KHÍA CẠNH PHÁP LÝ VÀ ĐẠO LÝ TRONG VỤ ÁN ĐOÀN VĂN VƯƠN
Đào Tiến Thi
- Bài gửi riêng NXD-Blog
Mặc dù dư luận đã lên tiếng rất nhiều nhưng hiện nay những người trong gia đình anh Đoàn Văn Vươn (Đ.V.V) vẫn đang bị khởi tố về tội “giết người” (mấy anh em trai) và tội “chống người thi hành công vụ” (hai chị em dâu).
Thời gian qua đã có nhiều ý kiến phân tích hành động chống trả của những người trong gia đình anh Đ.V.V, trong đó có nhiều ý kiến sâu sắc, như của GS. Hoàng Xuân Phú (Nhân vụ Tiên Lãng, bàn về công vụ)[i], của ông Nguyễn Minh Nhị, nguyên chủ tịch tỉnh An Giang (Vụ Tiên Lãng: Anh em họ Đoàn có công hay có tội)[ii], của TS. Tô Văn Trường (Án Lệ)[iii], của GS. Nguyễn Minh Thuyết (Cần xác định lại tội danh của ông Vươn)[iv]. Trong bài này tôi xin nêu thêm một số điểm.
I- KHÍA CẠNH PHÁP LÝ
1. Về tội “chống người thi hành công vụ”
Tội này được ghi trong Bộ luật Hình sự (điều 257) như sau:
“Người nào dùng vũ lực hoặc đe dọa dùng vũ lực hoặc dùng thủ đoạn khác cản trở người thi hành công vụ thực hiện công vụ của họ hoặc ép buộc họ thực hiện hành vi trái pháp luật, thì bị phạt…”
Cho đến nay, trên tất cả các nguồn tin, chưa thấy ai nêu được hành động của chị Nguyễn Thị Thương (vợ anh Đoàn Văn Vươn) và Phạm Thị Hiền (anh Đoàn Văn Quý) chống người thi hành công vụ như thế nào. Không thấy ai nói các chị ấy dùng vũ lực hay đe dọa dùng vũ lực. Có một vài tin có nói hai chị này chửi công an. Chửi bới cỡ nào thì cũng không phải là bạo lực, còn nếu dùng thủ đoạn khác thì phải có giá trị cản trở người thi hành công vụ. Việc ép buộc (người thi hành công vụ) thực hiện hành vi trái pháp luật thì chắc là không, vì hai người phụ nữ nông dân ấy làm sao ép buộc được lực lượng cưỡng chế chuyên nghiệp, đông đảo và có vũ khí lúc ấy.
Nhắc đến việc này tôi chỉ muốn những người có trách nhiệm cũng như công luận cần xem xét cụ thể, vì đôi khi ta mải bênh vực cho họ hành vi “chống người thi hành công vụ” là chính đáng mà không để ý hành vi ấy thực tế có đáng vào tội danh ấy không.
2. Về tội “giết người”
Xin bàn về khái niệm “giết người”:
1. Căn cứ vào nghĩa thông thường: Theo Từ điển tiếng Việt của Viện ngôn ngữ học, từ “giết” có hai nghĩa: 1. Làm cho bị chết một cách đột ngột, bất thường. Giết người cướp của. 2. Giết để lấy thịt ăn. Giết gà đãi khách. (Từ điển tiếng Việt, NXB Đà Nẵng, 1997). Như vậy, đã giết là phải có “chết”.
2. Căn cứ vào tội danh “giết người” cùng nhóm tội giết người khác và tội “làm chết người”, tội “cố ý gây thương tích”,… được ghi từ điều 93 đến 109 trong Bộ luật Hình sự, ta thấy:
– Tội “giết người” (điều 93) là tội nặng nhất, phạt tù từ 12 đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình. Tiếp theo là các tội khác thuộc nhóm tội giết người, các tội này có hình phạt nhẹ hơn tội “giết người” nói trên. Ví dụ: tội “giết người trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh” - điều 95, thì phạt tù 6 tháng đến 3 năm. Nhẹ hơn các tội giết người là tội “làm chết người”, và cuối cùng là tội “cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại sức khỏe cho người khác”.
– Các tội giết người cũng như tội “làm chết người” đều có tình tiết tăng nặng là “giết nhiều người” hoặc “làm chết nhiều người”. Ví dụ, tội “giết người do vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng” (điều 96): phạt cải tạo không giam giữ 2 năm hoặc tù 2 – 3 năm; nếu giết nhiều người thì phạt tù 2 – 5 năm.
