SỰ TÀN NHẪN VÀ VÔ NHÂN ĐẠO
Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc
Tôi không có dịp đi nước ngoài nhiều, nên không biết ở ngoài người ta có hệ thống chăm sóc sức khỏe cho lãnh đạo hay không. Nhưng nhìn từ góc độ y đức tôi thấy chuyện dành ra một tài khoản và ban bệ chỉ để lo chuyện sức khỏe cho lãnh đạo thật là vô minh.
Thời còn làm trong bệnh viện nhà nước tôi chứng kiến nhiều cảnh đau lòng. Thường dân không có thuốc phải nằm chờ chết. Cán bộ cao cấp thì được lệnh mua thuốc ngoại, giá bao nhiêu cũng được duyệt.
Thường dân nằm la liệt hành lang bệnh viện. Cán bộ nằm phòng có máy lạnh. Đó là thời 79-85. Nhưng thời nay cũng chẳng có gì khác. Cũng như giữa giàu và nghèo, khoảng cách giữa dân và quan càng ngày càng lớn. Quan thì giàu, dân thì nghèo.
Người ta nói một chuyện làm một chuyện khác. Nói xóa bỏ giai cấp, nhưng lại tạo nên một giai cấp ăn trên ngồi trước. Nói là đầy tờ nhân dân, nhưng trong thực tế là cha mẹ nhân dân. Ngôn ngữ dưới thời XHCNVN không còn ý nghĩa thật của nó nữa.
Sài Gòn có bệnh viện Thống Nhất dành cho lãnh đạo. Nhưng ít ai biết rằng bất cứ tỉnh nào cũng có một khu trong bệnh viện chỉ dành cho lãnh đạo. Phải bao nhiêu tuổi đảng mới được nằm ở các khu đặc trị đó.
Tôi không có vinh dự điều trị cho các vị lãnh đạo vì tôi đoán lý lịch của mình không “sạch” mấy (do học y thời trước 75). Nhưng tôi được biết đồng nghiệp điều trị cho các lãnh đạo than trời lắm. Họ nói các vị lãnh đạo coi bác sĩ chẳng ra gì, đối xử với bác sĩ như là cấp trên và cấp dưới. Chán lắm. Bực tức lắm. Nhưng nhiệm vụ và y đức thì phải làm, chứ chẳng ai ham làm trong các khu đặc trị cho lãnh đạo cả.
Thật ra, mấy khu đặc trị là những khu nguy hiểm trong bệnh viện. Dù trang bị tốt hơn các khu khác, nhưng tử vong vẫn cao trong mấy khu đặc trị. Lý do đơn giản là bác sĩ chẳng dám quyết định gì cả. Cái gì cũng hỏi cấp trên.
Có lẽ nhiều người không biết, nhưng có ca phải hỏi ý kiến… cấp ủy. Không có hệ thống y khoa nước nào quái đản như nước ta, bác sĩ xin ý kiến cấp ủy để điều trị !?!
Có cụ bị để nằm cho đến chết vì chẳng ai dám quyết định, ai cũng sợ trách nhiệm. Có lần tôi tham dự hội chẩn về một trường hợp và bị ám ảnh lâu dài về hệ thống y tế dưới thời XHCN. Ông cụ không phải là cán bộ cao cấp, nhưng là bố của một ông thứ trưởng, nên cũng được nằm khu dành cho lãnh đạo. Ông cụ bị cao huyết áp và tiểu đường, bệnh rất hay gặp.
Người ta hội chẩn mãi, xin ý kiến mãi, thậm chí ông thứ trưởng bay vào Sài Gòn thăm bố. Chẳng ai dám làm gì! Ba tuần sau, ông cụ qua đời. Chính cái hệ thống phân biệt đối xử và giai cấp làm cho ông cụ chết.
