2019-07-20 
Các chuyên gia Nhật Bản vừa qua đã gửi công văn đến Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc xin lùi thời hạn kết thúc dự án thí điểm làm sạch sông Tô Lịch bằng công nghệ Nano-Bioreactor do Hà Nội hôm 9/7/2019 đã xả hơn 1,5 triệu m3 nước Hồ Tây vào sông Tô Lịch, cuốn trôi tất cả kết quả nghiên cứu của họ. Trong khi đó, công ty thoát nước Hà Nội - cơ quan mở cửa xả - cho rằng họ làm đúng theo quy trình. Từ câu chuyện của các chuyên gia Nhật Bản, cho thấy sự phối hợp không đồng bộ của các cơ quan chức năng trong việc điều phối, quản lý …ngay cả với những dự án đã được cơ quan các cấp đồng thuận thực hiện…
Khó khăn gặp phải
Sông Tô Lịch chảy qua thủ đô Hà Nội, con sông này bị ô nhiễm nặng nề do quá trình đô thị hóa diễn ra nhanh ở thành phố này. Chỉ trên đoạn sông dài chưa đến 15km đã có hàng trăm cống nước thải ra dòng sông, chưa kể hàng chục loại rác thải do người dân vứt xuống dọc sông.
Con sông này đã từng được đề xuất làm sạch bằng rất nhiều công nghệ nhưng bất thành. Hai tháng qua, nước sông dần có sự chuyển biến khi người Nhật áp dụng phương pháp Nano Bioreactor kích hoạt những vi sinh vật có lợi sẵn trong môi trường tự phân hủy các chất gây ô nhiễm và chất độc hại khiến các vi sinh vật có lợi phát triển, tăng khả năng tự làm sạch sẵn có của tự nhiên. Khi dự án sắp kết thúc thì toàn bộ kết quả đều bị dòng nước Hồ Tây cuốn đi….
Các chuyên gia Nhật Bản vừa qua đã gửi công văn đến Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc xin lùi thời hạn kết thúc dự án thí điểm làm sạch sông Tô Lịch bằng công nghệ Nano-Bioreactor do Hà Nội hôm 9/7/2019 đã xả hơn 1,5 triệu m3 nước Hồ Tây vào sông Tô Lịch, cuốn trôi tất cả kết quả nghiên cứu của họ. Trong khi đó, công ty thoát nước Hà Nội - cơ quan mở cửa xả - cho rằng họ làm đúng theo quy trình. Từ câu chuyện của các chuyên gia Nhật Bản, cho thấy sự phối hợp không đồng bộ của các cơ quan chức năng trong việc điều phối, quản lý …ngay cả với những dự án đã được cơ quan các cấp đồng thuận thực hiện…
Khó khăn gặp phải
Sông Tô Lịch chảy qua thủ đô Hà Nội, con sông này bị ô nhiễm nặng nề do quá trình đô thị hóa diễn ra nhanh ở thành phố này. Chỉ trên đoạn sông dài chưa đến 15km đã có hàng trăm cống nước thải ra dòng sông, chưa kể hàng chục loại rác thải do người dân vứt xuống dọc sông.
Con sông này đã từng được đề xuất làm sạch bằng rất nhiều công nghệ nhưng bất thành. Hai tháng qua, nước sông dần có sự chuyển biến khi người Nhật áp dụng phương pháp Nano Bioreactor kích hoạt những vi sinh vật có lợi sẵn trong môi trường tự phân hủy các chất gây ô nhiễm và chất độc hại khiến các vi sinh vật có lợi phát triển, tăng khả năng tự làm sạch sẵn có của tự nhiên. Khi dự án sắp kết thúc thì toàn bộ kết quả đều bị dòng nước Hồ Tây cuốn đi….
Đây không phải lần đầu chuyện này xảy ra trên cùng một dòng sông.
GS  Lương Ngọc Huỳnh chia sẻ kinh nghiệm của ông với báo chí trong 
nước  cũng như trên tài khoản facebook cá nhân của ông rằng cuối năm 
2009 đến  đầu năm 2010, ông đã vấp phải muôn vàn khó khăn khi đưa công 
nghệ xử lý  nước thải bằng từ tính của Nga kết hợp với Israel về để làm 
sạch sông Tô Lịch và các hồ nước không sạch nhằm chào mừng 1.000 năm 
Thăng Long.
