrožující státní moc. Množství občanských nepokojů také v Číně rok od roku stoupá. Zatímco v roce 2006 Čína zaznamenala přes 60 000 "masových incidentů", následující rok jich bylo již více než 80 000, připomíná ČTK..Policisté v ulicích Ceng-čchenguFOTO: ReutersAutonomní oblast Vnitřní Mongolsko v květnu zažila největší nepokoje za poslední dvě desítky let. Koncem května Číňan, kterého rozhořčily zábory půdy, zase odpálil před vládní budovou v jihočínském městě Fu-čou tři podomácku vyrobené bomby, tři lidi zabil a dalších devět zranil. [celá zpráva]Letos se obyvatelka Pekingu pokusila upálit na protest proti stržení svého domu. [celá zpráva]V centrálním městě Li-čchuan minulý týden tisíce obyvatel zaútočily na vládní budovy poté, co slyšeli, že jeden člen městské rady byl v policejní vazbě údajně umlácen k smrti.Převrácené policejní vozidlo v Ceng-čchenguFOTO: Reuters .Nguyễn Xuân Diện-Blog đề nghị bác nào biết tiếng Tiệp, dịch giùm bản tin trên. Đa tạ!.CÒN DƯỚI ĐÂY LÀ BẢN TIN CỦA RFI :Công an mạnh tay với phụ nữ mang thai: rối loạn xã hội miền Nam Trung QuốcMột xe cảnh sát bị đốt cháy tại thị trấn Tăng Thành, Quảng Đông. Ảnh chụp ngày 11/6/2011.ReutersNhiều vụ xung đột giữa đám đông và công an thị trấn Tăng Thành, tỉnh Quảng Đông đã xảy ra cuối tuần qua. Chính quyền thừa nhận lực lượng an ninh đã phải vất vả trấn áp những hành động bạo lực từ dân chúng sau khi một phụ nữ 20 tuổi mang thai bán hàng rong bị cảnh sát xô ngã.Theo nhiều nhân chứng, hơn một ngàn người đã xuống đường thách thức lực lượng công an và cảnh sát chống bạo động. Đài truyền hình Hong Kong tường thuật hình ảnh người biểu tình tấn công vào cơ quan chính quyền thị trấn Tăng Thành, đốt xe cảnh sát và cướp bóc nhiều cửa hiệu.Vụ việc xảy ra từ chiều thứ sáu 10/06/2011 và bắt nguồn từ một ngôi làng bên cạnh. Một nhóm cảnh sát xua đuổi một phụ nữ bán hàng rong đang mang thai. Nạn nhân bị xô ngã xuống đường. Vụ đụng chạm này đã biến thành bạo loạn với sự tham gia của nhiều trăm người lao động di cư gốc Tứ Xuyên. Họ xung đột với cảnh sát, đốt xe của an ninh, tấn công đập phá trụ sở chính quyền.Đến tối chủ nhật, cảnh sát chống bạo động sử dụng lựu đạn cay, huy động xe bọc thép trên đường phố. Một số người biểu tình bị bắt. Thị trưởng Tăng Thành cho đây là một vụ xung khắc giữa một người bán hàng rong với cảnh sát và đã bị một nhóm « phần tử xấu » lợi dụng để gây bạo loạn.Trong khi đó tại Hồ Bắc trong tuần qua cũng xảy ra xung đột giữa hàng ngàn dân và lực lượng công an. Theo tường thuật của hãng tin công giáo Asia News, khoảng 2000 dân huyện Lợi Xuyên, tỉnh Hồ Bắc, đã bày tỏ lòng tức giận bằng hành động, sau khi một viên chức địa phương vì chống tham nhũng đã bị công an bắt điều tra hôm 26/5 và đến ngày 4/ 6 thì ông này chết trong đồn công an.Theo báo chí địa phương, ông Nhiễm Kiến Tân, 49 tuổi, bị tố cáo là nhận tiền hối lộ, bất tuân lệnh cấp trên, không thi hành lệnh giải tòa nhà dân. Ông bị công tố viên địa phương bắt giam để điều tra, nhưng đã chết trong tù và trên người có dấu tích bị tra tấn.Trong một bức thư để lại trước khi bị bắt, ông tố cáo các biện pháp của công an địa phương cô lập ông, không cho bạn bè, người thân và đồng nghiệp cho tiếp xúc với