Nhà báo Lưu Trọng Văn. Ảnh: FB LTV
Lưu Trọng Văn
Thời gian lùi mà nỗi đau càng đậm ...
Ngày 17 tháng hai năm 1979 càng lùi xa, ấy vậy nỗi đau thương về ngày quốc hận ấy lại không phai nhòa đi mà ngược lại. Khác hẳn với những tháng ngày lịch sử quốc hận khác mà dân Việt từng chịu nhưng cái đựng nỗi đau vơi dần, rơi rụng dần theo thời gian.
Vì sao?
Vì sao ư?
Gã nhớ 17 tháng hai năm 2014 gã thắp nén nhang trên mộ của những trai, gái Việt ngã xuống ở Bát Xát, Lao Cai đúng ngày ấy năm 1979. Gã thổn thức đau vì các chị , các anh hy sinh cho biên cương tổ quốc lúc quá trẻ nhưng nỗi đau của gã tăng lên gấp bội vì thấy sự thờ ơ của ai đó trong cộng đồng của chính cái tổ quốc này đối với những người ngã xuống kia.
Vì sao ư?
Mới đây thôi gã đến nghĩa trang và Đài tưởng niệm 29 chàng trai Việt cũng ngã xuống vì quân xâm lược Trung Quốc ở Lai Châu.
Các anh cũng quá trẻ.
Đau một.
38 năm rồi thời gian lùi xa nửa một đời người, nhưng không ít sĩ quan những người trong quân ngũ các anh, cả không ít quan chức đất nước này đến dâng lễ cho các anh tưởng nhớ các anh một phần, còn lại là cầu lộc cầu vinh, cầu chức vì họ tin rằng các anh chết trẻ rất thiêng.
Thời gian lùi mà nỗi đau càng đậm ...
Ngày 17 tháng hai năm 1979 càng lùi xa, ấy vậy nỗi đau thương về ngày quốc hận ấy lại không phai nhòa đi mà ngược lại. Khác hẳn với những tháng ngày lịch sử quốc hận khác mà dân Việt từng chịu nhưng cái đựng nỗi đau vơi dần, rơi rụng dần theo thời gian.
Vì sao?
Vì sao ư?
Gã nhớ 17 tháng hai năm 2014 gã thắp nén nhang trên mộ của những trai, gái Việt ngã xuống ở Bát Xát, Lao Cai đúng ngày ấy năm 1979. Gã thổn thức đau vì các chị , các anh hy sinh cho biên cương tổ quốc lúc quá trẻ nhưng nỗi đau của gã tăng lên gấp bội vì thấy sự thờ ơ của ai đó trong cộng đồng của chính cái tổ quốc này đối với những người ngã xuống kia.
Vì sao ư?
Mới đây thôi gã đến nghĩa trang và Đài tưởng niệm 29 chàng trai Việt cũng ngã xuống vì quân xâm lược Trung Quốc ở Lai Châu.
Các anh cũng quá trẻ.
Đau một.
38 năm rồi thời gian lùi xa nửa một đời người, nhưng không ít sĩ quan những người trong quân ngũ các anh, cả không ít quan chức đất nước này đến dâng lễ cho các anh tưởng nhớ các anh một phần, còn lại là cầu lộc cầu vinh, cầu chức vì họ tin rằng các anh chết trẻ rất thiêng.
Đau ấy là đau bao nhiêu hở giời?
Và gã được một người lính biên phòng cho coi ống nhòm chĩa qua biên giới. Người lính trẻ bảo: Chỗ mỏm đá ấy, chỗ lùm cây ấy, chỗ đỉnh cao ấy là súng của Trung Quốc chĩa sang đất mình đấy anh.
Đau ấy là đau thêm bao nhiêu nữa hở giời?
Và gã biết mỗi ngày 17 tháng hai này hàng năm những ai muốn thắp nhang tưởng nhớ những người con của đất nước này ngã xuống chống quân xâm lược Trung Quốc dã man luôn bị xô đẩy,ngăn chặn.
Chính gã thấy có những vòng hoa tưởng niệm bị hất đổ, bị dẫm nát.
Hy vọng ngày 17 tháng hai này sẽ không có cảnh xé ruột xé gan như thế.
Vết thương sẽ lành theo thời gian chỉ khi và chỉ khi nhân dân không còn nỗi ám ảnh có những kẻ đang phản bội nhân dân, phản bội sự hy sinh của nhân dân cho Độc lập, toàn vẹn của non sông.
-----------------
THƯ NB KHA LƯƠNG NGÃI GỬI BAN CHỦ NHIỆM
Kính gởi BCN CLB Lê Hiếu Đằng và anh chị em
Xin báo để quý anh chị biết: Tôi và hầu hết thành viên chủ chốt của CLB LHĐ đều đã bị an ninh ngăn chận tại nhà từ 13giờ chiều hôm nay (16/2/2017). Vì vậy, 06 khẩu hiệu chuẩn bị cho buổi lễ tưởng niệm sáng mai tại tượng đài Đức Thánh Trần, theo tinh thần thông báo của CLB Lê Hiếu Đằng với nội dung :
1/ Đời Đời nhớ ơn đồng bào chiến sĩ hy sinh bảo vệ 6 tỉnh biên giới phía Bác 17/2/1979- 17/2/2017;
2/ Không là "bạn 4 tốt, 16 chữ vàng" với kẻ thù xâm lược 6 tỉnh biên giới phía Bắc.
Tôi phải chuyển giao 6 bộ khẩu hiệu trước cho vài anh chị em. Nhưng, vào lúc 6 giờ chiều nay chị Lại Thị ánh Hồng và cháu SV Ngô Tâm đã bị công an phường 13 quận 3 bắt, điều tra , xét hỏi nguồn gốc của 6 bộ khẩu hiệu . Đến 8g tối nay , qua đấu tranh, công an phường 13 quận 3 đã buộc phải trả tự do cho chị Hồng và cháu Tâm. Nhưng điều quan trọng và đáng lên án là họ đã tịch thu 6 bộ khẩu hiệu. Như vậy là họ đã cố tình ngăn cản và gây khó cho buổi lễ tưởng niệm sáng mai
Họ vong ơn, họ sợ kẻ thù, nhưng họ lại quyết liệt không cho chúng ta nhớ ơn đồng bào, chiến sĩ đã hy sinh bảo vệ tổ quốc . . và họ cũng không muốn cho chúng ta lên án kẻ thù TQ xâm lược . . . Thật tệ hại vô cùng !
Kính báo
Kha Lương Ngãi
Buồn quá! Sáng nay qua đài Liệt sỹ đường Bắc Sơn, không có lấy một vòng hoa. Chỉ thấy công an, Cảnh sát cơ động quây kín.
Trả lờiXóaChả là chúng đang kết thành bông hoa cứt chó là gì
Trả lờiXóa