Thứ Hai, 18 tháng 7, 2011

VIỆT NAM - ĐỂ THOÁT RA KHỎI TRUNG QUỐC VỀ CHÍNH TRỊ


VIỆT NAM – ĐỂ THOÁT RA KHỎI TRUNG QUỐC VỀ CHÍNH TRỊ

BÙI CÔNG TỰ

Nối tiếp dòng suy nghĩ trong bài “Việt Nam cần nhanh chóng thoát ra khỏi Trung Quốc” (Nguyễn Xuân Diện Blog 9/7/2011) , hôm nay tôi thảo luận tiếp với bạn đọc, đi vào một vấn đề chi tiết hơn. Đó là “Bằng cách nào Việt Nam thoát ra khỏi Trung Quốc về chính trị ?”

Để cho bài bản, chúng ta hãy xâu chuỗi vấn đề qua các tiểu mục:

1-Tư tưởng cốt lõi của cha ông chúng ta:

Vừa qua trên internet chúng ta được nghe giọng nói ấm áp của chủ tịch Hồ Chí Minh trả lời phỏng vấn của một nữ kí giả nước ngoài, cách đây 47 năm, năm 1964. Nhà báo đã đặt câu hỏi như sau:

-  Hiện có một vài tư tưởng cho rằng miền Bắc Việt Nam đang ở trong hoàn cảnh khá cô lập và trên quan điểm chính trị, khó có thể tránh khỏi việc trở thành vệ tinh của Trung Quốc. Chúng ta có thể trả lời câu hỏi này ra sao ?

Không cần suy nghĩ, chủ tịch Hồ Chí Minh đã dứt khoát:

-  JAMAIS ! (Tiếng Pháp – Không bao giờ !)

Thật là đanh thép ! Xin nhắc lại, Bác Hồ đã khẳng định: Không bao giờ Việt Nam chịu phụ thuộc vào Trung Quốc, trở thành vệ tinh của Trung Quốc! Đó chính là một tư tưởng quan trọng.

Chủ tịch Hồ Chí Minh đã kế thừa tư tưởng ấy từ nơi Bà Trưng, Bà Triệu từ buổi “hồng quần nhẹ bước chinh yên”; đã lĩnh hội tư tưởng ấy từ Lý Thường Kiệt qua bài thơ Nam quốc sơn hà, từ Trần Hưng Đạo qua Hịch tướng sĩ văn, từ Ức Trai Nguyễn Trãi qua Bình Ngô Đại Cáo, từ Nguyễn Huệ Quang Trung qua lời hiệu triệu “Đánh cho để tóc dài, đánh cho để răng đen”. Tư tưởng ấy truyền đến chúng ta hôm nay vẫn còn nguyên sức nóng.

Không bao giờ phụ thuộc Trung Quốc! Đó là tư tưởng cốt lõi để bảo vệ chủ quyền đất nước của cha ông ta. 

2-Bản chất của chính trị Trung Quốc thời phong kiến quân chủ:
Ngay từ trước công nguyên, người Hán cai trị đất nước đã có bài bản. Họ dựa trên hai trường phái tư tưởng là Nho gia và Pháp gia (riêng đời Tần chỉ dùng Pháp gia)

Nho gia đại diện là Khổng Tử, gọi tầng lớp cai trị là quân tử, tầng lớp bị trị là tiểu nhân. Nho đòi hỏi quân tử phải có đạo đức, liêm khiết, chính trực, nhất là đối với vua chúa. Nho gia có thể có tích cực là kìm chế được sự tham lam của kẻ cầm quyền, góp phần làm hòa dịu mâu thuẫn xã hội. Nhưng trên thực tế thì tầng lớp cầm quyền đã lợi dung Nho gia để lừa bịp dân chúng. Nó làm cho số đông nghĩ rằng người quân tử, quan lại vua chúa luôn luôn là người công tâm, liêm khiết. Đồng thời Nho gia lại ràng buộc dân chúng phải phục tùng, phải trung thành với giới cầm quyền một cách mù quáng, đặc biệt là với vua chúa.

Trên thực tế, từ rất sớm, bộ máy thống trị ở Trung Quốc đã biết trị quốc bằng Pháp gia. Pháp luật của họ rất hà khắc, như chúng ta đều đã biết. Pháp gia làm cho quyền lực của kẻ cầm quyền rất lớn. Vua chúa có thể cho ai sống được sống, bắt ai chết phải chết.

Vì vua chúa có quyền hành cực lớn nên sự tham lam cũng vô độ, sự tàn ác cũng không có giới hạn. Tư tưởng bành trước đại Hán đã phát sinh và phát triển từ lòng tham của bọn vua chúa.

Vua hám danh, muốn tỏ ra ta đây đầy quyền lực, muốn các quốc gia lân bang phải thần phục, thế là đem quân đi đánh. Các quan văn thì bày mưu kế, quan võ thì ra trận. Tất cả đều muốn lập công để thăng quan tiến chức, được nhiều bổng lộc. Quân lính và dân chúng ngu ngốc thì cũng hồ hởi reo mừng khi vua chúa thắng trận, chiếm được đất đai. Cứ thế tư tưởng bành trướng đại Hán truyền từ đời này sang đời khác trong dòng máu của họ.

Tôi đã đọc nhiều “lời dạy” của Khổng Tử thời trẻ nông nổi nên cũng tin lắm, coi Khổng Tử như thánh. Sau này thì biết là ông ta không tưởng. Nhưng chính Nho gia làm cho bọn thống trị Trung Quốc trở nên ma lanh, luôn biết đeo cái mặt nạ nhân nghĩa. Mỗi lần cất quân đi xâm lược nước nào chúng đều nhân danh thiên mệnh đi cứu giúp. Ví dụ quân Minh sang xâm chiếm nước ta dưới danh nghĩa diệt Hồ, quân Thanh vào Thăng Long với danh nghĩa phù Lê. Cái bản chất đạo đức giả của chính trị Trung Quốc có từ lâu đời là thế. Nhà cầm quyền Bắc Kinh hiện nay đã kế tục rất xuất sắc “truyền thống” giả dối này. 

