Tâm thư gửi bác Nguyễn Phú Trọng
Hiếu DânHà Nội, ngày 2 tháng 3, 2013Thưa bác,Cháu tuy đã hơn 40 tuổi rồi, nhưng cháu vẫn xin phép gọi bác là bác và xưng cháu để tỏ lòng kính trọng, không chỉ là vì tuổi tác mà còn vì bác là niềm hy vọng của nhiều người trong hoàn cảnh nhiều đảng viên cộng sản và đặc biệt là những đảng viên giữ cương vị cao cấp trong đảng, nhà nước và chính phủ có sự sa sút nghiêm trọng và có hệ thống về đạo đức, tư cách, gây phẫn uất trong nhân dân, làm suy đồi chế độ và làm hủy hoại đất nước.Thưa bác,Trước đây rất nhiều người, trong đó có cháu đặt rất nhiều hy vọng vào bác, một lãnh tụ trong sạch của đảng cầm quyền. Phải nói đây là một hiện tượng cá biệt trong đội ngũ lãnh đạo đã bị hoen ố ở nhiều mức độ khác nhau trong nhiều năm qua. Cháu đã nghe người ta nói về sự trong sạch của bác từ ngày bác còn làm ở ban tuyên huấn của đảng, sau đó về làm bí thư Hà Nội, rồi quốc hội, và hiện nay là Tổng bí thư. Cùng với sự trong sạch, bác cũng là một người nổi tiếng gương mẫu, không kéo bè kéo cánh, không cục bộ địa phương. Khi bác được bầu làm tổng bí thư, nhiều ý kiến cho rằng vì bác là người như vậy và rất tiếc như vậy là đồng nghĩa với hình ảnh là người không có vây có cánh, và cũng không muốn hoặc không có khả năng tạo vây cánh sức mạnh cho mình trên vị trí bác là “vua” tại Việt Nam này (xin lỗi bác cho phép cháu dùng những hình ảnh nôm na để diễn tả ý tứ cho ngắn gọn).Nói cụ thể hơn là ít nhất bác là người “vô hại” đối với những kẻ xấu trong đảng. Theo họ, bác đang và sẽ không có quyền lực thực sự vì không có vây cánh, không có các nhóm lợi ích ủng hộ. Tóm lại bác là vị vua vừa không có “tiền”, lại vừa không có “súng”. Mọi người còn nhận định thêm rằng bác được bầu vào vị trí này vì các nhóm lợi ích trong đảng không ai chịu ai và hơn thế nữa bác còn làm cho hình ảnh bên ngoài của đảng bớt đi sự nhơ nhớp để những kẻ xấu lại tiếp tục âm thầm đục khoét làm mọt rỗng chế độ, làm mọt rỗng nền kinh tế của đất nước. Thú thực, cháu không tin nhiều vào những nhận định này vì cháu hy vọng là quá khứ của bác như ông “bụt”, hay những người tếu táo gọi bác là “lú” chỉ vì bác ở trong tình thế “thế thời phải thế”. Khi bác đã ở vị trí vua rồi thì bác sẽ phải khác! Và nghị quyết 4, 5 của ban chấp hành TW ra đời đã củng cố thêm niềm hy vọng này của cháu và mọi người. Có ý kiến còn cho rằng bác sẽ thực sự là lãnh tụ xứng đáng không những của đảng mà còn của dân tộc vì bác không chỉ là người lãnh đạo của đảng mà còn của dân tộc vì bác sẽ lãnh đạo đảng và nhân dân quét sạch được hiện tượng tham nhũng đang tràn lan trong đảng, một căn bệnh đang hủy hoại nhanh chóng đất nước! Ngay cả khi bác có bài phát biểu với nội dung thật sự là “giáo điều” tại Cuba, thì nhiều người cũng biện hộ là bác dùng sách lược này nhằm tranh thủ tối đa nhiều người cao tuổi mà tư tưởng giáo điều đã thấm