Dân Đường Lâm xin trả lại danh hiệu di tích quốc gia
78
người của gần 60 hộ dân ở làng cổ Đường Lâm vừa đồng loạt ký tên trên
lá đơn gửi đến UBND thị xã Sơn Tây, UBND TP Hà Nội và Cục Di sản văn hóa
(Bộ VH-TT&DL) để xin trả lại danh hiệu (di tích quốc gia) làng cổ
Đường Lâm cho Nhà nước.
.
.
Cùng với đơn kiến nghị, trước đó ngày 17/4, một cuộc hội nghị đã diễn ra tại xã Đường Lâm (thị xã Sơn Tây, TP Hà Nội), với sự tham dự của phó bí thư Thị ủy - phó chủ tịch UBND thị xã Sơn Tây cùng nhiều ban ngành của thị xã và xã Đường Lâm. Cùng ngày, thông báo số 79 đã ra đời về “chỉ đạo xử lý vi phạm trật tự xây dựng tại xã Đường Lâm”.
Theo đó, nhiều gia đình đang đứng trước nguy cơ tiếp tục bị cưỡng chế. Lãnh đạo xã thừa nhận đã có chuyện người dân gặp cán bộ, đến tận nhà cán bộ chỉ mặt nói “nếu phá nhà thì tao không còn gì để mất”...
Dịch vụ du lịch bát nháo làm hỏng cảnh quan di tích Đường Lâm (Ảnh: Tuổi trẻ) |
.
|
Bây
giờ nói thật, rõ ràng làng cổ Đường Lâm được công nhận di tích quốc gia
từ năm 2005, đã gần 10 năm trôi qua, đến nay quy hoạch làng cổ vẫn chưa
hề có. Vẫn mới chỉ có quy chế tạm thời về xây dựng, làm nhà cửa ở trong
làng. Cán bộ xã chúng tôi đã có ý kiến rất nhiều nhưng không đâu vào
đâu cả.
Trong khi đó, từ năm 2007 đồng chí phó chủ tịch UBND thị xã Sơn Tây đã yêu cầu là phải hoàn thành quy chế này trong năm 2007, nhưng đến nay bảy năm trôi qua quy chế đó vẫn chưa xong. Văn bản nói về “yêu cầu” này, cán bộ xã chúng tôi vẫn còn giữ đây.
Trong khi đó, từ năm 2007 đồng chí phó chủ tịch UBND thị xã Sơn Tây đã yêu cầu là phải hoàn thành quy chế này trong năm 2007, nhưng đến nay bảy năm trôi qua quy chế đó vẫn chưa xong. Văn bản nói về “yêu cầu” này, cán bộ xã chúng tôi vẫn còn giữ đây.
- Bà
con khổ sở, bức xúc, vậy xin hỏi ông, ai được lợi trong sự tôn vinh
làng cổ Đường Lâm là di tích quốc gia làng cổ đầu tiên của VN này?
Nói
thực lòng là từ khi bán vé vào làng cổ Đường Lâm, họ thu quá nhiều tiền
từ việc làm du lịch làng cổ chúng tôi, nhưng người dân Đường Lâm hầu
như chưa được hưởng một cái gì.
Số tiền đó... năm đầu tiên họ cho xã được 10 triệu, năm thứ hai được 20 triệu và năm vừa qua là 30 triệu đồng. Số tiền ít ỏi đó chúng tôi chi vào việc tuyên truyền quảng bá, phục vụ các lễ hội này kia. Có như vậy thôi.
Số tiền đó... năm đầu tiên họ cho xã được 10 triệu, năm thứ hai được 20 triệu và năm vừa qua là 30 triệu đồng. Số tiền ít ỏi đó chúng tôi chi vào việc tuyên truyền quảng bá, phục vụ các lễ hội này kia. Có như vậy thôi.