3-Bản chất của nhà nước CHND Trung Hoa:

ĐCS Trung Quốc dưới sự lãnh đạo của Mao Trạch Đông đã giành được chính quyền, lập nên nước CHND Trung Hoa ngày 1/10/1949. Lịch sử nước này từ đó đến nay hơn 60 năm như thế nào người Việt Nam chúng ta đều biết rõ.

Đó là những cuộc chiến tranh với Mỹ tại Triều Tiên (1950-1953), với Ấn Độ (1962), với Việt Nam (1974, 1979,1988) và những cuộc xung đột với các quốc gia láng giềng khác ở biên giới.

Đó là cuộc cải cách điền địa làm cho hàng chục triệu người bị lăng nhục và hành hình dã man. Đó là những công xã nhân dân tổ chức theo kiểu quân sự hóa. Đó là chiến dịch “đại nhẩy vọt” mà hậu quả ước khoảng 20-30 triệu người bị chết đói (1959-1960). Đó là những cuộc phê phán, đấu tố tầng lớp trí thức, hạ bệ các nhà chính trị, đến chủ tịch nước là Lưu Thiếu Kỳ cũng bị chết thảm trong nhà tù. Đó là cuộc cách mạng văn hóa kéo dài 10 năm (1966-1976) làm cho cả xã hội lộn xộn, bất ổn. Các trường đại học phải đóng cửa, hàng triệu trí thức bị đày ải lao động cưỡng bức tại những vùng xa xôi hẻo lánh. Cuốn tiểu thuyết “Một nửa đàn ông là đàn bà” kể lại câu chuyện một trí thức trẻ sau mấy năm bị đưa đi cải tạo lao động, đến khi được “bí thư, đội trưởng” cho phép lấy vợ thì bản lĩnh đàn ông của anh ta đã không còn nữa.

Những sự việc trên có thể bạn đọc đều đã biết, nhưng tôi vẫn nhắc lại vì nó nói lên bản chất chính trị của ĐCS Trung Quốc và nhà cầm quyền Trung Quốc.

Từ năm 1976 đến nay là giai đoạn Trung Quốc mở cửa nền kinh tế. Họ đã thành công. Nhưng xã hội Trung Quốc vẫn là xã hội phi dân chủ, người dân vẫn chưa được hưởng những quyền con người cơ bản.

Máu hàng trăm thanh niên sinh viên đã chảy đỏ quảng trường Thiên An Môn năm 1989 dưới sức mạnh xích sắt của thiết xa. Lực lượng an ninh Trung Quốc được đánh giá có trình độ dẹp loạn giỏi nhất thế giới. Thế mà theo báo cáo của viện Khoa học xã hội Bắc Kinh thì tại Trung Quốc năm 2006 có 60.000 cuộc biểu tình, năm 2007 có 80.000 cuộc, năm 2008 có 127.000 cuộc. Những con số trên cho thấy phản ứng của nhân dân Trung Quốc với nhà cầm quyền Bắc Kinh hiện nay dữ dội đến mức nào. Vì xã hội không có tự do báo chí và không có một nền tư pháp độc lập nên người dân phải “tụ tập” để đấu tranh đòi quyền lợi cho mình.

Tôi đã thử làm phép so sánh giữa Mao Trạch Đông với Hitle và thấy hai nhân vật này có những điểm cơ bản giống nhau như:

Cả hai đều theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan, đều tham vọng bành trướng lãnh thổ, đều độc tài, chuyên chế, thích sùng bái cá nhân; đều tuyên truyền dối trá, lừa bịp; đều bức hại dã man các cộng sự bị coi là đối thủ; đều có nhiều hành động kỳ quái. Và cuối cùng cả Mao Trạch Đông và Hitle đều bị coi là những tên sát nhân man rợ nhất trong lịch sử. Hitle đã giết hại khoảng 6 triệu người Do Thái và gây chiến tranh thế giới thứ II làm chết khoảng 35 triệu người (riêng Liên Xô chết 22 triệu người). Còn Mao Trạch Đông làm cho khoảng 30 triệu người Trung Quốc chết vì đói, vì tù đày hành hạ, không kể số chết vì nội chiến và chiến tranh Triều Tiên.

Sở dĩ tôi so sánh Mao Trạch Đông với Hitle là để bạn đọc thấy rõ bộ mặt thật của lãnh tụ ĐCS Trung Quốc. Từ đó nhận biết chân tướng của những người cầm quyền Bắc Kinh hiện nay, những người đang đề cao tư tưởng Mao Trạch Đông.

Các nhà nghiên cứu đều cho rằng Trung Quốc đang thực thi chủ nghĩa dân tộc cực đoan. Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã khẳng định: “tư tưởng bá quyền đại Hán của Trung Quốc một ngàn năm nữa vẫn không thay đổi!”. Một tờ báo nước ngoài cảnh báo rằng Trung Quốc đang là kẻ đe dọa hòa bình thế giới nguy hiểm nhất kể từ sau Hitle.

4-Việt Nam – Để thoát ra khỏi Trung Quốc về chính trị:

Người ta đã quen dùng từ Maoit để chỉ hệ tư tưởng của ĐCS Trung Quốc, để phân biệt với Macxit hay Macxit-Leninit. ĐCS Việt Nam tất nhiên không phải là Maoit, cho nên không cùng hệ tư tưởng với ĐCS Trung Quốc. Tôi phải nói thế vì vẫn thấy đó đây có người lầm lẫn.