Ông  xin làm thí điểm ở một đoạn sông Kim Ngưu. Công việc tiến triển 
từng  ngày. Đến ngày thứ 3 tự nhiên nước dâng lên đột ngột, các loại 
nước bẩn  ầm ầm kéo đến tràn vào khu vực thực nghiệm cuồn cuộn cuốn 
phăng kết quả  thí nghiệm. Nguyên nhân là công ty cấp thoát nước mở cống
 xả không thông  báo trước.
Đồng cảm với câu chuyện của chuyên gia Nhật, ông David Dương, Giám 
đốc Công ty Trách nhiệm Hữu hạn Xử lý Chất thải Việt Nam (Vietnam Waste 
Solution - VWS), kể cho RFA những khó khăn mà không ít doanh nghiệp hay 
nhà đầu tư gặp phải, đó là nạn văn bản được diễn giải theo ý của cơ quan
 chức năng có thẩm quyền. Ông chia sẻ:
“Thứ  nhất là phải thường xuyên phải cạnh tranh với công ty trong 
nước. Thứ  hai là các văn bản chồng chéo với nhau từ lãnh đạo này tới 
lãnh đạo kia.  Hôm nay ra văn bản này, ngày mai lại ra văn bản khác. Đặc
 biệt mỗi lần  họ thay đổi lãnh đạo, cấp dưới muốn đưa ra hướng nào thì 
vấn đề sẽ theo  hướng đó.
Nhiều  khi họp với lãnh đạo cấp cao ra những quyết định như thế 
này, nhưng cấp  dưới lại ra văn bản khác với những quyết định đó, có khi
 ngược hẳn, có  khi họ thêm những điều không có trong cuộc họp nên nó 
gây khó khăn rất  nhiều.” 
Theo ông những chuyện như thế xảy ra thường xuyên bởi sau buổi họp, 
 thường lãnh đạo sẽ giao cho cấp dưới ra văn bản rồi cho phát hành luôn.
 Nếu  nhà đầu tư có mối quan hệ với lãnh đạo thì yêu cầu lãnh đạo coi 
lại,  nếu không thì phải điều đình với cấp dưới cho đến khi văn bản được
 sửa  đúng như tinh thần trong cuộc họp với cấp cao trước đó. Điều này 
đưa đến  nhiều phiền toái cho nhà đầu tư bởi cấp dưới họ “dẫn” nhà đầu 
tư phải đi theo hướng của họ.
Ngoài những khó khăn về văn bản, giấy tờ. Một khó khăn nữa mà các nhà
 đầu đầu tư cả trong và ngoài nước đều có thể gặp phải, đó là sự canh 
tranh không lành mạnh từ các công ty ‘sân sau’ của lãnh đạo:
“Trong  nước họ gọi là sân sau, tức là bà con, bạn bè thân thuộc 
của họ làm  trong ngành nghề đó, hoặc họ muốn lấy thầu một dự án nào đó.
 Chuyện đó  xảy ra thường xuyên và mình bị đối xử không công bằng nhưng 
mình không  biết sân sau của họ là ai. 
Nói  về chuyện “mơ hồ” từ cách thực hiện văn bản đến cách xử lý công 
việc  tại hệ thống công quyền Việt Nam mà không ít nhà đầu tư trong và 
ngoài  nước gặp phải khi trực tiếp “đụng chuyện”, Tiến  sĩ Nguyễn Trí 
Hiếu, Chuyên gia tài chính - ngân hàng, hiện là cố vấn  cấp cao tại 
National Citizen Bank trụ sở tại Hà Nội, từng về nước làm  việc từ đầu 
những năm 1990 chia sẻ kinh nghiệm cụ thể của mình: “Tôi  phải mất 
một thời gian rất lâu để thích nghi. Cũng may hồi tôi làm luận  án tiến 
sĩ đề tài của tôi là nghiên cứu về sự độc lập của các ngân hàng  trung 
ương trên thế giới. Tôi hiểu Ngân hàng Trung ương họ vận hành như  thế 
nào, và tại sao gọi là Ngân hàng Trung ương, chức năng của nó như  thế 
nào.
