40 năm hải chiến Hoàng Sa
40 năm đã trôi qua, nhưng chúng tôi không thể nào quên được trận hải chiến Hoàng Sa năm 1974. Nhiều đồng đội của chúng tôi đến giờ vẫn còn lại dưới đáy sâu vùng biển này. Thân xác và hương hồn những người lính Việt đã hòa với cát đá, sóng gió đại dương để mãi mãi khẳng định rằng nơi này chưa một ngày nào chia lìa Tổ quốc…
02/01/2014 09:29 (GMT + 7)
TT – Ngày 11-1-1974, Trung Quốc đơn 
phương tuyên bố chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa. Kèm theo những lời 
tuyên bố vô căn cứ, Trung Quốc phái nhiều tàu đánh cá võ trang và tàu 
chiến xâm nhập hải phận Hoàng Sa.
Ngày hôm sau 12-1-1974, ngoại trưởng 
Việt Nam cộng hòa (VNCH) Vương Văn Bắc đã cực lực bác bỏ luận điệu ngang
 ngược và lên án hành động xâm lăng gây hấn của Trung Quốc. Đồng thời, 
Bộ tư lệnh hải quân VNCH khẩn cấp tăng cường chiến hạm tuần tiễu tại 
vùng biển Hoàng Sa.
Đổ bộ, cắm cờ và khiêu khích
Đô đốc Hồ Văn Kỳ Thoại, tư lệnh hải quân
 vùng 1 duyên hải, viết trong hồi ký: “Vào ngày 15-1-1974, tuần dương 
hạm Lý Thường Kiệt (HQ16), hạm trưởng là trung tá Lê Văn Thự, được lệnh 
đưa địa phương quân thuộc tiểu khu Quảng Nam và nhân viên khí tượng ra 
Hoàng Sa để thay thế toán đang ở ngoài đó hết nhiệm kỳ. Cùng đi còn có 
hai sĩ quan công binh đi theo tàu để nghiên cứu việc tu sửa lại cầu tàu 
tại Hoàng Sa và một người Mỹ tên Gerald Kosh xin đi để biết đảo Hoàng 
Sa… Khi chiến hạm vừa khởi hành, tôi được báo cáo từ Hoàng Sa là thấy 
một vài ghe đánh cá xuất hiện rất gần bờ tại đảo Pattle. Tôi liền chuyển
 tin tức đó cho chiến hạm HQ16”.
Sáng 16-1, đến đảo Pattle (Hoàng Sa), 
HQ16 cho bốn nhân viên cơ hữu dùng xuồng chở sáu người trong đoàn công 
binh lên đảo do thiếu tá Hồng chỉ huy và trong khi chờ đoàn công binh 
trở lại tàu, hạm trưởng HQ16 “thấy trên đảo Quang Hòa bốn năm người ăn 
mặc như thường dân, có người ở trần, đi lại gần một dãy nhà đang cất dở 
dang”. Hạm trưởng Thự liền hỏi bộ chỉ huy và được biết trên đảo này 
không có “quân ta”.
Đến trưa 16-1-1974, HQ16 lại thấy “một 
chiến hạm Trung Quốc xuất hiện trong vùng”. Trung úy Đào Dân, sĩ quan 
phụ tá trên HQ16, ra lệnh đánh tín hiệu nhưng tàu lạ im lặng. Ông viết 
trong hồi ký: “Tôi liền hội ý với hạm trưởng và khai hỏa đại liên 30 li 
cố ý đuổi nó ra khỏi vùng đảo nhưng tàu lạ vẫn không nhúc nhích”. HQ16 
tiến gần hơn khoảng 500m thì thấy rõ lá cờ Trung Quốc. Một mặt HQ16 báo 
cáo về bộ chỉ huy, một mặt dùng tay, cờ và loa phóng thanh tiếng Hoa 
“yêu cầu ra khỏi hải phận Việt Nam”. Lúc đó tàu Trung Quốc không trả 
lời, nhiều người lên boong tàu, “đa số mặc quần cụt, áo thun, một số mặc
 quân phục”. Mãi một lúc lâu, tàu Trung Quốc cũng lên tiếng “yêu cầu 
ngược lại”. Đồng thời, “nhiều tàu cá xuất hiện cạnh đảo Money và hàng 
trăm lá cờ Trung Quốc cắm rải rác dọc bờ cát trắng”.
Trước tình hình đặc biệt nghiêm trọng 
này, trung tá Thự phải báo cáo về bộ tư lệnh hải quân và xin được tăng 
viện. Khu trục hạm Trần Khánh Dư số hiệu HQ-4, do trung tá Vũ Hữu San 
làm hạm trưởng, được lệnh khẩn cấp hành quân ra Hoàng Sa.
