MỘT VỊ QUAN THANH LIÊM
Kha Tiệm Ly
Cao Thám hoa sau khi về hưu thường mặc áo gai, chân mang hài cỏ, lưng đeo bầu rượu, tay cầm gậy trúc tiêu dao khắp xứ. Một lần vào một cao lâu, vừa ngồi xuống mở rượu uống suông thì tiểu nhị mang liền đến một mâm thức ăn đầy ắp sơn hào hải vị, cung kính thưa:
Cao Thám hoa sau khi về hưu thường mặc áo gai, chân mang hài cỏ, lưng đeo bầu rượu, tay cầm gậy trúc tiêu dao khắp xứ. Một lần vào một cao lâu, vừa ngồi xuống mở rượu uống suông thì tiểu nhị mang liền đến một mâm thức ăn đầy ắp sơn hào hải vị, cung kính thưa:
- Kính mời ngài!
Cao Thám hoa:
- Huynh đệ có lầm không vậy? Ta không đủ ngân lượng để trả những thứ quý giá nầy đâu!
- Ngài chớ bận tâm. Chủ nhân tôi bảo mang ra hầu ngài!
Bàn bên, có một vị y phục sang trọng, dáng vẻ một thương gia hơi ngạc nhiên, bèn kêu tiểu nhị tới, cao ngạo hỏi:
- Kẻ rách rưới đó là ai, sao ta thấy mọi người ở đây kính trọng như vậy?
Tiểu nhị nhăn mày, không hài lòng:
- Đó là Cao Thám hoa, cựu huyện lệnh huyện Thanh Mai nầy đó.
Lại ngạc nhiên:
- Cựu huyện lệnh? Cớ sao ra đường nghênh ngang một hình một bóng, không sợ cừu nhân sát hại à?
Tiểu nhị lắc đầu không trả lời, bỏ đi. Bàn bên, một cậu bé còn để chỏm tới vòng tay thưa vị khách sang trọng:
- Trẻ con nầy đoán ngài ở phương xa đến nên chưa hiểu sự tình. Ngài có
thể cho một đứa bé miệng còn hôi sữa đây vô phép giải thích được không?
- Tiểu huynh đệ cứ nói; ta rửa tai nghe.
"Ông Thám hoa cầm cành hoa" - Chữ Nôm trên bức tranh khắc năm 1909.
- Hổi nãy ngài nói, cựu huyện lệnh tôi “không sợ cừu nhân sát hại à?”.
Thưa ngài, Cao huyện lệnh làm gì có cừu nhân mà sợ sát hại? Khi ngài còn
tại chức, ngài yêu dân như con. Lo trước cái lo của dân,vui sau cái vui
của dân. Những năm được mùa, dân ăn thịt, thì bữa cơm ngài mới có thịt;
những năm thất mùa, dân ăn rau, ngài cũng ăn rau. Dân ấm, ngài mới mặc
áo bông; dân lạnh, ngài cũng mặc áo tơi. Ngài thường thị sát dân tình,
thấy người thiếu cơm thiếu áo thì không cầm được nước mắt rồi tự trách
mình là kẻ làm quan mà không chu toàn cho bá tánh. Chưa hết, ngài luôn
chí công vô tư, cần kiệm liêm chính; không hề mảy may tham lạm của công,
cho nên công khố luôn đầy ắp; vì vậy mà năm bính thân, Hoàng Hà đê vỡ,
rồi ba năm liên tục mất mùa, thế nhưng người dân Thanh Mai không ai đói
rét. Khi ngài đến nhậm chức, trên vai chỉ một tay nải, khi về hưu cũng
một tay nải trên vai. Ngài về hưu để lại ân đức trùng trùng cho bá tánh;
không chút oán cừu, thì cớ gì lại không “nghênh nang một hình một
bóng”; cần chi ai bảo vệ?
Vị khách sang trọng gật gù, tỏ ý nghi ngờ:
- Nước Ngu lại có một vị quan đáng kính thế ư?