Với những điều nêu trên, tôi chỉ muốn nêu cách hiểu khái niệm “giết người”. “Giết người”, như vậy, trong tất cả các tội danh thuộc về giết người (điều 93, 94, 95, 96) được hiểu là “gây chết người”. Cho nên mới phân biệt tội “giết người” với tội “cố ý gây thương tích”. Cho nên mới tính số người chết vào tình tiết tăng nặng. Tất nhiên “gây chết người” cũng chỉ là một yếu tố, nhưng theo tôi đây là yếu tố quan trọng nhất. Nhìn chung phải có người chết thì mới quy vào tội “giết người”. Sau đó là yếu tố động cơ. Có trường hợp hành động giết người nhưng kết quả không gây chết người vẫn bị quy vào tội “giết người”, nhưng trường hợp này phải chứng minh được rõ ràng có động cơ giết người. Việc khởi tố vụ án “giết người” đối với anh em Đ.V.V vào thời điểm ngay ngày hôm sau xảy ra vụ cưỡng chế, các nạn nhân còn đang trong bệnh viện, chưa rõ số phận thế nào thì có thể tạm chấp nhận, nhưng sau đó ít ngày các nạn nhân đều đã ra viện, vì thực ra chỉ bị thương nhẹ, theo tôi, kết hợp với các yếu tố khác, phải nên xem xét lại để khởi tố đúng tội danh. Trong các yếu tố ấy, nên tìm hiểu rõ yếu tố động cơ. Theo tôi, anh em Đ.V.V đều là những người tỉnh táo, hiểu biết, vậy họ không hoang tưởng là sẽ giành chiến thắng trong cuộc “đấu súng”, cho nên cần thấy hành động chống trả của họ ở chiều hướng khác, như cảnh báo, đặt điều kiện, nhằm mục đích tạo áp lực đàm phán hoặc kéo dài thời gian mong có sự can thiệp của cấp trên. Nếu muốn giết người hàng loạt theo kiểu điên cuồng thì họ sẽ dùng súng AK, bom, lựu đạn, chứ không dùng súng hoa cải, loại súng mà theo các chuyên gia chỉ gây sát thương ở cự ly vài chục mét. Còn nếu giết người để trả thù thì họ sẽ giết theo kiểu ám sát và phải nhằm vào các đối tượng đích đáng là các ông Liêm (chủ tịch huyện), Hiền (chủ tịch xã),… chứ không phải mấy người công an, bộ đội.
Có thể quy anh em Đ.V.V vào tội gì chứ không thể là tội “giết người”.
Trên kia là một vài chi tiết về khía cạnh pháp lý; tuy nhiên trong bài này tôi chỉ muốn đi sâu vào khía cạnh đạo lý của vấn đề. Và theo tôi đây mới là vấn đề quan trọng.
II- KHÍA CẠNH ĐẠO LÝ
1. Gia đình Đ.V.V có công quai đê lấn biển, tăng thêm diện tích đất nuôi trồng, cải thiện đời sống, hạn chế thiên tai
Thành quả lao động của gia đình Đ.V.V vừa lợi nhà vừa ích nước. Ngoài những điều mà nhiều người đã phân tích về hiệu quả kinh tế - môi trường, tôi thấy công trình của họ còn có giá trị khoa học. Phải có một trí tuệ như thế nào, một nghị lực can trường như thế nào mới thắng được “thần Biển” như vậy, trong khi nhiều người bó tay, thậm chí một dự án của Tổng đội thanh niên xung phong với số vốn khổng lồ của nhà nước cũng thất bại. Theo tôi anh Đ.V.V xứng đáng Anh hùng lao động. Lẽ ra anh phải được nhà nước phong Anh hùng lao động từ lâu. Nếu anh được đi báo cáo khoa học, được trao đổi kinh nghiệm với các nơi khác thì giá trị của nó còn được nhân lên nhiều lần.
Nay bỗng nhiên đầm của anh bị thu hồi, mà thu hồi không biết để làm gì thì cái lệnh thu hồi ấy ngay cả khi nó đúng quy định của pháp luật, cũng là việc sai trái về mặt chiến lược: trái với mục tiêu “dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”. Khi gặp tình hình đó, lẽ ra chính quyền địa phương phải báo cáo với trung ương để tìm giải pháp sao cho ích nước lợi nhà.
2. Gia đình anh Đ.V.V bị dồn vào “đường cùng” cả vật chất lẫn tinh thần
Gia đình anh Vươn đã dốc cạn cơ nghiệp để đầu tư vào khu đầm và thành quả thì đang đầy hứa hẹn, thế mà bỗng nhiên bị mất trắng, điều đó gây ra vết thương “của đau con xót” cực lớn. Tiền bạc ở đây không chỉ là tiền bạc nữa mà là “máu mỡ của dân ta” (theo cách nói của Phan Bội Châu), do đó buộc lòng chống lại là điều khó tránh khỏi.
Ấy là chưa kể trước mắt khoản nợ tiền tỷ phải trả. Ấy là chưa kể tôm cá, hoa quả sau một năm nuôi trồng, chăm sóc vừa vào vụ thu hoạch và vào thời điểm bán tốt nhất (giáp Tết) thì bị “cưỡng chế”. Đây thật sự là bị ăn cướp trắng trợn. Đây là nỗi đau tinh thần vô tận của con người. Con người lao động chân chính đã khổ vì nỗi toan lo nghèo khó còn bị xúc phạm, bị lăng nhục quá nặng nề.
3. Gia đình anh Vươn đã khiếu kiện nhiều lần mà không được giải quyết đúng pháp luật
Lần cuối cùng khi ra tòa, Tòa án Hải Phòng đã “hòa giải” bằng cách cho anh Đ.V.V và UBND huyện Tiên Lãng thỏa thuận: anh Vươn rút đơn còn UBNH huyện Tiên Lãng thì tiếp tục giao đất. Nhưng anh Đ.V.V đã bị lừa. UBNH huyện Tiên Lãng bỗng nhiên ra quyết định thu hồi và liền sau đó là cưỡng chế. Anh em Đ.V.V không những mất niềm tin vào sự minh bạch, công tâm của chính quyền địa phương mà cũng không còn đủ thời gian để khiếu kiện lên trên. Cho nên hành động chống trả như là một biện pháp ở trong tình thế khẩn cấp, chỉ cốt ngăn chặn tạm thời một hành động sai trái, gây thiệt hại lớn. Điều này có bằng chứng là trong khi các em anh Vươn chống trả lực lượng cưỡng chế thì anh Vươn tiếp tục đem đơn đi kiện.