Khi  đem kiến thức đó về đến Việt Nam thì tôi thấy ở Việt Nam, 
ngân hàng này  lại là một bộ phận của chính phủ Việt Nam. Chức Thống đốc
 Ngân hàng Nhà  nước Việt Nam tương đương với Bộ trưởng Tài chính. Việt 
Nam không có  tên gọi Ngân hàng Trung ương vì họ không thực sự có tính 
độc lập.” 
Cách giải quyết
Theo ông David Dương, khi về nước đầu tư, chủ doanh nghiệp bắt buộc 
phải nắm thật chắc luật để khi làm việc, phải đưa luật ra “ứng phó”. Đó 
là “chìa khóa” để tránh phải đút lót hay tốn thêm chi phí không đáng có.
 Đặc biệt, theo ông Dương, việc tham khảo với luật sư và nắm rõ luật 
pháp Việt Nam khi mình muốn đầu tư vào ngành nghề gì cũng rất cần thiết.
 Bởi lẽ, ở Việt Nam có những văn bản thấy vậy nhưng không phải vậy. Thậm
 chí có những văn bản ra sau lại “ngáng chân” cái trước. Ông nói:
“Nếu  mình có luật sư và nắm vững về pháp lý thì mình ép họ phải 
tuân thủ  pháp lý. Tuy nhiên pháp lý ở Việt Nam thì họ muốn nói như thế 
nào là họ  nói. Nhiều khi mình nói đúng luật đúng lý nhưng nếu lãnh đạo 
họ không  thích họ cũng ra oai, bởi vì tất cả những văn bản được hiểu 
tùy theo  người. Mình hiểu theo ý của mình nhưng người thực hiện hiểu 
theo ý của  họ, bởi khi ra văn bản hay luật họ thòng thêm câu “trong 
trường hợp  khác” để những người thực hiện có quyền theo suy nghĩ của 
họ, hoặc để họ  lấy câu thòng thêm đó để họ áp đảo việc thay cả luật.” 
Bất  cứ doanh nghiệp hay nhà đầu tư nào về Việt Nam vì việc đầu tiên 
họ nhắm  đến là lợi nhuận trên nền tảng kinh doanh hợp pháp, lâu dài. 
Còn phía  Nhà nước Việt Nam thì được hưởng lợi với việc tăng trưởng kinh
 tế, tiếp nhận  công nghệ tiên tiến, giảm tỷ lệ thất nghiệp trong nước, 
tăng nguồn thu  cho ngân sách…tức là đôi bên cùng có lợi. Nhưng nếu họ 
không được đối xử  công bằng dẫn đến thiệt thòi về quyền lợi, doanh thu 
thì họ sẽ khởi  kiện các cơ quan chức năng vi phạm.
Luật  sư Lê Công Định, một chuyên gia về Luật thương mại quốc tế, 
từng là  chuyên viên pháp lý Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam 
lên tiếng  với RFA:
“Tôi  nghĩ không chỉ có những vụ kiện của doanh nghiệp trong nước,
 mà những  nhà đầu tư nước ngoài nếu bị chính quyền Việt Nam gây khó 
khăn, thiệt  hại cho những dự án kinh doanh của họ thì họ hoàn toàn có 
thể kiện chính  phủ Việt Nam ra tòa trọng tài quốc tế.”
Tuy  nhiên theo một nghiên cứu của Phòng Thương mại và Công nghiệp 
Việt Nam  (VCCI) được công bố vào tháng 11/2018 thì do giảm niềm tin vào
 hệ thống  tư pháp, trong các biện pháp  giải quyết tranh chấp của doanh
 nghiệp có  cả sử dụng xã hội đen.
Cụ  thể, 9% doanh nghiệp đã tiếp xúc với toà án lựa chọn biện pháp sử
 dụng  xã hội đen, 41% nhờ cán bộ nhà nước tác động, 23% chọn giải pháp 
đưa ra  báo chí, 47% chọn trọng tài thương mại.
