Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Nhà văn Phạm Đình Trọng: TẦM CỦA QUỐC HỘI VÀ ĐẠI BIỂU QUỐC HỘI QUÁ THẤP!


QUÁ THẤP
 
Tầm của Quốc hội thấp hơn tầm đời sống chính trị đất nước.
Tầm của Đại biểu Quốc hội thấp hơn tầm của người dân, thấp hơn đòi hỏi của đời sống xã hội.

Nhà văn Phạm Đình Trọng

Quốc hội họp trong cơn nóng thế sự ngút trời người dân cả nước hừng hực căm phẫn China nghênh ngang đưa giàn khoan xâm lược vào sâu trong vùng biển của ta. Chủ quyền, lãnh thổ bị xâm phạm. Danh dự, phẩm giá đất nước bị làm nhục. Người dân càng tủi nhục và đau xót hơn khi đối mặt với kẻ xâm lược ở chính trường thế giới, người có trách nhiệm bảo vệ đất nước không biết đến danh dự, không biết đến trách nhiệm, chỉ lo ve vãn, mơn trớn, lấy lòng kẻ xâm lược. Nguy khốn hiển hiện ngay trước mắt: mất biển dẫn đến mất nước đã cận kề. Những người cầm quyền chỉ lo giữ đảng để giữ ghế quyền lực. Không lo giữ nước, họ còn mang lợi ích đất nước ra đánh đổi lấy sự bảo lãnh chiếc ghế quyền lực, bổng lộc của họ. Những tâm hồn Việt cảm thấy bơ vơ, cuộc sống vô nghĩa, người Việt ở trong nước và ngoài nước nối tiếp tự thiêu. Như người dân Tây Tạng nối tiếp tự thiêu trong nỗi đau, nỗi nhục của người dân nô lệ bị China cướp mất đất Tây Tạng. 

Đất nước như vậy, người dân như vậy nhưng Quốc hội vẫn dửng dưng chỉ dành một buổi cho Quốc hội chia thành các đoàn nhỏ vào các phòng nhỏ đóng kín cửa lại như nói thầm với nhau về biển Đông rồi lại bình thản lên hội trường lớn, lớn tiếng hào hứng bàn luận những chuyện tầm phào và nguội lạnh: đo mức độ tín nhiệm quan chức, thay đổi thẻ công dân . . . Tầm phào vì quan chức nhà nước do đảng sắp đặt. Theo lệnh đảng, Quốc hội bấm nút bầu họ vào các chức danh do đảng sắp đặt cũng chỉ để hợp thức hóa sự sắp đặt đó mà thôi. Quan chức cấp thấp do tỉnh ủy quản lí, cấp cao hơn do ban chấp hành trung ương, cao hơn nữa do ban Bí thư, bộ Chính trị quản lí. Đảng sắp đặt thì đảng chịu trách nhiệm, quan chức ngồi vào chiếc ghế quyền lực do đảng sắp đặt chỉ để hưởng bổng lộc, đâu có trách nhiệm gì với Quốc hội, với người Dân. Người dân và Quốc hội đâu có vai trò gì đến chiếc ghế bổng lộc của quan chức mà đòi bỏ phiếu tín nhiệm với họ!

Không có Nghị quyết với cơ quan hành pháp có trách nhiệm về việc lãnh thổ bị xâm lược, không có Tuyên bố với thế giới việc China ngang nhiên xâm chiếm vùng biển Việt Nam, Quốc hội chỉ ra thông cáo về biển Đông. Thông cáo chỉ là văn bản hành chính thông tin những sự việc tự nhiên, thông thường và chỉ có tính nội bộ. Với cách hành xử đó, Quốc hội hoàn toàn không cùng nhịp đập với trái tim người Dân, không cùng nỗi niềm lo toan việc riêng việc chung, việc dân, việc nước của người Dân. Tầm của Quốc hội quá thấp so với tầm của người Dân!

Ở nhà nước độc tài, những việc có nội dung dân chủ chỉ được thực hiện một cách hình thức, trống rỗng và vô nghĩa. Sau mỗi kì họp Quốc hội, các ông bà nghị lại về tiếp xúc chiếu lệ với vài chục cử tri chọn lọc, ngoan ngoãn, phục tùng. Danh nghĩa là các ông bà nghị tiếp xúc cử tri, lắng nghe tiếng nói cuộc sống từ cử tri. Nhưng đó là những cử tri đã được chọn lọc. Người Dân có tiếng nói trung thực, đúng đắn của cuộc sống đất nước thì không bao giờ được chọn. Chỉ có những cử tri luôn đồng tình, tán dương với mọi việc làm của đảng và nhà nước mới được tiếp xúc với “đại biểu của Dân”. Với họ, đảng và nhà nước bao giờ cũng sáng suốt, cũng đúng, chỉ có đôi lúc người thực hiện chưa tốt mà thôi. Tiếp xúc với những cử tri như vậy, ông bà nghị liền trở về vị trí quan lớn trong bộ máy nhà nước mà họ đang đảm nhiệm để ban phát lời vàng cho Dân, để báo chí giật chữ lớn lời của họ trên trang báo.