sâu vào máu thịt để hỗ trợ bác trong cuộc chiến làm trong sạch đảng mà bác đã công khai khởi động thông qua nghị quyết 4. Ngay cả đến hội nghị TW 6 kết thức với một kết quả làm bàng hoang niềm hy vọng vào bác (cháu xin phép không nhắc lại những phản ứng của dư luận mà chắc là bác đã nghe đủ), nhưng vẫn còn một số ý kiến còn vớt vát lấy niềm tin và hy vọng vào bác là “hãy thông cảm cho TBT vì ông ta vốn nằm trong một ốc đảo, nay phải đứng mũi chịu sào nên đã không đủ kinh nghiệm để lường trước các tình huống khi mà tham nhũng đã trở thành một thể chế bất thành văn của bộ máy cầm quyền”!. Rằng nếu TBT mà làm mạnh tay hơn nữa trong hội nghị TW 6 thì bộ máy cầm quyền sẽ tan vỡ, đất nước sẽ hỗn loạn và Việt Nam có thể phải rơi vào hoàn cảnh giống nước Nga vào những năm cuối của thế kỷ 20 đã qua! Khi đã làm khó tránh khỏi mắc sai lầm, nhưng khi đã sai lầm rồi phải biết tỉnh táo và dũng cảm tìm phương án tối ưu để hạn chế tối đa tác hại. Đây là những lời biện hộ của những người đã đặt nhiều hy vọng vào bác. Mọi người cho rằng chắc chắn bác sẽ thấy một khi “đảng đang có vấn đề”, “ban chấp hành trung ương đang có vấn đề” thì bác sẽ dựa vào toàn đảng và đặc biệt là toàn dân để tạo sức mạnh cho công việc vô cùng phức tạp và cam go mà bác đang giương cao ngọn cờ! Song thực tế phũ phàng đã dập tắt mọi hy vọng của một số người còn có niềm tin với bác. Cụ thể liên tiếp trong thời gian gần đây, kể từ sau hội nghị TW 6, bác có các bài nói chuyện với nhiều nội dung được đăng tải trên phương tiện thông tin đại chúng, thì dư luận đều thấy cái giáo điều trong lời nói của bác đã vào “xương tủy của bác rồi”, bằng chứng là bác đưa ra những nhận định, lời kêu gọi mà cháu xin nói thẳng là rất khó có thể biện minh rằng đó không phải là những lời giả dối, ngụy biện, luẩn quẩn về tư duy, và rất vô ý thức với lòng dân!Thưa bác,Cháu cũng là một đảng viên đảng cộng sản, cũng có trình độ cao cấp về chủ nghĩa Mác-Lênin, nhưng nhìn vào lịch sử đảng cộng sản quốc tế và của nhiều nước trên thế giới, thì phải đau xót mà thưa rằng “Chủ nghĩa Mác Lênin đã bị bóp méo và làm sai lệch ngay từ sau khi Lênin qua đời! Các vị lãnh tụ cộng sản thế giới thực chất đã phản bội lại chủ nghĩa Mác Lênin từ rất lâu. Họ đã sử dụng chủ nghĩa Mác-Lênin để phục vụ cho tham vọng độc tài của họ. Họ đã không tuân theo nguyên tắc cơ bản của chủ nghĩa Mác Lênin là duy vật biện chứng và duy vật lịch sử. Họ đã sẵn sàng xuống tay giết hàng triệu đồng đội, đồng bào của họ chỉ vì những đồng đội, đồng chí này không hoàn toàn nghe theo họ, thậm chí có “khả năng” không nghe theo họ! Thực ra cháu hiểu cụ Hồ của chúng ta cũng là một trong những nạn nhân của họ, xong cháu hiểu cụ Hồ trong hoàn cảnh lịch sử lúc bấy giờ đã phải lựa chọn “chấp nhận cái xấu ít để tránh cái xấu nhiều”, tức là phải dựa vào Liên Xô và Trung Quốc để giành độc lập và