Trên thềm Nhà Hát Lớn HN, người nghệ sĩ già chơi những bản nhạc ái quốc. Ảnh: GS. Hoàng Xuân Phú |
NHÂN ĐỌC BÀI "SỰ KHÁC BIỆT LỚN LAO" CỦA TÁC GIẢ ĐÔNG A
(http://donga01.blogspot.com/2011/07/su-khac-biet-lon-lao_03.html)
(http://donga01.blogspot.com/2011/07/su-khac-biet-lon-lao_03.html)
Hoa Hòe
Đọc cái bài của Đông A tức khí quá nên HH làm ngay một mạch tới hơn 1 giờ sáng mới được 10 quả tạc đạn này, mong bác cho đăng thành bài vì không có chỗ để comment cho đúng
Mặc dù tác giả chưa viết xong bài và theo thói thường người ta không đi phê bình tranh khi nó còn là phác thảo, nhưng Hoa Hòe tôi nghĩ, ý tưởng căn bản của DA đã định hình trong các đoạn viết, và phần viết thêm nữa (nếu có) chỉ mạng tính liên kết hình thức, nên mạo muội có mấy lời phản ứng mời DA và chư vị ngụ lãm.
1. DA viết: “bởi vì tôi cho rằng dưới mỗi cái tên là một con người, mỗi tên là một người, tên khác thì người khác, nếu không thì chẳng hóa ra là cái tên hay chính con người chỉ là thứ phù phiếm, gọi cho nó có, không có giá trị tồn tại như một thực thể thực sự tồn tại.”
Mặc dù tác giả chưa viết xong bài và theo thói thường người ta không đi phê bình tranh khi nó còn là phác thảo, nhưng Hoa Hòe tôi nghĩ, ý tưởng căn bản của DA đã định hình trong các đoạn viết, và phần viết thêm nữa (nếu có) chỉ mạng tính liên kết hình thức, nên mạo muội có mấy lời phản ứng mời DA và chư vị ngụ lãm.
1. DA viết: “bởi vì tôi cho rằng dưới mỗi cái tên là một con người, mỗi tên là một người, tên khác thì người khác, nếu không thì chẳng hóa ra là cái tên hay chính con người chỉ là thứ phù phiếm, gọi cho nó có, không có giá trị tồn tại như một thực thể thực sự tồn tại.”
HH bình: Chắc chắn DA đã đọc câu thơ này của Shakespreare
What's in a name? that which we call a rose
By any other name would smell as sweet;
Cho dù ta có gọi hoa hồng bằng cái tên gì đi nữa nó vẫn tỏa hương hoa hồng. Có người ở nước ta sử dụng cả thảy hơn 70 tên. Nếu nói như DA thì người ấy có tới ngần ấy “con người” ư? Một cái tên là một “thực thể thực sự tồn tại” với tư cách một cái tên không phải một nhân cách. Dù là Đỗ Minh Tuấn hay Hoàng Khoa Quyền thì DA cũng phải đối xử như nhau: phản bác những gì Đỗ Minh Tuấn viết mà ông cho là sai và thừa nhận những gì ông cho là đúng trong bài phản bác của DMT. Tôi nghĩ mãi sao DA lại đi câu nệ mấy cái tên, hay bản thân DA bị rối loạn “đa nhân cách” (multiple personalities), bị nó ám ảnh nên nhìn đâu cũng thấy người giống mình.
2. DA viết: “Muốn thấy sự khác biệt lớn lao về cách nhìn biểu tình, không phải giữa tôi và bác Đỗ Minh Tuấn, mà chính sự khác biệt lớn lao giữa chính bác Đỗ Minh Tuấn và những người tham gia biểu tình, tôi xin được lấy chính ví dụ mà trong bài viết bác Đỗ Minh Tuấn nói tới: chàng thanh niên giơ biểu ngữ bất động…Tại sao chàng thanh niên đó ở nhà? Chính chàng trai đó đã giải thích "không làm gia tăng căng thẳng"… Sự khác biệt lớn lao về cách nhìn biểu tình đó nằm ở tri thức và lương tri của con người. Sự khác biệt lớn lao đó là nhân cách con người.
HH bình: Đúng như DA nói có sự khác biệt dễ thấy giữa hành vi của DMT và chàng thanh niên vào ngày chủ nhật thứ ba đó. Và hai hành vi xuất phát từ hai nhận thức khác nhau. Một của người già từng trải, một của người trẻ hồn nhiên. Người trẻ nhận thức “tình hình đã lắng dịu bớt” thì nghỉ biểu tình, người già nghĩ “phải tiếp tục để kẻ thù và bạn bè thấy biểu tình không phải là tụ tập ngẫu nhiên sớm nở tối tàn”. Đó là hai nhận thức khác nhau, nhưng đều hữu lý và không hề đối lập nhau bởi họ có một điểm chung là ý chí tự do. Họ tự do trong suy xét và thực hiện dự phóng của mình. Họ tự do lựa chọn hành vi bởi vì họ hơn ai hết khao khát được biểu thị cái phản ứng tự nhiên của lòng yêu nước theo cách mà họ mong muốn. Tôi không đi biểu tình, nhưng tôi cũng yêu nước và căm ghét bành trướng: tôi chống Tàu bằng cách không mua sản phẩm Tàu và kêu gọi những người quanh tôi làm như thế. DA cũng có thể thực hành yêu nước theo cách của riêng ông: không viết những bài gây tổn thương tới lòng yêu nước của đồng bào.