40 năm đã trôi qua, cựu thượng sĩ Trần 
Dục hiện đang sống ở Huế vẫn không thể quên được cuộc hành quân đặc biệt
 này. “Khoảng giữa tháng 1-1974, khu trục hạm HQ-4 Trần Khánh Dư sắp 
hoàn thành nhiệm vụ tuần tra biển vùng 1 và chuẩn bị vào bờ. Đang tính 
toán lên bờ Đà Nẵng sẽ mua sắm quà tết gì cho gia đình thì bất ngờ nhận 
nhiệm vụ mới ở Hoàng Sa. Anh em binh sĩ, thủy thủ đoàn chưa rõ tình hình
 nhưng đoán nhiệm vụ rất quan trọng. Bởi tết nhất rồi mà còn phải hành 
quân khẩn cấp chắc chắn phải có lý do quân sự”. Ông Dục lúc ấy là quản 
trưởng có trách nhiệm thay mặt hạm trưởng sắp xếp, điều động toàn bộ 
nhân sự trên tàu.
Cuộc hành quân lúc 0 giờ
Công tác chuẩn bị của khu trục hạm Trần 
Khánh Dư rất gấp rút. Buổi chiều, hạm trưởng San lên bờ họp trong khi bộ
 phận còn lại hối hả tiếp liệu, lương thực, đạn dược… Khoảng nửa đêm 
16-1, tàu quay mũi rời Đà Nẵng hướng ra Hoàng Sa. Ngoài binh sĩ cơ hữu, 
tàu chở thêm một trung đội biệt hải do đại úy Nguyễn Minh Cảnh chỉ huy. 
HQ-4 là chiến hạm thuộc lớp hiện đại nhất thời điểm ấy của hải quân VNCH
 nên tốc độ khá cao. Khoảng trưa 17-1, khu trục hạm HQ-4 Trần Khánh Dư 
đã gia nhập với tuần dương hạm HQ16 Lý Thường Kiệt có mặt từ trước.
Tư lệnh vùng 1 duyên hải Hồ Văn Kỳ Thoại
 “chỉ định trung tá Vũ Hữu San giữ chức vụ chỉ huy chiến thuật 
(OTC-officer in tactical command) phân đội hoạt động vùng Hoàng Sa, gồm 
tuần dương hạm Lý Thường Kiệt (HQ16) và khu trục hạm Trần Khánh Dư”. 
Trung úy hải quân Đào Dân kể: Vừa nhập vùng, HQ-4 hành động ngay. HQ-4 
từ phía nam đảo Money chạy lên, HQ16 từ đảo Pattle chạy xuống kềm chặt 
hai chiếc tàu Trung Quốc vào giữa. Hai bên đấu khẩu nhau. Cuối cùng HQ-4
 nổ máy đâm thẳng tàu địch đuổi nó ra khơi”.
Là một trong những sĩ quan thường xuyên 
có mặt trên đài chỉ huy cùng hạm trưởng San, cựu trung úy Phạm Ngọc Roa 
(hiện sống ở Lâm Đồng), phụ tá sĩ quan hải hành, kể: “Hạm trưởng San là 
một người thẳng thắn và nóng tính, sẵn sàng thực hiện ngay việc mình xác
 quyết là đúng. Trung tá San lệnh dùng cờ, quang hiệu lẫn loa phát tiếng
 Việt, Trung, Anh để đuổi tàu Trung Quốc. Lúc đầu tàu Trung Quốc còn im 
lặng, đậu lì. Sau đó họ cũng trả lời dối trá lại đây là vùng chủ quyền 
Trung Quốc, yêu cầu tàu VNCH phải rời ngay lập tức. Hai bên vờn nhau mãi
 không giải quyết được gì, trung tá San cảnh báo, rồi ra lệnh bẻ lái ủi 
thẳng vào chiếc tàu giả trang ngư nghiệp 407 của Trung Quốc theo hướng 
đẩy ra xa đảo. Mũi khu trục hạm Trần Khánh Dư cao lớn hơn, chồm lên đè 
bể một phần buồng lái chiếc tàu 407 làm nó và một chiếc gần đó hoảng sợ,
 phải lùi ra xa.
Ông Dân mô tả “Trước thái độ quyết liệt 
của HQ-4, tàu địch bỏ chạy về phía nam của hai đảo Duy Mộng và Quang 
Hòa. Sau khi đuổi hai tàu địch, HQ-4 đổ bộ khoảng 20 người nhái lên đảo 
Money dẹp cờ Trung Quốc, cắm cờ VN. Còn HQ16 chuẩn bị đổ bộ 15 nhân viên
 cơ hữu lên đảo Robert do trung úy Lâm Trí Liêm chỉ huy. Toán này mang 
vũ khí đầy đủ, lương thực khô vài ba ngày”.