Dân Đường Lâm quá khổ vì không được xây dựng nhà cửa theo nhu cầu sống của mình, trong khi họ đang phải ở cực kỳ chật chội. Chúng
tôi đã đề xuất một mẫu nhà làm sao vừa đáp ứng nhu cầu sống tối thiểu
cho bà con, vừa bảo vệ được cảnh quan làng cổ. Tức là bên ngoài nhìn vào
vẫn là nhà cổ, vẫn lợp ngói, nhưng bên trong được phép xây hai tầng.
Bên trong phải đủ tiện nghi và diện tích sử dụng tối thiểu. Nhưng “các
ông ấy” không cho làm.
.
.
-
Là một cán bộ tâm huyết với vấn đề bảo tồn làng cổ cũng như lo lắng vì
cuộc sống an lành cho bà con mình, theo ông, bây giờ cơ quan chức năng
phải làm gì để tháo gỡ bức xúc đó?
Bây
giờ bắt họ dỡ nhà ra thì quá khổ. Chúng tôi đã “đấu tranh” rất quyết
liệt nhưng không (chưa) được. Nhu cầu sống trong không gian đủ để sinh
hoạt của bà con là có thật, là chính đáng. Nhà các cán bộ xã đấy, nhiều
nhà ba bốn tầng, rộng rãi, đầy đủ tiện nghi.
Còn
nhiều ngôi nhà tít ngoài rệ làng, mà giờ bà con cơi nới làm lại phục vụ
nhu cầu sống tối thiểu của mình thì cán bộ lại lên đòi phá của họ. Làm
như vậy quá vất vả cho người dân. Anh M. ở làng này xếp gạch đúng một
năm trời để đấy, mới làm được cái nhà có gác xép. Nhiều nhà bây giờ có
gác xép giống hệt anh ta thì lại bị yêu cầu phá dỡ. Bà con không biết
đâu mà lần.
|
Vừa
rồi đồng chí phó bí thư thị ủy và đồng chí phó chủ tịch UBND thị xã Sơn
Tây có lên đây kiểm tra và ra thông báo rõ ràng: nhiều ngôi nhà sai
phép, họ sẽ ra quyết định xử lý. Chúng tôi đã báo cáo đầy đủ, đã lập
biên bản đầy đủ, đã gửi văn bản xuống thị xã rồi.
Cơ quan chức năng dự kiến sẽ ra quyết định phá dỡ, yêu cầu UBND xã Đường Lâm phải thực thi công việc này.
Tôi tin chắc nếu động vào nhà một số đối tượng “có máu mặt” trong xã, họ sẽ “trắng đen” với chúng tôi luôn. Kể cả đứng trước nguy cơ bị kỷ luật vì không làm tròn trách nhiệm phá dỡ công trình của dân, đợt này chúng tôi cũng không làm cái việc phá dỡ nhà của bà con mình đâu.
Cơ quan chức năng dự kiến sẽ ra quyết định phá dỡ, yêu cầu UBND xã Đường Lâm phải thực thi công việc này.
Tôi tin chắc nếu động vào nhà một số đối tượng “có máu mặt” trong xã, họ sẽ “trắng đen” với chúng tôi luôn. Kể cả đứng trước nguy cơ bị kỷ luật vì không làm tròn trách nhiệm phá dỡ công trình của dân, đợt này chúng tôi cũng không làm cái việc phá dỡ nhà của bà con mình đâu.
Đất
là đất của người ta, “các ông” đến khai thác du lịch, đã không giúp,
không chia cho người ta cái gì thì thôi, ai lại làm thế. Đất của người
ta chật thế, xin dự án giãn dân làng cổ thì dự án vẫn nằm trên giấy.
Diện tích khu giãn dân chúng tôi đã nhiều lần đề xuất xin với hơn 10ha, ở bên gần làng Phụ Khang, vượt ra khỏi ranh giới làng cổ hẳn hoi. Nhưng một đại diện lãnh đạo ban đầu tư thị xã bảo cứ tình trạng này thì 10 năm nữa vẫn chưa có đất giãn dân, bà con phải làm sao.
