Lời
dẫn: Trưa nay, tôi rất xúc động khi đọc được 2 bài trên báo Dân trí về em sinh
viên Hồ Công Danh - một bạn trẻ đã không quản ngại khó khăn 4 năm nay chăm sóc
một người hàng xóm bị bại liệt phải nằm một chỗ không có người thân thích. Cha mẹ anh
Tùng - hàng xóm của em Danh, đều qua đời, còn anh em ruột thì người bị bệnh tâm
thần, người lập gia đình ở xa, hoàn cảnh kinh tế khó khăn nên để anh Tùng một
mình.
Vừa rồi, em thi đỗ vào Đại học Quy Nhơn, đã
xin phép cha mẹ em để đưa anh Tùng vào tận Quy Nhơn để vừa học vừa chăm sóc cho
anh. Câu chuyện đẹp và thánh thiện như một cổ tích ngay giữa đời thường đầy bất công, ngang trái, bạo ngược hôm nay.
Đọc hai bài báo, chúng ta đã bắt gặp bao
tấm lòng yêu thương nhân hậu: Em Danh, bố mẹ em Danh, bà chủ nhà trọ, BBT báo
Dân trí, thày Hiệu trưởng ĐH Quy Nhơn (ông Hiệu trưởng đã thân đến nhà trọ thăm hỏi em), và các độc giả xa gần. Ngay trưa
nay, tôi đã gọi điện thoại thăm hỏi động viên em Danh. Đầu tuần tới, khi ngân
hàng làm việc, tôi sẽ gửi tặng em 1 triệu đồng để giúp em có thêm ít gạo thổi
cơm. (Sáng thứ Ba 16.10.2012 tôi đã gửi 1 triệu đồng vào TK của em).
Kính mong chư vị độc giả của blog này, sau
khi đọc các bài dưới đây, phát tâm Bồ Đề tùy theo điều kiện hãy chia sẻ cùng em Danh, tặng gạo
tặng tiền để em Danh thay mặt chúng ta, chăm sóc cho một cảnh đời bất hạnh; và
giúp em Danh có thêm điều kiện ăn học.
Độc giả có thể chia sẻ tới em Hồ Công Danh và anh Nguyễn Thanh Tùng (khu nhà trọ ở tổ 16, khu vực 3, phường Ghềnh Ráng, TP Quy Nhơn) qua số điện thoại của em Danh: 0123 799 8947. Số tài khoản tại Ngân hàng Vietinbank Chi nhánh Quy Nhơn: 711A75119763.
Hai bài trên báo Dân trí:
Chàng trai nghèo 4 năm chăm sóc người hàng xóm bại liệt
(Dân trí) - Không phải là bà con họ hàng nhưng hơn 4 năm qua, chàng trai quê Quảng Nam Hồ Công Danh tình nguyện chăm sóc người hàng xóm bị bại liệt toàn thân. Đến khi nhập học Trường ĐH Quy Nhơn, Danh đã đưa người hàng xóm này vào Quy Nhơn để tiện chăm sóc.
Em Hồ Công Danh (sinh năm 1993) quê ở thôn Phú Nam Đông, xã Tam Xuân 2, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam, hiện là tân sinh viên ngành Kỹ thuật điện, khoa Kỹ thuật công nghệ, Trường ĐH Quy Nhơn.
Câu
chuyện mới nghe tưởng như đùa lại là sự thật. Để xác minh thông tin,
chúng tôi tìm về khu nhà trọ ở tổ 16, khu vực 3, phường Ghềnh Ráng (TP
Quy Nhơn). Tại đây, chúng tôi gặp một chàng trai có khuôn mặt sáng sủa,
hiền từ, phúc hậu, đó chính là em Hồ Công Danh. Còn người đàn ông bệnh
tật đang nằm liệt giường là anh Nguyễn Thanh Tùng (SN 1981), người ở
cùng xóm của em Danh ở quê.
Đang
chuẩn bị nấu cháo chuẩn bị bữa sáng cho anh Tùng, Danh vội nghỉ tay tâm
sự: “Em đang nấu cháo cho chú Tùng, mấy bữa nay nhìn chú lại người, có
da có thịt rồi đó, chứ mấy hôm trước mới từ quê vào do bệnh nặng lại
phải đi xe ô tô nên nhìn chú thê thảm lắm, chỉ có da bọc xương”.