Tôi cũng muốn nói đôi điều về khái niệm ý thức hệ. Theo tôi thì CNXH hay CNCS chưa bao giờ tồn tại trong xã hội loài người. Nó mới chỉ nằm trong sách vở, trong mơ tưởng của con người.

Tại Việt Nam thì rõ ràng là chưa có CNXH vì chúng ta mới đang ở thời kỳ quá độ. Tại Trung Quốc thì như tôi đã viết ở trên, đó là một chế độ XH kỳ quái. Tại Liên Xô và các nước XHCN Đông Âu trước đây hơn 20 năm thì cũng thế. Sự thật là chưa ở đâu có CNXH cả. Cũng chẳng có cái gọi là ý thức hệ nào chung giữa Việt Nam và Trung Quốc cả.

Bây giờ chúng ta trở về với câu hỏi đặt ra ở đầu bài: Bằng cách nào Việt Nam thoát ra khỏi Trung Quốc về chính trị ?

Trước hết những nhà lãnh đạo và toàn thể nhân dân Việt Nam phải nhận rõ sự nguy hiểm của Trung Quốc. Sự phát triển của họ đang đe dọa toàn thế giới, đặc biệt là đe dọa Việt Nam. Túi tiền càng lớn, tiềm lực càng mạnh thì họ càng thúc đẩy bành trướng. Trung Quốc càng bành trướng thì thế giới càng mất an ninh và rất có thể bất ngờ xảy ra chiến tranh, ở khu vực hoặc thế giới. Cho nên Việt Nam phải xác định việc ngăn chặn Trung Quốc bành trướng là nhiệm vụ chính trị hàng đầu.

Về đường lối phát triển kinh tế của Trung Quốc, có rất nhiều tài liệu cho chúng ta thấy là không phù hợp với Việt Nam. Nếu chúng ta cứ chạy theo vết xe của họ thì rất có thể họ chưa lao xuống vực chúng ta đã đổ trước rồi.

Tương lai của dân tộc Việt Nam đòi hỏi chúng ta phải tìm ra một con đường riêng, một mô hình khác để phát triển đất nước.

Nhà cầm quyền Bắc Kinh thường vin vào lý do cùng ý thức hệ để dụ dỗ, lợi dụng, lừa phỉnh chúng ta. Họ không ngại đem sức mạnh ra đe nẹt, chèn ép kết hợp với đem túi tiền ra làm “mờ con mắt bên trái, đỏ con mắt bên phải” người Việt Nam. Vì thế chúng ta phải tỉnh táo, sáng suốt, cứng rắn, đặt quyền lợi quốc gia lên trên quyền lợi cá nhân. Nghĩa là chúng ta phải thật sự có chính trị Việt Nam, tư tưởng Việt Nam vững vàng. Quyết không vay mượn chính trị Trung Quốc, tư tưởng Trung Quốc để rồi tự mình hủy hoại mình.

Tất nhiên cả thế giới hiểu rằng Việt Nam không bao giờ gây hấn với Trung Quốc về quân sự. Nhưng về chính trị khi cần chúng ta phải đấu tranh với họ. Phải phê phán tư tưởng bành trướng, nước lớn bắt nạt nước nhỏ của họ.Về chính trị, về ngoại giao chúng ta phải có cách nói mạnh mẽ, thẳng thắn. Trên phương diện quốc gia mà chính kiến mập mờ, lúng ba lúng búng thì thế giới cười cho.

Tại sao chúng ta cứ “tình hữu nghị truyền thống, tình đoàn kết anh em” mà không biết rằng Trung Quốc đang phá hoại tình hữu nghị Trung – Việt. Đại tá Quách Hải Lượng, nguyên tùy viên quân sự Việt Nam tại Trung Quốc đã nói:

“Người dân Trung Quốc thật ra rất tốt tính, hiếu khách, nhưng tôi cho là các tập đoàn chính trị của họ đang làm hỏng họ đi. Cái nguy hại là chính quyền bên ấy (Trung Quốc) đã làm hỏng cả một thế hệ thanh niên. Lâu nay họ giáo dục, làm cho thanh niên Trung Quốc hết lớp này tới lớp khác hiểu nhầm và ngộ nhận về lãnh thổ và chủ quyền. Cho nên khi họ hành động rất tàn bạo, đánh đập ngư dân Việt Nam, giết chiến sĩ Việt Nam, thì người dân Trung Quốc vẫn yên chí đó là lòng yêu nước, còn Việt Nam mới là xâm lược. Từ nay trong các cuộc đụng độ, ta sẽ thấy lính Trung Quốc tàn bạo và hung hãn hơn bao giờ hết, mà họ vẫn tin tưởng đấy là vì yêu nước”

Đại tá Quách Hải Lượng tuyên án: “Cho nên những người lãnh đạo Trung Quốc sẽ phải chịu trách nhiệm rõ ràng. Làm cho dân tộc hiểu nhầm dân tộc là một tội ác đối với nhân loại”.

Chính trị của Trung Quốc dù là mấy ngàn năm cũng vẫn chỉ là thủ đoạn tiếp thủ đoạn và nó ngày càng thâm độc.

Chính trị của cha ông chúng ta mới là sáng ngời lẽ phải, đạo đức và sự khôn ngoan.

Riêng về vấn đề biển Đông, bằng ngoại giao và truyền thông, chúng ta phải vạch rõ cái phi lí của Trung Quốc, nêu cao cơ sở pháp lý của ta. Phải đưa câu chuyện lên Liên hợp quốc, thậm chí tòa án quốc tế. Kiên trì đấu tranh pháp lí dưới mọi hình thức. Đồng thời tăng cường quốc phòng, kiên quyết không để cho Trung Quốc chiếm thêm một hòn đảo nào nữa của ta hoặc cản trở ta hoạt động trên vùng biển chủ quyền của Việt Nam.