Chính cái hệ thống đó đang giết người dân nữa. Đọc blog thấy có tin Thanh Hóa “đầu tư xây dựng trụ sở Ban Bảo vệ – Chăm sóc sức khỏe cán bộ tỉnh Thanh Hóa“. Có cái gì ghê tởm ở đây. Chúng ta biết rằng người dân Thanh Hóa đang đói. Gần 250.000 người đói. Vậy mà người ta thản nhiên xây tập trung tiền bạc vào việc chăm sóc sức khỏe cán bộ !?!
Đâu chỉ Thanh Hóa mới lo chăm sóc sức khỏe cán bộ. Trung ương cũng thế. Chẳng những huy động, mà còn huy động toàn hệ thống. Thử đọc bản tin Huy động sức mạnh của toàn hệ thống trong công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ thì biết người ta muốn gì. Đọc bản tin đó gần chục lần tôi vẫn không giải thích được tại sao người ta lại vô cảm, ngạo mạn, ngang nhiên, trắng trợn như thế.
Trong khi bệnh viện các cấp quá tải, trong khi hai ba bệnh nhân phải nằm chung giường, trong khi bệnh nhân nằm ghế bố la liệt ngoài hành lang, mà có một giai cấp ngang nhiên huy động toàn hệ thống để chăm sóc cho một nhúm cán bộ đảng viên.
Họ xem bệnh viện, bác sĩ, y tá, chuyên gia như là tài sản của riêng họ, muốn làm gì thì làm. Không hiểu trong lịch sử nước nhà, đã có một giai cấp thống trị nào chẳng những bất tài mà còn tàn nhẫn với người dân như hiện nay. Tìm hoài trong cổ sử mà chưa thấy.
Tạm thời có thể nói đảng viên là giai cấp tàn nhẫn nhất với người dân trong lịch sử Việt Nam ??
Bác Sĩ Đỗ Hồng Ngọc
Tôi không có dịp đi nước ngoài nhiều, nên không biết ở ngoài người ta có hệ thống chăm sóc sức khỏe cho lãnh đạo hay không. Nhưng nhìn từ góc độ y đức tôi thấy chuyện dành ra một tài khoản và ban bệ chỉ để lo chuyện sức khỏe cho lãnh đạo thật là vô minh.
Thời còn làm trong bệnh viện nhà nước tôi chứng kiến nhiều cảnh đau lòng. Thường dân không có thuốc phải nằm chờ chết. Cán bộ cao cấp thì được lệnh mua thuốc ngoại, giá bao nhiêu cũng được duyệt.
Thường dân nằm la liệt hành lang bệnh viện. Cán bộ nằm phòng có máy lạnh. Đó là thời 79-85. Nhưng thời nay cũng chẳng có gì khác. Cũng như giữa giàu và nghèo, khoảng cách giữa dân và quan càng ngày càng lớn. Quan thì giàu, dân thì nghèo.
Người ta nói một chuyện làm một chuyện khác. Nói xóa bỏ giai cấp, nhưng lại tạo nên một giai cấp ăn trên ngồi trước. Nói là đầy tờ nhân dân, nhưng trong thực tế là cha mẹ nhân dân. Ngôn ngữ dưới thời XHCNVN không còn ý nghĩa thật của nó nữa.
Sài Gòn có bệnh viện Thống Nhất dành cho lãnh đạo. Nhưng ít ai biết rằng bất cứ tỉnh nào cũng có một khu trong bệnh viện chỉ dành cho lãnh đạo. Phải bao nhiêu tuổi đảng mới được nằm ở các khu đặc trị đó.
Tôi không có vinh dự điều trị cho các vị lãnh đạo vì tôi đoán lý lịch của mình không “sạch” mấy (do học y thời trước 75). Nhưng tôi được biết đồng nghiệp điều trị cho các lãnh đạo than trời lắm. Họ nói các vị lãnh đạo coi bác sĩ chẳng ra gì, đối xử với bác sĩ như là cấp trên và cấp dưới. Chán lắm. Bực tức lắm. Nhưng nhiệm vụ và y đức thì phải làm, chứ chẳng ai ham làm trong các khu đặc trị cho lãnh đạo cả.