Ông nghị đang ngồi ghế Chủ tịch nước là ông nghị bự. Có thói quen vuốt đuôi cử tri, khi người Dân nhức nhối chuyện tham nhũng của bộ máy công quyền, ông nghị bự liền gọi đám tham nhũng đó là một bầy sâu. Bầy sâu lúc nhúc đó đang đục ruỗng đất nước, Dân biết từ lâu. Dân còn biết rõ từng con sâu lớn, sâu nhỏ. Nhưng Dân đen không thể đụng được đến bầy sâu đầy quyền lực đó. Thấy ông nghị bự cũng biết đến bầy sâu đó, Dân hi vọng, chờ đợi. Nhưng ông nghị bự nói chỉ để lấy lòng dân. Nói rồi để đấy. Bầy sâu cứ sinh sôi phát triển. 

Lần này, lấy lòng Dân không gì tốt hơn là nói về biển Đông: “Phải giành lại chủ quyền. Đời ta không xong thì đến đời con cháu”! Nói như vậy là nhà nước cộng sản Việt Nam dựa vào sức mạnh cộng sản Chia để tồn tại sẽ chẳng dám làm gì với China đành để mất biển, mất đảo, đẩy nỗi đau mất mát cho con cháu! 

Tìm mọi cách vay nợ nước ngoài thật nhiều để có nhiều tiền bòn rút, đẩy gánh nợ oằn lưng cho con cháu. Đào bới, vơ vét cạn kiệt tài nguyên cho đầy túi tham, đẩy cho con cháu một đất nước tan hoang những bãi thải ngập ngụa bùn đỏ, sông đen ô nhiễm. Liên minh ý thức hệ với China, cam chịu cho China cướp đất cướp biển, để lại cho con cháu gánh nặng phải giành lại núi sông biển trời của tổ tiên đã bị mất mát. Ôi, người Dân đang sống trong nhà nước độc tài đảng trị đã bất hạnh mà đến đời con đời cháu dù không còn nhà nước độc tài cộng sản nhưng với di sản nhà nước độc tài để lại, con cháu còn quá bất hạnh!

Tầm của những ông nghị bà nghị thấp hơn tầm người Dân, tất yếu tầm Quốc hội thấp hơn tầm thời đại, thấp hơn mặt bằng xã hội. Vì thế luật Quốc hội làm ra bao giờ cũng ở phía sau đời sống xã hội. Luật cứ sửa hoài cũng không bao giờ theo kịp cuộc sống!

22 nhận xét :

  1. Tốn kém tiền của dân nhiều quá để trả lương và phục vụ cho đại biểu quốc hội ! Để toàn bộ số tiền đó giúp cho dân nghèo còn ý nghĩa vô cùng tận ! Hàng ngày hàng giờ trong nhiều năm , tôi đi xin từng bộ đồ cũ , sửa lại những cái máy vi tính hỏng , thay thế linh kiện thành máy xài được cho các em học sinh bất hạnh , tôi thấy niềm vui trong đó , mới ngày hôm qua đây tôi xin được cho một em thuộc gia đình nghèo rớt mùng tơi đi làm lao công , mỗi tháng được 3 triệu , hình như tôi đã cứu giúp được cả gia đình em nầy , tôi vui .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Người làm điều tốt , phúc chưa tới nhưng họa lùi xa .
      Người làm điều xấu , họa chưa tới nhưng phúc lùi xa .

      Xóa
    2. Cốt ở chân tình, phúc họa hư vô ! Ngưỡng mộ tấm lòng !

      Xóa
  2. Chửa thấy ông nghị nào ở đất nước " Vạn lần dân chủ " này dừng xe can thiệp hay nói hộ dân điều nhân nghĩa nào. Nhưng chắc chắn ông nào cũng tự hào là đại diện của dân.

    Trả lờiXóa
  3. Có đâu mà thấp với cao

    Trả lờiXóa
  4. Trong tấm ảnh minh họa . Có lẽ chỉ những hàng ghế sang trọng trong phòng họp QH là đáng nói , vì nó sang trọng như của bậc đế vương , nhưng những người ngồi lên nó - thật đáng thất vọng

    Trả lờiXóa
  5. Chẳng qua là "Há miệng-mắc quai" cả rồi! Họ nói để che đậy, lấp liếm cho qua chứ dân bây giờ "sáng mắt, sáng lòng" rồi không dễ để "mấy ổng" lừa như trước nữa đâu!