Mỗi chính đảng đều có tư tưởng và đường lối riêng của mình. Nhưng chính đảng mạnh nhất, sáng suốt nhất là chính đảng có tên là “Toàn Dân”. Nhà nước phải tin tưởng nhân dân, tập trung được tài năng và ý chí của nhân dân. Đồng thời nhà nước cũng phải làm như thế nào để nhân dân tin cậy, không nghi ngờ, không oán ghét. Chính trị cao thể hiện ở chỗ biết sợ dân chứ còn làm cho dân sợ thì dễ lắm, chỉ cần sắm nhiều dùi cui và xây nhiều nhà đá.

Chỉ cần thoát ra khỏi nhanh vuốt chính trị của Trung Quốc, thoát ra khỏi tư tưởng phản động của Trung Quốc thì mọi chuyện sẽ khác.

Nhưng tôi không hiểu các nhà lãnh đạo của đất nước hiện nay đang nghĩ gì? 

TP Hồ Chí Minh, ngày 16/07/2011.
____________________

*Bài viết do tác giả gửi trực tiếp cho NXD-Blog.
**Bài này dự định đưa vào lúc 0h, nhưng do đêm qua nhiều khách ghé hiên trà, bận túi bụi nên không đưa lên như đã hẹn. Thành thật xin chư vị thông cảm!

*Xin cảm ơn chư vị đã ghé thăm, với hơn 110 ngàn lượt trong suốt cả ngày hôm qua!

Chủ Nhật, 17 tháng 7, 2011

TS NGUYỄN QUANG A: HỌ ĐÃ QUÊN MẤT LỜI CỤ HỒ 45 NĂM TRƯỚC!

Họ quên mất lời cụ Hồ 45 năm trước rồi sao?

Nguyễn Quang A

Nhiều người đi biểu tình hôm nay, ngày 17-7-2011, tại Hà Nội đã trương tấm biển: ngày 17-7 Bác Hồ đã dạy KHÔNG CÓ GÌ QUÝ HƠN ĐỘC LẬP TỰ DO. Đúng ngày này cách đây 45 năm Cụ Hồ đã nói như vậy.



Ngày hôm nay thấy các thanh  niên trẻ, đẹp trai, mặc sắc phục công an nhân dân chặn người biểu tình tôi hỏi họ đã học tập Hồ Chí Minh suốt mấy năm qua mà không nhớ câu quan trọng đó của cụ hay sao mà lại đi ngăn chặn người dân biểu tình vì “độc lập tự do”? Chúng lặng im không đáp lại. Những người có trách nhiệm suốt cả mấy năm hô hào học tập Cụ cũng quên rồi sao mà đưa cảnh sát ngăn chặn và đàn áp người biểu tình đúng vào ngày kỷ niệm năm thứ 45 này?

Tôi thấy những cảnh sát trẻ xô đẩy Gs Phạm Duy Hiển, không trực tiếp thấy ai bị hành hung ở xung quanh.
Nhưng gần 50 người đã bị hốt lên xe bus chở ra Mỹ Đình và họ bị bỏ ở đó.

Tại Hồ Chí Minh, trong lần biểu tình trước, qua ảnh của những người tham gia cả thế giới thấy một kẻ  mặc thường phục đã hành hung bắt người vô cùng thô bạo.


Đấy là sự vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Những kẻ bắt và hành hung người đó là ai? Chúng đã hành xử như những tên cướp mà cảnh sát mặc đồng phục luôn cho mình là đại diện của pháp luật ở gần đó sao không can thiệp? Có người sẽ hỏi sao tôi lại quá ngây thơ đến vậy? Tất nhiên tôi cũng biết chắc chắn chúng là ai.

Thế nhưng, về mặt pháp lý chỉ có những cảnh sát mặc đồng phục mới là những người thi hành công vụ. Ngay cả các cảnh sát này nếu bắt người không đúng quy định của luật pháp thì họ cũng phạm luật. Cảnh sát mặc thường phục, nếu không trương ra thẻ để chứng minh rằng mình đang phải “cải trang” để làm công vụ thì chỉ là những người dân thường. Những kẻ mặc thường phục hành hung, bắt người là chúng đã phạm pháp rành rành. Sáng nay, cảnh sát mặc đồng phục hẳn hoi đã hành hung và bắt một thanh niên cũng theo kiểu như vậy giữa thanh thiên bạch nhật mà chẳng  cần “cải trang” gì cả.


Chiều nay, tôi nhận được điện thoại của anh Phạm Mười. Anh nói anh là phóng viên của một báo nước ngoài, mà tôi cho là một tờ báo rất nổi tiếng, cùng bốn người của gia đình anh và 2 người khác đã bị công an bắt vào đồn gần vườn hoa Cổ Tân, sát Nhà hát lớn, khoảng 10 giờ sáng nay và anh đã bị hành hung và nhục mạ. Nếu đúng vậy, thì phải trừng trị những kẻ đã vi phạm thô bạo quyền tự do, đã phạm pháp.

Cần truy tố những kẻ phạm tội đó, bất kể chúng là ai. Không ai hủy hoại lòng tin của người dân vào pháp luật, làm nhơ bẩn hình ảnh của chính quyền Việt Nam bằng những kẻ đó. Những người sử dụng những kẻ ấy có hiểu sự thật sơ đẳng đó hay không?