3. DA viết: “Biểu tình là một hoạt động chính trị. Đấy không phải là nơi để cộng mỗi thứ một tý: một tý chính trị, một tý nghệ thuật, một tý triết lý, một tý yêu nước, một tý dân tộc... Đó không phải là hòn non bộ, thu gom mỗi thứ một tý để trở thành một thế giới con con thưởng ngoạn trong bóng ô dù.”
HH bình: Đúng, biểu tình là một hoạt động chính trị, nhưng không có cái gì trên đời là chính trị đơn thuần. Biểu tình còn có ý nghĩa văn hóa: người biểu tình không phá phách, không xả rác bừa bãi, đó là văn hóa. Biểu tình là một hoạt động thể lực: người già thấy tự hào về sức khỏe còn theo kịp người trẻ; người trẻ thấy mình cũng dẽo dai, bền bỉ không phải “công tử bột” như ai đó hay gán cho mình. Biểu tình còn là một hành vi tâm lý: nó mang lại cảm giác thoải mái khi sự dồn nén, ức chế được giải tỏa, giải phóng. Làm lãnh đạo mà không nghiên cứu tâm lý đám đông, không tìm cách xả “stress” cho đám đông thì quả là “đoản trí”. Biểu tình là một hoạt động giao tiếp liên nhân (interpersonal communication) trong đó các cá nhân làm quen, kết bạn trong một môi trường và hoàn cảnh vô cùng đặc biệt, họ gắn bó với nhau bằng một thứ keo đặc biệt: lòng yêu nước được bộc lộ. Nhưng chắc chắn biểu tình không phải là cái món hổ lốn trong đầu DA mà thêm cái này một tí cái kia một tí.
Cho dù người ta hay nói “mọi so sánh đều khập khiểng, hãy xem ông DA so sánh mới nực cười làm sao: cái hòn non bộ là vật tĩnh mà biểu tình là một hoạt động; lấy cái tĩnh và so sánh với cái động thì chỉ có đầu óc “siêu hình” của DA mới kịp nghĩ ra.
HH bình: Đúng, biểu tình là một hoạt động chính trị, nhưng không có cái gì trên đời là chính trị đơn thuần. Biểu tình còn có ý nghĩa văn hóa: người biểu tình không phá phách, không xả rác bừa bãi, đó là văn hóa. Biểu tình là một hoạt động thể lực: người già thấy tự hào về sức khỏe còn theo kịp người trẻ; người trẻ thấy mình cũng dẽo dai, bền bỉ không phải “công tử bột” như ai đó hay gán cho mình. Biểu tình còn là một hành vi tâm lý: nó mang lại cảm giác thoải mái khi sự dồn nén, ức chế được giải tỏa, giải phóng. Làm lãnh đạo mà không nghiên cứu tâm lý đám đông, không tìm cách xả “stress” cho đám đông thì quả là “đoản trí”. Biểu tình là một hoạt động giao tiếp liên nhân (interpersonal communication) trong đó các cá nhân làm quen, kết bạn trong một môi trường và hoàn cảnh vô cùng đặc biệt, họ gắn bó với nhau bằng một thứ keo đặc biệt: lòng yêu nước được bộc lộ. Nhưng chắc chắn biểu tình không phải là cái món hổ lốn trong đầu DA mà thêm cái này một tí cái kia một tí.
Cho dù người ta hay nói “mọi so sánh đều khập khiểng, hãy xem ông DA so sánh mới nực cười làm sao: cái hòn non bộ là vật tĩnh mà biểu tình là một hoạt động; lấy cái tĩnh và so sánh với cái động thì chỉ có đầu óc “siêu hình” của DA mới kịp nghĩ ra.
Nếu ông DA không hiểu chính trị là nghệ thuật thì ông quả còn non kém về chính trị. Hippocrate gọi y học là nghệ thuật. Napoleon nổi tiếng một phần do nghệ thuật quân sự của ông. Khi chính trị gia thu hút được trái tim, khối óc của triệu người thì họ đang thực hành nghệ thuật chính trị.
4. DA viết: “Hoạt động chính trị - biểu tình - đấy, không phải là một thứ nghệ thuật, để có thể cho rằng thông điệp của nó tùy thuộc vào từng cá nhân tiếp nhận.Thông điệp của hành động biểu tình luôn được xác định một cách rõ ràng và nhất quán. Hãy xem chàng thanh niên giơ biểu ngữ bất động đã xác định thông điệp cho hành động của mình như thế nào.”