Không phải là bà con họ hàng nhưng hơn 4 năm qua, em Hồ Công Danh tự nguyện
chăm sóc người hàng xóm bị bại liệt toàn thân.
chăm sóc người hàng xóm bị bại liệt toàn thân.
Qua
trò chuyện với Danh, chúng tôi cũng mới biết về hoàn cảnh éo le mà anh
Tùng gặp phải. Năm 2005, anh Tùng bị tai nạn bất ngờ vì té cây, chấn
thương cột sống cổ, gãy đốt sống cổ, liệt tủy sống dẫn đến liệt toàn
thân. Từ khi bị nạn, gia đình anh Tùng chạy chữa khắp nơi nhưng bệnh
tình không thuyên giảm. Gần 7 năm qua, anh Tùng chỉ nằm một chỗ, mọi
sinh hoạt hàng ngày đều phải có người khác giúp đỡ.
Từ năm 2008 (khi Danh đang học lớp 10), em thường xuyên qua lại nhà anh Tùng chơi trò chuyện, phụ giúp người nhà anh Tùng chăm sóc cho anh. Khoảng giữa năm 2011, khi cha mẹ anh Tùng đều qua đời, còn anh em ruột thì người bị bệnh tâm thần, người lập gia đình ở xa, hoàn cảnh kinh tế khó khăn nên để anh Tùng một mình. Kể từ đó, mọi sinh hoạt của anh Tùng từ ăn uống đến vệ sinh cá nhân đều do Danh chăm sóc.
Khi
được hỏi, xuất phát từ lý do nào mà em tự nguyện chăm sóc cho một người
không phải là họ hàng thân thích lại bị bệnh bại liệt nặng, Danh tâm
sự: “Nhà em ở gần nhà chú Tùng, lúc em đang học lớp 10 thì biết chú bị
tai nạn nằm liệt giường, em thường qua chơi và xin bố mẹ ngủ lại trò
chuyện để chú đỡ buồn. Đến khi bố mẹ chú ấy mất chẳng còn ai chăm sóc,
em thấy thương nên xin bố mẹ qua nhà lo cơm nước, vệ sinh cá nhân cho
chú. Thấy hoàn cảnh chú éo le nên cha mẹ em cũng đồng ý”.
Ngoài lúc chăm sóc anh Tùng, khi rảnh Danh tranh thủ học bài.
Năm nay
khi học xong lớp 12, Danh thi vào Trường ĐH Quy Nhơn và đậu vào ngành
Kỹ thuật điện, Khoa Kỹ thuật công nghệ. Ngày nhận giấy báo đại học, Danh
lại suy nghĩ không biết làm thế nào để vừa học mà vừa chăm sóc được anh
Tùng. Nghĩ đi nghĩ lại, Danh quyết định xin cha, mẹ được phép đưa anh
Tùng vào Quy Nhơn để vừa học, vừa chăm sóc.
Danh
chia sẻ: “Biết em có ý định đưa chú Tùng vào Quy Nhơn chăm sóc, cha mẹ
không vui lắm vì sợ bất tiện và ảnh hưởng tới công việc học tập nhưng
cha mẹ cũng rất hiểu hoàn cảnh éo le của chú Tùng nên đồng ý. Khi đó em
nghĩ nếu để chú ở Quảng Nam thì sẽ không có ai chăm sóc. Thôi thì đưa
chú vào Quy Nhơn để em vừa đi học, vừa chăm sóc với mong muốn chú sống
được ngày nào hay ngày đó”.
Nằm
liệt trên chiếc giường che kê tạm bợ, anh Tùng giọng nghẹn nói: “Nếu
không có cháu Danh chăm lo từ cái ăn đến vệ sinh thì tôi đã chết lâu
rồi. Khi Danh nói đậu đại học và sẽ đưa tôi vào Quy Nhơn vừa học, vừa
chăm sóc, lúc đó tôi không muốn là gánh nặng và ảnh hưởng đến học tập
của Danh. Tôi đã tuyệt thực 7 ngày không ăn uống để chết đi cho xong bởi
có sống cũng vô ích”.