Thật ra, mấy khu đặc trị là những khu nguy hiểm trong bệnh viện. Dù trang bị tốt hơn các khu khác, nhưng tử vong vẫn cao trong mấy khu đặc trị. Lý do đơn giản là bác sĩ chẳng dám quyết định gì cả. Cái gì cũng hỏi cấp trên.
Có lẽ nhiều người không biết, nhưng có ca phải hỏi ý kiến… cấp ủy. Không có hệ thống y khoa nước nào quái đản như nước ta, bác sĩ xin ý kiến cấp ủy để điều trị !?!
Có cụ bị để nằm cho đến chết vì chẳng ai dám quyết định, ai cũng sợ trách nhiệm. Có lần tôi tham dự hội chẩn về một trường hợp và bị ám ảnh lâu dài về hệ thống y tế dưới thời XHCN. Ông cụ không phải là cán bộ cao cấp, nhưng là bố của một ông thứ trưởng, nên cũng được nằm khu dành cho lãnh đạo. Ông cụ bị cao huyết áp và tiểu đường, bệnh rất hay gặp.
Người ta hội chẩn mãi, xin ý kiến mãi, thậm chí ông thứ trưởng bay vào Sài Gòn thăm bố. Chẳng ai dám làm gì! Ba tuần sau, ông cụ qua đời. Chính cái hệ thống phân biệt đối xử và giai cấp làm cho ông cụ chết.
Chính cái hệ thống đó đang giết người dân nữa. Đọc blog thấy có tin Thanh Hóa “đầu tư xây dựng trụ sở Ban Bảo vệ – Chăm sóc sức khỏe cán bộ tỉnh Thanh Hóa“. Có cái gì ghê tởm ở đây. Chúng ta biết rằng người dân Thanh Hóa đang đói. Gần 250.000 người đói. Vậy mà người ta thản nhiên xây tập trung tiền bạc vào việc chăm sóc sức khỏe cán bộ !?!
Đâu chỉ Thanh Hóa mới lo chăm sóc sức khỏe cán bộ. Trung ương cũng thế. Chẳng những huy động, mà còn huy động toàn hệ thống. Thử đọc bản tin Huy động sức mạnh của toàn hệ thống trong công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ thì biết người ta muốn gì. Đọc bản tin đó gần chục lần tôi vẫn không giải thích được tại sao người ta lại vô cảm, ngạo mạn, ngang nhiên, trắng trợn như thế.
Trong khi bệnh viện các cấp quá tải, trong khi hai ba bệnh nhân phải nằm chung giường, trong khi bệnh nhân nằm ghế bố la liệt ngoài hành lang, mà có một giai cấp ngang nhiên huy động toàn hệ thống để chăm sóc cho một nhúm cán bộ đảng viên.
Họ xem bệnh viện, bác sĩ, y tá, chuyên gia như là tài sản của riêng họ, muốn làm gì thì làm. Không hiểu trong lịch sử nước nhà, đã có một giai cấp thống trị nào chẳng những bất tài mà còn tàn nhẫn với người dân như hiện nay. Tìm hoài trong cổ sử mà chưa thấy.
Tạm thời có thể nói đảng viên là giai cấp tàn nhẫn nhất với người dân trong lịch sử Việt Nam ??
Bác Sĩ Đỗ Hồng Ngọc
Nhận định của BS rất đúng, tàn nhẫn vô cảm độc ác vì họ đã mất hết nhân tính không còn là con người nữa.
Trả lờiXóaTất cả chỉ tại "Dân Ngu và Hèn" nên có triệu vấn đề bất công như thế .... hãy trách mình đi ...còn kêu ca nỗi gì ! /Giận quá phải nói thế !