HH bình:
DA lại chơi trò đánh tráo khái niệm. Trong câu trên ông nói về “thông điệp được tiếp nhận” (received message), thì trong câu dưới ông nói tới thông điệp được phát đi” (sent message). Trong tín hiệu học (semiotics), ta có hai quá trình mã hoá (encode) và giải mã (decode). Thông điệp được mã hóa và thông điệp được giải mã khác nhau là chuyện bình thường. Nó phụ thuộc vào hiểu biết và nhận thức của người giải mã. Một chàng trai nhìn chằm chằm vào mặt cô gái vì cô ta có vết nhọ nồi trên má, nhưng cô gái thấy thế cứ tưởng là mình đẹp. Suy ra, cho dù biểu tình là một hoạt động chính trị hay nghệ thuật đi nữa thì chắc chắn thông điệp mà người biểu tình gửi gắm cũng sẽ được “nhào nặn” khác nhau bởi các đối tượng và nhóm lợi ích khác nhau. Nhà cầm quyền TQ chắc chắc nhìn nhận biểu tình khác Chính phủ Việt Nam, và người dân nhìn nhận khác chính phủ. Tuy nhiên, có một điều bất di bất dịch: dù là người dân hay chính phủ, dù TQ hay VN, dù kẻ thù hay bạn bè, khi thấy người dân Việt Nam biểu tình như vừa qua tất cả đều hiểu: VN không chấp nhận bị xâm lược. Cùng là người Việt Nam yêu nước nhưng người có tâm lý hướng ngoại thích thú với biểu tình hơn người có tâm lý hướng nội như tôi đây, chẳng hạn. Ông DA có lẽ cũng thích suy lý, phân tích thiệt hơn như tôi. Tuy nhiên, không vì thế mà chúng ta lại căm ghét và phản đối biểu tình. Đừng nhìn biểu tình như cuộc nhậu, bởi vì cái men say của lòng ái quốc làm cho người ta sáng suốt, còn cái men rượu khiến người ta mụ mị, yếu hèn cả tinh thần lẫn thể xác. (Quang cảnh này phổ biến trên toàn cõi Việt Nam hiện nay – Nhậu)
5. DA viết: “Biểu tình khác với nghệ thuật chính ở chỗ thông điệp của nó là xác định nhất quán. Không xác định được thông điệp thì đừng nói tới biểu tình.”
HH bình: Thông điệp nghệ thuật bao giờ cũng cũng đa tầng nghĩa, nhưng điều đó không có nghĩa là một mớ nghĩa hỗn độn. Thông điệp nghệ thuật bao giờ cũng nhất quán, thông qua đó người ta mới phân tích được tư tưởng nghệ thuật của tác phẩm. Trước DA tôi chưa hề nghe ai nói nghệ thuật chuyển tải những thông điệp không nhất quán cả. Hy vọng là ông dùng chữ “nhất quán” tiếng Việt cũng như consistent, consistency trong tiếng Anh (Tôi phải nói thế vì thấy ông này hay chơi trò chữ nghĩa để hù dọa người ít chữ như tôi). Thông điệp biểu tình là nhất quán, duy chỉ có điều cách giải mã của ông DA là không nhất quán. Ban đầu ông thấy thế này, sau đó ông (hay biết đâu ai đó xúi ông phải) thấy thế kia. Khổ thân ông! Ông áp đặt cái lô-gic của ông vào cuộc sống thực làm gi? Sao không tư duy ngược lại
6. Không biết trí tuệ đã chạm tới sự khốn cùng hay chưa mà ông lại để lửng với lời hứa hẹn: [ sẽ có 1 đoạn ở đây]
Vì quá bế tắc trong mạch tư duy tối như hũ nút, DA quay qua vay mượn M. Kundera trong “Những Di Chúc Bị Phản Bội, bằng trích dẫn này: “Một hôm một ý nghĩ ghê người chợt đến với tôi: hay là những sự phẫn nộ ấy không phải do một thứ tự do nội tại, một sự dũng cảm, mà là do ý muốn làm vui lòng cái tòa án kia, trong bóng tối, nó đã đang chuẩn bị các phiên xử đại hình của nó?".
HH bình: DA tỏ ra nhiều nọc độc, như bác Diện đã có lần nói khi trích dẫn và in đậm phần này. Cái tòa án trong bóng tối mà ông đưa ra định ám chỉ điều chi? Ông muốn hạ thấp những người biểu tình ư? Ông dám chụp mũ những người biểu tình sao?
7. DA viết: “Sự phẫn nộ đối với Trung Quốc của những người tham gia biểu tình vì được bật đèn xanh, như họ hồ khởi kháo nhau trước ngày biểu tình, có phải do một thứ tự do nội tại?... Sự phẫn nộ của họ là thuộc về những người bật công tắc đèn. Họ chỉ biểu lộ sự phẫn nộ đấy theo tín hiệu điều khiển xanh hay đỏ.”