Không có gì quý hơn độc lập tự do. Độc lập đang bị đe dọa, tự do thì bị vi phạm nghiêm trọng bởi chính những người luôn to mồm nhân danh nhà nước. Ngư dân ta bị các lực lượng Trung Quốc bắt bớ và hành hung. Người dân ta đi biểu tình vì biển đảo của tổ quốc bị công an bắt bớ và hành hung. Sao trớ trêu vậy? Những người luôn lớn tiếng hô học tập Hồ Chí Minh, họ đã học được những gì?

*Bài viết do TS Nguyễn Quang A gửi trực tiếp cho NXD-Blog.
Xin chân thành cảm ơn tác giả!

BÁO CHÍ QUỐC TẾ TRÀN NGẬP TIN TỨC VỀ CẢNH TƯỢNG ĐÁNG XẤU HỔ Ở HN

Báo chí quốc tế tràn ngập tin tức về cảnh tượng đáng xấu hổ hôm nay ở Hà Nội

Bản tin trên: BBC Biểu tình ở Hà Nội: Công an 'đánh' người

Cảnh sát bị tố cáo ứng xử thô bạo với nhiều người biểu tình hôm 17/7 ở thủ đô Hà Nội

Người biểu tình và phóng viên ở Hà Nội nói công an đánh đập những người biểu tình bị bắt giữ tại một số nơi trong đó có quận Hoàn Kiếm. 

Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện, một trong những người tham gia biểu tình sáng nay, cũng nói cảnh sát có hành vi "thô bạo" để giải tán biểu tình.

Trên blog cá nhân ông Diện viết: "Sáng nay, 08h45, đoàn biểu tình tập hợp ở góc Trần Phú của Vường hoa Lenin thì lực lượng cảnh sát đã đưa tới ba xe bus, hốt mọi người lên xe một cách rất thô bạo.

"Đã thấy ở Hà Nội ngàn năm văn hiến cảnh lực lượng an ninh bốc người lên xe như khiêng một con vật.

"Trong số những người bị hốt lên xe, cả cả phụ nữ và trẻ em, trong số các phụ nữ có Bà Nguyễn Nguyễn Bình (Nhà văn) là con gái của Nhà cách mạng lão thành Nguyễn Trọng Vĩnh.
Họ khênh tôi và một số người khác lên ô tô và tống vào 'bốt' Hàng Trống, công an quận Hoàn Kiếm, nhốt mỗi người một phòng và đấm đá túi bụi.
Một người biểu tình trong ngày 17/7
Cũng trên blog của Tiến sỹ Diện sau đó đã có bình luận của Tướng Vĩnh: "Người dân trong tay không có gì, chỉ biết tỏ lòng yêu nước bằng biểu tình hòa bình trong trật tự để phản đối sự xâm phạm chủ quyền và lợi ích của Tổ Quốc sao lại bị bắt.

"Chẳng lẽ những người bắt họ không có lòng yêu nước, không có lương tâm?!

Một phóng viên ở Hà Nội nói với BBC có thanh niên 16 tuổi bị đá vào mặt gây chảy máu.

Còn một người biểu tình khác nói anh bị bắt và bị một số công an xông vào đánh trước khi được thả:

"Họ khênh tôi và một số người khác lên ô tô và tống vào 'bốt' Hàng Trống, công an quận Hoàn Kiếm, nhốt mỗi người một phòng và đấm đá túi bụi.

"Có bốn công an vào đánh xong bảo 'ĐM mày, mày bảo tao đánh mày à?'

"Tôi bảo 'mày đang đánh tao đây còn gì' thì nó bảo 'ĐM mày, thế thì tao phải đánh cho mày không nhận ra là ai đánh mày nữa."

'Xe ôm'

Trong khi đó một người tham gia biểu tình từ đầu giờ sáng nói với BBC:

"Có mấy đội [biểu tình sáng nay], đội tích cực nhất của anh Phương [Nguyễn Văn Phương - người đọc Tuyên cáo tại Nhà hát Lớn trong ngày biểu tình 3/7] bị bắt ngay từ đầu. Ra giương biểu ngữ lên, hô hét được mấy phút thì bị tóm lên xe buýt.

Tiến sỹ Nguyễn Quang A, nói nhóm của ông cũng bị ngăn chặn.

"Chúng tôi đi đến được Cửa Nam thì họ chặn hết đằng trước, đằng sau, họ chặn bên trái, họ chặn bên phải và mọi người không thể đi sang đường Hai Bà Trưng được.

"Sau đó mọi người phải nói với nhau để xé lẻ ra và đi xe ôm đến Nhà hát Lớn.

"Ra trước cửa Nhà hát Lớn độ 11h30 rồi cùng nhau ở đấy và giải tán đi về."

Tiến sỹ Quang A nói khoảng một nửa trong số 60 người thuộc nhóm của ông tới được Nhà hát Lớn.

Ông nói thêm: "Theo chúng tôi được biết, những anh em bị đưa đến Mỹ Đình thì cũng khoảng hơn 12h thì người ta thả ra và anh em lại tiếp tục biểu tình trên đường từ Mễ Trì đi về trung tâm."

Bình luận về những người chặn đoàn biểu tình, ông Quang A nói:

"Trừ một vài người, còn đại bộ phận đều là những anh em rất là trẻ.
"Chắc là họ nhận được lệnh của trên và họ buộc phải làm theo lệnh thôi."

Bản tin trên RFA Hà Nội: Công an trấn áp người biểu tình chống Trung Quốc 

Gia Minh & Đỗ Hiếu, RFA
2011-07-16
Hôm nay 17 tháng 7, là Chủ nhật thứ bảy liên tiếp tại Hà Nội diễn ra cuộc biểu tình tuần hành chống Trung Quốc gây hấn xâm phạm lãnh hải, dùng vũ lực quân sự đánh đập, cướp tài sản của ngư dân Việt Nam.


Photo: ABS
Công an chận bắt người biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội sáng 17-7-2011.