Trả lờiXóaBác sỹ Hồng Ngọc cũng như bao người trong công việc của mình cũng đã phản tỉnh, cũng đã nhận ra bộ mặt thật của ĐCS. Vì sự tồn vong của đảng mà họ đã làm bất cứ việc gì để bảo vệ nó. Họ lấy tiền thuế của dân để xây dựng các BV cho riêng họ, cho lãnh đạo trung cao cấp của đảng, để họ có sức chống lại ND!
Trả lờiXóaHơn 3 triệu đồng chí được đặc cách cho làm giai cấp lãnh đạo toàn diện xã hội của cả 1 dân tộc. Lịch sử phong kiến chỉ có 1 ông vua được như vậy. Nay ta có 3 triệu ông vua. Tiến bộ vượt bực. Trường Nam - Lạng Sơn
Trả lờiXóa"đảng viên là giai cấp tàn nhẫn nhất"
Trả lờiXóaBS nói quá đúng!
"Tiên thiên hạ ưu, hậu thiên hạ lạc", không biết ai dạy câu này. Cố nhiên là cổ nhân rồi, hình như nước mình ai đó có danh có giá cũng hay nói câu này để dạy thiên hạ.
Trả lờiXóaỞ trung ương thì có "ban bảo vệ chăm sóc sức khỏe trung ương" cho nên mấy lão VIP sống rất lâu, béo mũm, da dẻ hồng hào như trang điểm (cho người chết). Còn ở các địa phương thì đâu cũng có khu chăm sóc sức khỏe cho đám quan chức địa phương. Trong khuôn viên của bệnh viện Xanh Pôn (HN) cũng có khu dành riêng cho đám quan chức ăn hại của HN. Môt chế độ bất công và khốn nạn chưa từng thấy trong lịch sử dân tộc và đối với thế giới văn minh.
Trả lờiXóaTổng thống các nước dân chủ về hưu thì cũng như dân, Phu nhân Thống đốc làm bồi bàn 3 ngày tuần để đủ tiền mua ô tô ... Đây hưu rồi còn sướng hơn đương chức, ngủ có người gác, chơi có người hầu, ăn có người lo, đi tới đâu thì tỉnh ủy, huyện ủy lo tiếp rước, xe pháo cả đoàn, quà biếu ngập mặt. Ốm đau thì sâm nhung, hổ cốt, yến sào,đi nước ngoài chữa trị tha hồ, đi thì có ban BVSKTU theo hầu. Còn hơn ngàn lần thiên tử ! Ăn mỡ, uống máu, nhai xương dân.
XóaMỗi tỉnh đều có BỆNH VIỆN CÁN BỘ- NGHĨA TRANG CÁN BỘ- chắc có lẻ sắp có có cả VI TRÙNG CÁN BỘ loại vi trùng này cao cấp hơn, thuốc dân thường dùng không trị nổi đâu.
Trả lờiXóaRồi đây còn bệnh viên chăm sóc sức khỏe đảng viên riêng cơ
Trả lờiXóaNgười ta nói một chuyện làm một chuyện khác. Nói xóa bỏ giai cấp, nhưng lại tạo nên một giai cấp ăn trên ngồi trước. Nói là đầy tờ nhân dân, nhưng trong thực tế là cha mẹ nhân dân. Ngôn ngữ dưới thời XHCNVN không còn ý nghĩa thật của nó nữa.
Trả lờiXóa(bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc)
Quả đúng là như vậy! Xóa bỏ giai cấp để tạo ra một giai cấp mới bóc lột hơn, cướp bóc trắng trợn hơn!
Thử đọc bản tin Huy động sức mạnh của toàn hệ thống trong công tác bảo vệ, chăm sóc sức khỏe cán bộ thì biết người ta muốn gì. Đọc bản tin đó gần chục lần tôi vẫn không giải thích được tại sao người ta lại vô cảm, ngạo mạn, ngang nhiên, trắng trợn như thế.
Trả lờiXóa(bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc)
Bác sĩ nói đúng quá! Phẫn uất của người dân là ở chỗ này! Tiền thuế của dân được đem đi nuôi báo cô những gã vô lại!