ông. Những người này còn bị « làm việc » với công an đôi khi đến 20 tiếng đồng hồ liên tiếp.Trong ba ngày từ thứ ba đến thứ năm tuần trước, hơn 2000 dân đã xuống đường xung đột với cảnh sát chống bạo động. Để xoa dịu dân chúng, chính quyền cấp trên đã ra lệnh điều tra ít nhất 5 cán bộ liên can, trong đó người đứng đầu viện kiểm sát địa phương. Ông này đã phải « từ chức ».Theo thẩm định của giáo sư Borge Bakken, chuyên gia về vấn đề tội ác tại Hoa Lục, thuộc đại học Hong Kong, thì trong năm 2010, đã xảy ra 127 ngàn vụ dân chúng biểu tình phản đối Nhà nước, mà phần đông là chống tham ô và trưng thu đất đai.Nguồn: RFI
Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011
TRUNG QUỐC: HÀNG CHỤC NGÀN NGƯỜI BIỂU TÌNH
Thứ Hai, 13 tháng 6, 2011
HỊCH YÊU NƯỚC 2011
HỊCH YÊU NƯỚC
Tác giả: Khuyết danh
Ta thường nghe:
Trần Quốc Toản tay không mà bóp cam ra bã, hận mình không đủ tuổi giúp nước. Thiếu niên Võ Thị Sáu thân là nữ nhi lại khiến giặc Pháp ngước nhìn kinh sợ. Anh hùng Kim Đồng, hi sinh ở tuổi 14 để bảo vệ cán bộ cách mạng. Rõ ràng từ xưa đến nay, yêu nước đâu cần đứng tuổi. Anh hùng từ thuở thiếu niên, thời nào chẳng có. Ta cùng các ngươi vốn là tri thức trẻ; những chuyện trên đều đã nghe qua. Ấy vậy mà không biết lấy điều tốt làm gương, cứ mãi đắm chìm trong mộng ảo tầm thường.
Huống chi, ta cùng các ngươi sinh phải thời hội nhập, kẻ thù lại kề sát bên. Văn hóa, chính trị, xã hội như rơm khô gần lửa, chẳng mấy chốc mà bốc hơi. Xem tivi thấy toàn phim khựa, tức ngang cuống họng. Đọc tin tức thấy ngư dân bị chơi bẩn, thương trào nước mắt. Bước vào chợ là lạc giữa mê cung “made in china”, buồn nước thương nhà. Thật khác nào: dâng thịt thơm cho hổ, tự kề cổ vào đao!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm viết note, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa. Chỉ hận Đặng Tiên sinh chết quá sớm không còn nghe ta cáu; căm Hồ đại nhân chưa có cơ hội diện kiến để chơi với lão một phen; dẫu cho trăm thân ta lênh đênh trên biển Đông, nghìn thây ta gởi lại ngoài hải đảo, cũng nguyện xin làm.
Nay, các người là người trẻ, nắm giữ tương lai, lại được nước nhà tạo điều kiện ăn học. Vậy mà: thấy nước nhục mà không biết lo; trông kim ngạch xuất nhập khẩu Việt - Trung như đôi đũa lệch mà không biết ngượng; thấy thác Bản Giốc, Hoàng Sa, Trường Sa lọt vào tay giặc mà không biết tức. Lại còn có kẻ đắm chìm trong game online, kẻ dạt nhà khóc lóc theo mấy anh trai nhảy đẹp, kẻ chìm trong bia rượu, gái gú. Đáng thẹn lắm thay!
Nếu bất chợt 1 tỷ 2 nó tràn sang, tài khoản game ảo có đánh lại bọn giặc thật? điệu nhảy đẹp có tránh hết mưa đạn dày? bia ngọt mồi ngon có làm say chết giặc? rồi nước mất, gái đẹp sẽ vào tay ai?
Nay ta bảo thật các ngươi: Nên lấy việc sống cạnh nước lớn làm nguy, làm láng giềng với tay bẩn mà sợ. Giặc Thanh và ta là kẻ thù không đội trời chung, 3000 năm cả trăm lần giao đấu. Thế giặc đang lên như sóng nước, cương lúc này khác nào ta tự diệt vong, chiến tranh chỉ là bước đường cùng. Nhưng mà ta vẫn còn đường để chọn. Trước mắt phải luyện tập thân thể, trau dồi kiến thức cho ai nấy đều giỏi như Ngô Bảo Châu, để người người cường tráng như là Lý Đức. Sau phải cống hiến hết mình cho đất nước.