Sau một Chủ nhật 10 tháng 7 với cuộc biểu tình chống Trung Quốc của một số người bị dẹp tan ngay từ lúc khởi phát, tinh thần của những người yêu nước dường như lại sôi sục suốt những ngày qua, nhất là khi lại có tin quân đội Trung Quốc dùng sung tiểu liên và dùi cui đánh dập thuyền truởng Nguyễn Thừa, ở Đức Phổ Quảng Ngãi, cướp đi cả tấn cá mà tàu này đánh được tại khu vực Hòang Sa, rồi đuổi tàu ra khỏi nơi đó.

Một trong những người công khai hưởng ứng lời kêu gọi tiếp tục xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc vào ngày chủ nhật 17 tháng 7 là giáo sư Phạm Duy Hiển, nguyên giám đốc Viện Nghiên cứu Hạt Nhân Đà lạt của Việt Nam.


Ông đã đến từ rất sớm tại khu vực tập trung và ông cho Đài Á Châu Tự do biết về nguyên nhân phải tham gia cuộc biểu tình:

“Chúng tôi là những công dân trước những hành động của Trung Quốc như thế chỉ biết phải đi biểu tình. Theo tôi mỗi người ở cương vị của mình đều phải có hành động trước hành động của Trung Quốc. Những ngư dân hằng ngày bám biển là anh hùng, còn việc biểu tình so với họ còn nhỏ bé.”


hanoi07172011b
Người biểu tình phản đối Trung Quốc bắn giết ngư dân Việt Nam. 
Tuy nhiên cuộc biểu tình mà mọi người mong muốn góp phần nói lên tiếng nói của bản thân trong việc bảo vệ chủ quyền và tòan vẹn lãnh thổ cũng bị dẹp ngay như hồi tuần trước ngày 10 tháng 7.

Một thanh niên tham gia biểu tình cho biết tình hình vào lúc cuộc dồn người lên xe búyt đang xảy ra lúc 8:45’: "Số này đang ở Đường Điện Biên Phủ thì bị dồn lên xe búyt. Trên xe có chừng 40 người, trong đó 20 người đeo băng đỏ…"

Chính giáo sư Phạm Duy Hiển vào lúc 8:50 cũng cho biết những người biểu tình đang bị công an đuổi...

Một vị trí thức nổi tiếng khác là giáo sư Nguyễn Huệ Chi, khi đang trong đòan biểu tình cũng cho biết: "Tôi đang đứng giữa đòan biểu tình và bị  họ giải tán."

Tin cho biết công an không bắt những nhân sĩ trí thức như những người khác, và số này vẫn cố tuần hành biểu tình trong nổ lực ngăn chặn, xé lẻ đòan người ra.

Vào lúc 9:20 chúng tôi liên lạc đuợc với tiến sĩ Nguyễn Quang A và được ông cho biết:

"Mọi người đi rất tuần tự, tử tế và công an chặn hết chỗ này đến chổ kia. Lùa mọi người đi ngược rồi đi xuôi.  Chẳng hiểu thế nào. Lần này dùng bạo lực trấn áp hơn nhiều. Có người nói 3 xe buýt lùa anh em lên xe. Cũng có người nhắc hôm nay là ngày mà cách đây mấy mươi năm Cụ Hồ có nói ‘Không có gì quí hơn độc lập tự do’ với công an, nhưng hình như họ quên hết lời dạy đó rồi."

Một người theo cuộc biểu tình từ sáng cho đến lúc 9:40 cho biết một số thông tin tổng quát về cuộc biểu tình và tình hình cho đến lúc đó như sau:


"Ban đầu bà con đứng ở góc Nguyễn Tri Phương- Trần Phú, có nhiều trí thức như Ts Nguyễn Quang A, gs Nguyễn Huệ Chi, Ts Nguyễn Xuân Diện, blooger Phạm Víết Đào, nhà văn Nguyễn Hòang Đức…, đó là những người mà tôi biết.

Khi mọi người hô ‘Hòang Sa, Trường Sa của Việt Nam’ thì có xe đi qua với loa nói vấn đề đã được Nhà Nước giải quyết nên mọi người phải giải tán, không tụ tập ảnh hưởng an ninh trật tự, bị kẻ xấu lợi dụng… Nếu không sẽ phải bị bắt lên xe búyt… Có những người đã bị bắt như anh Quyền, anh Ngữ, chị Hằng…

Lúc này thì mọi người đi bộ được một đọan, nay thì bị chặn. Ông Nguyễn Quang A bị chặn ở đuờng Điện Biên Phủ và đường ngang và không cho ông đi…"


Đến trước 10 giờ thì nhóm do tiến sĩ Nguyễn Quang A dẫn đầu được cho biết giải tán và sẽ nhóm lại tại một điểm khác.

Một người tham gia cho biết tìm cách ra Bờ Hồ nhưng rồi anh không biết tại đó những nguời biểu tình có thể nhóm lại hay không vì theo anh đánh giá:

"Thấy an ninh ở đó cũng đông lắm và họ rất ‘rắn’. Sự việc còn dài, mọi người ôn hòa thôi; nhưng việc tụ tập cũng khó vì họ ‘rắn’ quá."