4. Tiếng súng hoa cải của mấy anh em Đ.V.V thực ra gây thiệt hại không đáng kể trong khi giá trị thức tỉnh của nó lại rất lớn
Vụ việc cưỡng chế vỡ lở cho thấy nhiều vấn đề sai từ gốc mà bấy lâu nay không được giải quyết, cũng không được đặt ra một cách nghiêm chỉnh, cấp thiết. Đó là luật đất đai. Là tình trạng tham nhũng, lạm quyền. Riêng ở Hải Phòng qua vụ này, ta thấy lạm quyền một cách có hệ thống, cả hệ thống ngang (liên kết các ban ngành đoàn thể) lẫn hệ thống dọc (liên kết cấp trên cấp dưới). Báo chí cũng bị người có quyền thao túng, không còn là chỗ bấu víu của người dân oan như hồi mới đổi mới. Tất cả khiến cho người dân tuyệt vọng, không còn đâu là chỗ dựa để đòi công lý và chân lý. Tôi đã từng gặp trường hợp người đi khiếu kiện đất đai không thành, đến độ sinh ra mất trí, ôm túi hồ sơ đi lang thang không còn biết đường về.
Tiếng súng Đ.V.V như vậy có giá trị thức tỉnh toàn xã hội về những gì vô lý, bất công, bất cập ở nông thôn hiện nay. Về cả sự thờ ơ bấy lâu nay với số phận những con người dưới đáy xã hội.
Tất cả những điều trên khiến chúng ta nhận thấy vụ án gọi là “giết người” và “chống người thi hành công vụ” dứt khoát không chỉ căn cứ vào các điều luật, các quy định mà phải căn cứ vào ĐẠO LÝ. Trong vụ án cụ thể này, vào giữa thời điểm bức xúc này, theo tôi, đạo lý còn quan trọng hơn cả pháp lý. Nhân vật Bao Thanh Thiên trong phim Bao Thanh Thiên là hình tượng tiêu biểu cho sự nghiêm minh của pháp luật, đến khuôn mặt của nhân vật cũng là “mặt sắt” (thiết diện) thế mà nhiều vụ án, Bao Thanh Thiên lại xử theo đạo lý – mà ông gọi là “đạo trời”. Bao Thanh Thiên coi “đạo trời” còn trên cả “phép nước”. Vì đạo lý – đạo trời là những lẽ phải chung nhưng lại cụ thể mà nhiều khi các điều luật không thể bao hàm hết. Đạo lý – đạo trời có phần trừu tượng, vì đó là thứ luật không thành văn, nhưng đồng thời cũng hiển hiện trước mắt, ấy là suy nghĩ, tâm tư thực của mỗi con người. Suy nghĩ tâm tư này mãnh liệt đến độ nào đó thì biến thành dư luận xã hội.
Và dư luận xã hội thì cụ thể, quan sát được. Hàng trăm ý kiến (nếu kể cả các bình luận sau mỗi bài viết thì phải kể đến hàng vạn ý kiến) trong hơn một tháng qua cho thấy dư luận đều đứng về phía anh em anh Đ.V.V. Không một ai ủng hộ chính quyền Hải Phòng, chính quyền huyện Tiên Lãng và chính quyền xã Vinh Quang, ngoài chính họ! Đó là một dấu hiệu xấu cho chính quyền. Và điều đó cho thấy đạo trời vẫn hiển hiện khắp nhân gian. Nếu bỏ qua dư luận là coi thường đạo trời và sớm muộn sẽ bị trừng phạt.
Thực tế lịch sử Việt Nam cũng có khá nhiều vụ án được xử theo đạo lý (đạo trời). Dưới đây là ba ví dụ:
Hồi đầu thế kỷ XX, thời vua Thành Thái, ở Huế có vụ án cậu Hai Hót [v] mà người gây án là một anh thuyền chài. Người bị đánh chết có biệt danh là Hai Hót (do có tài tán nịnh, từng “hót” cho vua Thành Thái và được vua khen thưởng). Anh thuyền chài bắt được Hai Hót thông dâm với vợ mình, sẵn trong tay cái cọc chèo, anh đánh chết Hai Hót. Quan huyện phạt anh 15 năm tù, sau án trình lên tỉnh, hình phạt giảm còn 10 năm tù. Cuối cùng án lên tới vua. Vua Thành Thái tha bổng cho anh, lại còn phê những lời rất văn vẻ như sau:
Hại một người cứu muôn người
Anh hùng đoán giữa trần ai mới già
Mệnh trời mà cũng quyền ta
Thấu tình đạt lý ta tha cho về.
Ngày 23-11-1925 có vụ xử cụ Phan Bội Châu của Tòa Đề hình (tòa án của người Pháp) tại Hà Nội. Ta biết cụ Phan Bội Châu là một nhà cách mạng chủ trương dùng bạo động lật đổ chính quyền thực dân, giành độc lập cho dân tộc. Chính Cụ chủ trương hoặc có liên quan, hoặc có ảnh hưởng đến một loạt sự kiện bạo động. Ví dụ, vụ ném tạc đạn giết chết tuần phủ Thái Bình Nguyễn Duy Hàn (13-4-1913), vụ ném tạc đạn vào khách sạn Hà Nội giết hai thiếu tá người Pháp (26-4-1913), cuộc đánh úp tỉnh lỵ Phú Thọ (6-1-1915), kế hoạch đánh Hà Khẩu (1915), cuộc phá ngục Lao Bảo (28-9-1915), cuộc khởi nghĩa của binh lính Thái Nguyên (1917), v.v..
