Phạm Viết Đào tuyển
dịch
Làng tôiSự sống ở làng tôiĐã từ lâu tắt thởĐám trẻ đã vượt biênCòn người già thì đã lui về nghĩa địaTrẻ con bây giờ không cònNói tiếng mẹ cha sinhNhững kỷ niệm cứ khóc thantrong những những ngôi nhà trống rỗngNhững chiếc gương không còn nhận ra tôiSự hiu quạnh cứ réo rắt ngân vangtrong những tháp chuôngCủa những ngôi nhà thờ đổ nát…Những chiếc chuông cứ nguyện cầuNhững điều nguyện ướcVề những nỗi đau vĩnh hằngĐang còn thoi thópTrong ngôi làng nhỏ quê tôi…
Chớ nên phụ bạcChớ có bao giờ phụ bạc mái nhà anhĐó là chốn anh quay về sớm tốiNhững kẻ đang tâm rời bỏ nóSẽ lấy đâu làm chốn đi về.Chớ có bao giờ phụ bạc con timBởi những gì trái tim mách bảoLà thứ ánh sáng tối cao, thánh thiệnNếu rời xa anh thành kẻ lạc loài!Chớ có nên đổi giọng nói chính mìnhBởi nó là tài sản truyền đời, ông cha anh để lạiNhững kẻ đổi thay giọng nóiSẽ chẳng thế nào tìm được chốn dung thân.
Điều bí ẩnSẽ đến lúc nào chăng?Những con mèo không còn săn bắt chuộtMà chính những con chuộtSẽ rình bắt chú mèo.Sẽ đến lúc nào chăng?Những cánh chim không còn bay lượn trên trờiCòn loài vật bốn chânSẽ nghênh ngang trên bầu trời lộng gió.Sẽ đến lúc nào chăng?Con người không còn thiết thaHy sinh vì chân lýMà chính chân lýSẽ giết hại con người…Sẽ đến lúc nào chăng?Chẳng bao giờ, chẳng bao giờ như thế cả!
Con người và con chóTôi mua một con chóĐể có bạn bầuTrò chuyện sớm hôm….Và rồi một hômChó thổ lộ với tôi điều rất lạ:Rằng con người đã từ lâuKhông còn nói ngôn ngữ của con người….
Trích trong tập Thơ hậu hiện đại của
Ion Milos
Nhà thơ Thụy Điển
Phạm Viết Đào tuyển
dịch
Nxb. Văn học, HN,
2009.
Người Thụy Điển sống trong Hòa Bình . Đất Nước Thụy Điển không có chiến tranh . Dân Thụy Điển không phải tha hương cầu thực. Vậy mà sao Nhà Thơ Ion Milos có những tư tưởng giống người Việt đến thế ? Hay Nhà thơ đã từng sống ở VN, từng nếm mùi chiến tranh, từng theo đoàn người tha phương cầu thực, cùng nếm trải cay đắng nhục nhằn của ngừoi Việt để có những vần thơ nói lên hoàn cảnh của ngừoi Việt ? Ion Milos đã hóa thân thành người Việt trong thân phận của con ngừoi chịu nhiều bất hạnh bậc nhất thế giới . Chiến tranh , chia rẽ, vườn không nhà trống , tha phương, người đối với người không bằng loài cẩu trệ !
Trả lờiXóaXin cám ơn nhà thơ và dịch giả !