Chúng tôi tiếp tục liên lạc với những người tham gia cuộc biểu tình trong ngày 17 tháng 7 tại Hà Nội đến sau 10 giờ sáng thì được cho biết mọi nổ lực nhóm lại đều bất thành.
Bản tin trên RFI: Việt Nam: Hàng trăm người biểu tình phản đối Trung Quốc ở Hà Nội và Sài Gòn

Biểu tình phản đối tham vọng của Trung Quốc ở Biển Đông, Hà Nội, 17/07/2011 (ảnh HTC đăng trên http://anhbasam.wordpress.com)
Biểu tình phản đối tham vọng của Trung Quốc ở Biển Đông, Hà Nội, 17/07/2011 (ảnh HTC đăng trên http://anhbasam.wordpress.com)
Anh Vũ / Tú Anh
 
Hôm nay, 17/07/2011, cùng lúc tại Hà Nội và Sài Gòn, đã có hai cuộc xuống đường phản đối Trung Quốc xâm lấn biển và hiếp đáp ngư dân Việt Nam. Người biểu tình hô khẩu hiệu « Đả đảo Trung Quốc, đả đảo bắt người yêu nước ». Lực lượng an ninh đông gắp năm lần đã bắt đi ít nhất 100 người, hầu hết đã được trả tự do sau đó.

Tại Hà Nội, theo AFP và AP, ít nhất khoảng một chục người đã bị bắt sau một cuộc đàn áp khá mạnh. Đoàn biểu tình mang biểu ngữ lên án Trung Quốc « xâm lấn chủ quyền » và hô khẩu hiệu « phản đối hành động bắt người yêu nước » bị một lực lượng công an đông gấp năm lần, chận lại ở một nơi còn cách sứ quán Trung Quốc một đoạn đường.

Hãng thông tấn Đức DPA ghi nhận có khoảng 300 người xuống đường tại Hà Nội kêu gọi lấy lại Hoàng Sa và Trường Sa, đòi hỏi chính quyền Việt Nam phải có thái độ cứng rắn chống lại tham vọng lãnh thổ và lãnh hải của láng giềng phương Bắc.

Chính quyền huy động cảnh sát chống bạo động bao vây bắt đi ít nhất 55 người tại Hà Nội.

Được hãng thông tấn Đức phỏng vấn, một phụ nữ Hà Nội xin dấu tên nhận định là « chính quyền (Việt Nam) không thể nào diệt trừ được các cuộc biểu tình vì nó biểu lộ lòng yêu nước. Càng bắt bớ thì chính quyền càng mất sự ủng hộ của dân ».

Còn theo tường thuật và phóng sự ảnh của một phóng viên mạng tham gia biểu tình tại Sài Gòn phổ biến trên Facebook, thì hơn 20 thanh niên sinh viên đã chọn chợ Bến Thành làm địa điểm xuất phát. Họ vừa đi vừa hát bài « Này người anh em » một bản nhạc được phổ biến gần đây trong giới trẻ quan tâm đến vận mệnh đất nước. Cuộc biểu tình kéo dài khoảng nửa giờ khi đến quảng trường Quách Thị Trang thì bị công an chìm bao vây bắt gần hết. Theo một số nguồn tin, thì có khoảng 25 người đã bị bắt giữ, trong đó có nữ ca sĩ Diên An.

Giới nhân quyền quốc tế đã phản đối hành động trấn áp này. Bình luận về phản ứng của chính quyền Việt Nam nhân cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc lần thứ 7, ông Phil Robertson, giám đốc Á châu của tổ chức nhân quyền Human Rights Watch tuyên bố rằng « Thái độ khinh thường những cam kết quốc tế của chính quyền Việt Nam trong lãnh vực nhân quyền đã phơi bày ra ánh sáng qua các vụ dùng bạo lực trấn áp những người biểu tình ôn hòa ».

Tiến sĩ sử học Nguyễn Hồng Kiên, người đã tham gia cuộc biểu tình, bị công ăn bắt và sau đó được trả tự do, cho RFI biết một số thông tin về cuộc biểu tình tại Hà Nội hôm nay:

Tiến sĩ Nguyễn Hồng Kiên - Hà Nội - 17/07/2011
17/07/2011



 

CHÙM ẢNH CỦA NHỮNG NGƯỜI BỊ GIỮ TẠI TRỤ SỞ CÔNG AN

 CHÙM ẢNH DO NHỮNG NGƯỜI ĐI XE BUS






 
Ảnh 1-6: tiếp tục biểu tình đến bảo tàng Hà Nội, ở đây một số người đã mang hoa tới tặng chị em. Mọi ngươì chia tay ở đây, từng nhóm bắt taxi về...Khí thế lắm hẹn tuần sau tiếp tục...







Ảnh 7-12: Một số ảnh trong đồn công an Mỹ Đình. trước khi Bác đến. Nói chung mọi người phản ứng tương đối mạnh mẽ, anh em công an dường như chỉ làm việc cho qua và tương đối hoà nhã, mọi người rất là đoàn kết, điểm danh số người để cùng đến và cùng về. Bác TS Đỗ Xuân Thọ người đang bị chấn thương chân do tai nạn được công an cho riêng 40.000đ để đi xe ôm về (nhưng Bác ko về), e Ngọc được cho 20.000đ (ko về), Bác Đông Yên [GS.TSKH Nguyễn Đông Yên] được yêu cầu cho xe 07 chỗ để về riêng cùng 1 số người, nhưng Bác từ chối. anh em ở đây đòi quyền lợi xe buýt để về chỗ Hoàng Diệu, nhưng ko được. Chị Hằng, Bác Gốc Sậy và một số người nữa góp tiền mua đủ thứ từ bánh mì, bánh gai, sữa, nước ngọt, trứng...để trụ lại đòi quyền lợi. Nhưng Bác Đông Yên đã đề nghị mọi người ăn xong rùi về. Vừa ăn vừa hô khẩu hiệu y như đang tuần hành, kể cả khi ở trên xe ô tô cũng thế. Có 3 xe về đây: xe đầu tiên có 18 người; xe thứ hai có 7 , theo anh em xe này lúc đầu rất đông, nhưng đi giữa chừng lại thả bớt xuống; Xe thứ 3 có 21 người....