Tòa chỉ xem xét những việc của cụ năm 1913 (xét lại cái án tử hình vắng mặt hồi ấy) chứ không để ý các việc về sau, chỉ thế, cụ đã bị quy vào các tội cấp vũ khí hoặc xúi giục dân Bắc Kỳ làm loạn. Trong tám tội, có một tội phải tử hình, còn lại là khổ sai chung thân, nhưng tòa “lượng thứ”, chỉ phạt khổ sai chung thân. Hai trạng sư người Pháp (do chính tòa cử) bào chữa cho Cụ có phản bác một số tình tiết “chưa đủ chứng cứ” nhưng chủ yếu dựa trên lòng ái quốc và nhân cách cao thượng, thuần khiết của Cụ. Ngoài ra họ cũng nói nguyên nhân sâu xa là do chính sách vô nhân đạo của chính quyền thuộc địa. Kết luận, hai trạng sư đều xin Tòa tha tội cho Cụ Phan. Cụ Phan sau đó cũng kháng án lên Hội đồng Bảo hộ. Ngày 5-12-1925, Varenne sang nhận chức toàn quyền Đông Dương, tới Hà Nội. Ông đã nghiên cứu ngay các đơn thư kiến nghị đồng thời tổ chức gặp gỡ sinh viên, trí thức, lắng nghe nguyện vọng của họ, và ngày 11-12-1925, ông đã ký lệnh ân xá cho cụ Phan. Và cũng ngay ngày hôm đó, Khâm sứ Trung Kỳ đem xe đón cụ Phan về Huế. Thật là một kỷ lục về sự giảm án dựa trên đạo lý và cũng kỷ lục về sự giải quyết nhanh (so với chúng ta ngày nay). Cụ Phan sau đó đã viết một bài cảm tạ Toàn quyền Varenne trên báo Trung Bắc tân văn ngày 14-1-1926[vi].
Năm 1928, xảy ra vụ án Đồng Nọc Nạn[vii] (Giá Rai, Bạc Liêu). Điền chủ Biện Toại, sau một thời gian khiếu kiện kéo dài vẫn không đòi lại được 50ha đất thừa hưởng của ông cha khai phá, cuối cùng đất đó bị cưa đôi cho kẻ tranh chấp với mình (Bang Tắc). Biện Toại sau đó vẫn cấy lúa trên đất mà chính quyền đã xử cho Bang Tắc, nhưng năm đó bị Bang Tắc cho người đến “thu tô”, coi Biện Toại như là tá điền của mình. Như vậy mức độ oan ức, bất công so với anh em Đ.V.V là nhẹ hơn rất nhiều. Vì anh em Đ.V.V trực tiếp khai phá, mảnh đất của họ vẫn còn mặn chát mồ hôi, nước mắt và cả tính mạng đứa con gái (chứ không phải thừa hưởng của cha như Biện Toại). Việc khai phá bãi bồi ven biển Hải Phòng cũng khó hơn cả trăm lần đất đồng bằng vùng Giá Rai, Bạc Liêu ngày trước. Và đất của anh em Đ.V.V bị cướp trắng chứ không phải dưới hình thức “thu tô” như Bang Tắc làm với Biện Toại. Việc “cưỡng chế” vụ Biện Toại cũng chỉ có sự hỗ trợ của hai ông cò Tây, chứ không phải hàng trăm cảnh sát có vũ trang. Kết quả là một cò Tây bị giết, còn gia đình Biện Toại thiệt mạng 4 người. Tòa xử tha bổng cho Biện Toại cùng một người em út và một con trai của ông. Cô Trọng, em gái ông, người đầu tiên có hành động “chống người thi hành công vụ”, bị tù 6 tháng, một người em rể tù 2 năm (do có tiền án ăn trộm trước đó). Kết quả xử án được dư luận ca ngợi vì họ nhìn vào nguyên nhân dẫn đến hành động chống đối chính quyền của người dân.
Xử theo đạo lý là cách xử mang tính chính trị - xã hội dành cho những vụ án có ảnh hưởng rộng lớn. Là cách để yên lòng dân. Đó là cách khôn ngoan của nhà cầm quyền xưa nay. Sẽ có người sợ xử như thế, dân được đà sẽ “lấn tới”. Nhưng thử xem, nếu xử theo kiểu dọa dân thì tương lai xa chưa biết thế nào nhưng trước mắt người dân sẽ chẳng tích cực làm ăn. Hàng triệu gia đình sẽ nhìn vào vụ Đ.V.V mà thất vọng, sẽ chẳng lao tâm khổ tứ trên mảnh đất “không phải của mình”, sẽ bỏ ruộng đất đi làm thuê lang thang, hoặc trở lại lối làm ăn cầm chừng ba mươi năm về trước, cái lối làm ăn đã làm cho nước nghèo dân hèn và đứng trên bờ vực của nạn đói.
Thay lời kết, tôi xin lấy ý kiến của ông Nguyễn Minh Nhị, nguyên chủ tịch tỉnh An Giang, ý kiến mà tôi rất tâm đắc: “Nếu tòa xử hợp lòng dân sẽ là tiền đề cho yên lòng dân, chớ không phải tiền lệ xúi giục dân chống chánh quyền mà cũng đã có người "lo xa". Vì xét cho cùng luật pháp là bảo vệ dân mà!”.