HH bình: Đến đây, người ta thấy DA hiện nguyên hình một kẻ vỹ cuồng, coi quần chúng chỉ là một đám đông bát nháo, rơm rác. Sự phẫn nộ của mọi người Việt Nam trước hành động gây hấn của TQ là tự nhiên, tất yếu và có thật: bác bơm xe trước nhà tôi, chị bán phở đầu ngõ chưởi Tàu nhiều và “dữ” hơn tôi. Chị mắng cô em út đi lấy bánh phở về muộn: “Mày đi lấy bánh bị bọn Tàu nó cắt cáp sao bây giờ với về hả?” Sự phẫn nộ đó hiển hiện tận hang cùng ngõ hẽm và không cần ai bật đèn xanh cả. Chỉ có biểu hiện nó đồng thời, công khai, tập thể trên đường phố mới cần được bật đèn xanh. Vì sao? Vì cơ chế dân chủ chưa hoàn thiện, vì những lăng kính hẹp hòi, ích kỷ kiểu DA, vì cái tư duy bao cấp bao nhiêu năm đã ăn sâu vào tiềm thức của hơn một thế hệ, vì cái cơ chế xin cho đã làm hèn đi ngay cả những người thường vỗ ngực tự xưng ta đây là trí thức. Lỗi không phải ở người biểu tình, không phải ở những người khinh khỉnh nhìn biểu tình, không phải ở những người lo sợ đối phó với biểu tình. Lỗi là cái nếp nghĩ cổ lỗ đã ăn sâu thâm căn cố đế vào não trạng của rất nhiều người cả trong nhân dân lẫn trong chính giới. Thay đổi nó cần có thời gian và cần nhiều thực hành, trong đó thực hành sexy lòng yêu nước chỉ là một phần.
8. DA viết: “Theo một ý nghĩa nhất định, họ vừa đáng khinh, vừa đáng tội nghiệp hơn cả những người thay đổi quan điểm nhân danh sự hòa giải với tinh thần thời đại.”
HH bình: Tôi không hiểu DA đứng ở đâu, lấy tư cách gì để khinh khi những người tham gia biểu tình. Những giáo sư đáng kính, những người cựu tù, những văn nghệ sĩ tên tuổi, những thanh niên hăm hở, nhiệt huyết ấy lại là những người đáng khinh ư, đáng tội nghiệp ư? Thế DA kính trọng những ai ở đất nước này? DA có phải là người Việt Nam không? Ông có đáng đi xách dép cho Hồ Cương Quyết không? Đừng để mọi người đánh mất kiên nhẫn với ông! Đã đến lúc nhân dân nói lời phẫn nộ với ông rồi đấy. Ông cứ chờ đó mà xem!
Về “những người thay đổi quan điểm nhân danh sự hòa giải với tinh thần thời đại”, tôi không biết có phải ông định liên hệ với bài báo gần đây trên ĐĐK hay không, nên chưa dám bình.
9. DA viết: “Ở đây phải thấy rằng trường hợp của họ cũng không giống trường hợp các cuộc biểu tình có tổ chức, khi những người tham gia biểu tình đồng chí hướng với những người tổ chức.”
HH bình: DA lại dùng trò xảo biện ở đây để lừa phỉnh người đọc. Cái khác biệt quan trọng không phải có tổ chức hay không tổ chức mà là tham gia tự nguyện hay bắt buộc, thưa ông DA kính mến. Dù một cuộc BT có đến vạn người tham gia nhưng những người tham gia hoặc để lấy tiền, hoặc vì ép buộc thì quả là khác xa về chất với một cuộc biểu tình tự phát chỉ dăm chục người bị thôi thúc bởi tấm lòng yêu nước thương nòi.
10. Tới đây không còn gì để bình nữa vì ông DA lại bế tắc và thế là ông đành viết:
(Chưa viết xong, tạm mào đầu như vậy, sẽ viết tiếp).
Để kết thúc, tôi khuyên ông đừng chìm trong mê lộ tư duy đó nữa, hãy bước ra cõi sáng sẽ thấy trời rộng thênh thang, không âm mưu, không trí trá, không xảo ngôn, không ngụy biện. Ông cứ vô tư đi, nghĩ gì viết nấy, thì cảm hứng sẽ dạt dào, ý tứ cứ thế mà tuôn ra đầu ngọn bút à quên, bàn phím.
Có mấy lời cùng ông và xin nói rõ với ông tôi vốn người thấp học, chủ yếu là tự học và tự đọc, nếu có chỗ nào về học thuật còn non kém xin ông chỉ giáo cho. Nhưng tôi viết bài này xuất phát từ lòng mình, ít nhiều cũng có phẫn nộ trước thái độ của ông với người biểu tình, mặc dù, như tôi đã nói, tôi vốn là người hướng nội, và có thể tôi không thích biểu tình, (nhưng tôi sẵn sàng ra trận khi Tổ Quốc cần vì một cuộc chiến chính nghĩa), nhưng tôi ủng hộ hành động của họ, còn ông, nếu không thích biểu tình cứ lo việc của ông hãy để người biểu tình lo việc của họ. Còn nếu ông thực sự quan tâm đến đất nước hãy hiến kế cho chính quyền để có phương thức quản lý hữu hiệu biểu tình thay vì mạt sát nó.
*Bài do Hoa Hòe tiên sinh gửi bằng comments.
Xin đa tạ tiên sinh!
Thời gian là tài nguyên riêng của mỗi con người mà không thể hồi phục. Những người đi "biểu tình" đã mang tài nguyên quý báu đó để sex lòng yêu nước chống bành trướng là rất đáng khâm phục, đi như vậy trong tình hình đàn áp bắt bớ và đe doạ ngay đến sinh mẹnh là một sự dũng cảm vô biên. Mỗi thời đại có anh hùng của nó. Thế kỷ 21 coa anh hùng của thời đại đặc biệt này. Những kẻ đi ngược trào lưu của thời đại sẽ bị chôn vùi. Xin cảm phục Bác HH về những phản biện đã dăng.