thống nhất tổ quốc. Cái giá phải trả cho việc này là rất nhiều, đài báo đã đưa ra công khai từ việc cải cách ruộng đất đến việc chỉnh huấn chỉnh quân, hay việc để bị thụ động trong hiệp định Geneve đến 12 ngày đêm Điện Biên Phủ trên không, rồi Polpot, rồi chiến tranh biên giới…Thưa bác,Cháu cũng sinh ra trong một gia đình cách mạng yêu nước, gia đình cháu cũng có nhiều người đã hy sinh trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, và cũng có nhiều người “di tản bất hợp pháp, hiện đang sống ở nước ngoài”. Cháu được sinh ra và lớn lên trong cái nôi của cách mạng (một thuật ngữ hay được sử dụng). Cháu ý thức được rất nhiều rằng dân tộc ta, trong đó có một thời nhiều người cộng sản làm đầu tàu đã xả thân vì dân vì nước. Hàng nhiều triệu con người đã hy sinh cho độc lập dân tộc và thống nhất đất nước dưới lá cờ của đảng. Cháu cũng rất tự hào là một công dân của một dân tộc anh hùng. Cháu luôn nhớ tới 5 điều bác Hồ dạy thiếu niên “Yêu tổ quốc, yêu đồng bào … Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm”. Càng tự hào, càng ý thức được những điều tốt đẹp mà đất nước và dân tộc đã mang lại cho mình, thì cháu càng phải dũng cảm, phải không bác! Cháu hiện nay cũng ở cương vị “có chức, có quyền”! Cháu và nhiều người khác đang sẵn sàng xả thân vì đất nước, vì dân tộc! Vậy bác có nghĩ rằng một khi đảng ta, mà bác là người đứng đầu, không tự sửa chữa được căn bệnh của đảng hiện nay (cháu không muốn dùng chữ khuyết điểm) thì người dân mà trong đó có cháu và nhiều đảng viên khác cũng sẽ phải vùng lên để làm việc đó. Lúc đó sẽ là đầu rơi, máu chảy vì súng ống và quyền lực đang nằm trong tay rất nhiều kẻ xấu. Kết quả là dù muốn hay không thì chính những đảng viên có chức có quyền và bệnh hoạn hiện nay, dù ít hay nhiều, sẽ bị lịch sử đưa vào danh sách là những kẻ phản quốc, hại dân, và chính họ là kẻ đứng ra chôn những người đồng đội của mình, những người cha, người anh của mình một lần nữa! Lúc đó, dân tộc sẽ phán xét đảng cộng sản mà bác đang là người đứng đầu như thế nào đây! Cháu phải kêu lên một lần nữa rằng, bác, với tư cách là Tổng bí thư, hãy đừng để điều đó xảy ra! Hãy đừng để lực lượng xấu trong đảng thách thức thêm lòng tự hào và tự tôn dân tộc của người Việt Nam. Bác hãy đừng để cho những lực lượng xấu, tư tưởng hủ bại biến đảng ta (cháu không muốn dùng chữ đảng cộng sản vì cái tên này chỉ mới xuất hiện sau cuộc kháng chiến chống đế quốc thực dân và thông nhất đất nước mà thôi), thành một đảng thoái hóa hủ bại, đi ngược lại lợi ích của dân tộc, tổ quốc, bằng sự sắp đặt, cưỡng chế, thậm chí đàn áp bạo lực. Bác đừng nên mơ hồ về ý chí quật cường của dân tộc ta, họ sẵn sàng chấp nhận mọi hy sinh của hàng triệu con người đã hy sinh cho tổ quốc làm cái ngụy trang, che đậy cho sự hủ bại về đạo đức và tư tưởng nhằm duy trì sự thống trị của họ bằng các biên pháp chuyên chế, giáo điều, độc tài tàn bạo vô liêm sỉ.Kính thư,Hiếu DânTác giả gửi cho viet-studies ngày 2-3-13
Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013
HIẾU DÂN: TÂM THƯ GỬI BÁC NGUYỄN PHÚ TRỌNG
Nhãn:
Nguyễn Phú Trọng
,
Thư ngỏ
,
Viet-studies
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
Đúng là tâm thư, một lá thư viết từ trái tim của một người đảng viên Đảng cộng sản Việt Nam chân chính. Chân thành, tâm huyết, lí trí. Lá thư của Hiếu Dân đã chỉ ra những rối ren trong nội bộ Đảng hiện nay, tưởng như Đảng đang giấu kín nhưng thực ra nhiều trí thức, đảng viên, nhân dân đã biết rất rõ. Tôi cũng là một đảng viên thường, không chức, không quyền, tôi đã đọc và xúc động khiến nước mắt tự dưng trào ra, ướt nhòe cả hai tròng kính lão. Không biết anh Trọng có đọc thư này không? Nếu đọc được, liệu với một người học cao, hiểu rộng, già dặn tuổi đời, anh có tin lời lẽ của bức thư là chân thành, là tâm huyết, đáng phải nghiền ngẫm và điều chỉnh tư duy, hành động không? Tôi mong điều ấy lắm. Mong lắm. Hay anh lại bảo: vớ vẩn, ranh con mà dám lên lớp dạy ta à! Thậm chí biết đâu anh còn bảo: đây là giọng của những "thế lực thù địch", gây chia rẽ, mất đoàn kết trong Đảng, nhằm phá hoại Đảng ta!... Ôi giời, thế thì thôi, chả còn gì mà nói nữa!
Trả lờiXóaỞ các nước cải tổ nội các, bãi chức người này bổ nhiệm người kia ( kể cả tổng thống, thủ tướng ) là chuyện bình thường . Các nhân vật cao cấp từ chức cũng là chuyện bình thường . Từ chức vì bất tài, từ chức vì sức khỏe, từ chức vì bị mang tiếng vướng vào tham nhũng, bê bối tình dục v.v...) Còn ở VN tại sao việc bãi chức, cách chức, từ chức lại khó khăn đến thế ? Cứ xem những việc cách, bãi, từ chức của VN như thế đủ thấy mình quá khác với các nước khác, Đổi thay là qui luật của tiến bộ . HP sửa đổi lần này phải mạnh dạn thay đổi cái cũ. Phải giao cho CTN đích thực là nguyên thủ QG có quyền giải tán QH, ( nên gọi ông/bà nguyên thủ QG là Tổng Thống cũng chẳng có gì là mắc cở với thế giới ), có quyền bãi chức thủ tướng, có quyền mời người có tài lãnh đạo CP và giao cho Thủ Tướng có quyền bãi chức Bộ Trưởng hay yêu cầu BT từ chức . QH có quyền bãi chức nguyên thủ QG , và tổ chức bầu người khác .
Trả lờiXóaNhững lời tâm huyết gửi đến TBT cũng không phải là ít mà chẳng thấy TBT trả lời, cũng không thấy giải trình. Hay người ta ém không cho tới tay TBT ? Không lẽ những người có tâm huyết kia nói chuyện với đầu gối ?
Nếu tôi làm TBT, hàng ngày tôi sẽ đọc các trang blog, các bài viết trên nhiều loại báo khác nhau kể cả các blog, báo mà dân hay gọi là lề trái, mà sẽ đọc nhiều các trang lề trái hơn.
XóaVì làm thế thì tôi sẽ hiểu xã hội đang thế nào, dân tình ra sao, mặt trái là cái gì, việc gì dân bức xúc , vấn đề gì phải giải quyết ngay, đồng thời tôi so sánh và biết à cái anh báo này báo kia chỉ chuyên nói phét, nói sai, nịnh bợ.