Đ.T.T
[i] http://xuandienhannom.blogspot.com/2012/01/hoang-xuan-phu-nhan-vu-tien-lang-ban-ve.html
[ii] http://xuandienhannom.blogspot.com/2012/02/ong-bay-nhi-len-tieng-ve-cong-va-toi.html
[iii] http://xuandienhannom.blogspot.com/2012/02/ts-to-van-truong-le.html
[iv] http://xuandienhannom.blogspot.com/2012/02/gs-nguyen-minh-thuyet-can-xac-inh-lai.html
[v] Theo Phạm Khắc Hòe: Kể chuyện vua quan nhà Nguyễn, Nxb Thuận Hóa, 1986.
[vi] Phan Bội Châu toàn tập, tập 7, Nxb Thuận Hóa, 2000, tr. 25.
[vii] http://vi.wikipedia.org/wiki/V%E1%BB%A5_%C3%A1n_N%E1%BB%8Dc_N%E1%BA%A1n
*Bài do tác giả gửi riêng NXD-Blog. Xin chân thành cảm ơn tác giả!
Đăng lần đầu: 09h50, ngày 15.2.2012
Đăng lần đầu: 09h50, ngày 15.2.2012
Tôi rất mong nhiều luật sư tham gia tranh luận để làm rõ khía cạnh pháp lý của sự việc,anh Vươn không thể bị khép vào tội "giết người",chứng tỏ anh Vươn VÔ TỘI. Đây cũng là "ĐIỂM CHỐT" mà bọn "cường đạo" để buộc tội anh Vươn và chạy tội cho chúng. Một mưu mô thô thiển dễ thấy là chúng nó cố tình tách riêng hai việc ,không kể gì đến "qui luật nhân quả"
Trả lờiXóaPhân tích của bác thật thấu tình đạt lý. Ở đời, đối với một chính quyền Nhà nước thì việc "an dân" là quan trọng nhất. Nguyễn Trãi cũng từng viết trong "Cáo bình Ngô" bất hủ của ông rằng: "Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân-Quân điếu phạt trước lo trừ bạo". Và bạo lực chính quyền hiện nay trong vấn đề đất đai đã gần lên đến đỉnh điểm của sự chịu đựng trong lòng dân. Lòng dân là "ý trời", đi ngược lại lòng dân là chống lại "ý trời" sẽ sớm muộn gì cũng gặp quả báo nhãn tiền. Nếu có kẻ đủ đức tài và uy tín trong xã hội giương cao lá cờ dân chủ - công bằng (và đương nhiên được sự hậu thuẫn) đứng lên "khởi nghĩa" thì hoặc dân theo kẻ ấy hoặc dân thờ ơ không theo ủng hộ Nhà nước để kẻ ấy muốn làm gì thì làm, và như thế sự an toàn chế độ sẽ thế nào, an ninh xã hội sẽ thế nào? Câu hỏi này dành cho các vị Lãnh đạo Nhà nước suy xét!
Trả lờiXóaÝ kiến của tác giả Đào Tiến Thi là một nội dung nghiên cứu mà những người làm Pháp luật - Tòa án cần tham khảo; Theo tôi nên gửi ngay bài này cho ngành Tòa án - Pháp luật..., vì họ chưa có điều kiện nghiên cứu.
Trả lờiXóaThưa anh diện ! Tôi gửi comment để ký vào bản kiến nghị . Nhưng k tài nào gửi được ? Tôi muốn hỏi tiến sĩ có phải viettel chặn comment của tôi k ?
Trả lờiXóaTán đồng với bài viết của tác giả Đào Tiến Thi
Trả lờiXóaThấy ông im lăng hơi lâu, tôi cũng độ chừng ông sẽ viết và viết một cách đúng mưc, lý lẽ chặt chẽ, luận giải vấn đề họ Đoàn một cách có tình, có lý...và quả không ngoài sự mong đợi...
Trước hết và trên hết chúng ta phải đối xử với nhau như những con người, xét đoán mọi việc cũng dưới tinh thần tử tế của những con người đúng nghĩa của nó.
Cảm ơn tác giả góp phần vào tiếng nói chung của công luân bấy lâu nay.
Cảm ơn bác Haisg. Từ khi xảy ra vụ ĐVV, ngày nào tôi cũng dành vài giờ lướt web, nhưng công việc bề bộn, ùn tắc, nên chưa thể viết gì. Vả lại nhiều việc định viết thì lại có người nói thay rồi. Những việc này chỉ lục lại kinh nghiệm lịch sử cũng bố ich lắm.
Xóatoi thay bac phan tich dung . co cong chu ko co toi . can tra tu do va phong anh hung
Trả lờiXóaBài viết của ông ĐTT thật súc tích, chặt chẽ ,rất có lý và có tình.
Trả lờiXóaTôi xin bái phục!
Qua bài viết này ông ĐTT đã củng cố thêm cho tôi những lý lẽ và tình người mà lòng tôi vẫn còn chưa tỏ tường hết.
Tôi mong nhiều người hãy đọc kỹ bài viết này và góp phần làm vơi bớt đi nỗi oan khuất, gian nan, vất vả... của g/đ anh ĐVV.