_______________
Doanh nhân và Xã hội
Con ông Chung “khởi nghiệp”
Trương Châu Hữu Danh
19-7-2019
Sau khi hơn 1,5 triệu m3 nước hồ Tây ồ ạt đổ vào sông Tô Lịch làm mất toàn bộ hệ vi sinh vật có lợi đã kích hoạt; cuốn trôi công sức của chuyên gia Nhật Bản trong gần 2 tháng qua, dư luận băn khoăn với câu hỏi: Xử lý ô nhiễm bằng công nghệ Nhật (miễn phí) và ngân sách chi gần 160 tỷ mua hóa chất xử lý ở công ty “con ông Chung”, cái nào hiệu quả hơn?
Tổ chức Xúc tiến thương mại – môi trường Nhật Bản vừa có công văn báo cáo Thủ tướng, Bộ Tài nguyên và Môi trường, UBND thành phố Hà Nội cùng các sở, ngành về việc lùi thời gian thí điểm xử lý ô nhiễm sông Tô Lịch thêm 2 tháng, tới ngày 17/9.
Theo công văn này, dự án tài trợ thí điểm làm sạch một đoạn sông Tô Lịch và một góc hồ Tây bằng công nghệ Nano – Bioreactor Nhật Bản đang được triển khai và kết quả bước đầu rất khả quan dưới cả góc độ kỹ thuật và thực tế cảm nhận của người dân. Tuy nhiên, khi mọi việc đang diễn biến rất tốt thì Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội đã mở cửa xả hơn 1,5 triệu m3 nước hồ Tây vào đầu nguồn sông Tô Lịch – nơi có khu thí điểm làm sạch nước sông Tô Lịch của dự án!
Lượng nước xả ra rất lớn, gấp 10 lần lượng nước thải/ngày đêm từ 280 cống chảy vào sông Tô Lịch nhưng lại chỉ chảy cuồn cuộn vào khu xử lý từ MỘT cửa xả đầu nguồn duy nhất! Khi chuyên gia Nhật Bản kiểm tra hệ vi sinh vật của tấm Bioreactor thì thấy toàn bộ hệ vi sinh vật có lợi do các tấm Bioreactor kích hoạt trong gần 2 tháng qua đã bị cuốn trôi và không còn ở khu 300m để đánh giá. Các chuyên gia Nhật phải làm lại từ đầu và cần thời gian trên một tháng để kích hoạt trở lại hệ vi sinh vật có lợi. Đến lúc đó, việc lấy mẫu đánh giá ở khu vực thí điểm mới chính xác, khách quan.
 
Ông Võ Tiến Hùng – Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội, cho biết trong tháng 6 qua, lãnh đạo thành phố Hà Nội đã chỉ đạo đưa chế phẩm Redoxy-3C vào thí điểm một đoạn trên sông Tô Lịch. Cùng thời điểm này, Hà Nội cũng cho thí điểm chế phẩm này ở Hồ Tây. Việc thí điểm chỉ trong vòng một tháng. Sau khi đưa chế phẩm này vào thử nghiệm, bước đầu khu vực thử nghiệm đã cho kết quả khả quan. Tuy nhiên, để có kết quả thử nghiệm khách quan, thành phố đã giao một đơn vị quan trắc độc lập cùng Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội theo dõi các chỉ số, sự thay đổi của nguồn nước và sẽ tổng hợp, báo cáo thành phố xem xét các bước tiếp theo. Đến nay, chưa rõ kết quả thế nào nhưng việc thí điểm trên sông Tô Lịch bằng chế phẩm Redoxy-3C thì đã dừng. Điều đáng quan tâm là, việc xử lý ô nhiễm do các chuyên gia Nhật thực hiện là miễn phí. Báo chí và người dân ghi nhận các chuyên gia Nhật không chỉ áp dụng khoa học kỹ thuật mà còn trực tiếp lội xuống bùn để thực hiện công việc. Việc làm của các chuyên gia Nhật Bản khác hoàn toàn với cách mà chàng sinh viên 20 tuổi con trai Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội đã làm là mở công ty và bán hóa chất độc quyền cho thành phố xử lý ô nhiễm với số tiền rất khủng.
Theo hồ sơ, ông Nguyễn Đức Hạnh, 20 tuổi, con trai ông Nguyễn Đức Chung, đứng ra mở Công ty TNHH Arktic tại số 12 Đặng Tiến Đông, quận Đống Đa. Trụ sở công ty này được đặt cùng với siêu thị Minh Hoa của gia đình ông Nguyễn Đức Chung. Siêu thị Minh Hoa do vợ ông Chung là bà Nguyễn Thị Trúc Chi Hoa và con trai ông Chung là Nguyễn Đức Hạnh đứng tên.
