TRUYỆN TRÂU CANH Ở NÚI TỬ TRẦM
Tại phía Tây đất Tử Trầm, huyện Yên Sơn (nay là núi Trầm, huyện Chương Mỹ, Hà Nội) có hơn mười ngọn núi đá chạy dài gần một dặm, phong cảnh thanh tú đáng yêu. Bên trong có một cái động đá, bên dưới có chùa, tiền Thánh Vương lập cung ở đó, thường đến chơi luôn và đổi tên là xã Phụng Châu. Ở phía đông núi có một hòn đá nhô lên, rất giống hình con cóc tía (xem ảnh).
Ông nghe
thấy khách nói, liền bỏ mà chạy đến trước mặt vái chào và mời về nhà. Ông chỉ
chuẩn bị được một niêu cơm bé đem ra cho khách ăn và nói với khách rằng: May
mắn dược gặp ông, thế là nhà tôi có phúc. Chỉ vì nghèo túng, nên bữa ăn quá đạm
bạc. Nếu ông cho tôi một ngôi phúc địa, đời sau phát dạt, không bao giờ chúng
tôi dám quên ơn. Khách thấy ông thành khẩn, bèn dẫn ông đến chỗ con cóc tía bên
cạnh núi chỉ vào bảo ông rằng: Chỗ đất này rất đẹp nếu làm nhà ở thì tất sẽ
giàu sang. Nhưng sau khi đã được gần vua chúa rồi thì phải dời nhà đi chổ khác
ngay chứ không nên ở lại dù chỉ một ngày. Ông theo lời khách làm gian nhà tranh
chỗ đó để ở, được ba năm. Bấy giờ trong làng có tục lệ đánh cá. Ao cá ở bên
cạnh núi trước cửa nhà ông dài rộng mỗi bề độ vài trượng. Dân làng đem dó và
lưới xuống ao đánh cá. Ông ở dưới ao lấy dây buột đó cá vào người. Dây buộc tự
nhiên đứt ông phải leo lên bờ lấy môt đoạn dây mây quấn vào ngang thắt lưng
thay dây cũ. Bổng thấy dương vật cương lên, cứng rắn lạ thường. Ông chỉ có một
chiếc khố rách, sợ không che dậy được nên phải đứng ở dưới ao, không dám lên
bờ. Bấy giờ dân làng đã lục tục kéo nhau về, chỉ còn một mình ông ở lại. Sau mẹ
ông đến tìm, thấy một mình ông ở dưới nước, bèn quở mắng ông sao lại về chậm.
Ông cởi đó cá ra đưa cho mẹ đem về, rồi cởi dây mây ở ngang thắt lưng ra, thì
thấy dương vật dần dần xìu nhỏ lại và mềm nhũn ra như thường. Sau khi ông về
nhà, mẹ ông hỏi vì cớ gì mà phải ở lại dưới ao. Ông cứ thực thưa với mẹ. Mẹ ông
bèn lấy dây mây phơi khô để lên gác bếp rồi thỉnh thoảng sai ông lấy dây ấy đeo
thử vào người thì thấy dương vật cương cứng. Lần nào cũng hiệu nghiệm như thế.
Bấy giờ vua Trần Dụ Tông bị bệnh liệt dương, các thầy thuốc chữ mãi không khỏi.
Vua cho sứ giả đi rao khắp trong nước, hứa người nào chữa khỏi, thì vua sẽ cho
ăn một nửa dân lộc thiên hạ. Sứ giả đến làng ông. Mẹ ông gọi sứ giả vào hỏi:
Liệt dương là bệnh gì ? Sứ giả cứ thực nói cho bà biết. Bà nói: Nhà tôi có một
vật có thể chữa khỏi được cho vua. Rồi hai mẹ con đem dây mây theo sứ giả vào
Kinh dâng vua. Vua đeo dây mây vào, quả nhiên dương vật hoạt động trở lại, sau
sinh dược hai Hoàng tử. Vua cho ông là thần y bèn lưu lại ông ở trong cung để trông
nom thuốc men cho vua, vua ban thưởng rất hậu và sủng ái hơn tất cả mọi người.