Tôi sẽ có trang blog cá nhân để mọi người bình luận, gửi ý kiến, bài vở về mọi chủ đề và tôi sẽ đọc hết, trao đổi thẳng thắn, trả lời họ, phản biện họ.
Họ thoải mái gửi bài viết, bình luận, góp ý vào đó miễn là lời văn phù hợp với văn hóa VN. Còn nội dung thì hoàn toàn tự do. Họ tha hồ phản bác, đả đảo , yêu cầu tôi từ chức, hay bảo tôi bất tài, không sao cả miễn là ôn hòa và văn phong có văn hóa.
Như thế tôi làm TBT có được không các bạn?
Tôi cảm kích với tâm tư của Hiếu Dân với ông Tổng BT nhưng thực lòng suy nghĩ của tôi tôi thấy ông Trọng là người có Tâm nhưng chẳng có Tài (kể cả tài là tiền vì cái này nằm trong tay CP rồi) chẳng có Trí (chọn TQ làm bạn vàng cho dân cho nước)lại thiếu cả Dũng(không thực hiện được việc kỷ luật đ/c X lại ôm mặt khóc).Ông chỉ loay hoay với mớ lý thuyết giáo điều chẳng ăn nhập gì với sự phát triển của Nhân loại cả và đặc biệt hơn lại rất bảo thủ.Cách tốt nhất để lấy lại hình ảnh đẹp đẽ trong con mắt nhân dân là ông hãy nên học tập Gorbachep TBT Nga là từ bỏ ngôi vua,chuyển thể chế đất nước sang một nền thể chế khác ưu việt hơn
Trả lờiXóaBÀI HỌC RÚT RA TỪ CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT
Trả lờiXóa------------------------------------
Gia đình tôi có Bác ruột là Bí thư Huyện Ủy(ĐảngLaoĐộngVN)hoạt động bí mật từ những năm 40,trong cải cách ruộng đất,những đảng viên thoái hóa đã lợi dụng các chỉ thị của đảng từ trên xuống(họ đã đổi trắng thay đen)do mất kiểm soát của BỘ CHÍNH TRỊ VÀ BÁC HỒ.Số đảng viên thoái hóa kia đã co cụm lại kéo bè cánh VÀ họ kết tội ông bác tôi và cả nhà ông bà tôi thành địa chủ kể cả trong đó có hai liệt sĩ đã anh dũng hy sinh tại biên giới Việt-Lào năm 1950-1951.Sau khi họ kết tội và xử bắn ông bác tôi,họ đuổi gia đình ra khỏi làng.Bà(Vợ)bác tôi họ bỏ đói đến chết,hiện nay mộ vẫn còn tại quê nhà,các con ly tán chỉ còn lại chị gái và 3 em nhỏ đi ăn xin sống qua ngày.
Sau khi sửa sai,gia đình được phục hồi là gia đình cách mạng nhưng tất cả ĐÃ MUỘN.Nhà bác tôi CHA CHẾT MẸ KHÔNG CÒN các con tha phương cầu thực nhưng vẫn một lòng theo đảng và theo cách mạng cho đến tận bây giờ mỗi đứa vẫn một nơi từ Hà giang đến Kiên Giang.Vì còn đảng nào đâu mà theo!.Và nếu như trong thời gian đó có đảng phái khác(đảng do những trí thức lập ra) thì sẽ khuyên ngăn đảng cầm quyền ,ĐẤT NƯỚC sẽ tránh được những tai họa.Nếu như có đảng khác cùng gáng vác thì CHÍNH QUYỀN sẽ hội tụ được những nhân tài chắc hẳn kết cấu_tổ chức các cơ quan chính quyền từ cơ sở Xã đến Trung ương sẽ không bị lệch về một phía do nhiều người tài từ các đảng cùng nhau hợp lại đoàn kết lo cho nhân dân cho nước vững mạnh.