Trả lờiXóaThưa DA, lòng yêu nước cần được thể hiện bằng hành động trước sự hăm dọa của bọn xâm lăng. Hiện nay ở mọi nơi trên thế giới người Việt đều biểu tình chống tàu khựa. Còn ông DA làm gì? "Words are cheap, show me some action!"
Trả lờiXóaMuốn phục vụ bề trên tốt chắc chắn ông cần có tay nghề và phương pháp thông minh hơn là sỉ nhục người biểu tình " vừa đáng khinh, vừa đáng tội nghiệp...". Người đọc xong sẽ nghĩ" tay DA này vừa đáng khinh, vừa không đáng tội nghiệp chút nào!"
Cám ơn bài viết cả bác Hoa Hòe.
Trả lờiXóaMột lão già tham gia biểu tình hôm 3/7 cuả một tỉnh xa HN 50 km chúc Bác Khỏe.
Có những tác giả chỉ thấy tên là tôi không bao giờ đọc đến cái tiêu đề của bài viết. Vì biết chắc đọc sẽ rước cái bực mình vào người. Tác giả Đông A (thêm ông Đông La) là một trong những. hê hê
Trả lờiXóaDA là thằng hán gian, hoặc Việt gian, chác chắc chắn thế. bác Hoa hòe thật sắc sảo.
Trả lờiXóaDù đông a là cái tên gắn lên một con người không có bản ngã đông a, thì tôi cũng cho rằng cái đó là khuyết tật và khuyết tật đến thành bệnh hoạn và mất kiểm soát.
Trả lờiXóa1. Có thể nói mỗi khi đọc những hình ảnh con người biểu tình tôi dâng trào nước mắt, bởi tôi hiểu đấy là dấu hiệu đi ngược lại với sự vô cảm, một dấu hiệu của một xã hội mà mỗi công dân đều có trách nhiệm dựng xây nó. Nếu không vậy làm sao có một cộng đồng để những thông điệp lớn lao, đúng đắn đến được đúng đối tượng.
2. Thử hỏi nếu không có những đa dạng phản biện xã hội thì làm sao có được sự chỉnh thể xã hội vì xã hội con người.
3. Bất luận như thế nào, tôi cho rằng ngay thời điểm lúc này ai? và bất kỳ hành động thể hiện lòng yêu nước và phản đối hành động ngang ngược
xấm lấn chủ quyền biên hải và bất chấp luật pháp QT của TQ đều là nghĩa cử tốt đẹp và cần thiết.
4. Đến lúc đầu đạn đã chuẩn bị bay thẳng về phía chúng ta mà chúng ta còn lăn tăn làm những chuyện lăn tăn.
5. Thử hỏi nếu có sự kích thích lòng yêu nước thích đáng, thấy hàng triệu con tim xuống đường phản đối hành vi khốn nạn kia thì chúng ta có cảm động và liệu có tham gia vào không.
"bởi vì tôi cho rằng dưới mỗi cái tên là một con người, mỗi tên là một người, tên khác thì người khác, nếu không thì chẳng hóa ra là cái tên hay chính con người chỉ là thứ phù phiếm, gọi cho nó có, không có giá trị tồn tại như một thực thể thực sự tồn tại"
Trả lờiXóaHe he, gậy DA đập lưng DA rùi, xúc phạm, xúc phạm, cha già dân tộc chúng ta nhiều "nick name" nhất VN đấy.
Đọc bài của Đông A thấy tỏ vẻ phô trương về lý luận và viết rất xảo ngôn. Nhưng trình độ thì thấp hơn bác Hoa Hòe mấy cái đầù. Những phản biện của bác Hoa Hòe thật chí lý!
Trả lờiXóaThật là một sự ngu xuẩn ,cái tên này .đầu óc và miệng lưỡi mất rồi.Tôi đi xuống đường để thể hiện xuy nghĩ trong tôi rằng :cần phải lên án tq ,cần phải cảnh tỉnh tq,cần phải đánh động nhiều nơi trên cao rằng hãy kiên quyết hơn nữa,hãy tập trung cao độ hơn nữa việc bảo vệ chủ quyền.hãy làm tất cả để tq hiểu rằng không dễ liếm được HS và TS.vì bên cạnh chính phủ đã có nhân dân.
Trả lờiXóakhông phải đợi bật đèn xanh chúng tôi mới xuống đường .chúng tôi đã xuống đường 5/6,trước khi nhiều người nghĩ rằng được bật đèn xanh những chủ nhật sau đó .một mình tôi ở cái vùng quê này ,bỏ công việc lặng lẽ âm thầm phóng xe ra thành phố,hòa mình vào những người xuống đường hô vang.chỉ vậy thôi,không đảng phái ,không cần ai rủ đi,không cần phải làm quen người này người khác trong đoàn ,nhưng tất cả đều có cùng mục đích: phản đối tq .