Đánh giá bất kỳ vào một xã hội nào, phải dựa vào ytế, giáo dục, an sinh xã hội của xã hội đó, ở VN hầu như các chỉ tiêu này bị lấn át đi thay vào xây các nhà máy ô nhiễm, các trụ sở hoành tráng, các sân bay...
Trả lờiXóaĐúng là tiếng nói lương tri! Tôi cũng là công chức xoàng xoàng mà một thời cũng có sổ khám Ban bảo vệ sức khỏe cán bộ trung cao. Một sự phân biệt,đặc quyền đặc lợi còn xấu xa hơn phong kiến mà miệng thì cứ rêu rao là đầy tớ của nhân dân, lời nói trái ngược với việc làm đã trở thành bản chất suốt 7-8 chục năm nay. Láo và trơ trẽn đến tởm. Cảm ơn BS Đỗ Hồng Ngọc đã lên tiếng.
Trả lờiXóaNăm 2004 tôi đã chứng kiến đứa cháu chết dần do bố mẹ nghèo không có tiền mổ khối u não.
Trả lờiXóaĐến lượt mình là nạn nhân của sự tàn bạo. Khi về hưu tôi có gần 30 năm đóng bảo hiểm XH và BHYT, khi phát hiện bị bệnh viêm gan C gia đình phải chạy vạy để chữa trị và phải chịu 100% chi phí. Một lọ thuốc chữa viêm gan C có giá 16,5 triệu đồng.
Tôi 60 năm đóng thuế cho đảng, 30 năm đóng BHYT để làm gì.
Bài viết quá hay. những nhận định rất chính tâm , mong có nhiều BS như BS ĐỔ-HỒNG-NGỌC
Trả lờiXóaBài này không phải của BS Đỗ Hồng Ngọc đâu. BS ĐHN không bao giờ có giọng văn này & không bao giờ viết về những đề tài này. Đây là bài của 1 BS cũng tên Ngọc. Không hiểu sao hơn 1 năm nay không thấy BS Ngọc này viết nữa. Tiếc.
Trả lờiXóahttps://bsngoc.wordpress.com/2011/05/18/tan-nh%E1%BA%ABn/
Và đây là đính chính của BS ĐHN
http://www.dohongngoc.com/web/mot-chut-toi/vai-doan-hoi-ky/dinh-chinh-bs-ngoc-khong-phai-la-bs-do-hong-ngoc/
Không chỉ riêng trong ngành y tế bị lạm dụng phục vụ cho riêng tầng lớpn lãnh đạo ĐCSVN đâu. Hãy nhìn rộng ra toàn xã hội: Cái gì mà lãnh đạo ĐCSVN không được ưu tiên thụ hưởng hơn người? Từ việc dân bị cướp đất làm "dự án", trong khi lại ưu tiên cấp đất cho cán bộ xây dinh thự. Từ việc lấy ngân sách nhà nước xây những trụ sở làm việc từ cấp xã, phường trở lên hoành tráng như khách sạn, trong khi họ chẳng làm gì được cho dân, ngoài việc gây khó dễ. Từ việc lấy tiền ngân sách mua xe sang phân cho cán bộ xử dụng, rồi sau bán hóa giá rẻ như bèo cho cán bộ. Tất cả các tập đoàn, công ty lớn làm ăn phát đạt và được ưu đãi đều thuộc về gia đình hoặc dây mơ rễ má các quan chức chính quyền. Những tập đoàn này muốn vùng đất nào là họ dùng CA, QĐ đến đàn áp cướp đất của dân rất dã man. Hãy xem những khu đô thị cao cấp, sang trọng có những ai ở đó? Những sân Golf, khu nghỉ dưỡng cao cấp được xây dựng bằng vốn vay ở khắp nơi đang phục vụ ai là chính? Rồi ngay cả trong xét xử nơi công đường, pháp luật phải nghiêm minh tối thượng họ cũng lạm dụng chức quyền thao túng hết, thì thử hỏi dân còn gì?
Trả lờiXóa