Chợt một hảo hán râu hàm tua tủa, lưng giắt đao to, vội chạy đến quỳ mọp dưới chân cựu huyện lệnh:
- Ôi! Cao ân nhân! Kẻ thất phu nầy thật có lỗi vì đã không nhận ra ngài!
Cao Thám hoa để vội bình rượu xuống bàn, hai tay đỡ háo hán đứng dậy:
- Mời ngồi! Mời ngồi! Hảo hán không nên quá lễ như vậy làm ta sượng sùng. Chẳng hay hà cớ…
- Kẻ thất phu nầy không dám ngồi ngang hàng với ân nhân! Năm xưa kẻ
thất phu từ nước Sái, cõng mẹ lánh nạn đao binh, đến địa phận Thanh Mai
thì đói lả, nằm gục bên đường; nếu không nhờ ngài mang về huyện đường
chăm sóc thì giờ nầy kẻ thất phu và từ mẫu nay đã làm phân cho cỏ, há
còn được quỳ dưới chân ngài để được nói tiếng biết ơn hay sao?
- Chuyện nhỏ! Hơn nữa đó chỉ là bổn phận của kẻ chăn dân mà thôi. Hảo hán hà tất để bụng! Nào! Cùng ta uống vài bầu cho ấm!
Hảo hán vừa đứng dậy thì một người trung niên thân hình vạm vỡ, lưng giắt kiếm dài tới vòng tay:
- Cao huyện lệnh! Lâu ngày không gặp! Kẻ tội đồ nầy cũng không nhận ra ngài, thật có lỗi!
- Huynh đệ là…
- Ngày trước tôi bị ngài cho đánh năm mươi hèo vì tội ăn cướp!
Vị khách sang trọng mỉm cười khó hiểu; còn hảo hán thì trừng trừng nhìn hắn; nhưng Cao Thám hoa vẫn thản nhiên:
- Vậy là hôm nay huynh đệ đến tìm ta báo hận năm xưa?
Người trung niên bỗng quỳ xuống:
- Kẻ tội đồ nầy ngàn lần không dám. Hôm nay đến là để báo ơn ngài!
Thám hoa cười:
- Huynh đệ khéo nói đùa! Bị ta phạt năm mươi hèo mà nay lại báo ơn à? Nếu huynh đệ còn hận trong lòng thì cứ xuống tay!
- Cao huyện lệnh ngài ôi! Tôi là kẻ có tội, đáng lý bị tù đày, mà ngài
lại chỉ phạt năm mươi hèo; lại còn cho ba lượng bạc rồi tha về để phụng
dưỡng mẹ già, vì ngài biết rằng tôi cướp của chẳng qua vì quá nghèo đói
mà thôi! Trong khi bị hình phạt, tôi thấy ngài quay mặt qua bên, lấy tay
áo lau nước mắt; còn nói: “Lỗi ở ta! Trong địa hạt ta cai quản mà có kẻ
đói nghèo phải cướp giật kiếm ăn, là lỗi ở ta!”. Cùng một hình phạt mà
thái độ của quan là trừng trị, một thái độ là giáo dục, hai cái khác
nhau. Kẻ thất học nầy cũng biết điều đó, thưa ngài.
Mọi người thở phào. Vị khách sang trong bèn đến bàn Cao Thám hoa, tự kéo ghế ngồi:
- Ta mới chính là kẻ có lỗi đây: Đã bao năm trị vì Ngu quốc mà ta không
biết trong hàng quan lại của ta có một vị quan đáng quý như vầy, không
đáng trách hay sao?