Ta tin: thế nước có lúc thịnh lúc suy, song hào kiệt thời nào cũng có. Trí tuệ Việt sẽ thành danh, vang tiếng, nước Việt ta sẽ hóa hổ, hóa rồng. Lúc ấy: Bọn họ sợ run, bỏ thói cắn càn; Họ sang Việt Nam phải dạ thưa cung kính.
Khi ấy: Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu, mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng; chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí, mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Thế nên: Chớ nóng máu, mà mắc kế gian. Đừng thờ ơ, phải giữ lửa lòng. Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta. Và hát rằng:
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
MỘT BÀI PHÚ ĐẶC SẮC: HOÀNG SA NỘ KHÍ PHÚ
HOÀNG SA NỘ KHÍ PHÚ
Kha Tiệm Ly
Ngựa cũ quen đường,
Đĩ già lậm nết.
Việc phế hưng mỗi thuở khác nhau,
Mộng bá chủ bao đời y hệt!
Ta thấy ngươi,Từ Đông Chu bị họa Thất Hùng,
Đến Hậu Hán bị xiềng Tam Quốc.
Đất Trường An thây chất chập chùng,
Bờ Vô Định xương phơi chất ngất!
Đã biết,Hễ gieo chinh chiến là kín đất đau thương,
Nếu động can qua thì mịt trời tang tóc.
Vậy mà sao,
Như nước ta,Một dải non sông, nam bắc chung giềng,
Trăm triệu anh em, trước sau như nhất.
Hoàng Liên, Tam Đảo, Hồng Hà, Cửu Long , là máu là xương,
Phú Quốc, Côn Sơn, Trường Sa, Hoàng Sa là da là thịt.
Máu xương đâu lẽ tách rời,
Thịt da dễ gì chia cắt?
Mà là liền tổ quốc phồn vinh,
Mà là khối giang sơn gấm vóc.Người trăm triệu nhưng vốn một lòng,
Tim một trái dẫu nhiều sắc tộc!
Nữ nhi chẳng thiếu bậc anh hùng,
Niên thiếu cũng thừa người kiệt xuất.Mười năm phục quốc, gươm Lê Lợi thép vẫn sáng ngời,
Ba lượt phá Nguyên, sông Bạch Đằng cọc còn nhọn hoắt.
Thùng! Thùng! Thùng! Liên hồi giục, trống Ngọc Hồi hực bước tiến quân.
Đánh! Đánh! Đánh! Luôn miệng thét, điện Diên Hồng, vang lời sát thát.
Ải Chi Lăng, Liễu Thăng chết còn lạc phách kinh hồn,
Sông Nhị Hà, Sĩ Nghị chạy còn đứng tim vỡ mật.
Thoáng thấy vó câu Thường Kiệt, Khâm Châu ngàn dặm, không còn bóng quỉ bóng ma,(1)
Chợt nghe tiếng sét Đống Đa,Quảng Đông toàn tỉnh chẳng tiếng con gà con vịt. (1)Hùng khí dù dậy trời Nam,
Nghĩa nhân lại tràn đất Bắc:
Thương ngươi binh bại, tàn quân về còn cấp xe ngựa rình rang (2)
Trọng kẻ trung can, hổ tướng chết vẫn được khói hương chăm chút.(3)
Mạc Cửu đem quân lánh nạn, chúa ta vẫn mở dạ đón người,
Hoa kiều mượn đất ở nhờ, dân ta vẫn chia cơm xẻ thóc.Phúc cùng hưởng khi mưa thuận gió hòa,
Họa cùng chia lúc sóng vùi gió dập.
Giúp các ngươi như kẻ một nhà,
Thương các ngươi như người chung bọc!
Thế mà nay,Ngươi lại lấy oán trả ơn,
Ngươi lại lấy thù báo đức!
Ăn đàng sóng, nói đàng gió, y như đĩ thúi già mồm.
Lộn bề ngược, tráo bề xuôi, khác chi điếm già bịp bạc.
Kéo neo tuần hạm, ào ào đổ bộ Hoàng Sa,
Quay súng thần công, ầm ỉ tấn công Đá Bắc.