 
Sau khi con trai mở công ty, ông Nguyễn Đức Chung đã chỉ đạo xuất ngân sách mua độc quyền hóa chất RedOxy-3C tại Công ty Arktic. Để giúp Arktic bán được hàng với số lượng lớn dù công ty này chưa từng có kinh nghiệm xử lý ô nhiễm, nhiều sở, ngành ở Hà Nội đã họp bàn liên tục và quyết định chỉ mua duy nhất tại công ty của gia đình ông Chung (con trai ông Chung vẫn đang sống cùng ông) và không mua ở bất cứ nơi đâu.
Theo hồ sơ do Tổng cục Hải quan đang quản lý, chỉ riêng hóa chất RedOxy-3C, công ty con ông Chung đã nhập về khoảng 420 tấn, giá khai báo hải quan khoảng 90 tỷ đồng. Số hóa chất này bán độc quyền cho Hà Nội, theo chào giá của công ty Arktic là khoảng 158 tỷ đồng! Con số chênh lệch giá gần 70 tỷ đồng, sau khi trừ thuế má và chi phí khác, Arktic phải bỏ túi sơ sơ hàng chục tỷ đồng.
Cho đến nay, việc tiêu tốn ngân sách để mua sản phẩm từ công ty con trai ông Chung đã quá lớn, nhưng kết quả xử lý ô nhiễm rõ ràng không khả quan và thành phố vẫn đang nhờ các chuyên gia Nhật Bản xử lý ô nhiễm.
Xử lý ô nhiễm bằng công nghệ Nhật hay “công nghệ con ông Chung” chưa biết cái nào tốt hơn, nhưng Công ty Arktic do cậu sinh viên 20 tuổi sáng lập đã thu lãi cực lớn từ chỉ đạo mua độc quyền của ông Nguyễn Đức Chung là có thật.
Sau khi dư luận lên tiếng, ông Nguyễn Đức Chung đã chỉ đạo cấp dưới thành lập đoàn thanh tra để thanh tra… công ty con mình lập ra. Việc thanh tra có thể cho ra kết quả rất đẹp, rằng không có tiêu cực gian dối, rằng hóa chất này rất tốt và nên sử dụng. Nhưng với cách thức vận hành của Arktic cũng như sự sốt sắng chỉ đạo mua độc quyền của ông Chung, rõ ràng cha con ông không hề trong sáng! Với những gì đang diễn ra, cấp dưới của ông Nguyễn Đức Chung sẽ khó mà “thanh tra” khi chính ông chỉ đạo mua hóa chất từ công ty gia đình ông sở hữu.
Theo GS Mai Đình Yên – chuyên gia về môi trường nước, Phó Chủ tịch Hội Sinh thái học Việt Nam – không có lý gì mà Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội lại không biết việc các chuyên gia Nhật đang thí điểm dự án trên sông Tô Lịch trước khi xả nước.
“Vì sao lại xảy ra tình trạng như thế? Nguồn cơn phía sau là gì? Ai chịu trách nhiệm cho việc này khi mà toàn bộ thành quả gần 2 tháng của các chuyên gia Nhật Bản đã thành công cốc chỉ sau một đợt xả nước” – GS Yên nêu, đồng thời cho rằng các bên liên quan cần có cái nhìn tổng thể, hãy nhìn đa chiều để đánh giá khách quan vấn đề, nếu không sẽ dễ gây hiểu lầm.
Đảng, Chính phủ khuyến khích giới trẻ khởi nghiệp, làm giàu chính đáng để đem lại lợi ích cho bản thân, gia đình và Tổ quốc. Nhưng với cách khởi nghiệp mà cha con ông Chung đang thực hiện tại Arktic, lợi ích cho bản thân và gia đình đã quá rõ, còn lợi ích cho Tổ quốc, thì phải xem lại.
Việc ông Chung cần làm lúc này, là chuyển hồ sơ cho Ủy ban Kiểm tra Trung ương để vụ việc được khách quan hơn!
