Trước sự e dè của truyền
thông Việt Nam không chỉ đích danh Trung Quốc trong các sự kiện
lịch sử như chiến tranh biên giới năm 1979 hai các cuộc hải
chiến trên Biển Đông, ông Dương Danh Dy, nguyên tổng lãnh sự Việt
Nam tại Quảng Châu, cho biết ông cũng thấy bất bình.
"Tôi không biết ai ra lệnh cấm. Tôi đang tìm
hiểu để phê phán đích danh," ông nói và cho biết việc cấm kỵ
về Trung Quốc đã trở thành 'bắt buộc không anh nào dám đụng
đến cả'.
"Nó xâm lược mình, đánh mình như thế mà mình không dám nói đến là sao?," ông nói.
Theo ông Dy thì mặc dù Việt Nam e dè không
dám đụng chạm đến Trung Quốc thì các trang mạng Trung Quốc mà
ông theo dõi hàng ngày 'vẫn nói đó (chiến tranh biên giới) là
cuộc chiến tự vệ do Việt Nam bài Hoa'.
"Trung Quốc nói thoải mái về cuộc chiến
năm 1979. Quan điểm chính thức của họ coi cuộc chiến đó là
chính nghĩa. Họ nói xấu m̀inh không còn trời đất gì cả và
đến giờ cũng vẫn liên tục luận điệu đó mà phía ta vẫn im thin
thít."
Theo ông thì các lãnh đạo Việt Nam 'biết
quá nhưng giả điếc' và không ai 'dám bước qua ranh giới này',
ông cho biết.
Khi được hỏi liệu đề cập thẳng thắn đến
chiến tranh biên giới thì có làm Bắc Kinh mất lòng hay không,
ông Dy nói rằng 'mất lòng hay không thì cũng phải nói'.
"Họ đem 60 vạn quân sang giết đồng bào ta,
phá hoại nhà cửa của ta mà mình im lặng là hèn," ông nói,
"Cũng như với Mỹ không đánh nhau nữa nhưng vẫn nói về Mỹ có
sợ Mỹ mất lòng đâu mà tại sao lại sợ Trung Quốc".
Còn về sự đối xử với các liệt sỹ đã hy
sinh dưới tay Trung Quốc, ông Dy nói rằng cách đối xử của Nhà
nước 'không những không công bằng mà phải nói là vô ơn, bất
nhân'.
"Cùng là hy sinh nếu hy sinh chống Mỹ
chống Pháp thì được nói công khai gia đình là thương binh liệt
sỹ còn hy sinh trong chiến tranh biên giới thì lại không được
công khai," ông giải thích.
"Hoàng Sa và Trường Sa các chiến sỹ hy
sinh các chế độ chính sách vẫn lặng lẽ thi hành nhưng không
dám nêu gương công khai như là những anh hùng," ông nói thêm.
Ông cho rằng thái độ của Nhà nước đối
với Trung Quốc có thể giải thích là 'nhẫn nhịn với Trung Quốc
đến lúc không nhịn được thì thôi' và phải 'sau này nhìn lại
thì mới phê phán được'.
"Nhưng nhẫn nhịn quá mức đến chỗ hèn là không được."
Không lẽ VN đang thực hành như "Hàn Tín luồn trôn" tay hàng thịt xa xưa ?
Trả lờiXóaCon người nào có liêm sỉ thì không thể chịu đựng được sự nhục nhã đến thế!
Trả lờiXóaMột điều nhịn, chín điều lành
Trả lờiXóaLời xưa dặn lại đã thành châm ngôn.
Nhẫn nhịn là những người khôn
Nhưng mà nhịn mãi "con giun cũng quằn".
Được đằng cổ, lân đằng đầu.
Cái máu thằng Tàu "bành trướng" đã quen.
Nhẫn nhục quá hóa người hèn.
Chị Dậu tức nước vùng lên vỡ bờ.
"và lịch sử dân tộc còn ghi lại rất nhiều những tấm gương anh dũng hi sinh vì biển đảo của Tổ quốc thân yêu ở các thời điểm khác nhau. Dù bất cứ thời điểm nào, họ đều là những người con đã chiến đấu để bảo vệ đất đai của tổ tiên để lại. Họ cũng có cha mẹ, vợ con và tất nhiên nỗi đau của sự mất mát không hề có sự khác biệt, chiến đấu và chết vì đất nước quê hương thì dù như thế nào cũng đều là những anh hùng dũng sĩ. Linh hồn của họ đều nằm trong “Nghĩa trang đỏ” trên biển Đông của Tổ quốc Việt Nam."
Trả lờiXóasource: http://dantri.com.vn/blog/nghia-trang-do-686339.htm