Chẳng chấp hải qui,
Chẳng theo công ước.
Quen nết xưa xấc láo, giở giọng hung tàn,
Lậm thói cũ nghênh ngang, chơi trò bạo ngược.Nói cho ngươi biết; dân tộc ta:Từng đánh bọn ngươi chỉ với ngọn giáo dài,
Từng đuổi bọn ngươi chỉ bằng thanh kiếm bạc.
Từng đánh Tây bằng ngọn tầm vông,
Từng đuổi Nhật với thanh mác vót!
Vì khát tự do mà uống nước đìa,
Vì đói độc lập mà ăn cơm vắt.
Sá chi tóc gội sa trường,
Đâu quản thây phơi trận mạc.Hãy liệu bảo nhau,Nhìn thây Gò Đống mà liệu thắng liệu thua,
Thấy cọc Bạch Đằng mà nghĩ sau nghĩ trước!
Đừng để Biển Đông như Đằng Giang máu nhuộm đỏ lòm,
Đừng để Hoàng Sa là Đống Đa xương phơi trắng xác!Nếu ngươi dựa vào hỏa tiển, phi cơ,
Thì ta cũng có tuần dương, đại bác.
So vũ khí, thì kẻ nhược người cường,
Đọ trái tim, coi ai gang ai sắt?Thư hãy xem tường,
Hoàng Sa hạ bút.
Chú thích:
(1) Sử ghi: Khi Lý Thường Kiệt đem quân qua Khâm Châu, Liêm Châu, cũng như khi quân Thanh bại trận Đống Đa chạy về, thì dân Tàu vùng biên giới kinh hoàng chạy theo. “Từ Nam Quan về bắc hàng trăm dặm vắng tanh, không thấy bóng con gà, con vịt”(2) Sự kiện Lê Lợi cấp ngựa và lương thực cho tù binh quân Minh về nước(3) Sự kiên dân ta lập miếu thờ Sầm Nghi Đống hạ tướng của Tôn Sĩ Nghị)
QUYẾT DIỆT KÌNH NGƯ TRÊN BIỂN ĐÔNG
| Tàu chiến của Hải quân Việt Nam. Ảnh: Mai Thanh Hải-blog |
Diệt kình ngư ngoài Đông Hải
Vũ Thế Long
Ngày ấy, ngư dân miền Trung nước Việt đang sống an bình, ngày ngày ra khơi đánh cá. Tôm cá nhiều vô kể, cứ đến mùa cá là hàng đoàn thuyền đánh cá họp nhau lại cùng ra khơi. Khắp mặt biển xanh vang câu hò câu hát. Họ cùng nhau ra biển của mình, sống chết có nhau cùng nhau hợp lực vẫy vùng với sóng to gió lớn, cùng sẻ chia những mẻ cá lớn cá nhỏ. Thuyền về cá đầy khoang, nhà nhà đều vui vẻ. Cả vạn chài sung túc no đủ vui vẻ chan hoà. Hàng năm, cứ đến mùa biển lặng, Vua lại cử cả một hải đòan ra tuần thú ngoài đảo cát xa xôi tế lễ tiền nhân ngàn đời đã mở mang trông nom đảo qúy đem về bao sản vật trời ban cho dân Việt…
| Chuẩn bị xuất kích. Ảnh: Mai Thanh Hải-blog |
Cuộc sống đang an bình, Thế rồi, mấy tay anh chị trong vạn chài tách đòan đi đánh lẻ, tự nhiên chúng vớ được những đàn cá lớn và trở nên giàu có. Chúng bỏ tiền đóng thuyền to, thuê những tay chài nghèo khó lực lưỡng lặn sâu mò san hô ngọc trai và bao sản vật qúy dưới lòng biển khơi. Quăng lưới lớn, câu dài bắt cá to. Chúng ngồi hưởng lộc trời của muôn dân mà chẳng phải làm gì.Từ đấy, vạn chài đang thanh bình bỗng trở nên lục đục. Người người ra khơi nhưng mạnh ai nấy đánh. Thấy luồng cá to thì ngấm ngầm vơ vét mà chẳng báo cho bạn chài hay, Đánh được bao cá, mò được bao ngọc chẳng ai kiểm sóat. Chúng chỉ dâng lễ cho quan trên rồi hưởng một mình mọi báu vật của thiên hạ. Kẻ thì trở nên giàu nứt đố đổ vách, người thì nghèo xác nghèo xơ. Đội thuyền tan tác. Nhiều thuyền gặp sóng cả gió to nhưng đi lẻ loi nên bị sóng dữ nhận chìm chẳng có bạn chài nào cứu vớt. Xóm chài tuy có khang trang lên chút đỉnh nhưng không còn cái không khí vui tươi chan hòa như ngày nào. Kẻ thì nhà cao cửa rộng nghênh nghênh ngang ngang, người thì túp lều che thân cũng không đủ chỗ mà chui mà rúc lại bị lũ cường quyền trong thôn trong xã thi nhau quấy nhiễu hạch sách đủ điều.