_____
Bài báo này được đăng trên trang Doanh nhân và Xã hội, nhưng hiện không truy cập được.
_______________
Doanh nhân và Xã hội
Con ông Chung “khởi nghiệp”
Trương Châu Hữu Danh
19-7-2019
Sau khi hơn 1,5 triệu m3 nước hồ Tây ồ ạt đổ vào sông Tô Lịch làm mất toàn bộ hệ vi sinh vật có lợi đã kích hoạt; cuốn trôi công sức của chuyên gia Nhật Bản trong gần 2 tháng qua, dư luận băn khoăn với câu hỏi: Xử lý ô nhiễm bằng công nghệ Nhật (miễn phí) và ngân sách chi gần 160 tỷ mua hóa chất xử lý ở công ty “con ông Chung”, cái nào hiệu quả hơn?
Tổ chức Xúc tiến thương mại – môi trường Nhật Bản vừa có công văn báo cáo Thủ tướng, Bộ Tài nguyên và Môi trường, UBND thành phố Hà Nội cùng các sở, ngành về việc lùi thời gian thí điểm xử lý ô nhiễm sông Tô Lịch thêm 2 tháng, tới ngày 17/9.
Theo công văn này, dự án tài trợ thí điểm làm sạch một đoạn sông Tô Lịch và một góc hồ Tây bằng công nghệ Nano – Bioreactor Nhật Bản đang được triển khai và kết quả bước đầu rất khả quan dưới cả góc độ kỹ thuật và thực tế cảm nhận của người dân. Tuy nhiên, khi mọi việc đang diễn biến rất tốt thì Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội đã mở cửa xả hơn 1,5 triệu m3 nước hồ Tây vào đầu nguồn sông Tô Lịch – nơi có khu thí điểm làm sạch nước sông Tô Lịch của dự án!
Lượng nước xả ra rất lớn, gấp 10 lần lượng nước thải/ngày đêm từ 280 cống chảy vào sông Tô Lịch nhưng lại chỉ chảy cuồn cuộn vào khu xử lý từ MỘT cửa xả đầu nguồn duy nhất! Khi chuyên gia Nhật Bản kiểm tra hệ vi sinh vật của tấm Bioreactor thì thấy toàn bộ hệ vi sinh vật có lợi do các tấm Bioreactor kích hoạt trong gần 2 tháng qua đã bị cuốn trôi và không còn ở khu 300m để đánh giá. Các chuyên gia Nhật phải làm lại từ đầu và cần thời gian trên một tháng để kích hoạt trở lại hệ vi sinh vật có lợi. Đến lúc đó, việc lấy mẫu đánh giá ở khu vực thí điểm mới chính xác, khách quan.
Ông Võ Tiến Hùng – Chủ tịch kiêm Tổng Giám đốc Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội, cho biết trong tháng 6 qua, lãnh đạo thành phố Hà Nội đã chỉ đạo đưa chế phẩm Redoxy-3C vào thí điểm một đoạn trên sông Tô Lịch. Cùng thời điểm này, Hà Nội cũng cho thí điểm chế phẩm này ở Hồ Tây. Việc thí điểm chỉ trong vòng một tháng. Sau khi đưa chế phẩm này vào thử nghiệm, bước đầu khu vực thử nghiệm đã cho kết quả khả quan. Tuy nhiên, để có kết quả thử nghiệm khách quan, thành phố đã giao một đơn vị quan trắc độc lập cùng Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội theo dõi các chỉ số, sự thay đổi của nguồn nước và sẽ tổng hợp, báo cáo thành phố xem xét các bước tiếp theo. Đến nay, chưa rõ kết quả thế nào nhưng việc thí điểm trên sông Tô Lịch bằng chế phẩm Redoxy-3C thì đã dừng. Điều đáng quan tâm là, việc xử lý ô nhiễm do các chuyên gia Nhật thực hiện là miễn phí. Báo chí và người dân ghi nhận các chuyên gia Nhật không chỉ áp dụng khoa học kỹ thuật mà còn trực tiếp lội xuống bùn để thực hiện công việc. Việc làm của các chuyên gia Nhật Bản khác hoàn toàn với cách mà chàng sinh viên 20 tuổi con trai Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội đã làm là mở công ty và bán hóa chất độc quyền cho thành phố xử lý ô nhiễm với số tiền rất khủng.