Tôi vẫn còn một ít lòng tin vào quan chức của chính quyền "do dân, vì dân..."này. Hy vọng và cầu mong cho họ vẫn còn có 1 trái tim của CON...Người
Các loại báo "NHÂN DÂN" không bảo vệ nhân dân (Tiên Lãng)
XóaTrong vụ Tiên Lãng, cuối cùng mọi người thấy qua kết luận của thủ tướng: Ông Vươn là người dân bị hại.
Tuy nhiên, điểm qua các báo có chữ NHÂN DÂN xem thế nào:
1) Tờ Công an nhân dân liên tiếp có loạt bài tố ngược ông Vươn hoàn toàn lờ tịt các sai phạm của lãnh đạo địa phương.
Ngay cả khi các báo đồng loạt đăng tin nóng việc thủ tướng có kết luận sai phạm của Tiên Lãng và Hp, nhưng trên mặt báo điện tử CAND và ANTG hoàn toàn không có 1 dòng tin nào.
2) Tờ Quân đôi nhân dân, từ đầu tới cuối có 5 bài theo kiểu chiếu lệ, hoàn toàn không có bài nào phân tích sai phạm của Tiên Lãng Hải Phòng, hoàn toàn không lên tiếng bảo vệ người dân
3) Tờ Nhân dân điện tử sạch trơn từ đầu tới cuối, không 1 dòng nói về Tiên Lãng..
Không hiểu 3 tờ NHÂN DÂN ấy tồn tại để bảo vệ ai.
Không bảo vệ nhân dân thì nên thay đổi tên gọi của 3 tờ ấy đi, đừng mượn danh nhân dân treo lên đầu tờ báo như thế, chối lắm.
Do VK
Các báo đấy gọi là báo "lừa dân" bác ạ. Thật xấu hổ cho làng báo Việt Nam.
Xóay kien cua bac rat dung . truy to bon lam sai chu ko ai lai bo tu nguoi lam dung tra tu do cho anh vuon .
Trả lờiXóaNhìn từ vụ ”Tiên lãng” để thấy việc cần làm ?
Trả lờiXóa(Tamnhin.net) - Vừa qua vụ án “Tiên Lãng” Hải phòng đã đốt nóng bầu không khí được cho là bình an của những ngày mùa xuân và lễ hội. Tầm ảnh hưởng của nó đã lan tỏa mạnh mẽ đến mọi nơi,mọi ngóc ngách của đời sống xã hội. Từ góc phố, vỉa hè, quán nước, quán ăn, nhà hàng, từng gia đình, những người bạn đến các văn phòng, công sở, cơ quan, chính quyền,doanh nghiệp, bệnh viện, trường học… và thành chuyện "đại sự" quốc gia..
,,,,
http://www.baomoi.com/Home/ThoiSu/tamnhin.net/Nhin-tu-vu-Tien-lang-de-thay-viec-can-lam/7882739.epi
'Cán bộ xét xử vụ Tiên Lãng đã nhận thức đơn giản'
Trả lờiXóaChánh án TAND TP Hải Phòng cho rằng, cán bộ của mình đã cố gắng hết sức, song do văn bản pháp luật đất đai chồng chéo nên một số thẩm phán trong phiên xử nhận thức đơn giản hết thời hạn giao đất thì sẽ phải thu hồi.
....
http://vnexpress.net/gl/phap-luat/2012/02/can-bo-xet-xu-vu-tien-lang-da-nhan-thuc-don-gian/
NÓI CHUYỆN PHÁP LÝ VÀ ĐẠO LÝ VỚI BẦY CẨU QUAN,PHÍ HƠI PHÍ SỨC.CHỈ CÒN ĐỢI BỘ CHÍNH TRỊ CHỈ ĐẠO SANG TÒA ÁN TỐI CAO XỬ GIÁM ĐỐC THẨM THÔI,(Trong cuộc họp thủ tướng đã nhắc chuyện này).
Trả lờiXóaĐây là lúc để nhiều chục triệu người dân nhìn vào công lý!
Nếu vẫn xử anh em hị Đoàn tội "giết người và chống người thi hành công vụ" thì đây là minh chứng hùng hồn về cái gọi là "án bỏ túi" mà bấy lâu nay vẫn xảy ra thường xuyên ở khắp nơi trên dải chữ S.
Trả lờiXóaSai phạm chồng sai phạm trong việc xét xử vụ ông Vươn
Trả lờiXóa(Dân trí) - Tòa sơ thẩm bỏ lọt tính hợp pháp của quyết định thu hồi đất đầm tôm. Tòa phúc thẩm càng sai khi không tuyên hủy án sơ thẩm mà đình chỉ xử phúc thẩm, lại thêm thao tác “cộng gộp” việc của ông Vươn và một chủ đầm khác làm một…
,,,,
http://baohcm.com/c20/s20-565621/sai-pham-chong-sai-pham-trong-viec-xet-xu-vu-ong-vuon.htm
Thứ Ba, 14/02/2012 - 15:42
Trả lờiXóaSau vụ Đoàn Văn Vươn: Vỡ lở một vụ cưỡng chế khác
Anh Lê Đình Tân - con trai ông Lê Đình Thảo ở xã Tiên Thắng, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng cho biết, trưa 13/2, một đoàn công tác của Công an Hải Phòng đã đến gia đình anh làm việc.
Các điều tra viên đã hỏi gia đình anh Tân về vụ việc cưỡng chế hơn 70ha đầm xảy ra năm 2008, đề nghị gia đình cung cấp hồ sơ, tài liệu có liên quan.