Bỗng một hôm, đang trời yên biển lặng, tàu ra khơi xa buông câu thả lưới, chợt ầm ầm có cơn sóng lớn bất thần xuất hiện. Dân chài hỏang hốt thấy từ phương Bắc lừ lừ một lũ kình ngư cao to như những trái núi di dộng đang lao thẳng vào những con thuyền yếu ớt, nhỏ bé. Tàu bè vỡ tan, chúng nuốt chửng những khoang cá đầy ắp mà mất bao ngày cật lực mất bao công sức mới gom góp được. Từ đấy, cả vạn chài mất ăn mất ngủ. Những ngư dân sống sót trở về họp nhau lại bàn cách ứng phó. Mấy tay chài sừng sỏ nhiều kinh nghiệm bày kế “Kình ngư to là thế nhưng không đáng sợ. Chúng tham ăn lắm. Hễ thấy, ta cứ cho nó lại gần, thủ sẵn kiếm sắc giáo nhọn, thừa cơ nó há mồm đâm tàu, anh em ta chui vào miệng nó dùng dáo mác mà đâm thủng sọ, phanh thây xé xác chúng ra liệu chúng làm gì nổi ta? To xác mà tham lam cũng không đáng sợ. Chỉ lo mình có dám quyết tâm sống mái với chúng hay không mà thôi. Nếu thuyền nào cũng đồng lòng thì Kình ngư có to, có khỏe đến mấy ta cũng diệt hết?”. Lại có kẻ hèn hạ xúi: “Thôi nó to , nó khỏe như thế, mình đánh nó thì khác nào như trứng chọi đá. Đánh làm sao được? Gặp kình ngư thì cứ qùy xuống mà vái rồi dâng cả khoang cá cho nó. No bụng rồi xin nó tha cho mà về. Đi kiếm mẻ khác vậy. Miễn là mình còn thuyền còn, thì cá còn”…
Nói là làm. Mấy ngư phủ dũng mãnh nhất vạn chài rút cuộc tuy có giết được một hai Kình ngư nhưng vài người dũng mãnh nhất cũng đành ngậm ngùi nằm trong bụng cá. Những tay hèn hạ dâng cả khoang thuyền đầy cá cũng chẳng được an thân. Nuốt sạch cá, lũ Kình ngư nuốt luôn cả kẻ hèn hạ đang qùy lạy vừa dâng cả thuyền cá đầy ắp cho chúng.
Đội Chiến thuyền của nhà Vua có nhiệm vụ ra đảo xa tuần thú cũng vô cùng hoang mang lúng túng. Gửi sớ tâu vua ba lần bảy lượt mà chẳng được Vua ban chỉ dụ đối phó. Các quan vội vã cử người về tận triều đình cấp báo.
Đang ngồi uống rượu xem chọi gà, nghe hát với lũ cận thần và mỹ nữ, nghe tin dữ, Vua đang nâng chén rượu bỗng mặt biến sắc. Tay run run, Ngài hỏi đi hỏi lại có đúng là như vậy không? Vua phán: “Quái lạ! từ xửa từ xưa Tiên đế ta đã cưỡi cơn sóng dữ chém sạch lũ kình ngư rồi cơ mà ? Sao lại có Kình ngư mới xuất hiện là thế nào?”. Ngài vội vã triệu tập quần thần để tìm kế sách đối phó. Lũ cận thần đang say ngất nga ngất ngưởng trong men rượu nồng, máu chọi đang phừng phừng trong hiệp chọi dang dở, hốt ha hốt hoảng đóng khăn áo vào triều bàn nghị sự.