Theo hồ sơ, ông Nguyễn Đức Hạnh, 20 tuổi, con trai ông Nguyễn Đức Chung, đứng ra mở Công ty TNHH Arktic tại số 12 Đặng Tiến Đông, quận Đống Đa. Trụ sở công ty này được đặt cùng với siêu thị Minh Hoa của gia đình ông Nguyễn Đức Chung. Siêu thị Minh Hoa do vợ ông Chung là bà Nguyễn Thị Trúc Chi Hoa và con trai ông Chung là Nguyễn Đức Hạnh đứng tên.
 
Nguyễn Đức Hạnh, con trai ông Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch Hà Nội. Ảnh trên mạng
Sau khi con trai mở công ty, ông Nguyễn Đức Chung đã chỉ đạo xuất ngân sách mua độc quyền hóa chất RedOxy-3C tại Công ty Arktic. Để giúp Arktic bán được hàng với số lượng lớn dù công ty này chưa từng có kinh nghiệm xử lý ô nhiễm, nhiều sở, ngành ở Hà Nội đã họp bàn liên tục và quyết định chỉ mua duy nhất tại công ty của gia đình ông Chung (con trai ông Chung vẫn đang sống cùng ông) và không mua ở bất cứ nơi đâu.
Theo hồ sơ do Tổng cục Hải quan đang quản lý, chỉ riêng hóa chất RedOxy-3C, công ty con ông Chung đã nhập về khoảng 420 tấn, giá khai báo hải quan khoảng 90 tỷ đồng. Số hóa chất này bán độc quyền cho Hà Nội, theo chào giá của công ty Arktic là khoảng 158 tỷ đồng! Con số chênh lệch giá gần 70 tỷ đồng, sau khi trừ thuế má và chi phí khác, Arktic phải bỏ túi sơ sơ hàng chục tỷ đồng.
Cho đến nay, việc tiêu tốn ngân sách để mua sản phẩm từ công ty con trai ông Chung đã quá lớn, nhưng kết quả xử lý ô nhiễm rõ ràng không khả quan và thành phố vẫn đang nhờ các chuyên gia Nhật Bản xử lý ô nhiễm.
Xử lý ô nhiễm bằng công nghệ Nhật hay “công nghệ con ông Chung” chưa biết cái nào tốt hơn, nhưng Công ty Arktic do cậu sinh viên 20 tuổi sáng lập đã thu lãi cực lớn từ chỉ đạo mua độc quyền của ông Nguyễn Đức Chung là có thật.
Sau khi dư luận lên tiếng, ông Nguyễn Đức Chung đã chỉ đạo cấp dưới thành lập đoàn thanh tra để thanh tra… công ty con mình lập ra. Việc thanh tra có thể cho ra kết quả rất đẹp, rằng không có tiêu cực gian dối, rằng hóa chất này rất tốt và nên sử dụng. Nhưng với cách thức vận hành của Arktic cũng như sự sốt sắng chỉ đạo mua độc quyền của ông Chung, rõ ràng cha con ông không hề trong sáng! Với những gì đang diễn ra, cấp dưới của ông Nguyễn Đức Chung sẽ khó mà “thanh tra” khi chính ông chỉ đạo mua hóa chất từ công ty gia đình ông sở hữu.
Theo GS Mai Đình Yên – chuyên gia về môi trường nước, Phó Chủ tịch Hội Sinh thái học Việt Nam – không có lý gì mà Công ty TNHH MTV Thoát nước Hà Nội lại không biết việc các chuyên gia Nhật đang thí điểm dự án trên sông Tô Lịch trước khi xả nước.
“Vì sao lại xảy ra tình trạng như thế? Nguồn cơn phía sau là gì? Ai chịu trách nhiệm cho việc này khi mà toàn bộ thành quả gần 2 tháng của các chuyên gia Nhật Bản đã thành công cốc chỉ sau một đợt xả nước” – GS Yên nêu, đồng thời cho rằng các bên liên quan cần có cái nhìn tổng thể, hãy nhìn đa chiều để đánh giá khách quan vấn đề, nếu không sẽ dễ gây hiểu lầm.