Bà
Trương Thị Cậy (58 tuổi) - chủ nhà trọ cho biết: “Quả thật khi cháu Danh
đưa anh Tùng đến xin ở trọ, mới nhìn tôi cũng rất sợ vì thấy người bị
liệt toàn thân, da bọc xương, sợ ảnh hưởng tới những phòng trọ khác nên
mình cũng hơi ngại. Nhưng khi nghe cháu Danh trình bày hoàn cảnh mình
thấy cháu chỉ là người dưng nhưng lại có tấm lòng nhân hậu, khi đó nhìn
cháu đáng thương nên để cháu ở trọ và giảm một phần nào tiền phòng để
giúp cháu chăm sóc anh Tùng”.
Không
bà con thân thích nhưng việc làm của em Hồ Công Danh thật đáng khâm phục
và trân trọng. Tuy nhiên, chặng đường phía trước của Danh sẽ gặp rất
nhiều khó khăn khi phải vừa học tập, vừa lo chăm sóc cho một người bị
liệt toàn thân.
Doãn Công
Chàng trai 4 năm chăm sóc người hàng xóm bại liệt nhận học bổng
Dân trí) - Suốt 4 năm trời đằng đẵng tự nguyện chăm sóc người hàng xóm bị bại liệt mà không màng được trả ơn. Đến khi đậu đại học, Hồ Công Danh lại đưa anh Tùng từ quê nghèo Quảng Nam vào Quy Nhơn để tiện cho việc vừa học vừa lo được cho người bệnh.
>> Chàng trai nghèo 4 năm chăm sóc người hàng xóm bại liệt
>> “Chuyện cổ tích trong thời hiện đại”
Ngày
11/10, tại buổi lễ khai giảng năm học mới và trao học bổng cho sinh
viên có điểm thi cao và sinh viên nghèo vượt khó học giỏi của trường ĐH
Quy Nhơn, chàng trai Hồ Công Danh - SV năm nhất, ngành Kỹ thuật điện,
khoa Công nghệ đã vinh dự được nhận học bổng 5 triệu đồng vì có thành
tích chăm sóc người bị bại liệt từ khi em còn học phổ thông.
Em Hồ Công Danh nhận học bổng 5 triệu đồng.
Tại
buổi lễ khai giảng năm học mới, đông đảo các vị đại biểu, thầy cô và
hàng trăm bạn sinh viên đều khâm phục, những tiếng pháo tay vang lên cảm
kích trước tấm lòng nhân hậu của Danh.
Trước đó, PGS-TS Nguyễn Hồng Anh - hiệu trưởng Trường ĐH Quy Nhơn đã tới khu nhà trọ của em Hồ Công Danh để thăm hỏi, động viên, biểu dương việc làm giàu tình người, tặng phần quà trị giá 1 triệu đồng cho Danh và anh Tùng, đồng thời hứa sẽ tạo điều kiện thuận lợi giúp đỡ Danh trong quá trình học tập.
Tuy không phải người thân nhưng suốt 4 năm qua Danh tự nguyện
chăm sóc anh Tùng bị bại liệt nằm một chỗ.
chăm sóc anh Tùng bị bại liệt nằm một chỗ.
Nhận
học bổng, Danh thổ lộ: “Em không bao giờ nghĩ mình việc làm của mình sẽ
được mọi người hay nhà trường khen thưởng, em nghĩ cũng bình thường
thôi, nếu là các bạn chứng kiến cảnh anh Tùng nằm một chỗ, không ai chăm
sóc, các bạn sẽ có suy nghĩ giống tôi. Nhưng quả thật khi câu chuyện em
chăm sóc anh Tùng lên báo, em liên tục được mọi người điện thoại, nhắn
tin chia sẻ, đông viên nên em rất là vui… Có nhiều độc giả xin số tài
khoản của em để chuyển quà giúp đỡ nhưng khi đó em chưa làm được thẻ
ngân hàng”.
Được biết, sau khi báo Dân trí đăng tải bài viết: “Chàng
trai nghèo 4 năm chăm sóc người hàng xóm bại liệt” đã khiến cho bao
trái tim độc giả cảm động trước tấm lòng nhân hậu, một nghĩa cử cao đẹp
mà rất ít người làm được, đặc biệt là những thế hệ trẻ 9X như Danh.
Nhiều độc giả khi đọc bài viết về Danh đã nhắn tin, điện thoại chia sẻ
cảm xúc: “Thật cảm động, khâm phục em Danh quá, câu chuyện về Danh như
một câu chuyện cổ tích trong thời hiện đại…”.