Nói xong lấy ngọc tỷ trong tay áo để lên bàn. Thám hoa và mọi người trong cao lâu đồng quý xuống:
- Hoàng thượng anh minh! Hoàng thượng vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Liền đó, từ ngoài một toán người y phục thương hồ, giáo gươm tua tủa chạy vào. Hoàng thượng khoác tay:
- Các khanh lui ra! (nói với mọi người trong cao lâu) Các khanh hãy
bình thân! Nay ta mới biết chỉ có bá tánh lê dân mới là những hộ vệ hữu
hiệu mà thôi. Nếu làm quan mà hà hiếp dân lành, coi dân là nô dịch, là
kẻ thù; thì khi còn quyền bính trong tay, họ có thể vẹn toàn bởi nhờ
thiên binh vạn mã; nhưng khi rời khỏi quan trường thì sẽ thế nào? Chớ
tưởng lúc lên xe xuống kiệu, khi nghe vạn lời tung hô, khi thấy muôn
người khúm núm cúi đầu mà vội tưởng rằng bá tánh quý trọng mình mà lầm!
Làm quan mà thương dân như con như Cao Thám hoa đây, khi về hưu dù áo
vải hài gai mà mọi người đều yêu mến từ đáy lòng mình, vậy mới đúng là
một vị quan đúng nghĩa. Cao Thám hoa! Ta còn phải học hỏi khanh nhiều
lắm!
Kha Tiệm Ly
Quá xuất sắc !
Trả lờiXóaBài học của cổ nhân thật đầy ý nghĩa. Hỡi các vị tinh hoa, hãy đọc mà ngẫm rồi sửa vẫn còn kịp.
Nhiều kẻ các ngươi khi về vườn sống chả khác nào con thú, lòng dân oán thán, nguyền rủa,...
Giá mà nước ta nay cũng như nước "Ngu" xưa thì phúc quá!
XóaNhưng như ông Tập nay đến Hồng kong thì sao phải bảo vệ nghiêm ngặt vậy?
Tin BBC
Trả lờiXóa______________
TP.HCM: Một cán bộ quận ‘chiếm dụng 54 tỷ đồng’
28 tháng 6 2017
TP.HCM vừa khiển trách nguyên Bí thư Quận ủy Tân Phú vì xảy ra việc Trưởng ban bồi thường giải phóng mặt bằng quận "chiếm dụng hơn 54 tỉ đồng".
Đây là kinh phí bồi thường giải phóng mặt bằng quận.
Ủy ban Kiểm tra Thành ủy TP.HCM nói ông Thi Danh, trưởng ban bồi thường, cùng ông Nguyễn Duy Linh, nguyên kế toán trưởng ban bồi thường, đã bị khai trừ Đảng và bị công an bắt.
Nguyên Bí thư Quận ủy Tân Phú nhiệm kỳ 2010-2015, Huỳnh Văn Hạnh, bị khiển trách.
Nhưng ông Hạnh vẫn đang giữ chức giám đốc sở Tư pháp thành phố.
Phó bí thư quận ủy kiêm chủ tịch UBND quận, cùng một số người khác bị khiển trách.
Theo thông báo, ông Thi Danh và ông Nguyễn Duy Linh đã lập khống nhiều hồ sơ để chi tiền bồi thường cho các đối tượng khác nhau, và chiếm đoạt hàng chục tỉ đồng.
(nguồn BBC)
Tin BBC:
Trả lờiXóaTrung tá quân đội VN ‘nhận 8,2 tỷ để chạy việc’
27 tháng 6 2017
Một trung tá quân đội tại Việt Nam bị khai trừ khỏi Đảng, hạ cấp bậc vì cáo buộc nhận hơn 8,2 tỷ đồng để "chạy việc, chạy dự án".
Ông Đặng Quang Trung nguyên là Bí thư chi bộ, chủ nhiệm hậu cần, kỹ thuật, Ban chỉ huy quân sự huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh.
Đại diện Huyện ủy Can Lộc nói đã kỷ luật khai trừ khỏi Đảng với ông Trung.
Ông Trung vẫn đang tiếp tục công tác tại Ban chỉ huy quân sự huyện Can Lộc, tuy đã bị hạ cấp bậc từ trung tá xuống thiếu tá.