Nhà vua thuật lại sự tình rồi hỏi lũ cận thần kế sách. Lũ cận thần gần vua nhất thì lúng ba lúng búng chẳng biết nói năng ra sao. Có vài kẻ nhìn trước nhìn sau mong cho giá ngự sớm kết thúc để vội về ôm nhanh túi vàng bao năm vơ vét được cùng vợ con đào tẩu thóat thân. Một vài trung thần thì xúm lại bàn tính và xem xét lại những kinh nghiệm mà Tiên đế thủa xưa đã diệt kình ngư ra sao hầu mong gỡ được thế bí…
Vua nhớ lại tích xưa, khi giặc nhà Ân xâm lăng bờ cõi, tiên đế đã sai sứ giả mang loa đi rao khắp thiên hạ mong tìm được người tài ra cứu nước. Rút kinh nghiệm xưa, sứ giả đi đến những nhà có trẻ con mong tìm ra được những trẻ lên ba như Thánh Dóng bỗng bật dậy biết nói xin ra cứu nước. Tìm mãi mà chẳng thấy trẻ nào? Có Mấy đứa xung phong noi gương Thánh Dóng nhưng lại không biết cầm cây gậy tre chứ đừng nói gì đến cung đến kiếm bởi chẳng ai dạy. Thấy vũ khí là run bởi trẻ con bấy giờ bị cấm ngặt .
Sứ giả đi đến đâu cũng rặt một tin đồn: “Cứ tìm đến Ngư ông trăm tuổi mà hỏi”. Đi khắp nơi mà chẳng tìm được ai ngòai câu trả lời “Ngư ông trăm tuổi”…
Nhà vua ủ rũ lo lắng. Suốt bao tháng trời mà lũ Kình ngư vẫn không ngừng tác oai tác quái. Mỗi ngày chúng lại hãm hại thêm nhiều ngư dân. Không những thế, chúng còn định phá cả thuyền bè nhà cửa trong bến nữa.
Bỗng một đêm, Hòang thượng mơ thấy Ngư ông từ dưới biển Đông hiện lên trong ánh hào quang rực rỡ. Tiên ông ôn tồn hỏi: “Nhà ngươi lại có chuyện gì cần đến ta chăng?”. Hòang thượng qùy xuống phủ phục dưới chân Tiên ông và chợt ngộ ra mình đã có nhiều lần gặp Ngư ông và nghe ngài cảnh báo nhiều điều nhưng lúc ấy Vua bỏ ngòai tai. Nay trong lúc tâm trí rối bời, ngài cầu mong mong xin tiên ông tha thứ và cho kế sách chồng lũ Kình ngư tàn ác đang tác oai tác quái ngòai Đông Hải và khắp nơi.
Tiên ông dõng dạc truyền vang như tiếng sấm rền ngòai biển Đông: “Nhà ngươi quên cả rồi sao? Muốn chém được cá kình thì biển Đông phải dậy sóng! Tòan dân thiên hạ, già trẻ gái trai đều phải đồng lòng. Mỗi người đều nhất loạt ném đá đuổi bầy cá dữ. Nhỏ thì ném một viên sỏi, lớn thì bẩy cả trái núi to xuống biển. Khi ấy, Đông Hải sẽ xuất hiện đại sóng thần. Bão táp phong ba nổi lên giận giữ sục sôi. Khi ấy, không một lòai Kình ngư nào có thể bức hiếp được nước non này”. Nghe lời truyền, nhà Vua bỗng nhớ tới lời tiên đế dạy từ đời xửa đời xưa: “Đẩy thuyền cũng nhờ dân! Lật thuyền cũng do dân”.
Hòang thượng vã mồ hôi, người lạnh tóat tỉnh cơn mê. Ngài bỗng ngộ ra một chân lí mà ai cũng biết nhưng chỉ có những người tài hiền mới làm nổi mà thôi.
3 giờ sáng 13 - 6 – 2011
Sau đêm không ngủ từ Quảng Bình về
*Bài viết do Tiến sĩ Vũ Thế Long gửi trực tiếp cho Nguyễn Xuân Diện-Blog
Xin chân thành cảm ơn tác giả!
5 VIDEO CLIP VỀ CUỘC BIỂU TÌNH Ở HN 12.6.2011
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)

