Thứ Năm, 9 tháng 5, 2013

Đào Tiến Thi: VIỆC ẤY SAI GÌ, HẠI GÌ MÀ NGĂN CẤM?

Kể chuyện công an thăm nhà tối 4/5/2013
Đào Tiến Thi 

Chia sẻ với nỗi bức bối vì bị giam lỏng nửa ngày của Phương Bích. 
Chỉ vì họ sợ Phương Bích hiểu biết về nhân quyền.

Hai cha con: Đào Tiến Thi - Đào Lê Tiến Sỹ
Tối 4-5-2013 nhà tôi cũng đột ngột có khách, khi ấy đang ăn cơm. Bước vào là bác công an khu vực đã có tuổi và một cậu thanh niên trẻ trông quen quen nhưng tôi chưa nhận ra. Bác công an khu vực thỉnh thoảng đi "thăm nắm tình hình" vẫn tạt vào nhà tôi nhưng vừa hai hôm trước bác đã đến nên hôm nay lại đến thì tôi thấy hẳn là có chuyện. Tôi hỏi ngay: 
- Có chuyện gì bác?

Bác cười cười, bảo:
- Chả có chuyện gì, vào chơi thôi.
- Vâng, thế mời bác với cháu vào chơi.
Bác giới thiệu về cậu thanh niên:
- Cháu này ở an ninh quận Ba Đình.
Tôi:
- Có phải có lần cháu đến vận động chú không đi biểu tình rồi nhỉ?
- Vâng.
- Cháu tên L, đúng không?

- Vâng.
- Vậy thì đúng là bác với cháu đến vì cái việc ngày mai rồi.
Hai người lại cười cười, bảo:
- Không, đến chơi thôi.
Trong lúc đi pha trà, cu Sỹ hỏi nhỏ tôi:
- Mai có chuyện gì thế bố?
- Ô, thế con không biết à? mai các bạn trẻ hẹn nhau dã ngoại bàn về nhân quyền. Có lời hẹn trên mạng từ tuần trước.
- Con bận quá nên không vào mạng.
- Ừ, sắp thi thì tập tập trung vào học đi.
Hai vị công an ngồi lâu nhưng cứ nói chuyện nọ kia. Cuối cùng tôi sốt ruột bảo:
- Thôi, có chuyện gì thì bác với cháu cứ nói thẳng ra đi.
Bác công an: 
- Mai ông có đi "dã ngoại" không?
Kỳ thực thì tôi có việc bận ngày 5-5 nên không chủ trương đi. Nhưng việc CA đến vì việc ấy làm tôi cáu. Tôi không nói ngay tôi không đi mà bảo:
- Cái chính quyền này lạ quá. Việc ấy sai gì, hại gì mà ngăn cấm?
Bác công an khu vực:
- Không ngăn cấm gì đâu. Chúng tôi chỉ cần biết anh và cháu có đi hay không thôi.
- Thưa bác, bác chỉ nói thế là em biết có lệnh ngăn cấm rồi. Tệ quá đi mất. Hiểu biết về nhân quyền cũng như dân quyền là việc Đảng và Nhà nước còn phải tuyên truyền giác ngộ cho nhân dân. Đã không làm thì để cho dân tự tìm hiểu lấy, lại còn cấm. Dân trí cao là yếu tố quyết định để nước mạnh. Dân ngu thì nước yếu. Sao Đảng và Nhà nước lại cố tìm cách cho dân mình ngu? Có nước nào trên thế giới này như vậy không?... 
Tôi "diễn thuyết" một hồi, có đến 15 phút, tận khi mệt quá mới dừng lại. Hai vị công an không nói đi không nói lại câu nào, có vẻ khó xử. Tôi vừa muốn gỡ bí cho họ vừa muốn kết thúc nhanh để đi làm việc nên bảo:
- Ngày mai tôi bận, chứ không thì tôi đi ngay. Để xem các vị chống lại nhân quyền như thế nào. Cháu Sỹ cũng đang ôn thi. Nó còn chẳng biết mai có cuộc này nữa là. Nên các vị yên tâm đi.
Thế là cả bác công an khu vực và cháu an ninh quận vẻ mặt giãn ra sung sướng, quay sang hỏi chuyện nhà cửa, sức khoẻ của vợ tôi cho đúng tính chất "vào thăm" rồi vội cáo lui.
Đ.T.T

 Tễu Blog: Bài này là toàn văn comments trong bài viết này của Phương Bích.
   

14 nhận xét :

  1. Khổ tâm cho tất cả chúng ta, nhỉ?!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Vâng, thưa bác, tất cả chúng ta khổ tâm hết nước nói. Mà tôi thấy riêng các bác an ninh và công an thì phải nói là... siêu khổ tâm, siêu khổ thân, siêu khổ nhục, siêu khổ sở! Không biết mỗi đêm về, nhớ lại bài "diện thuyết" của bác Đào Tiến Thi, nhớ lại công tác kỳ khôi của chính mình, họ có ngủ nổi không nhỉ? Không biết nhìn em Đào Lê Tiến Sĩ rồi nhìn lại con cái mình, lòng họ có nhức nhối không nhỉ?

