Thứ Bảy, 4 tháng 8, 2012

Thư giãn cuối tuần: CHẢ ĐÂU VÀO ĐÂU CẢ

Cười chết thôi! 
Cười chẳng cần chủ trương,chủ đề!


Chưa động phòng, đã thị phạm

Thương lắm...Trường Sa ơi
 Cái hình này là chụp ở bên Tàu. 

 Cầm USB người khác đút vào của mình, xin hãy làm động tác này

Úm ba la, ba ta cùng khỏi
Một chị, chồng đi vắng, ở nhà ngồi cắt củ từ, thấy củ hay hay, mới tê mê tẩn mẩn lấy một củ cho vào chốn ấy, không ngờ lấy ra không được, phát sốt điên cuồng cả người lên. Đến lúc chồng về, chị ta giả cách ngộ cảm, lên giường đắp chăn nằm. Anh chồng thấy vậy, ngẩn người ra, vẫn định về làm khoản ấy, ai ngờ về vợ lại như thế, buồn mình mới ra ngoài sân, nghịch chó cái cho đỡ buồn, nghịch thế nào mà tự nhiên anh ta mang con chó lên giường, cũng đắp chiếu kín nằm rên khư khử. Ai hỏi thì nói trá rằng đau bệnh. Kỳ thực cậu ta bị chó cái giữ, lôi ra không được, cho nên phải ôm chó cái lên giường. Thành thế ra chồng nằm rên một giường, vợ nằm rên một giường. Hai vợ chồng cùng bị bệnh cả. Người nhà thấy vậy sợ lắm, chạy đi kể chuyện với ông thầy pháp ở bên cạnh nhà: “Không biết làm sao hai vợ chồng tự nhiên phát bệnh như thế, để thầy xem có phép gì cứu được không”. Ông thầy bảo rằng: “Ma làm đấy, phải cúng thì mới khỏi”. Người nhà mời ngay ông ta đến cúng hộ cho. Ông thầy đến, vào thăm chồng, hỏi bệnh ra làm sao, người chồng nói nhỏ vào tai rằng: “Ông có cúng thì cúng cho nhà tôi, vì không biết làm sao mà tự nhiên nó phát sốt như vậy, còn tôi thì không phải bệnh”, mới nhỏ to kể thật chuyện mình cho thầy nghe. Ông thầy lại vào thăm người vợ, thì người vợ nói sẽ rằng: “Ông có cúng xin ông cúng cho nhà tôi, vì không biết làm sao mà tự nhiên phải đau bão làm vậy, còn như tôi thì không phải gì cả”. Cũng kể thật cả chuyện mình cho ông thầy nghe. Ông thầy biết rõ rằng, hai bên cùng phải một bệnh mà bên nọ giấu bên kia, song cũng cứ làm thinh như không, ra sân đặt đàn để cúng. Nhưng mà chỉ tơ tưởng chuyện hai vợ chồng nhà chủ, cho nên tê tê buồn buồn, sẵn thấy có chai rượu ở trên bàn, đem xuống để ngay cái ấy vào miệng chai, chẳng may không lôi ra được, cứ chịu chết đứng ở ngoài sân, hai tay ôm lấy chai rượu. Chị kia trông thấy bật cười đến nỗi băng cả củ từ ra, con chó cái thấy củ từ, nghĩ là miếng thịt chạy ra đớp. Thầy pháp tưởng chó đến cắn mình, sợ quá sun lại, chai rơi xuống đất. Thế là ba người cùng khỏi cả. Bởi vậy, thầy pháp ra trước đàn bắt quyết mà niệm chú rằng: “úm ba la, ba ta cùng khỏi”. (Trích bản dịch Tiếu lâm tân truyện, bản chữ Nôm).

12 nhận xét :

  1. Chú Tễu mà tếu khiếp nhỉ?

    Trả lờiXóa
  2. Chuyện nhà Tễu hài nhở!

    Trả lờiXóa
  3. Vui vẻ là sức khoẻ cho ngày mai!

    Trả lờiXóa
  4. hay,

    em xin chủ blog copy nhé

    Trả lờiXóa
  5. "Thương lắm...Trường Sa ơi"

    Ảnh rất ý Nghĩa!!!!!!!!!!!!!!!!!!

    Trả lờiXóa
  6. Trường Sa Thươnglúc 16:11 4 tháng 8, 2012

    Đúng là "chả đâu vào đâu cả", chú Tễu ơi!

    Trả lờiXóa
  7. Chân Không cư sỹlúc 16:53 4 tháng 8, 2012

    Truyện này nằm trong kho tàng truyện tiếu lâm Việt Nam.
    Nó còn mang một tựa đề dị bản là "Úm ba la, ba ta cùng sướng".
    Tễu có đăng lại cũng nên ghi xuất xứ,
    ngõ hầu bà con mình cùng chia sẻ với nhau không chỉ thú vị mà còn tự hào.

    Trả lờiXóa
  8. hehhehe,mới mở mắt ra nhảy vô nhà Tễu là được cười nắc nẻ rồi, cuối tuần mà được cười xả ga thật sướng ,úm ba la cả nhà ta cùng sướng nha.cám ơn Tễu nhiều .

    Trả lờiXóa
  9. Anh trung niên góa vợ có tính tò mò, đêm đêm hay leo lên nóc nhà hàng xóm kề bên lật ngói nhìn xuống phòng ngủ đôi vợ chồng trẻ. Đêm ấy chẳng may 1 viên ngói rớt xuống trúng mông anh chồng trẻ bên dưới. "May quá! Mình mà không vừa quay lại thì vỡ mẹ nó đầu rồi".

    Trả lờiXóa
  10. Chuyện Nặc Danh kể trên nay là thường ấy mà!
    Cám ơn Tễu, hay!

    Trả lờiXóa