Một khu đầm ở Tiên Lãng, Hải Phòng
Câu hỏi các điều tra viên đặt ra là: Việc thu hồi của huyện có bồi thường cho gia đình không? Những tài sản gì của gia đình bị mất mát sau buổi cưỡng chế? Khi xã tổ chức đấu thầu, gia đình có tham gia bỏ thầu không?
Anh Nguyễn Đình Tân đã trả lời các câu hỏi của điều tra viên về việc gia đình bị thu hồi đất mà không hề được bồi thường, nhiều tài sản của gia đình, trong đó có nhiều thủy sản chưa kịp thu hoạch đã bị mất trắng; khi xã tổ chức đấu thầu khu đầm nói trên, gia đình đã bỏ thầu với giá 2.650 triệu đồng nhưng không trúng thầu (người trúng thầu bỏ thầu với giá 2.850 triệu đồng).
Sau buổi làm việc, Đoàn công tác đề nghị anh Tân dẫn ra kiểm tra thực tế khu đầm trước đây đã cưỡng chế, ở phía ngoài sông Văn Úc.
,,,,
http://dddn.com.vn/2012021403332661cat111/sau-vu-doan-van-vuon-vo-lo-mot-vu-cuong-che-khac.htm
Gia đình ông Vươn bị những kẻ làm sai pháp luật tấn công, vì vậy gia đình ông không có tội.
Trả lờiXóanhiều lúc cũng muốn tham gia gop ý nhưng bọn đui ,bọn điếc ,cộng với tham lam quá độ nên nói ,viết ,chửi đối với bon chúng như dàn gãy tai trâu
Trả lờiXóaBác là ai mà viết bài sâu sắc vậy ! Đúng là đạo trời mới là chân lý, đây thực chất là tự vệ thôi !
Trả lờiXóaBác Diện ạ, có bài phỏng vấn rất hay của nguyên Bí Thư Thành Ủy Hải Phòng, nguyên Phó Thủ Tướng CP ông Đoàn Duy Thành, người mà được dân HP rất mến yêu.
Trả lờiXóahttp://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Video-Nguyen-Pho-Thu-tuong-Bi-thu-Hai-Phong-tra-loi-ve-vu-cuong-che/109866.gd
http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Video-Nguyen-Pho-Thu-tuong-Bi-thu-Hai-Phong-tra-loi-ve-vu-cuong-che/109866.gd
XóaHoan nghênh góp ý thẳng thắn của nguyên Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Nông Nghiệp là nên giải quyết tận gốc là sửa đổi Hiến pháp, chấp nhận chế độ sở hữu đa thành phần tức là có giao quyền tư hữu về đất đai như hầu hết các quốc gia trên thế giới đang làm.
Trả lờiXóaTôi là chủ trang trại trồng rừng kết hợp cây ăn trái, giao được 50 năm mà vẫn chưa an tâm đầu tư đúng mức thì làm sao những nông dân trồng cây ngắn ngày chỉ 20 năm với hạn điền một vài ha có thể đầu tư máy móc, cơ sở vật chất lâu dài được.
http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Nguyen-Bo-truong-Le-Huy-Ngo-len-tieng-ve-vu-Tien-Lang/110134.gd
Sáng mai kiểm điểm thẩm phán xử vụ thu đất của ông Đoàn Văn Vươn
Trả lờiXóaTrao đổi với Phóng viên Báo Giáo dục Việt Nam cách đây ít phút, bà Nguyễn Thị Mai – Chánh án TAND TP. Hải Phòng cho biết: “Các đồng chí có liên quan đều đã viết bản kiểm điểm sẵn rồi. Sáng mai sẽ họp và báo cáo với ban cán sự Đảng của TAND tối cao theo đúng kế hoạch của ban thường vụ”
Chỉ đơn giản vậy sao? Viết kiểm điểm là gì hỡi bà Mai và ông Anh?
http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Sang-mai-kiem-diem-tham-phan-xu-vu-thu-dat-cua-ong-Doan-Van-Vuon/110211.gd
Người thi hành công vụ đã gây ra thiệt hại cho gia đình ông Vươn
Trả lờiXóacó nghĩa vụ hoàn trả cho ngân sách Nhà nước một khoản tiền
mà Nhà nước đã bồi thường cho người bị thiệt hại theo quyết định
của cơ quan nhà nước có thẩm quyền
theo quy định tại khoản 2 – Luật trách nhiệm bồi thường của Nhà nước.
http://giaoduc.net.vn/Xa-hoi/Ong-Doan-Van-Vuon-se-duoc-boi-thuong-tu-ngan-sach-nha-nuoc/110071.gd
Ông Đoàn Văn Vươn sẽ được bồi thường từ ngân sách nhà nước?
Rất cám ơn bài viết sâu sắc của bác Đào Tiến Thi.
Trả lờiXóaVâng, bao nhiêu lý luận, lý lẽ, chứng cớ đã được đưa ra - một cách vất vả - để bác lại những lời nói dối, lươn lẹo, ngụy biện, thậm chí là hoạnh họe hăm dọa... của những kẻ có chức có quyền, trong khi chỉ cần đơn giản xét về mặt đạo lý thì cả đến đứa trẻ con cũng biết đâu là đúng đâu là sai!