Diện tích khu giãn dân chúng tôi đã nhiều lần đề xuất xin với hơn 10ha, ở bên gần làng Phụ Khang, vượt ra khỏi ranh giới làng cổ hẳn hoi. Nhưng một đại diện lãnh đạo ban đầu tư thị xã bảo cứ tình trạng này thì 10 năm nữa vẫn chưa có đất giãn dân, bà con phải làm sao.
-
Bà con đã gửi đơn đến cơ quan chức năng, đến tòa báo bày tỏ nguyện vọng
muốn “trả lại danh hiệu làng cổ Đường Lâm” cho Nhà nước, ông nghĩ sao
về điều này?
Cái đau nhất là bấy nhiêu năm làm du lịch, bà con Đường Lâm quá thiệt thòi, họ chưa được hưởng lợi gì cả.
Ước tính mỗi năm hàng chục vạn khách chính thức đi vào làng. Số tiền rất lớn nhưng bà con không được hưởng gì cả. Di tích này là của người Đường Lâm, lẽ ra người Đường Lâm phải được quản lý và khai thác, đằng này họ từ nơi khác đến khai thác toàn bộ, người Đường Lâm không được gì cả.
Nếu chúng tôi quản lý, chúng tôi sẽ có tiền tái đầu tư cho bà con, như thế sẽ dễ hơn nhiều chứ. Phân tích vậy thôi chứ chúng tôi không quan tâm cái đó lắm, chúng tôi đang cần giải pháp cho dân mình thôi, mệt mỏi quá rồi.
Ước tính mỗi năm hàng chục vạn khách chính thức đi vào làng. Số tiền rất lớn nhưng bà con không được hưởng gì cả. Di tích này là của người Đường Lâm, lẽ ra người Đường Lâm phải được quản lý và khai thác, đằng này họ từ nơi khác đến khai thác toàn bộ, người Đường Lâm không được gì cả.
Nếu chúng tôi quản lý, chúng tôi sẽ có tiền tái đầu tư cho bà con, như thế sẽ dễ hơn nhiều chứ. Phân tích vậy thôi chứ chúng tôi không quan tâm cái đó lắm, chúng tôi đang cần giải pháp cho dân mình thôi, mệt mỏi quá rồi.
- Ông vừa nhắc đến “họ”, họ là ai, thưa ông?
Đó là Ban quản lý di tích làng cổ Đường Lâm, trực thuộc UBND thị xã Sơn Tây.
Đó là Ban quản lý di tích làng cổ Đường Lâm, trực thuộc UBND thị xã Sơn Tây.
Bài liên quan: - Người dân làng cổ Đường Lâm…xin trả bằng công nhận Di tích Quốc gia! (QĐND). - Trả lại danh hiệu Di tích quốc gia: Không phải thích là được! (VNN).
Hãy để cho dân làng Đường Lâm tự thu, tự chi để chỉnh trang làng cổ của mình.
Trả lờiXóaÔ hay, chỉ có tờ giấy công nhận di tích quốc gia, rồi thì công ty du lịch thu tiền vé của khách, còn dân làng ĐL được gì? Hay là lại "ní nuận" đó là "sở hữu toàn dân" nên dân làng ĐL chỉ có quyền được nhìn khách Tây, Tàu đến thăm thú, còn thì uống nước lã suông mà bảo vệ, tôn tạo di tích ay sao? Gần 10 năm phát cho tờ giấy "di tích quốc gia" mà vẫn chưa quy hoạch chỗ nào giữ cổ, chỗ nào cho xây kim thì thật là một lũ quan liêu. Trước hết hãy hỏi cái ông/bà nào ký giấy công nhận di tích quốc gia trước đã. Quyền cao chức trọng thì phải có trách nhiệm với chữ ký chứ!
Dân làng hãy gửi thẳng đơn đến cái ông ký giấy công nhận í. Yêu cầu ông ấy phải trả lời bằng văn bản, không được đẩy cho cái gọi là "cơ quan chức năng", cái cơ quan này chỉ làm tham mưu thôi, nó có ký cắp gì đâu, có ai bắt tội được thằng "thầy dùi" đâu.