      "Thế là cả bác công an khu vực và cháu an ninh quận vẻ mặt giãn ra sung sướng, quay sang hỏi chuyện nhà cửa, sức khoẻ của vợ tôi cho đúng tính chất "vào thăm" rồi vội cáo lui."

      Đọc câu chuyện này tôi lại nhớ đến vị công an y sĩ ở trại giáo dưỡng, người đã nói với Bùi Hằng: "Hãy để tôi làm xong nhiệm vụ áp giải cô về tới nhà bình an, rồi tôi sẽ cởi trả bộ đồng phục này!"

      Xóa
    2. Ha Lê nói đúng. Cháu an ninh quận tôi chưa rõ tính cách nhưng vẻ mặt rất hiền lành, cao lớn, đẹp trai. Tôi thấy thương cháu ấy. Lẽ ra người như cháu ấy được làm những việc thực sự vì an ninh đất nước, vì cuộc sống yên lành của nhân dân chứ không phải việc này. Bác công an khu vực thì tôi thấy rõ là người hiền lành. Bác ấy đã nhiều lần phải làm "nhiệm vụ" với tôi về chuyện biểu tình chống xâm lược Trung Cộng, vì chuyện tưởng niệm đồng bào và chiến sỹ hy sinh trong chống Trung Cộng, bao giờ bác ấy cũng ôn tồn, nhã nhặn, ít lời, khác hẳn ông bí thư chi bộ xóm phố hùng hùng hổ hổ. Việc biểu tình hay những việc "nhạy cảm" khác, bác ấy chỉ cần biết tôi đi hay không chứ không hề ngăn cản hay "giáo dục" tôi . Có lần, như hôm 17.3 vừa rồi, vì bác không biết tôi đi tưởng niệm đồng bào và chiến sỹ hy sinh trong chống Trung Cộng, bác ấy bị ngay cấp trên phê bình bằng văn bản. Sau hôm 9-12-2012, tôi ở trại Lộc Hà về, bác ấy đến thăm hỏi ngay và bảo:
      - Họ đã lăn tay anh, thế là lần sau họ có quyền đưa về phường giáo dục. Tôi sẽ là người "giáo dục" anh, thật là khó xử quá.
      Tôi bảo:
      - Đời loạn, em không thể không hành động vì đất nước, còn bác cũng khó mà tránh nhiệm vụ với cấp trên. Hai ta cảm thông cho nhau là được.
      Bác ấy cười - một nụ cười vô cùng đau khổ.

      Xóa
    3. Vậy đến bao giờ tâm chúng ta mới được thanh thản?

      Xóa
    4. Bác công an khu vực tuy là công an nhưng có lẽ là người không xấu.

      Xóa
  2. Khổ cho chính quyền không vì dân vì nước đấy chứ! Dân bực mình thôi!

    Trả lờiXóa
  3. Phó thường dânlúc 22:38 9 tháng 5, 2013

    Đảng và NN chăm sóc nhân dân kĩ quá. Những vị như Đào tiến Thi lại càng được chăm sóc kĩ hơn . Vậy là Đảng và NN nắm nguyện vọng của Dân đấy chứ ! Không lẽ nhân dân đóng thuế cho NN nuôi CA để chăm sóc Dân kiểu như thế này sao ?

    Trả lờiXóa
  4. Vừa rồi cháu đọc trên mạng nói chú Thi ở Sài Gòn, mặc áo có ghi Hoàng Sa, Trường Sa - Việt Nam bị bắt về đồn CA, cô Hoàng Vi đi phân bản tuyên ngôn nhân quyền của LHQ, bị đánh đập dã man và bị CA cướp tài sản, còn chú thì có công an vào nhà cấm không được đi ... Tất cả những điều đó có tội tình gì đâu, đó là cái quyền hết sức sơ đẳng của người dân, được cả nhân loại tiến bộ thừa nhận và thực hiện. Vậy thì sao đảng sao công an lại làm như vậy ? Dân ta khổ quá, nhục quá.
    Với một bài viết ngắn gọn chú đã lột tả hết tình trạng nhân quyền trên đất nước này. Cháu xin cảm ơn chú.

    Trả lờiXóa
  5. Trong trường hợp này thì kể ra cũng tội nghiệp cho kiếp công an

    Trả lờiXóa
  6. Nhục nhã, khốn nạn cho dân ta! Hy sinh hết thảy cho cách mạng để nay được hưởng "thành quả" này đây!

    Trả lờiXóa
  7. Vậy thì Theo bác Thi thì bao giờ thì dân ta được quyền làm người hả bác ?

    Trả lờiXóa
  8. "Mọi người đều sinh ra bình đẳng. Tạo hoá cho họ những quyền bất khả xâm phạm, trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc". Lời nói ấy của ai thì bạn biết rồi. Như vậy ta chỉ đòi lại cái quyền đương nhiên đã mất. Quyền ấy phụ thuộc vào mọi người có đòi lại hay không.

    Trả lờiXóa
  9. Chú Thi sai rồi. Nhân dân ta chưa bao giờ được quyền làm người. Vậy thì làm gì có chuyện " đòi lại cái quyền đương nhiên đã mất " .

    Trả lờiXóa