Người
ta đã nói đến phối hợp giữa các nhóm lợi ích ở hai bên biên giới, vì
nếu không, khối lượng lớn hàng hóa như vậy làm sao qua mắt được các cơ
quan chức năng.
Việc
thắng thầu cũng vậy, nguồn tin am hiểu nội bộ giấu tên cho biết Trung
Quốc sẵn sàng lại quả tối thiểu 30% bằng "tiền tươi".
Việc cho thuê rừng, đất rừng 50 năm trên diện tích rất lớn tại những vị trí chiến lược cũng có quá nhiều sự mờ ám.
Nhiều đài địa phương đua nhau chiếu phim Trung Quốc để nhà đài được
Trung Quốc mời đi "nghiên cứu" cũng cần phải được xem xét.
- Như vậy rõ ràng có vấn đề lợi ích nhóm chi phối trong mối quan hệ kinh tế giữa Việt Nam và Trung Quốc?
Đúng là như thế.
Rõ ràng vì lợi ích cá nhân, lợi ích nhóm, một số người đã tự nguyện phụ thuộc vào Trung Quốc.
Rõ ràng vì lợi ích cá nhân, lợi ích nhóm, một số người đã tự nguyện phụ thuộc vào Trung Quốc.
Vì vậy, muốn giảm sự phụ thuộc vô lý, rất có hại cho lợi ích quốc gia vào Trung Quốc thì phải cải cách thể chế của nước ta.
Vừa
qua, Chính phủ họp có thể thấy các tỉnh phía Nam rất bức xúc trước tình
trạng phụ thuộc nguy hiểm này nhưng các tỉnh biên giới lại rất nhẹ
nhàng cho ta thấy tính phức tạp của tình hình và không dễ khắc phục.
-
“Đừng than phiền vì là hàng xóm của Trung Quốc, mà phải biết tận dụng
lợi thế đó để tự chủ hơn trong kinh tế”, là vấn đề được ông nêu ra tại
hội thảo mới đây. Theo ông, để tận dụng lợi thế đó, Việt Nam phải làm
gì?
Trên
thế giới có Phần Lan bên cạnh nước Nga, Canada bên cạnh nước Mỹ, các
nước đó chịu nhiều sức ép, rất bất bình trước cách ứng xử áp đặt, thậm
chí bắt nạt của nước lớn láng giềng nhưng họ có đối sách tốt và tận dụng
vị trí đó để đi lên.
Họ
có chính sách kinh tế, cơ cấu kinh tế khác và bổ sung cho kinh tế nước
lớn láng giềng, họ thoát hẳn khỏi tư duy chính sách của nước láng giềng.
Sản phẩm của Phần Lan hoàn toàn khác Nga, hệ thống ngân hàng Canada có
hiệu quả và ít bị khủng hoảng hơn Mỹ.
Việt Nam cần học tập các nước đó để tận dụng được lợi thế gần Trung Quốc mà không bị phụ thuộc vào Trung Quốc.
Chúng ta phải có tư duy chính sách độc lập với Trung Quốc, lợi dụng các nước bạn ủng hộ ta, phát triển kinh tế bổ sung cho kinh tế Trung Quốc, làm cho kinh tế Trung Quốc cần ta chứ không lợi dụng và bắt nạt ta.
Muốn thế phải có bộ máy trong sạch, không bị Trung Quốc mua chuộc hay bắt bí được.
Bộ máy phải hiểu Trung Quốc để phát hiện ra mặt yếu của họ để làm khác đi.
Chúng ta phải học tiếng Hoa, nghiên cứu sâu sắc về Trung Quốc để không bị họ lừa, họ cho ta vào bẫy của họ.
Bộ máy phải hiểu Trung Quốc để phát hiện ra mặt yếu của họ để làm khác đi.
Chúng ta phải học tiếng Hoa, nghiên cứu sâu sắc về Trung Quốc để không bị họ lừa, họ cho ta vào bẫy của họ.
-
Đặt giả dụ Trung Quốc đột nhiên đóng hàng loạt cửa khẩu với Việt Nam
như thông tin mà Bộ NN&PTNN đưa ra tuần trước, điều gì sẽ xảy ra với
Việt Nam, thưa ông?
Trung
Quốc luôn nói một đằng làm một nẻo, luôn sẵn sàng nuốt lời hứa, xé hiệp
định cam kết họ vừa ký, cho nên, cần đề phòng tình huống xấu nhất là
rất cần thiết.
Ngay
bây giờ Việt Nam cần đa dạng hóa thị trường xuất-nhập khẩu, nếu vẫn
phải tạm thời tiếp tục nhập từ Trung Quốc thì phải tìm cách nhập những
linh kiện cần thiết qua một nước thứ ba.
Ngành dệt may, da giày phải có ngay phương án để khỏi bị động.
Cần xây dựng những chuỗi giá trị, bán hàng giao sau để có thị trường ổn định cho nông sản.
Ngành dệt may, da giày phải có ngay phương án để khỏi bị động.
Cần xây dựng những chuỗi giá trị, bán hàng giao sau để có thị trường ổn định cho nông sản.
Về lâu dài, việc cấm vận của Trung Quốc sẽ làm cho cho nền kinh tế nước ta hợp tác bình đẳng hơn với Trung Quốc.
"Việc thắng thầu cũng vậy, nguồn tin am hiểu nội bộ giấu tên cho biết Trung Quốc sẵn sàng lại quả tối thiểu 30% bằng "tiền tươi"."
Trả lờiXóaTheo tôi thì nói như trên chỉ đúng có một phần, bởi còn hai lý do cơ bản nữa:
1/ Các quan của Việt Nam còn chia nhau ăn với nhà thầu TQ khoản tiền duyệt phát sinh. Đây cũng là lý do chính khiến cho tất cả các công trình do nhà thầu TQ làm đều đội vốn rất lớn.
2/ Các nước TB văn minh các nhà thầu phải báo cáo quyết toán về chính quốc, mọi chi phí đều phải thể hiện không thiếu một đồng và khi kiểm tra nếu thấy các khoản chi không hợp lý như đút lót chẳng hạn thì bị truy tố ngay, khi đó quan Việt cũng sẽ bị lộ mặt chuột. Còn với Trung cộng thì chúng không quan tâm miễn là trúng thầu, nên quan Việt cứ thoải mái ăn bẩn mà không sợ bị lộ.
Các quan Việt khi đã ăn bẩn cả 2 khâu (30 % giá trị gói thầu và tiền phát sinh) thì dù chất lượng công trình kém, chậm tiến độ hay cái gì đi nữa thì quan Việt cũng phải ngậm miệng. Đây cũng là một lý do chính khiến cho tất cả công trình do Trung cộng làm đều chất lượng kém, chây lỳ đủ kiểu, nhưng quan Việt không kiên quyết xử lý thậm chí còn nại ra lý do khách quan chủ quan đủ kiểu.
Như vậy nguyên nhân gốc rễ của vấn đề là do đâu, bao giờ giải quyết được?