Báo Hà Tĩnh tường thuật ông Trung nhận tiền của 24 người, hứa giúp xin việc làm, xin dự án nhưng "không thực hiện được lời hứa".
Tại Việt Nam vẫn thường xảy ra các vụ nhận tiền để "chạy dự án".
Hồi tháng Năm, một nghi phạm, Nguyễn Thiên Hưởng, bị bắt giữ về tội giả danh Trung tướng Bộ Quốc phòng để giúp doanh nghiệp "chạy dự án", lừa hàng tỷ đồng.
(nguồn BBC)
Câu chuyện rất hay nhưng chắc chắn không làm đám quan ta mảy may suy nghĩ. Thời nay về hưu vẫn có chế độ cảnh vệ thì thử hỏi khi làm quan họ như thế nào, ai cũng hiểu không cần trả lời. Loại quan này Diêm vương đang chờ để "đón" và đưa lên thớt.
Trả lờiXóaĐảng cộng sản không có khả năng kiến tạo một xã hội chống tham nhũng hữu hiệu, hệ thống luật pháp không có tính ngăn ngừa và bài trừ tệ nạn, vì thế những sự việc không hay cứ liên tục xảy ra, và đảng chỉ biết có bắt bớ! Nhưng bắt vụ này thì lại còn hàng trăm vụ khác, không thể nào bắt hết! Đó là vì thiết chế xã hội chưa hợp lý!
Trả lờiXóaChuyện hay quá!Ta phải học hỏi liền bây giờ để khỏi tốn lương cho cận vệ làm nghèo nhân dân.
Trả lờiXóaNhững người trong Quốc hội đề nghị cỡ quan tỉnh trở lên phải có cảnh vệ nên đọc bài này !
Trả lờiXóaKhổ lắm, các quan thời nay không thể học Cao Thám Hoa được đâu.Giả thử có ông quan nào thanh liêm và yêu thương nhân dân trong thể chế này và thời buổi bây giờ thì quan ấy đã bật bãi ngay, còn ghế đâu nữa mà thực thi tấm lòng liêm chính của mình. Hơn nữa, nếu ông quan thanh liêm xử lý đung người đúng tội thì phe cánh chúng nó sẽ ngầm xử lại ông ngay. Chỉ khi nào hết cái thể chế vô lý như ngày nay ở VN thì quan thanh liêm mới có thể " nghênh ngang một hình một bóng" như Cao Thám Hoa kia được.
Trả lờiXóaCó được quan thanh liêm như thế là nhờ có gia đình thanh bạch,có Bộ Học thanh quang có nhà vua Thanh minh chứ giờ toàn loại níu no,nú nẫn thì lấy đâu ra quan liêm.Ở bầu thì tròn ở ống thì dài cha ông dạy cấm có sai bao giờ
Trả lờiXóaĐọc cứ y như chuyện viễn tưởng ạ.
Trả lờiXóaChả bằng Doanh điền sứ Nguyễn công Trứ về hưu cưỡi bò đi nghênh ngang giữa đường, bằng sắc vua ban đeo vào đuôi bò, che đít bò, mấy đứa nhỏ chạy theo , cô đào Hiệu Thư già rồi cũng đến mời vào nhà chơi nói chuyện ngày xưa NCT làm quan mê hát ả đào, đè nàng ra giữa đồng mà chơi . Dân Kim Sơn , Ninh Bình còn lập đền thờ . Nguyễn công Trứ làm quan to hơn Huyện lệnh nữ chứ !
Trả lờiXóaHiện nay, quan to, quan bé ở thể chế này không thể có vị nào là quan thanh liêm cả đâu, vì thời cuộc này buộc họ phải như vậy. Chỉ có người ăn đúng phần của mình và loại người khác ăn tất cả những gì nếu ăn được. Nói đến THANH LIÊM làm gì cho rờm tai.
Trả lờiXóa