Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

XUYÊN TẠC PHÁP LUÂN CÔNG, BÁO THANH NIÊN CỦA BẮC KINH?


Xuyên tạc Pháp luân Công: 
Báo Thanh Niên biến thành loa phát ngôn cho Bắc Kinh

Tâm Don
Việt Nam Thời báo
27.5.2019

(VNTB) - Vụ án hai người đàn ông bị giết và bị đông cứng bằng bê tông ở Bình Dương thu hút sự quan tâm của dư luận. Vụ án này liên quan đến những người tu luyện Pháp Luân Công và đang được cơ quan điều tra làm sáng tỏ.

Báo Thanh Niên của Bắc Kinh? 

Xung quanh vụ án này, một số cơ quan báo chí ở Việt Nam đã cho đăng tải những thông tin nhiễu loạn để nhằm ám chỉ rằng, Pháp Luân Công là tà giáo, là xấu xa. Trong số những thông tin mập mờ, nửa kín nửa hở ấy nổi bật lên hai bản tin vô trách nhiệm trên báo Thanh Niên online. 

Vào lúc 9 giờ 44 ngày 24- 5, báo Thanh Niên online đã cho đăng bài viết "Pháp luân công nằm trong danh sách 11 tà giáo gây hại nhất" (https://thanhnien.vn/…/phap-luan-cong-nam-trong-danh-sach-1…). Báo Thanh Niên thật trơ trẽn!, một người tu luyện Pháp Luân Công thể hiện thái độ bức xúc trên mạng xã hội. 

Trước đó, vào lúc 14 giờ ngày 22-5, báo Thanh Niên online đăng tải bản tin Những biến tướng của Pháp Luân Công (https://thanhnien.vn/…/nhung-bien-tuong-cua-phap-luan-cong-…). Trong bài báo này, Thanh Niên online đã dẫn nguồn từ báo chí nhà nước Trung Quốc. Chẳng lẽ báo Thanh Niên không biết rằng, Trung Quốc là một đất nước không có tự do tôn giáo, cấm đoán các phương pháp tu luyện, và Pháp Luân Công từ 20 năm nay đã bị cấm và bị đàn áp, bức hại khốc liệt? Chẳng lẽ báo Thanh Niên không biết rằng, báo chí nhà nước Trung Quốc đã a tòng theo chính quyền để bức hại Pháp Luân Công? Nếu báo Thanh Niên dẫn nguồn từ báo chí nhà nước Trung Quốc để định hướng dư luận rằng Pháp Luân Công là tồi tệ, báo Thanh Niên đã thực sự trở thành kẻ áp bức Pháp Luân Công nói riêng và tôn giáo nói chung. 

Vụ hai xác chết ở Bình Dương thật đau lòng, và một số tờ báo đã sử dụng vụ án đau lòng này để lập lờ đánh lận con đen rằng, Pháp Luân Công là tà giáo. Hãy nhớ rằng, tất cả các tôn giáo trên thế giới, tôn giáo nào cũng có tín đồ gây ra tội ác, nhưng không thể đồng nhất tội ác của tín đồ đó với tôn giáo. Những người tu luyện Pháp Luân Công có thể gây ra tội ác nhưng không đồng nghĩa với việc Pháp Luân Công là tội ác. Có phải báo chí Việt Nam đang được công quyền mớm lời để xảo ngôn hoạt ngữ rằng, Pháp Luân Công là một tà đạo? Một chính quyền bẩn luôn có truyền thông bẩn song hành. 

Pháp Luân Công chưa bao giờ là một tôn giáo, mà chỉ là một phương pháp tu luyện, vì vậy, Pháp Luân Công không bao giờ bị coi là tà giáo. 

Những người Việt Nam tu luyện Pháp Luân Công tuy bị chính quyền gây rắc rối khi tu luyện ở những nơi công cộng, nhưng khi tu luyện tại tư gia chưa bao giờ bị chính quyền sách nhiễu. Trên thực tế, chính quyền Việt Nam chưa có văn bản nào cấm người dân tu luyện theo Pháp Luân Công và gán ghép Pháp Luân Công là tà giáo. 