Cái ông ký mà không trả lời thì đảng ủy, UBND xã cùng dân làng đến trực tiếp cơ quan ông ấy để mà gặp, mà kêu. Nếu nói "bận họp", "bận đi công tác" thì đến thẳng nhà ông ấy để mà kêu. gửi đơn cho vợ, con ông ấy ký nhận để chuyển cho ông ấy.
Đúng đấy, phải gõ tận nơi, day tận mặt, đặt tận tay để họ có trách nhiệm chứ!
Xóa"DÂN LÀNG CỔ ĐƯỜNG LÂM ĐÒI TRẢ bỏ DANH HIỆU DI TÍCH QUỐC GIA"
Trả lờiXóaNhà mình do tổ tiên ông cha truyền lại mà không có quyền sở hữu, sử dụng?!
Trả lờiXóaMuốn duy trì di tích lịch sử -văn hóa Đường lâm thì Nhà nước cứ việc duy tu, bảo dưỡng. Nhưng phải bố trí đất và đền bù cho nhân dân làm nhà tái định cư gần đó là ổn thôi. Giống các nước phát triển ý. Thành phố cổ quốc gia bảo tồn thì chi ngân sách ra mà bảo tồn, chắc QH sẽ chấp thuận thôi.
Trả lờiXóaỞ VN chớ có mừng vội khi được phong danh hiệu hay di tích này nọ, nhất là danh hiệu anh hùng. Hãy coi chừng!
Trả lờiXóaCòn tôi muốn thêm vào một ý nữa với ý của bạn, là ở VN, bất kỳ những ai được phong tặng, được lăng-xê, được ca tụng, đều phải ... yên lặng và để im xem sao.
XóaChế độ CS không làm được văn hóa đâu, đã bảo rồi mà. Họ chỉ có thể làm được mỗi việc: "bạo lực cách mạng". Văn hóa nó đòi hỏi sự tinh tế, kiến thức, kỹ năng, trí tưởng tượng, sự bay bổng, sự tỷ mỉ cẩn trọng, và thái độ tôn kính, trân trọng, nâng niu. Các quan chức CS không có những đức tính đó. Chỉ có đức tính chà đạp, đàn áp, áp đặt, hủy diệt để xây cái ... của họ (mà những cái của họ về bản chất đều đối đầu với văn hóa). Họ chỉ có thể làm văn hóa theo kiểu "Cách mạng văn hóa" ở TQ trước đây thôi. Và kết quả thu được của các "phong trào" văn hóa (cái chó gì cũng phong trào - thật lạ, hình như não trạng của họ không thoát thai ra được để mà sống ở trên đời, để mà lớn, mà khôn ra) chỉ có thể là những xụp đổ, mất mát của nền văn hóa. Bằng chứng ư? Hãy nhìn ra xung quanh với các di tích lịch sử của đất nước đang được "trùng tu" thảm hại đến thế nào, hãy xem các giá trị văn hóa phi vật thể đang dần bế tắc và tàn lụi sau chỉ có mấy năm "phát động". Chắc nếu phát động tới mức "quyết liệt" thì các "phong trào" này sẽ dìm cho nghỉm luôn các laọi văn hóa ở trên cái đất nước này. Hãy thử xem các quan chức có trách nhiệm "thở" ra những câu NGU đến thế nào. Trong trường hợp một câu điên tiết được phát ra từ một ông đại biểu quốc hội với cái tay Bùi Danh Liên hoàn toàn có thể hiểu được và thông cảm được, bởi vì không thể không chửi chúng nó rằng là NGU. Ở cái thời buổi này, xh này, không chửi chúng nó không thể nhịn được, cho dù là người lành, người tử tế, người có văn hóa. Cố nhịn mà cũng không thể nhịn được, nhiều lúc cũng bất chợt phát tiết trong những tình huống, trong một môi truờng vô văn hóa xảy ra hàng ngày.lkk
Trả lờiXóa