Xong tan cuộc tôi lại phóng xe về và tiếp tục cuộc sống bình thường của mình ,thấy mình khỏe hơn ,vui hơn.vì đã dám vượt ra khỏi sự sợ hãi,dám vượt qua chính mình ,và trên hết đó là xoa dịu nỗi đau trong lòng mình, vì người chú ruột của tôi một liệt sĩ của binh chủng hải quân, nằm đâu đó trên đất nước này như bao liệt sĩ khác ,chưa về với quê hương
Tôi sẽ tiếp tục xuống đường,nếu tq gây hấn.có thể sẽ bị bắt,có thể sẽ bị ngăn cản mạnh,nhưng tôi sẽ xuống đường
Đọc bài của Đông A thấy kiến thức của ông hời hợt thật! Ông cho rằng:...tên khác, thì người khác!!! Cùng tên danh Đông A. Đối với người VN hào khí Đông A thời nhà Trần "Thượng mã đề thương, hạ mã đề thi" là niềm tự hào bât diệt về trí tuệ, khí phách anh hùng chống xâm lược phuơng Bắc dù chúng hùng mạnh tới đâu! Còn ông Đông A này thì khác lý luận tù mù, kiến thức nông cạn...làm người đọc bất bình, phẫn nộ.!
Trả lờiXóaMay ông không là bác sĩ Đông A nổi tiếng! Chứ làm nghề y mà kiến thức nửa với như ông thì người bệnh gặp ông chắc "tắc tử"!
Trân trọng và cảm phục những người tham gia biểu tình vì TÌNH YÊU VỚI TỔ QUỐC, VÌ DANH DỰ, LÃNH HẢI THIÊNG LIÊNG CỦA TỔ QUỐC BỊ XÂM HẠI. Nếu không tham gia thì thôi(và vẫn biết có nhiều cách yêu nước)nhưng viết về người tham gia như ĐA thì không nên, không được. Tôi phản đối cách nói dạy đời và trịch thượng của ĐA.
Trả lờiXóaCá nhân tôi và rất nhiều người xung quoanh tôi(mà tôi biết) luôn cảm phục, tôn trọng những người đã bày tỏ chính kiến, lòng yêu nước một cách kiên quyết, văn hóa, ôn hòa.
Có cái gì đó giống nhau giữa QT, HCM, DA khi phê phán thường hay bị hở sườn và ăn đòn "gậy ông đập lưng ông". Trong 3 ông thì DA cao thay nhất, QT tệ nhất. Nói chung tôi khoái đọc những phản biện kiểu này.
Trả lờiXóa"Khách ẩn danh nói...
Trả lờiXóaDA là thằng hán gian, hoặc Việt gian, chác chắc chắn thế. bác Hoa hòe thật sắc sảo.
07:55 Ngày 12 tháng 7 năm 2011"
Chính xác phải là Việt gian chứ vì đôi khi người Hán đứng về chính nghĩa của Việt Nam bị bọn Tàu gọi là Hán gian đấy hì...
Hoan hô..hoan hô...!!
Trả lờiXóaThêm một thằng GS"đồ tể" Nguyễn Thế Sự bị vạch mặt ra trước ánh sáng ?:Đông A ! một con chuột đang gặm nhấm lòng yêu nước .
Bác HH hay quá ! Chúc Bác Khỏe để trị bọn sâu dân mọt sách ăn hại .
Cái vấn nạn của dân tộc ta là thói vô cãm, từ những người 'tay lấm chân bùn', trí thức (tự nhận hay tạm nhận), đến cả những quan chức. Điều khốn nạn là người ta lại cổ suý, định hướng cho thói vô cãm này.
Trả lờiXóaCó những kẻ tự cho mình hay chữ, ngồi nghiêu ngao thừa hưởng những đặc thù đặc lợi của những 'dân đen' mà chế độ đã mang lại cho họ rồi cao giọng,hỉ mủi vào những 'dân đen'.
DA thừa biết rằng : cái gì thuộc chân lý mới bền vững.Những xảo thuật(che dấu dưới dạng nghệ thuật), những hành tàn tạo,...và những kẻ phục vụ cho tàn bạo tất yếu cùng một số phận: diệt vong.
Bác Diện có thể dời comments của tôi từ cuối entry " Gap lai hai GS Lương- Tung " về HH và ý kiến của DA sang entry này không ạ. Xin lỗi tôi posted nhầm chổ. Cám ơn !
Trả lờiXóaTôi là bà già, chẳng biết học thuật tranh biện gì, tôi chỉ dám nói điều mình nghĩ thôi: bữa trước trong bài viết của DA tôi có COMMENT rằng: Thối, bác hãy xuống đường với mọi người một lần thôi, rồi về nhà, suy ngẫm hãy viết bài bình luận về " Người BT" chống TQ bành trướng. Ở đây tôi tán thành ý kiến Bac HH, nhưng thôi tôi nghĩ viết như thế là quá đủ rồi, đừng kéo dài việc tranh luận này mà chệch hướng mục đích của người đi BT. Ai muốn đi , khg đi đó là quyến cá nhân, chẳng nên bàn cãi , có điều phải tôn trọng nhau, còn cơ quan công quyền họ phải bắt người này, giữ người nọ ( tuy có lúc hơi thô bạo) đó là vì họ phải thi hành công vụ được trên giao, mặc họ. Chúng ta YN thì khi cần đi chúng ta lại đi.
