ÔNG LƯƠNG NGỌC AN LÊN TIẾNG
Vào buổi tối 14.4.2022, ông Lương Ngọc An đã mở lại FB cá nhân và đã có stt đầu tiên, kể từ đêm 6/4 khi cô Dạ Thảo Phương đăng Thư Ngỏ.
Dưới đây là toàn văn stt của ông Lương Ngọc An kèm theo hình ảnh ông An gửi văn thư tới GĐ Công an Hà Nội và hai trưởng phòng An Ninh mạng và An Ninh chính trị nội bộ CA HN. Bản copy lúc 19h51 (14/4/2022).
Dưới đây là toàn văn stt của ông Lương Ngọc An kèm theo hình ảnh ông An gửi văn thư tới GĐ Công an Hà Nội và hai trưởng phòng An Ninh mạng và An Ninh chính trị nội bộ CA HN. Bản copy lúc 19h51 (14/4/2022).
****
Không nói hay chưa nói?...
Hơn một tuần qua với tôi thật dài. Sững sờ trước những gì diễn ra vào buổi tối 6/4 không phải chỉ vì tên mình, hình ảnh của mình, cùng những bài thơ vô tội đang bị đem ra mổ xẻ, phê phán một cách gay gắt trên mạng xã hội; mà còn bởi vì tôi không hiểu nổi vì sao bỗng dưng lại xảy ra chuyện đó. Một câu chuyện tôi không muốn nhắc lại thêm một lần nữa không phải chỉ vì sự đúng sai, bởi dù đúng hay sai thì cũng chẳng vui vẻ gì.
Tôi đã từng trả giá cho những sai lầm của mình từ hơn 20 năm qua. Suốt hơn 20 năm qua, ai dám bảo sự im lặng là không có sóng. Giữa cái lý với cái tình, khi không thể đồng hành thì tránh đi chẳng phải tốt hơn sao. Trả lời báo chí: “Không biết nói gì lúc này” không phải là né tránh, mà là muốn nghĩ kỹ hơn về chuyện này và chọn thời điểm thích hợp để bớt tổn thương những người không có liên quan.
Vì câu chuyện này mà gia đình, người thân, bạn bè cũng phải chịu đựng bao uất ức, áp lực từ dư luận trên mạng xã hội. Mà uất ức ấy, áp lực ấy có đáng không? Tệ hơn nữa, có những người xưa nay chẳng oán thù gì bỗng nhân chuyện này mà nhảy ra nói những điều oan nghiệt, dựng chuyện vu khống chẳng ngượng mồm. Bất nhân quá. Chuyện người ta có thể giết nhau bằng lời nói là có thật. Nhưng có lẽ chết vì lời thì không dễ thế.
Với tôi, cái đáng sợ không phải là đối mặt với sự thật, vì điều đó đã diễn ra từ hơn 20 năm qua rồi. Điều mà tôi không muốn là sự tổn thương của những người không đáng bị tổn thương khi nhắc lại chuyện này. Đã có những người bạn khuyện tôi nên giải quyết câu chuyện theo cách mà họ cho là đúng. Có nhiều người không phải bạn bè cũng đề xuất những giải pháp hết sức khách quan. Tôi đã lắng nghe, và nhận thấy để hài hòa tất cả, thì không gì bằng dùng ý của người xưa: Cái lý lớn nhất cũng chính là cái tình lớn nhất, tôi xin cảm ơn thịnh tình của tất cả mọi người. Tôi cũng xin lỗi những người bạn đã vì tôi mà bị xúc phạm những ngày qua. Xin lỗi cơ quan, gia đình đã vì chuyện này mà xáo trộn, vất vả. Tôi xin được giải quyết việc này theo cách tôi cho là cần thiết.
Tôi đã từng trả giá cho những sai lầm của mình từ hơn 20 năm qua. Suốt hơn 20 năm qua, ai dám bảo sự im lặng là không có sóng. Giữa cái lý với cái tình, khi không thể đồng hành thì tránh đi chẳng phải tốt hơn sao. Trả lời báo chí: “Không biết nói gì lúc này” không phải là né tránh, mà là muốn nghĩ kỹ hơn về chuyện này và chọn thời điểm thích hợp để bớt tổn thương những người không có liên quan.
Vì câu chuyện này mà gia đình, người thân, bạn bè cũng phải chịu đựng bao uất ức, áp lực từ dư luận trên mạng xã hội. Mà uất ức ấy, áp lực ấy có đáng không? Tệ hơn nữa, có những người xưa nay chẳng oán thù gì bỗng nhân chuyện này mà nhảy ra nói những điều oan nghiệt, dựng chuyện vu khống chẳng ngượng mồm. Bất nhân quá. Chuyện người ta có thể giết nhau bằng lời nói là có thật. Nhưng có lẽ chết vì lời thì không dễ thế.
Với tôi, cái đáng sợ không phải là đối mặt với sự thật, vì điều đó đã diễn ra từ hơn 20 năm qua rồi. Điều mà tôi không muốn là sự tổn thương của những người không đáng bị tổn thương khi nhắc lại chuyện này. Đã có những người bạn khuyện tôi nên giải quyết câu chuyện theo cách mà họ cho là đúng. Có nhiều người không phải bạn bè cũng đề xuất những giải pháp hết sức khách quan. Tôi đã lắng nghe, và nhận thấy để hài hòa tất cả, thì không gì bằng dùng ý của người xưa: Cái lý lớn nhất cũng chính là cái tình lớn nhất, tôi xin cảm ơn thịnh tình của tất cả mọi người. Tôi cũng xin lỗi những người bạn đã vì tôi mà bị xúc phạm những ngày qua. Xin lỗi cơ quan, gia đình đã vì chuyện này mà xáo trộn, vất vả. Tôi xin được giải quyết việc này theo cách tôi cho là cần thiết.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét