TRUNG QUỐC PHÁT HÀNH HỘ CHIẾU LƯỠI
BÒ ĐÃ HƠN NỬA NĂM NAY RỒI…
Chủ nhật, 25-11-2012
Tưởng rằng vụ “hộ chiếu lưỡi bò” của TQ
vừa mới xảy ra vài hôm trước khi có cuộc họp báo của bác Lương Thanh
Nghị ngày 22-11-2012.
Té ra không phải như mình tưởng.
Tân Hoa Xã cho biết hộ chiếu có in đường lưỡi bò đã được phát hành ngày 15-5-2012, cách đây 6 tháng 10 ngày.
Tân Hoa Xã còn nói ý có vẻ hờn dỗi: dzụ
này xảy ra từ hồi đó (hơn 6 tháng về trước) mà sao bây giờ (Việt Nam)
mới “phản đối”, gây khó dễ cho công dân cầm hộ chiếu lưỡi bò Đại Hán?
(Nguyên văn: Chinabegan issuing these new passports to include electronic chips on May 15, though criticsm cropped up only this week).
Có bốn câu hỏi dành cho cơ quan hữu quan Việt Nam:
1) Vì sao đã hơn 6 tháng trôi qua, đến
bây giờ các vị mới công bố thông tin động trời về âm mưu nham hiểm và
thâm độc của Bắc Kinh trong vụ hộ chiếu lưỡi bò, thông qua một cuộc họp
báo “định kỳ”, lại chỉ (buộc phải) hé lộ khi có câu hỏi của phóng viên
hãng thông tấn nước ngoài là Reuters?
2) Hơn 6 tháng qua, số công dân Trung
Quốc cầm hộ chiếu lưỡi bò vào Việt Nam hẳn là một con số rất lớn. Các vị
có nắm được con số thống kê này và có ý định công bố cho công luận
biết không?
3)
Ngoài hai cửa khẩu quốc tế đường bộ Lào Cai và Móng Cái, chúng ta còn
có 3 cửa khẩu quốc tế đường bộ VN-TQ là Chi Ma (Lạng Sơn), Hoành Mô
(Quảng Ninh), Hữu Nghị (Lạng Sơn), cửa khẩu quốc tế đường sắt Đồng Đăng,
17 cửa khẩu quốc tế đường bộ với Lào và Cam-pu-chia, 7 cửa khẩu quốc tê
đường hàng không : Nội Bài, Tân Sơn Nhất, Đà Nẵng, Cát Bi, Phú Bài, Cam
Ranh, Trà Nóc, và 16 cửa khẩu quốc tế đường biển.
Sau khi vụ hộ chiếu lưỡi bò bị “vỡ lở
tung tóe”, người dân được biết qua báo Tuổi Trẻ và vài tờ báo khác rằng
chỉ có hai cửa khẩu Lào Cai và Móng Cái là có biện pháp đối phó, dù rằng
những biện pháp này không đồng bộ và nhất quán.
Vậy thì phải chăng 44 cửa khẩu quốc tế
còn lại đều khoanh tay nhìn những tấm hộ chiếu lưỡi bò thản nhiên đi qua
suốt hơn 6 tháng vừa rồi mà không có chút gì phản ứng?
4) Toàn bộ sự việc cho thấy các vị đã
hoàn toàn bị động (hoặc là vờ tỏ ra bị động) trong việc đáp trả âm mưu
tham tàn và hiểm độc của Trung Quốc, từ việc quá chậm trễ về mặt thời
gian, quá chậm về thông tin và rất lúng túng xử lý thông tin, cho đến
các biện pháp đối phó hầu như là … không có biện pháp gì (hai cửa khẩu
Lào Cai và Móng Cái với 2 cách giải quyết khác nhau cho thấy sự tự phát,
không đồng bộ và nhất quán trong phương thức xử lý, thiếu hẳn một
sự chỉ huy thống nhất từ cấp cao hơn).
Xin hỏi câu cuối cùng: Các vị có dự định
đưa ra biện pháp nào đó thiết thực, nhất quán và hiệu quả để đối phó
với âm mưu quá ghê gớm này của Bắc Kinh, hay là các vị phản đối chỉ là …
để phản đối mà thôi ?
Đã hơn nửa năm trôi qua. Không ai chấp nhận nổi câu trả lời “Để chúng tôi tiếp tục nghiên kíu” của các vị đâu, nhá!
Nguồn: TSYG Blog.
BÓ TAY.COM
Trả lờiXóaMột lần thất tín, vạn lần bất tín .
Trả lờiXóatrong cảnh vậy nhân dân trong và ngoài nước hãy hết sức để ý cảnh giác vì bọn tàu rất thâm hiểm và vạch thói côn đồ của tàu cho thế giới hiểu rõ bản chất
Trả lờiXóaTruyện CỨ ĐỂ YÊN XEM SAO của ta
Trả lờiXóahay vậy mà Lâm Khang không đăng a.
Nó hay lắm mà.
Ta được nghe từ hồi còn lận đận ở Việt Bắc cơ.
Vậy chắc lỗi đường truyền mà bản thảo của ta bị mất.
Trả lờiXóaTa trách oan Lâm Khang sao.
Vậy kể lại nha.
CỨ ĐỂ YÊN XEM SAO.
Có nữ cán bộ kia quan hệ bất chính, thời đó gọi là hủ hóa.
Cơ quan đoàn thể đưa ra kiểm điểm,
nếu thành khẩn nhận khuyết điểm, thì còn được hưởng sự khoan hồng của tổ chức.
Nữ đồng chí đó khai:
-Đêm khuya thanh vắng, trong lán cơ quan, tôi đang mơ màng giấc điệp.
Bỗng tôi giật mình vì có một bàn tay lạ chạm vào người tôi. Nâng cao cảnh giác, tôi chăm chú theo dõi, nên tôi cứ để yên xem sao.
Thấy tôi không có phản ứng gì hắn liều lĩnh leo lên giường nằm ôm lấy tôi rồi sờ soạng khắp cơ thể tôi, tôi cũng cứ để yên xem sao.
Tưởng tôi đồng thuận, kẻ táo tợn đó cởi áo tôi ra, tôi cũng cứ để yên xem sao.
Thấy thái độ tôi hữu nghị hướng tới tương lai như vậy, hắn cởi cả quần tôi ra, tôi cũng thấy tình hình không có gì mới nên cũng cứ để yên xem sao.
Cuối cùng kẻ đê tiện đó đã giở trò đê tiện đối với tôi.
Đến đây tôi không thể chấp nhận được nữa, và vậy là, trong đêm tối, tôi nở một nụ cười khinh bỉ.