Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

Mai Thanh: ĐỒN CÔNG AN KÝ SỰ (Phần I)


Đồn công an ký sự!

Mai Thanh
18-6-2018

Chủ Nhật 17/6/2018

9h sáng, tôi đi dạo trên phố đi bộ Nguyễn Huệ, trời khá mát mẻ và dễ chịu. Người đi bộ rất ít nhưng hai bên đường thì tôi thấy công an, CSCĐ, AN, CSGT và lực lượng TNXP thì đông quá xá, tôi chợt nghĩ, dân mình sướng thật, chắc là mấy anh này đứng đây để bảo cho dân mình khi vui chơi, đi bộ ấy mà!

Tôi đi được khoảng 10 phút thì có 5 anh mặc đồ thường phục và một anh mặc đồ công an vây quanh tôi hỏi CMND, tôi đưa cho họ CMND xong rồi họ đòi coi điện thoại của tôi. Tôi nói: Tôi không chụp hình quay phim sao mấy anh lấy đt của tôi, vừa dứt lời thì một người trong nhóm đã giựt đc điện thoại của tôi! Khi anh ta coi xong không thấy gì tôi đòi lại điện thoại và chứng minh thư thì anh ta nói từ từ , lúc đó có hai bạn thanh niên cũng đang bị khống chế bên cạnh tôi, một bạn đang bị bóp cổ và quát nạt rất lớn, rồi chửi thề luôn, hăm he này nọ! Chúng tôi bị đứng đó tầm vài phút thì có chiếc xe 7 chỗ trờ tới và họ đẩy tụi tôi lên xe và đưa về số 28 Huyền Trân Công Chúa Q1.

Khi xuống xe họ đẩy tôi và mọi người vào một cái nhà to lắm, làm tạm bằng tôn, ôi thôi nóng kinh khủng khiếp! Khi vào trong, tôi đã thấy nhiều người cũng đã bị đưa về đây! Họ lại hỏi tên và lấy băng keo dán chung hai cái đt và CMND của tôi và bắt xuống phía dưới với mọi người đã bị bắt trước đó!

Tôi chưa kịp ngồi thì đã nghe tiếng đánh đấm rất mạnh, khi nhìn lên thì thấy 6 người vừa đồng phục vừa thường phục đánh một thanh niên rất dã man, mặc dù tay đã bị còng! Mặt mũi anh này bầm tím và máu trong miệng đã chảy ra. Một cô khoảng hơn 50 tuổi vừa bị đưa vào la lên:

– Sao đánh người ta dữ vậy, cùng là con người mà!

Nhưng hầu như họ không nghe cô nói gì và tiếp tục đánh xong lôi anh này ra ngoài!

Rồi họ gọi tôi ra bàn làm việc, sau khi đã hỏi tên tuổi này nọ, tay CA còn khá trẻ hỏi tôi:

– Chị đi ra phố đi bộ Nguyễn Huệ làm gì?

– Tôi đi chơi!

– Chị đi với ai?

– Tôi đi một mình!

– Chị đi bằng phương tiện gì tới?

– Tôi đi taxi!

– Thời điểm này rất nhạy cảm, chị không nên đi bộ và chụp hình ở đó!

– Ủa, sao kỳ vậy? Phố đi bộ sao lại cấm đi bộ, không ghi là cấm chụp hình sao lại cấm? Tôi thấy mấy ông tây bà tây chụp quá trời sao mấy anh không bắt vậy?

– Chị lắm mồm quá, về chỗ, tí gọi thì lên!

Tôi đi về phía dưới ngồi thì đã thấy họ đưa thêm rất nhiều người nữa vào đây (tổng cộng gần 200 người). Một thanh niên bị đánh sưng mặt và một thanh niên bị rách ở phía đuôi mắt cũng vừa được đưa vào! Kế tiếp là hai vợ chồng anh chị ở Long An đi xe máy cũng bị đánh rất đau, chị vợ nói bị đánh mấy cây dùi cui vào đầu!

Lúc này tôi quan sát khắp phòng thì thấy những cô chú 50, 60 và hơn 60 tuổi cũng bị bắt vào đây không ít. Đặc biệt có một bé gái khoảng hơn ba tuổi đang đi chơi cùng mẹ cũng bị bắt về đây!

Đến khoảng hơn 12h trưa thì những người được gọi để hỏi cũng chỉ được rất ít, chỉ biết ngồi vật vờ ở cái lò tôn nóng kinh khủng và chờ đợi!

Điều tôi nhận thấy rõ ràng nhất là thái độ của công an đối với dân nơi đây, họ ăn nói trịch thượng, luôn nạt nộ với tất cả mọi người bị bắt về đây. Kể cả nam hay nữ cán bộ đều có thái độ như vậy! Cái câu” đối với nhân dân phải kính trọng, lễ phép” sao nghe quá hoang đường!

Đến khoảng hơn 1h chiều, mọi người đều rất mệt, đói khát, và nhất là trong cái nắng nóng kinh khủng như vậy! Họ mua bánh mì vào cho mọi người nhưng tôi để ý thì không thấy ai ăn, dù rằng đang rất đói, bản thân tôi cũng vậy!

Rồi thì lại lấy lời khai, bản tường trình, lăn dấu vân tay! Khiếp, lăn dấu vân tay còn kỹ hơn làm CMND luôn í, nể thật!

(Còn tiếp)

2 nhận xét :

  1. Chẳng khác nào thời kỳ Pôn Pốt sắp thi hành lệnh diệt chủng. Cũng chẳng khác thời kỳ Đức quốc xã! Chỉ khác là nay ở thế kỷ 21. Khủng bố, bắt cóc, tù đày, có cả!

    Trả lờiXóa
  2. "đảng ta" luôn kêu gào,lên án sự khủng bố,tra tấn tàn bạo của thực dân Pháp.
    Còn cho dựng mô hình khắp nơi để minh chứng.
    Sau này,chắc chắn lịch sử đất nước cũng sẽ dựng lên những mô hình miêu tả những màn tra tấn dã man của "đảng và nhà nước" đối với những người bất đồng chính kiến.
    Khốn nạn là ở chổ,những kẻ ra mệnh lệnh tàn bạo kia đã chuẩn bị cơ sở vật chất đầy đủ ở các nước "giãy chết".Khi đàn áp không nổi nữa thì đem cả nhà chuồn đi.
    Gã tổng thống Ukraina là minh chứng điển hình"

    Trả lờiXóa