Đảng, Chính phủ khuyến khích giới trẻ khởi nghiệp, làm giàu chính đáng để đem lại lợi ích cho bản thân, gia đình và Tổ quốc. Nhưng với cách khởi nghiệp mà cha con ông Chung đang thực hiện tại Arktic, lợi ích cho bản thân và gia đình đã quá rõ, còn lợi ích cho Tổ quốc, thì phải xem lại.
Việc ông Chung cần làm lúc này, là chuyển hồ sơ cho Ủy ban Kiểm tra Trung ương để vụ việc được khách quan hơn!
_____
Bài báo này được đăng trên trang Doanh nhân và Xã hội, nhưng hiện không truy cập được.

Mưu hèn võ bẩn là đặc sản của độc tài, thêm lợi ích nhóm nữa là đủ bộ!
Trả lờiXóaMay cho ông Chung. Đây là Việt Nam. Nếu là Hàn Quốc thì ông và con trai đã vào lò từ lâu rồi. Đại sứ Hàn Quốc tại Việt Nam chỉ vì nhận 1 vé máy bay của 1 DN Hàn tại Việt Nam mời đi dự một sự kiện. Vậy mà cơ quan chống tham nhũng Hà Quốc đã lập tức cách chức và triệu hồi về nước xử lý rồi. Nếu ông Chung ở Hàn quốc chắc chắn là dựa cột. Mới hay, luật pháp nước ta còn nương nhẹ với quan chức lắm!
XóaChàng sinh viên thiếu gia mới 20 tuổi cố cái tên rất chi là ...đức hạnh , con ông chủ tịch , mở công ty riêng, độc quyền bán hóa chất với khối lượng khủng ( chào giá dzững 158 tỷ đồng )... Đọc mà thấy kinh hoàng !!!
Trả lờiXóaMới có 20 tuổi đầu mà đã có ...chí nhớn đến vậy ; Mấy thái tử ( mới bị hạ bệ ) ở miền trong xem ra còn thua xa .
Mới nứt mắt mà đã biết chơi bẩn ( cạnh tranh không lành mạnh ) , ăn bẩn ( độc quyền ) ... Ngữ ấy , chỉ vài tuổi nữa thì ...!!!
Trả lờiXóaHai bài này rất hay , rất đáng để các vị quan chức trong chính phủ và nghị sỹ quốc hội đọc và suy ngẫm .
Trả lờiXóaCó câu : Trông mặt mà bắt hình dong . Hóa ra không hẳn là như dzậy . Lắm anh có bản mặt hiền khô, đôi mắt đen tròn như thỏ non ngơ ngác nhưng thực chất rất ác độc, lắm mưu sâu kế hiểm .
Trả lờiXóaThiệt đúng là có nằm trong chăn mới biết chăn có rận .
Đọc mà hãi hùng . Chỉ những kẻ có" gan kẻ cướp " mới dám làm những trò bẩn và bất nhân như vậy .
Trả lờiXóaMấy năm trước, cá chết trắng hồ Linh Đàm, hồ Hoàng Cầu. Riêng Hồ Tây, hơn hai trăm tấn cá trắng bụng, nổi lềnh phềnh. Người ta đổ lỗi ngay cho ô nhiễm nước, cho các cống thải xả vào Hồ Tây... Người ta đo ô xi, sục lại nước, công bố các kết quả nghiên cứu nhặng xị. Nhưng có người trong cuộc nói rằng, cá chết không phải do ô nhiễm mà do hóa chất diệt tảo nhập từ Đức về bị sử dụng sai liều lượng hoặc do mua phải hóa chất dỏm. Nghe phong phanh, hóa chất này cũng được nhập độc quyền, bán độc quyền, giá cao, lãi lớn. nhưng trong số lãi này, không một xu chi cho việc khắc phục hậu quả môi trường hồ. lại tiền ngân sách bỏ ra. không biết có ai dám lật lại vụ này không?
Trả lờiXóaNgười Hà Nội.
Làm ăn ở Hà Nội thì nên để vợ và con ông Chung là tốt nhất.
Trả lờiXóaBố làm to con làm lớn ! Không riêng gì Hà Nội mà cả nước !
Trả lờiXóa