Rất nhiều người Việt Nam tu luyện Pháp Luân Công, trong đó có nhiều cán bộ cao cấp đã nghỉ hưu, có các nhà báo, nhà giáo, kỹ sư….đang làm việc trong hệ thống nhà nước. Tất cả những người tu luyện Pháp Luân Công đều thừa nhận rằng, môn tu luyện này rất tốt cho sức khỏe, trí não và tâm tính. 

Trung Quốc bức hại Pháp Luân Công và lương tri lên tiếng 

Pháp Luân Công ra đời ở Trung Quốc, và kể từ năm 1999, đảng cộng sản Trung Quốc đã chính thức bức hại Pháp Luân Công dưới nhiều hình thức. Chính quyền Trung Quốc hoang tưởng lo ngại rằng, 70 triệu người tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc có thể trở thành lực lượng đối lập hùng mạnh ở Trung Quốc. Việc chính quyền Trung Quốc bách hại Pháp Luân Công đã tạo nên thị trường chợ đen về nội tạng lớn nhất thế giới ở Trung Quốc. 

Theo trang Minh Huệ của Pháp Luân Công đưa tin, đầu tháng 3/2006, một nhân chứng đã tiết lộ thông tin về trại lao động tập trung Tô Gia Đồn ở Trung Quốc, nơi này giam giữ 6.000 học viên Pháp Luân Công để thu hoạch nội tạng. 

Ngày 17/3/2006, bà Anne, vợ cũ của một cựu bác sĩ phẫu thuật Trung Quốc đã tiết lộ, từ cuối năm 2001 đến tháng 10/2003, chồng bà đã lấy đi giác mạc của 2.000 học viên Pháp Luân Công còn sống, nội tạng của họ cũng bị mổ cướp, sau đó thi thể bị hỏa thiêu mà không được sự đồng ý của người nhà. 

Cũng theo thông tin trên Minh Huệ, một bác sĩ quân y giấu tên ở Thẩm Dương đã xác nhận sự tồn tại của trại tập trung Tô Gia Đồn và cho biết thêm Trung Quốc có 36 trại tập trung giống như vậy. 

Hai nhà hoạt động nhân quyền là cựu Quốc vụ khanh Canada David Kilgour và luật sư nhân quyền quốc tế David Matas đã tiến hành một cuộc điều tra độc lập để tìm hiểu sự thật. Ngày 6/7/2006, hai ông công bố bản báo cáo điều tra cáo buộc chính quyền Trung Quốc đã mổ cướp nội tạng sống từ các học viên Pháp Luân Công, và nói rằng đây là “hành động tà ác nhất từ trước đến nay chưa từng có trên hành tinh này”. 

Cuốn sách “Thu hoạch đẫm máu” được xuất bản vào năm 2007 của hai ông David Kilgour và David Matas cho thấy một loạt các chứng cứ chứng minh chính quyền Trung Quốc đã hậu thuẫn cho việc mổ cướp nội tạng những người tu Pháp Luân Công. 

Ngày 19/5/2016, Tổ chức Thế giới Điều tra về bức hại Pháp Luân Công đã công bố một báo cáo dài hơn 210.000 chữ chứng minh có kho nội tạng sống khổng lồ ở Trung Quốc mà nguồn gốc chủ yếu là từ học viên Pháp Luân Công. Đây được cho là kết quả điều tra trong 10 năm thu thập chứng cứ, theo dõi 865 bệnh viện có hoạt động cấy ghép và hơn 9.500 bác sĩ làm nghề này, kiểm tra thông tin từ các báo cáo luận văn, kho số liệu trên các trang mạng của bệnh viện và gọi hơn 2.000 cuộc điện thoại ghi âm làm chứng. 

Trung tuần tháng 11 năm 2009, Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha từng khởi tố Giang Trạch Dân trong tổng số năm bị cáo khác với tội ác tra tấn và diệt chủng các học viên Pháp Luân Công, theo đó Giang bị coi là người chịu trách nhiệm chính. Tán thành nội dung cáo trạng của bảy nguyên cáo, tòa đã thụ lý khởi tố năm bị can gồm Giang Trạch Dân, La Cán, Bạc Hy Lai, Giả Khánh Lâm, và Ngô Quan Chính, với cáo buộc tội tra tấn, diệt chủng, cùng các tội ác nghiêm trọng khác. Không có bào chữa, tòa sẽ phát lệnh bắt giữ và áp dụng điều ước dẫn độ. 