    Trả lờiXóa
  6. Nhà văn Phạm Đình Trọng nói "tầm của QH và đại biểu QH quá thấp" cũng đúng thôi, bởi các đại biểu này thực chất không phải dân bầu mà do đảng CS cơ cấu dựng lên để làm tay sai cho đảng CS, tuy nhiên cũng có khoảng 1/10 (khoảng 10%) đại biểu là có năng lực, nhưng số này lại bị những ưu đại lợi lộc cá nhân và cái hèn đã làm cho họ ngậm miệng hoặc nói bâng quơ cho có, thành ra QH Việt Nam nhìn chung chỉ rặt những kẻ hèn bất tài vô dụng, họ họp hành ngồi, nói như những Robot cho có tụ vậy thôi, cho nên có thể nói là không những rất uổng tiền thuế của dân mà còn hại dân hại nước nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nghe lời nói thật về những gì ai cũng biết rồi (nói mãi !) mà sao cứ thấy buồn !

      Xóa
  7. Đảng lãnh đạo tòan diện. như ông trọng nói "hiến pháp đặt dưới cương lĩnh đảng" do đó mọi vấn đề đất nước Đảng phải chịu tránh nhiệm. Nghị sĩ quốc hội không đại diện cho dân. nghị sĩ quốc hội cũng là đảng viên, nên người ta ưu tiên thực hiện những việc gì mà Đảng chỉ đạo. . Đầu Đảng là ông trọng, ông trọng phải chịu trách nhiệm. Có nguyền rủa, có phỉ nhổ, có chửi bới xin cứ chửi bới, nguyền rủa, phỉ nhổ ông ấy vì ông ấy là người lãnh đạo Đảng. ông ấy phải chịu trách nhiệm trước nhân dân và trước sự phán xét của lịch sử.

    Trả lờiXóa
  8. Nói đến thế này mà họ vẫn không hiểu được đâu.
    Chỉ khổ con cháu thôi chứ đời mình cũng sắp hết rồi!!!

    Trả lờiXóa
  9. Tưởng phát hiện gì mới. Từ lúc sinh ra nó đã thấp. Và sẽ luôn thấp. Cao mới là lạ

    Trả lờiXóa
  10. Trước 30/4/1975 ở miền Nam có 1 ít chính khách tồi bị gọi là chính khách xôi thịt, ngày nay 39 năm : 500 đại biểu còn tệ hơn... Dân Việt không còn trông đợi gì ở các đại biểu nầy cả, hãy tự lo liệu lấy thân đi !

    Trả lờiXóa
  11. Quốc hội, Đoàn thanh niên, Mặt trận, Công đoàn, Hội nhà văn, Hội nhà báo v.v. chẳng qua chỉ là kiểng hoặc đồ nội thất trang trí cho cái văn phòng của đảng.

    Trả lờiXóa
  12. bao giờ cho hết cơn giông này ,để cho dân được hưởng trời sáng

    Trả lờiXóa
  13. Để giảm sự cồng kềnh của bộ máy nhà nước, chỉ cần các cơ quan ĐCS là xong. Giải tán hết Chính phủ, Quốc hội, HĐND, UBND...

    Trả lờiXóa
  14. Đúng là QH chưa bao giờ để ý thật sự đến người dân. Mà chỉ biết tìm cách để cho Dân đen khổ thêm và uất ức không nói được trong công lý.

    Trả lờiXóa
  15. Để đất nước xảy ra thực trạng tệ hại như thế này : Đất nước khủng hoảng toàn diện , tụt hậu quá sâu so với khu vực , tham nhũng như bệnh dịch hạch phá nát đất nước . Ngoài biên cương lãnh hãi thì giặc trung quốc đang dày xéo ngày đêm . Những thực trạng hậu quả đen tối này , đảng cộng sản VN phải chịu hoàn toàn trách nhiệm trước nhân dân và trước lịch sử vì sự lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện của đảng mới có cơ sự đau đớn này .

    Trả lờiXóa
  16. Cái gì thì gì - Nhà nước, Quốc hội, các đoàn thể, hiến pháp, luật pháp, ... cùng đều dưới Đảng và do Đảng lãnh đạo hết. Mà Đảng đã hảo hảo tốt tốt với Đảng "lạ" rồi thì ở dưới cứ thế mà nghe thôi, tầm thấp, tầm cao, ai khen ai chửi cũng kệ chúng mày. Ai bảo chúng mày vào Đảng. Còn ta ta phải duy trì cái Đảng này để có sổ hưu (1 bác nói thế), con cái có tiền đi Mỹ học (thực tế nó thế).

    Trả lờiXóa
  17. Tôi theo dõi sau kỳ họp QH vừa qua chưa thấy ông tổng Trọng tiếp xúc cử tri HN như những kỳ họp trước .Phải chăng ông sợ Dân hỏi về quan hệ với Trung cộng ? v v

    Trả lờiXóa
  18. Gọi giặc là "đồng chí". Tội này tát cạn Biển Đông cũng không rửa sạch.

    Trả lờiXóa