Trả lờiXóaMột thằng hề ngu xuẩn có tên là Đông A. Thằng hề này đang muốn diễn trò ảo thuật đánh tráo khái niệm, đánh tráo lòng yêu nước của những người biểu tình như là một âm mưu nào đó trong bóng tối hay là sự a dua hời hợt của một đám người vô công rồi nghề không biết xả bức xúc vào đâu.
Trả lờiXóaĐông A, trước khi ông nói những lời ngu xuẩn về " tên khác...thì người khác " ông có nhớ đến chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại lúc sinh thời người có bao nhiêu tên, bí danh, bút danh...?
Một trí tuệ ngu xuẩn nhưng đầy nọc độc núp dưới cái áo khoác đa ngôn xảo ngữ, đó chính là Đông A.
Kính chào các cô bác anh chị,
Trả lờiXóaTôi là một người tham gia 5/6 cuộc biểu tình vừa qua và cũng là người nằm trong số những người bị bắt hôm 10/7/2011. Tôi thấy rằng, có rất nhiều giọng điệu tuyên truyền lừa mị nhằm chia rẽ, hạ thấp, thậm chí mạt sát những người yêu nước dám công khai thái độ phản kháng Trung cộng xâm lăng. Những sự tuyên truyền này còn nhằm mục đích rất quan trong nữa là làm mọi người lơ là một câu chuyện, theo tôi là bản chất của vấn đề, đó là: tự do ngôn luận, lập hội, biểu tình... là nhân quyền cơ bản của công dân được Hiến pháp hiện hành bảo hộ. Do vậy, một công dân có quyền đương nhiên biểu tình cách ôn hòa bày tỏ thái độ phản đối/ủng hộ sự kiện bất kỳ. Lẽ dĩ nhiên, việc biểu tình chống Trung cộng xâm lược của bà con yêu nước sẽ làm khó chịu những kẻ bán nước/quỳ gối ngoại bang, và họ sẽ tìm cách đàn áp lòng yêu nước đó. Để che đậy dã tâm, họ tất nhiên phải gán cho bà con tham gia biểu tình những động cơ mục đích thấp hèn như nghe theo sự xúi giục của các thế lực thù địch, đánh bóng tên tuổi để mưu lợi, là Hán gian gây chuyện tạo cớ cho Trung cộng tấn công Việt Nam.... Song tất cả những trò hèn hạ đó không thể che mắt được những người có lương tri như bác HH.
Tôi xin bày tỏ lòng biết ơn tới bác HH và tất cả các cô bác anh chị đã ủng hộ chúng tôi!
Đầu tiên, xin cám ơn NXD đã cho đăng những ý kiến của bác Hoa Hòe.
Trả lờiXóaCháu xin tỏ lòng ngưỡng mộ bác Hoa Hòe, cám ơn Bác đã giải cứu cho những người đáng khinh - đáng tội nghiệp như chúng cháu, những người đã tham gia biểu tình.
Cháu là một người vô danh tiểu tốt trong cái xã hội này, nhưng kẻ nói rằng “Theo một ý nghĩa nhất định, họ vừa đáng khinh, vừa đáng tội nghiệp hơn cả những người thay đổi quan điểm nhân danh sự hòa giải với tinh thần thời đại.” cháu chẳng cần biết là thằng nào, chỉ biết nó chỉ đáng gọi bằng thằng không hơn không kém! Một thằng điên cũng phải biết là không được xúc phạm người khác bằng những lời lẽ như vậy, nên thằng đã nói vậy còn có một tư duy không bằng người mất trí.
Kẻ vô danh tiểu tốt như cháu lúc đầu cũng thấy bực bội về thằng đó, nhưng nghĩ kỹ thì nó có xứng đáng vậy không bác Hoa Hòe.
Thôi bác ạ, bác hãy vui vẻ sống và thi thoảng chỉ dạy thêm cho bọn cháu một vài kinh nghiệm làm người tốt bác nhé! Chúc Bác Sức khỏe - Hạnh phúc!
DA vừa có bài sau:
Trả lờiXóaKhông tạo ra tiền lệ
Cá nhân tôi cho rằng Chính phủ không nên tạo ra tiền lệ và hình thành một loại công dân đặc biệt. Nếu có một nhóm người nào đấy kiến nghị Chính phủ cung cấp thông tin về các hoạt động của Chính phủ, Chính phủ không cần thiết phải cung cấp cho họ. Các hoạt động của Chính phủ đã đăng ở công báo. Các cơ quan của Chính phủ chỉ chịu trách nhiệm và giải trình hoạt động của mình trước Quốc hội. Nếu có thư kiến nghị gửi tới các cơ quan của Chính phủ, các cơ quan này chỉ cần gửi thư trả lời là đã nhận được thư kiến nghị là đủ. Nếu đó là thư khiếu nại, tố giác thì tuân thủ theo luật khiếu nại, tố giác. Nếu các cơ quan của Chính phủ muốn tạo ra quan hệ công chúng tốt, thì cũng không cần phải gặp mặt nhóm kiến nghị để giải thích vì đấy sẽ tạo ra tiền lệ và hình thành một loại công dân đặc biệt, một thứ kiêu dân. Trong trường hợp muốn tạo ra quan hệ công chúng tốt, cơ quan của Chính phủ chỉ cần trả lời phỏng vấn báo chí về các vấn đề liên quan.