Theo tôi bây giờ mà có như thế thì tốt quá.Nhưng muốn thế chúng ta hãy làm một cái tấm biển thật to bằng Vàng ghi dòng công ơn của những ĐẢNG PHÁI,LÃNH TỤ của đảng cộng sản VN,(trong đó có thể có tên ông Ng Phú Trọng)
sau đó bắn lên cung trăng 1 cái,dựng ở giữa Hồ Tây 1 cái,và đâu đó 1 cái theo nguyên vọng của nhân dân.Rồi sau đó nhân dân tự do thành lập và nhân dân tự do gia nhập các đảng phái một cách tự nguyên , nhưng tất tần tật phải tuân theo PHÁP LUẬT.
TÔI TIN RẰNG ĐẤT NƯỚC TA SẼ GIÀU ĐẸP VỮNG BỀN.
Bạn Hiếu Dân ơi! Cái chủ nghĩa Mác gì đó mà bạn học thuộc lòng để thi tốt nghiệp thì ngay cả Lê Nin còn sống đến giờ, Liên Xô vẫn tan thôi.
Trả lờiXóaỞ ta thì đang ngắc ngoải với nó đấy bạn ạ!
Hy vọng rất mong manh là cụ Tổng có thể làm được một cú cải cách quyết liệt ngay cho dù cụ nhận ra vấn dề đi nữa, vì uy tín của cụ đã xuống quá thấp, không những trong lòng dân mà cả trong lòng những bậc tài đức trước đây từng góp ý, khuyên can và sẵn sàng cộng tác với cụ!
Trả lờiXóaTôi chỉ biết hy vọng vào những vị còn có lương tri và lòng yêu nước sẽ đông hơn những kẻ xấu - trong số những người quyền lực nhất thuộc hàng ngũ cấp cao của đảng. Trong số những đảng viên đương quyền chắc không thiếu những vị có suy nghĩ tâm huyết như bác Hiếu Dân này đây. Tất cả các vị hãy làm gì đi kẻo quá muộn, không những muộn cho đảng của các vị mà quan trọng hơn, cho dân tộc này.
Tôi nghĩ cộng đồng hải ngoại không hề thiếu những người thiện chí, sẵn lòng hòa giải và đoàn kết trong ngoài để cứu nguy đất nước trong giai đoạn vô cùng đen tối này. Không còn cách nào khác là hãy cải cách chính trị triệt để, theo hướng dân chủ!
Tin (không biết nên vui hay không) gửi Xuân Diện: Hôm qua , Chủ nhật 3/3/2013, tôi được người anh cọc chèo mời về một vùng quê nghèo , giữa Đồng bằng bắc bộ để mừng thọ cụ ông tròn 80 sinh ra anh ấy. Ngồi cũng mâm tôi là những người nông dân chân đi dép lê còn cáu bẩn, áo bông rách xuyênh xoàng , thế mà họ làm tôi xửng xốt : lúc đầu hỏi chuyện công việc , cuộc sống rồi có rượu đưa đẩy chúng tôi nói đến chuyện chính trị. Hóa ra tuy họ nghèo, cuộc sống vất vả nhưng hiểu biết của họ cơ bản rất rõ ràng : họ tuyên bố thẳng thừng "không còn tin vào ĐCS nữa" và họ đề cao đa đảng và dân chủ. Họ nói" khi trên hội trường , ông nào cũng nói CN Mác Lê tốt đẹp thế này, hay ho thế nọ .Nhưng ra khỏi hội trường , không có cái phong bì đố người dân nào làm được việc gì! Ông TBT Trọng nên về ngồi uống rượu lá chuối với nông dân , sẽ hiểu ra phải hành sự thế nào. Cái miền quê nông thôn nghèo này còn hiểu và nói được như thế , vậy thì phải đến 90% dân cả nước đã mất hết niềm tin vào ĐCS rồi.
Trả lờiXóa