Tiếng nổ của anh em nhà họ Đoàn đã đánh thức không chỉ chính quyền, mà tôi nghĩ còn quan trọng hơn: đánh thức từng người một trong tất cả chúng ta, con dân Việt Nam, đánh thức cái đạo lý sâu trong đáy lòng mỗi người chúng ta! Đã bao nhiêu chuyện oan trái tức tưởi rồi và đã kéo dài bao nhiêu năm nay rồi, tại sao chúng ta đã im lặng? Sự im lặng của chính chúng ta bấy lâu cũng đã là trái đạo lý, trái đạo trời, trái đạo làm người! Một điều đáng cho tất cả chúng ta phải xấu hổ!
Giờ là lúc toàn dân tộc Việt Nam phải thức tỉnh cùng đạo lý, phải có một sự "hoán cải" sâu xa tự nội tâm, vì tất cả chúng ta đều đã có tội! Đây không phải chuyện "duy tâm" đâu, cứ nhìn vào lịch sử: khi đạo lý suy đồi đến cùng tận, khi một đoàn dân sống không còn tình người, không còn ra con người, thì cái họa diệt vong là không tránh khỏi. Nhìn cái nhìn toàn cầu cũng thế: nhân loại sở dĩ còn tồn tại đến nay trên mặt đất này chính là nhờ còn đạo lý.
Dạo lý thì bao dung và sẵn sàng tha thứ! Đạo lý mở ra con đường sống chứ không phải hủy diệt. Xin mỗi vị đang nắm quyền lãnh đạo đất nước này hãy nhìn lại chính mình, nhìn sâu vào mắt vợ/chồng mình cùng những đứa con đứa cháu thơ ngây vô tội của mình. Tất cả các vị, cũng như chúng tôi, ai rồi cũng sẽ đến ngày chết. Hãy nghĩ lại và sửa mình trước khi quá muộn! Hãy thắp lên ngọn lửa của sự thật, công bằng, công lý, hòa giải, đoàn kết, yêu thương cho dân tộc này... kẻo quá muộn!
Sau tất cả những gì đã được làm sáng tỏ, giờ đây: nếu kết tội anh em nhà họ Đoàn thì có nghĩa là chúng ta vô ơn, thất đức, bất trí, bất nghĩa. Điều đó có nghĩa là chúng ta đã trở nên vô nhân tính - không còn xứng làm con người! Và điều đó cũng có nghĩa là chúng ta rước lấy họa diệt vong cho chính mình, gia đình mình và dân tộc mình! Không phải đao to búa lớn đâu, đó là sự thực!
Cảm ơn những lời chia sẻ thống thiết của bác Ha Le.
Trả lờiXóaBác đặt vai trò quan trọng đặc biệt của ĐẠO TRỜI là rất đúng. Dân mình vẫn có một thành ngữ là ĐẠO TRỜI PHÉP NƯỚC hay PHÉP NƯỚC ĐẠO TRỜI. Phép nước phải làm sao để giữ được đạo trời, ngược lại đạo trời soi sáng phép nước; phép nước bị chà đạp hay bản thân phép nước bất công thì đều phản lại đạo trời. Đạo trời đã suy thì tai họa ắt đến.
Mạnh Tử nói: "Nước tự mình đánh mình trước, sau mới bị người ta đánh". Lịch sử VN nửa sau thế kỷ XIX đã minh chứng hùng hồn điều đó. Quan lại tham tàn, lòng dân bất mãn. Triều đình Nguyễn không những không trị tham nhũng lạm quyền, lại chỉ mải đàn áp nông dân và văn thân, sỹ phu. Và thế là chính ta đã tạo điều kiện cho người Pháp, họ cứ lấy dần đất nước ta: bắt đầu là ba tỉnh miền Đông (1862), rồi ba tỉnh Miền Tây (1867), rồi Bắc Kỳ (1874, 1882), rồi Trung Kỳ (1883). Với Điều ước Harmand, triều đình Nguyễn chịu mất nước, cũng có nghĩa là mất luôn cả dân, chả còn dân mà đàn áp nữa.
Tôi không là luật sư nhưng tôi thấy tất cả những kẻ muốn khép anh em anh Vươn vào tội giết người đều là loại người phản dân, hại nước cả. Chúng quen thói ngông cuồng, say quyền lực, đàn áp dân chúng và coi nhân dân không bằng những con bò muốn bắt sao phải nghe vậy quen rồi.
Trả lờiXóaKhông nên bàn với những người này làm gì mà chỉ có tống cổ chúng khỏi bộ máy chính quyền bằng vũ lực mà thôi.
Nhất định nhân dân Việt Nam sẽ tống cổ chúng trong tương lai không xa.
Khi mà tôi biết được câu chuyện này, tôi chỉ biết thở dài não nuột và chỉ có hai câu thờ xin tặng cho các đồng chí lảnh đạo:
Trả lờiXóa" Sống sao ko thẹn với lòng
Sống sao cho xứng làm người mới thôi"
Tình trạng bấy lâu nay :
Trả lờiXóa- Ta có một rừng luật, nhưng xử theo luật rừng (Bà LS Ngô Bá Thành)
- Ở nước ta, tòa xử thế nào cũng được (Ông Nguyễn Văn Hiện, nguyên VTVKSNDTC)
Và vậy, cán cân công lý vị người ngồi trên!
Vì vậy không đặt vấn đề công lý, mà hãy xét một điều duy nhất: ông thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã kết luận việc cưỡng chế là "sai về pháp lý và đạo lý"
Qua vụ án, nó là một phép thử về uy tín ông thủ tướng, uy tín của TW đảng và thực tâm của đảng về mục tiêu "của dân,do dân, vì dân".
Hãy chờ đợi và phán quyết!