Từ khi
được Vua sủng ái, ông quên mất lời dặn chủa chú Khách, không dỡ nhà đem đi chỗ
khác. Sau con ông thông dâm với cung nữ. Việc bị phát giác, con ông bị tử hình,
còn ông thì bị đuổi về. Gia tư điền sản bị tịch thu hết, ông lại bị đói rét như
ngày trước. Chỗ nhà ông ở phía trước có mấy mẫu ruộng cao hình giống như chiếc
bàn dao cắt thuốc, cho nên nổi tiếng về nghề làm thuốc. Nhà ở cạnh núi, mỗi khi
mặt trăng tà chiếu, bóng núi đổ xuống, trông như con cóc ở trên nóc nhà, còn người
thì như đang ngồi tại cung trăng, cho nên được gần vua chúa, ra vào nơi cung
cấm. Chỉ hiềm nhà ở cạnh núi, địa thế bức bách, phía trước lại hướng về kiếp
sơn (?), đi lại vô định, cho nên giàu sang không được lâu.
NXD - sưu
tầm
túm lại là thế nào nhỉ?
Trả lờiXóaTúm lại là câu chuyện này vẫn ứng nghiệm cho đến...tận bây giờ.
Trả lờiXóaMay mà ngày xưa bọn Khựa không tham gia xây dựng Lăng Ông Cụ!
Trả lờiXóaThưa Tiến sỹ, thưa các bác, trước đây em còn nghe kể một câu chuyện có 1 tay thương gia người Tàu đã tán xương bố thành bột rồi bỏ vào ruột 1 bát hương lớn sau đó cúng tiến vào một ngôi chùa rất lớn và nổi tiếng cả nước ở Hà Tây (cũ), đặt tại ban thờ chính. Rất may sau này Sự Cụ Trụ trì phát hiện và tiêu hủy bát hương đó!
Trả lờiXóaBọn Khựa vô cùng thâm độc và lắm mưu mô! Phải luôn luôn cảnh giác!
Dây mây Việt nam ăn đứt Viagra của mẽo! vì không có hóa chất, lại mang tính thảo mộc, có thể gọi là Viagra sạch.
Trả lờiXóaThảo nào các bà các mệ Tây cứ thích mua làn mây, giỏ mây, lẵng mây, ghế mây... Made in Vietnam.
Lạt( mây) này gói bánh chưng xanh,
Cho mai lấy trúc cho anh lấy nàng!
Nghành thủ công mỹ nghệ Việt nam muôn năm
Cứ nghe Tàu nó dụ kết cuộc đều như vậy! Sao chẳng ai thuộc bài nhỉ?
Trả lờiXóaVAY RA LA "MUU SU TAI NHAN -THANH SU TAI THIEN " CO PHAI KHONG TS DIEN ???
Trả lờiXóaKhi đã giàu có rồi thì chớ có tham giàu sang, tham bổng lộc thêm nữa.
Trả lờiXóaCủa Trời Trời lại lấy đi.
Giương đôi mắt ếch làm chi được Trời.
Tôi hiểu như vậy.
cảm ơn bác Nguyễn Xuân Diện, bog này hay quá
Trả lờiXóaCâu truyện lạ. Ý tứ sâu xa. Logic không chặt lăm. Nhưng đúng là cóc nhái đang nhảy chồm chồm thật
Trả lờiXóaTHeo em thì chúng ta bị phụ thuộc quá nhiều vào bọn tầu khựa,từ chuyện lên ngôi, rồi vong bại.
Trả lờiXóaMuốn lên cũng do bọn khựa, muốn xuống cũng là do chúng ư?
Buồn cho dân việt quá.
Quê nội em cũng ở Phương Bản - Phụng Châu -Chương Mĩ đó.Hồi nhỏ vẫn còn vào chùa Trầm chơi,ăn quả trám...vậy mà không biết nó linh thiêng thế.
Trả lờiXóaTúm lại, bác nào yếu/liệt thì đến địa danh đó, hái cây mây rồi lội xuống ao thử xem có tác dụng ko
Trả lờiXóaEm cũng nghe kể nhiều chuyện linh thiêng ở khu vực Núi Trầm (chỗ chùa Long Tiên) Bác ạ. Ở đó có mấy con voi bằng đá, tất cả mọi người trong làng đều rất sợ khi nhắc đến chuyện bọn trẻ con không biết đã tè bậy vào "ông" Voi, đêm về, chym đứa nào đứa đấy sưng to và không đi tè được nữa. Sau người nhà phải ra lễ lạy ngài, ngài mới tha cho.
Trả lờiXóaSợ nhỉ !
Xóa