Thượng sĩ giám lộ Lữ Công Bảy trên HQ-4 
kể: “Trung đội biệt hải lên đảo Vĩnh Lạc không phát hiện gì ngoài vài 
nấm mộ hình như mới đắp, không có bia, chỉ có cọc gỗ và bảng gỗ đóng 
trước đầu mộ ghi chữ Trung Quốc với ngày sinh và chết mấy chục năm 
trước. Các chiến sĩ biệt hải được lệnh đào bới các nấm mộ lên, chẳng 
thấy xương cốt gì cả. Đây là những nấm mộ ngụy tạo…”.
Đêm 17 rạng 18-1 là đêm cực kỳ căng 
thẳng. Phía Trung Quốc tiếp tục tăng cường lực lượng và cố tình khiêu 
khích. Các chiến hạm của họ tiến sâu vào lãnh hải Hoàng Sa. Tàu HQ-4 và 
HQ16 dùng tín hiệu cảnh cáo: “Đây là lãnh hải của Việt Nam. Yêu cầu các 
ông hãy rời khỏi đây ngay!”. Phía Trung Quốc đáp trả rằng Hoàng Sa là 
của họ!
TRẦN NHẬT VY – QUỐC VIỆT
 
Sáng
 17-1, theo nhà nghiên cứu Trần Đỗ Cẩm, “HQ16 quay lại đảo Cam Tuyền 
thấy hai tàu Trung Quốc vẫn còn đó. Ngoài ra, gần đảo Vĩnh Lạc (Money) 
lân cận cũng có tàu Trung Quốc xuất hiện với hàng trăm lá cờ Trung Quốc 
cắm rải rác dọc bãi cát trắng. Hạm trưởng HQ16 liền báo cáo “hai tàu cá 
Trung Quốc không tuân lệnh của chiến hạm VNCH ra khỏi lãnh hải VN và 
xuất hiện hai tàu chở quân của Trung Quốc đến gần đảo và trên bờ có cắm 
nhiều cờ của Trung Quốc”. Nhận được báo cáo, đô đốc Hồ Văn Kỳ Thoại ra 
lệnh cho HQ16 đổ bộ nhân viên cơ hữu lên đảo Vĩnh Lạc để triệt hạ cờ 
Trung Quốc. 
Trung tá Thự cho một toán đổ bộ gồm một trung úy và 14 
đoàn viên của chiến hạm trang bị M79 và súng cá nhân lên bờ bằng xuồng 
cao su để nhổ hết cờ Trung Quốc mới cắm và thay bằng cờ Việt Nam. 
 | 
_____________
Các chiến hạm Việt Nam tăng viện, được lệnh phải giành lại các đảo vừa bị quân Trung Quốc đổ bộ xâm chiếm.
Kỳ tới: Tăng viện, tái chiếm đảo


Sao những người hy sinh để giữ nước ( Hoàng Sa) lại không được vinh danh? Chúng ta đang sống trong xã hội nào vậy? Có ai trả lời được không?
Trả lờiXóaNỗi đau không thể xóa . Vết thương không thể lành . Một phần máu thịt của Tổ Quốc rơi vào tay quân ngoại xâm . Những người con anh dũng hi sinh đền nợ nước . Tên tuổi của các anh sẽ được Tổ Quốc ghi danh . Công lao của các anh sẽ được Tổ Quốc ghi công ! Các anh chẳng có tội gì cả ! Các anh là những người anh hùng . Tri ân các anh .
Trả lờiXóaĐồng ý với bác Thân Lê Khuyên,cần phải tôn vinh những người con VN đã hy sinh vì mục đích bảo vệ Tổ Quốc dù họ thuộc chế độ nào.Binh sĩ nước ngoài giúp đỡ VN bị hy sinh trong các thời kỳ cũng được tưởng niệm tôn thờ cớ sao người lính VNCH lại không được nhắc tới và tri ân họ.Đảng và chính quyền làm thế chứng tỏ rất nhỏ nhen và thiếu trách nhiệm,không tôn trọng đạo lý của Dân tộc
Trả lờiXóaThưa bác, đâu chỉ các chiến sĩ VNCH tử trận tại Hoàng Sa không được chính quyền hiện nay nhắc tới! Cả những người lính hải quân QĐNDVN bị TQ tàn sát tại Trường Sa năm 1988 cũng bị làm ngơ (?) cho đến gần đây mới lấp liếm gượng gạo lập bia kỹ niệm.
XóaThậm chí có biết bao nhiêu người lính QĐNDVN đã tử trận tại biên giới phía Bắc trong các cuộc chiến vào thập niên 1970 và 1980, hàng ba bốn chục ngàn người chứ ít sao, có được nhắc nhở, tổ chức kỹ niệm gì đâu?
Nhận định cái cung cách này, dành cho chính quyền VN hiện nay, tôi nghĩ còn từ ngữ gì khác hơn là: HÈN?
Tuổi trẻ báo xứng danh anh hùng ,quả không hổ "vì nước quyên thân,vì dân phục vụ"
Trả lờiXóa