Theo luật sư của nguyên cáo vụ án này: “Dưới sự giới thiệu của luật sư Carlos Iglesias trong Hiệp hội Pháp luật Nhân quyền, ngày 15-10-2003, bảy học viên Pháp Luân Công và người nhà họ đã khởi kiện Giang Trạch Dân, cựu Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa lên Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha với tội danh ‘dùng cực hình’ và ‘diệt chủng quần thể’ (Giang Trạch Dân đã mất quyền miễn trừ của nguyên thủ từ bảy tháng trước). Ngày 28-11-2007, Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha chính thức thụ lý vụ án, đồng thời tuyên bố Giang Trạch Dân và La Cán nhất định phải chịu điều tra của Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha về tội ác diệt chủng và tra tấn”. 

Sau hai năm điều tra và thu thập chứng cứ của tòa, đến tháng 11 năm 2009, thẩm phán Ismael Moreno của Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha mới chính thức đưa ra phán quyết. 

Luật sư Carlos Iglesias nói: “Chỉ cần những bị cáo này – bao gồm Giang Trạch Dân, La Cán, Giả Khánh Lâm, Ngô Quan Chính và Bạc Hy Lai – đặt chân lên đất Tây Ban Nha hoặc bất cứ quốc gia nào khác ở Châu Âu, hoặc bất cứ quốc gia nào có hiệp ước dẫn độ với Tây Ban Nha, thì chúng tôi sẽ trực tiếp yêu cầu thẩm phán của nước bạn bắt giữ họ. Quan tòa sẽ ban hành lệnh truy nã quốc tế để bắt những người này về Tây Ban Nha xét xử”. 

Sở dĩ Tòa án Quốc gia Tây Ban Nha có thể đưa ra phán quyết này là căn cứ theo một nguyên tắc gọi là “thẩm quyền phổ quát” (universal jurisdiction). Tây Ban Nha là một nước có hệ thống pháp luật rất đặc thù. Theo “Công ước Phòng chống và Trừng phạt Tội Diệt chủng” và “Công ước Chống Tra tấn” đã được ký, Tây Ban Nha không chỉ thừa nhận và tuân thủ hai công ước mang tính quốc tế này, mà còn đưa các hình luật này vào hình pháp của nước nhà. 

Tại sao Thanh Niên online chỉ dẫn nguồn tin một chiều từ phía chính quyền Trung Quốc- nơi xuất phát các chính sách đàn áp Pháp Luân Công, mà không dẫn các nguồn tin đa chiều? Tại sao Thanh Niên online không nêu ra tội ác bức hại Pháp Luân Công của chính quyền Bắc Kinh? Tại sao Thanh Niên online không thông tin một sự thật rằng, tại Việt Nam hiện có hàng trăm ngàn người tu luyện Pháp Luân Công, trong số đó có rất nhiều người hiện đang làm việc trong hệ thống nhà nước? Khi tấn công Pháp Luân Công, ban biên tập và biên tập viên, phóng viên báo Thanh Niên đã thể hiện sự ngu xuẩn, kém hiểu biết hay đã tự nguyện làm loa phát ngôn cho chính quyền tội ác Trung Quốc?

3 nhận xét :

  1. Chính là tay sai của bọn Trung cộng - cũng là Hán gian!

    Trả lờiXóa
  2. Chỉ có một giải thích báo thanh niên hiện dang có cố vấn người trung quốc. Hoặc gián điệp trung quốc nằm tại đây lâu rồi. Tôi không phải học viên plc nhưng đọc đến mấy cái tiêu đề và nội dung bài báo thấy bọn họ thật xấc xược.

    Trả lờiXóa
  3. Chuyện này thì cứ hỏi đồng chí Võ văn Thưởng trưởng ban tuyên giáo . Các em ở báo chỉ biết làm theo , các bác mắng mỏ thế nào em cũng phải chịu ạ .

    Trả lờiXóa