Mời bà con bình. Tôi không bình nữa.
Đọc xong bài của bác Hoa Hòe mà thấy sướng hết cả người, hahahaha
Trả lờiXóaCo the ten DONG A la tay sai cua Trung Quoc chang?Can khan bao cho chinh quyen va cong an biet de de phong.
Trả lờiXóaSau màn đêm ở trên nước Việt:
Trả lờiXóaNhững kẻ mang danh trí thức đang quằn mình cùng con chữ. Những con chữ đầy kỹ năng che chắn và thừa để mị dân.
Những kẻ lưu manh mang danh trí thức nên biết rằng xã hội sẽ tốt đẹp hơn khi ngòi bút của ông hướng về những số phận cơ cực, hướng về đất nước đang tồn nhiều điều xấu phải loại bỏ, để dân tộc đi đến văn minh và sự tôn trọng của nhân loại.
Nếu không làm được vậy thì đừng nên viết nữa mà hãy kiếm ăn bằng những nghề khác các đại trí thức sau bóng đêm ạ!
Khi đọc bài của ông DA này tôi đã tức đến cành hông! nhất là câu này của ông "...Theo một ý nghĩa nhất định, họ vừa đáng khinh, vừa đáng tội nghiệp hơn cả những người thay đổi quan điểm nhân danh sự hòa giải với tinh thần thời đại." Thú thật là cũng còn nhiều chổ ông viết mà tôi thật sự chưa hiểu hết được ý ông muốn nói gì, có lẽ do đúng như bác HH đã nói, ông này hay chơi trò chữ nghĩa để hù dọa người ít chữ, mà tôi thì cũng thuộc người ít chữ nghĩa mới chết chứ!
Trả lờiXóaMay quá, hôm nay được bác HH phân tích mới hiểu hết được những gì mà ông DA viết, hiểu xong lại càng cảm thấy khinh bỉ ông nhiều hơn.
Xin cám ơn bác HH rất nhiều, chúc bác và gđ luôn luôn mạnh khỏe và bình an!
Một kiến nghị nhỏ của tôi, kính gửi bác Hoa Hoè và các bác xem xét.
Trả lờiXóaCó lẽ đối với một con người " ngu xuẩn nhưng đầy nọc độc " như Đông A thì cách tốt nhất để nó chết đi là chúng ta, không ai thèm đọc, thèm để ý, nhắc đến tên hay bình luận gì về cái con người có tên Đ.A đó. Mặc nó muốn viết gì thì viết, nó viết chán rồi tự đọc lấy, tự sướng với chính mình mà không có một ai thèm nhắc đến hay để ý đến. Rồi một ngày nó sẽ chết trong cô độc.
Chúng ta, những người yêu nước hãy gạt nó sang bên lề đường của sự tiến bộ như một con chó dại cắn càn.
Cái đau khổ và có rất nhiều đứa ăn theo, đi tán dương cái trí tuệ siêu phàm của y, rồi quay lại hằn học với chúng ta. Chứ nếu nó chỉ nói cho mình nó nghe thì ta chẳng chấp nó làm gì. Ngay cả Bọ Lập khôn ngoan thế mà có khi còn bị nó xỏ mũi trâu nữa là. Nên bút chiến với nó như bác HH là cần thiết. Để xem chân lý thuộc về ai.
Trả lờiXóaTôi đã khóc vì trước hiểm họa của dân tộc mà mình chẳng thể làm gì.
Trả lờiXóaTôi đã tự hào vì dân tộc mình vẫn còn nhiều những người trí thức, có đầy đủ trí tuệ và lương tri với đất nước.
Và tôi lại thấy mừng khi kẻ thù đã bộc lộ ra những thủ đoạn hèn kém, rẻ tiền, cho dù có được bọc lốt dưới những lý luận bóng bẩy trơn tuột như loài cóc nhái, những trích dẫn vĩ nhân của một tâm hồn tiểu nhân, bốc mùi không chịu được ... nó đấy, nó là DA đấy !!!
Cám ơn bác Hoa Hòe và các bạn đã chia sẻ với tôi.Tôi rất cảm động và thêm vững tin vào những giá trị ngàn đời cha ông truyền lại. Bác Hoa Hòe khiêm tốn nhún nhường,nhưng bác thật uyên bác, sắc sảo. Tôi đang bận hoàn thành công việc cơ quan giao để kịp kế hoạch chung, vài ngày nữa rảnh tôi sẽ viết bài phản biện Đông A từ góc độ của mình.Tôi nhất trí với ý kiến cần phân tích những cái sai trái, ngụy biện, tầm thường và độc hại trong những ý kiến kiểu Đông A để tránh những ngộ nhận trong xã hội.
Trả lờiXóaTôi đọc các còm trên blog DA thấy người ta cũng phê ông quá trời. Thôi cũng nên thông cảm cho ông, có phải lúc nào đầu óc con người cũng sáng suốt đâu. To err is human, to forgive is divine.
Trả lờiXóa