NHÀ VĂN NGUYÊN NGỌC LÊN TIẾNG VỀ VỤ ĐÀN ÁP BIỂU TÌNH

Bức ảnh này cũng sẽ đi vào lịch sử … chống ngoại xâm của Nhân dân Việt Nam

Tôi đang ở xa, rất tiếc không thể có mặt hôm nay ở Hà Nội hay Thành phố Hồ Chí Minh để tham gia biểu tình chống Trung Quốc cùng các bạn tôi và đồng bào. Nhưng tôi vẫn theo rõi sát tình hình và biết cuộc biểu tình sáng nay ở cả hai nơi đều bị đàn áp nặng nề. Tôi xin đặt câu hỏi: Giữa việc Thứ trưởng Hồ Xuân Sơn đi gặp phía Trung Quốc, thỏa thuận bí mật những gì để đi đến chỗ phía Trung Quốc đưa ra bản “Thông tin báo chí chung” rất xấu và Bộ Ngoại giao Việt Nam sau đó hoàn toàn im hơi lặng tiếng cho đến nay; việc Bộ Ngoại giao tìm mọi các tránh gặp và trả lời 18 nhân sĩ, trí thức kiến nghị yêu cầu Bộ cung cấp thông tin minh bạch về cuộc gặp Việt Nam-Trung Quốc và Thông tin báo chí chung nói trên; với hành động đàn áp, bắt bớ, giải tán những người biểu tình yêu nước chống Trung Quốc hôm nay có phải là một chuỗi tất yếu không? Có phải thỏa thuận bí mật của ông Hồ Xuân Sơn trong chuyến đi Trung Quốc vừa rồi (bí mật vì đến nay vẫn không hề được công khai giải thích mặc dầu được ráo riết yêu cầu) là nguyên nhân trực tiếp đưa đến đàn áp biểu tình yêu nước của nhân dân hôm nay không? Có sự ám muội được che dấu nào ở đây?

Tôi nghĩ mọi người dân Việt Nam đều có quyền nghi ngờ chính đáng và đặt những câu hỏi đó, vì đây là chuyện liên quan đến vận mệnh đất nước.

Nguyên Ngọc  

TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH LÊN TIẾNG VỀ VIỆC ĐÀN ÁP BIỂU TÌNH

Bức ảnh này cũng sẽ đi vào lịch sử … chống ngoại xâm của Nhân dân Việt Nam 
Chẳng lẽ nhà nước ta biến thành nhà nước cảnh sát rồi sao?

Yêu nước là có tội ư? Các vị lãnh đạo của chúng ta có yêu nước không?

Người dân trong tay không có gì, chỉ biết tỏ lòng yêu nước bằng biểu tình hòa bình trong trật tự để phản đối sự xâm phạm chủ quyền và lợi ích của Tổ Quốc sao lại bị bắt. Chẳng lẽ những người bắt họ không có lòng yêu nước, không có lương tâm?!

Đàn áp nhân dân biểu tình sau chuyến đi của Thứ trưởng Hồ Xuân Sơn là rất khó hiểu. Người dân suy nghĩ gì? Dư luận thế giới đánh giá thế nào? Đàn áp một cách vô lý thì chỉ gây bất bình, phẫn nộ. "Con giun xéo lắm cũng quằn", càng đàn áp thì phẫn nộ càng tăng, càng lan rộng, sẽ đến 1 lúc không kiểm soát được.

Nguyễn Trọng Vĩnh

HÀ NỘI VẪN ĐANG TIẾP TỤC BIỂU TÌNH


Sáng nay, 08h45, đoàn biểu tình tập hợp ở góc Trần Phú của Vườn hoa Lenin thì lực lượng cảnh sát đã đưa tới 3 xe bus, hốt mọi người lên xe một cách rất thô bạo. Đã thấy ở Hà Nội  ngàn năm văn hiến cảnh lực lượng an ninh bốc người lên xe như khiêng một con vật.

Trong số những người bị hốt lên xe, có cả phụ nữ và trẻ em, trong số các phụ nữ có Bà Nguyễn Nguyên Bình (Nhà văn) là con gái của Nhà cách mạng lão thành Nguyễn Trọng Vĩnh. GS TSKH Nguyễn Đông Yên, TS Khảo cổ học Nguyễn Hồng Kiên cũng bị hốt lên xe. Xe bus đưa họ về trụ sở công an huyện Từ Liêm ở khu vực thôn Phú Đô, Mỹ Đình, Từ Liêm.

Vào lúc 10h30 công an cho mọi người về. Nhưng lúc đó mọi người không ai ra về. Họ đề nghị cơ quan an ninh đưa xe để họ về nơi xuất phát. Một số người yêu cầu đưa "Phi Khanh" nhưng không được đáp ứng.

Khoảng 11h05, Nguyễn Xuân Diện (không bị hốt lên xe) tới, và gặp mặt anh chị em, cùng chụp ảnh lưu niệm. Ra khỏi trụ sở công an, đoàn tiếp tục biểu tình, hô vang các khẩu hiệu Đả Đảo Nhà cầm quyền Bắc Kinh, Bảo vệ Ngư dân Việt Nam, Bảo vệ Tổ quốc, Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam, Không được bắt, giết cướp tài sản của ngư dân Việt Nam....

Đoàn biểu tình chỉ có 46 người nhưng đã làm cho những người và xe cộ rất chú ý. Một số phương tiện dừng lại và có nhiều người dân bên đường, hoặc đi cùng chiều cùng hô với đoàn biểu tình.

MỘT SỐ HÌNH ẢNH DO NGUYỄN XUÂN DIỆN GHI LẠI ĐƯỢC:


 
 




 
 













 









Đoàn biểu tình vẫn đang tiếp tục tuần hành....