Những ngày qua, Danh rất vui vì được hàng trăm tin nhắn, cuộc gọi điện hỏi
của độc giả hỏi thăm chia sẻ, động viên.
của độc giả hỏi thăm chia sẻ, động viên.
Một
độc giả có số ĐT: 0988979xxx nhắn tin chia sẻ, động viên Danh: “Chào
Danh! Mình đọc được câu chuyện cảm động của bạn trên mạng, mình thật sự
khâm phục tấm lòng của bạn với xã hội hôm nay rất ít người làm được như
bạn. Chúc bạn thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Good Luck…!”.
Hay
một độc giả khác số ĐT: 0986641xxx lại có chia sẻ: “Chị thật sự ngưỡng
mộ, em quả là một người tốt, cố lên em nhé, những người tốt như em sẽ có
một cuộc sống hành phúc, chúc em thành công…”
Trong
những người gọi điện nhắn tin chia sẻ thì không ít độc giả có tấm lòng
hảo tâm đã có nhã ý sẽ gửi tiền, quà để giúp Danh và anh Tùng bớt đi khó
khăn trong cuộc sống.
Danh
cho biết: “Hôm qua có một chị đến tận phòng em tặng 10 kg gạo, 1 thùng
mì tôm và cháo dinh dưỡng. Khi em hỏi tên địa chỉ cảm ơn thì chị nói
việc làm của em đáng được như vậy, em không phải bận tâm, chị sẽ kêu gọi
bạn bè chị giúp đỡ em và anh Tùng, nên em rất áy náy…”.
Độc giả có thể chia sẻ tới em Hồ Công Danh và anh Nguyễn Thanh Tùng (khu nhà trọ ở tổ 16, khu vực 3, phường Ghềnh Ráng, TP Quy Nhơn) qua số điện thoại của em Danh: 0123 799 8947. Số tài khoản tại Ngân hàng Vietinbank Chi nhánh Quy Nhơn: 711A75119763.
Doãn Công
Nguồn: Báo Dân trí
Thật như là cổ tích!
Trả lờiXóaCám ơn anh Diện đã cho mọi người biết trên đời còn nhiều điều tốt đẹp, tương phản với những thói ích kỉ giả nhân, giả nghĩa. Tôi cũng vừa chuyển tặng cháu 1 tr.đ, giúp cháu đỡ khó khăn.
Trả lờiXóaChỉ cần nhìn hình ảnh anh Tùng, một người bị bại liệt toàn thân ít nhất là 4 năm qua, vẫn tươi tỉnh, sức khỏe vẫn tốt và ánh mắt vẫn linh hoạt như thế, tôi phải bái phục em sinh viên tên Danh này! Trong gia đình, dòng họ tôi, hồi trẻ tôi được tiếng là... "chuyên gia nuôi người bệnh" và cũng từng chăm sóc người bị liệt, tôi rất hiểu Danh phải là một "săn sóc viên" hết sức ân cần, hết sức chịu khó, mới có thể giữ được sức khỏe tốt cho người bệnh đến thế. Mà không phải thời gian ngắn: suốt 4 năm trời!
Trả lờiXóaHồ Công Danh là một thanh niên tuyệt vời! Cái tên của em như một định mệnh: em như một lời chú giải cho thế giới hôm nay rằng "công danh" thực sự của một đời người là thế nào! Cám ơn Danh!
Cuộc đời vẫn còn nhiều người quá tốt....chẳng bù cho lũ sói chỉ muốn ăn thịt, cướp đến tấc đất cuối cùng, hạt cơm cuối cùng của người nghèo.
Trả lờiXóaSáng thứ Ba ngày 16 tháng 10, tôi đã chuyển vào TK của em Danh 1 triệu đồng.
Trả lờiXóaEm Hồ Công Danh có phẩm chất Thánh. Thì ra, sau ngày 15, trên đời này vẫn có người làm ta hy vọng, phải không chú Tễu? Tôi vừa gửi 1tr cho Danh xong. Mong kẻ ít người nhiều, giúp hai chú cháu.
Trả lờiXóaXin cảm tạ tấm lòng và sự giúp đỡ của Anh Thân NQ.
XóaNguyện xin Đức Phật chiếu giám tấm lòng của Anh & Chị và hộ trì vạn phúc vạn an.
Kính vậy!
Tễu
Kính mến em!
Trả lờiXóa