MƯỜI CÔ GÁI NGÃ BA ĐỒNG LỘC |
Ngày này cách đây 43 năm
Quốc Toản
Tháng 6 vừa qua, tôi lại có dịp được về thăm và thắp nén hương lòng, tưởng nhớ tới các chị. Nơi các chị yên nghỉ lúc nào cũng nghi ngút khói hương. Nơi các chị yên nghỉ là điểm đến của tất cả những người Việt Nam yêu nước. Nhân dân không bao giờ quên quá khứ. Một quá khứ đau thương và hào hùng của dân tộc.
Vậy là đã 43 năm. Ngày 24-7-1968, Mười cô gái TNXP đã ngã xuống tại cung đường huyền thoại. Ngã ba Đồng Lộc. Mười bông hoa bất tử. Mười ước vọng, mong mỏi một ngày đất nước được độc lập, tự do.
Các chị đã hiến dâng tuổi thanh xuân của mình cho đất nước. Các chị đã để lại cho thế hệ trẻ hôm nay những nghĩ suy và cách thể hiện về lòng yêu Tổ quốc.
Bom Mỹ không làm các chị sợ hãi. Các chị chẳng ngại gian khổ hy sinh. Mười bông hoa ngát hương trong vườn hoa tuổi trẻ, một thời “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước/ Mà lòng phơi phới dậy tương lai”
Đến thăm viếng các chị thêm một lần đọc những câu thơ đầy xúc động của nhà thơ Vương Trọng được khắc lên bia đá:
“Mười bát nhang hương cắm thế đủ rồi
Còn hương nữa hãy dành phần cho đất
Ngã xuống nơi này đâu chỉ có chúng tôi
Bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc
Lòng tưởng nhớ xin chia đều khắp
Như cỏ trong thung, như nắng trên đồi.
...
Hai mươi bảy năm qua chúng tôi không thêm một tuổi nào
Ba lần chuyển chỗ nằm lại trở về Đồng Lộc
Thương chúng tôi, các bạn ơi, đừng khóc
Về bón chăm cho lúa được mùa hơn
Bữa ăn cuối cùng mười chị em không có gạo
Nắm mì luộc chia nhau rồi vác cuốc ra đường.
Ba lần chuyển chỗ nằm lại trở về Đồng Lộc
Thương chúng tôi, các bạn ơi, đừng khóc
Về bón chăm cho lúa được mùa hơn
Bữa ăn cuối cùng mười chị em không có gạo
Nắm mì luộc chia nhau rồi vác cuốc ra đường.
- Cần gì ư, lời ai hỏi trong chiều
Tất cả chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu...”
Tất cả chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu...”
Vây mà hôm nay, nói về lòng yêu nước thì dễ, nhưng thể hiện thật khó. Ai cũng biết sống tốt, làm việc có ích cho đời đã là người yêu nước. Nhưng nếu im lặng, thơ ơ, vô cảm coi đó không phải là việc của mình, “đã có Nhà nước lo” mặc cho Trung Quốc gây hấn biển Đông, xâm phạm tấc đất của ông cha, liệu có còn là người yêu nước?
Những kẻ đã trấn áp, đánh đập người biểu tình chống Trung Quốc nghĩ gì? Họ đang bị sự trừng phạt từ phía nhân dân. Những kẻ đó phải bị nghiêm trị trước pháp luật.
Hãy nói sự thật, công khai, dân chủ để dân tin rằng: Những người thay mặt nhân dân mãi mãi xứng đáng là người đầy tớ trung thành.
Khi dân bức xúc, xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược đó là lúc người dân không thể im lặng hơn được nữa. Người dân không muốn “sự im lặng đáng sợ” từ phía Nhà nước. Một tiếng nói chân thành, đầy phẩm giá, lương tri sẽ làm dân yên lòng.
Đừng bắt người dân chờ đợi sự hô hào để thể hiện lòng yêu nước.
Nhân ngày giỗ lần thứ 43 của các chị, thành kính thắp một nén tâm hương và tỏ bày những nghĩ suy của mình.
Ngày này, tại ngã ba Đồng Lộc, biết bao người đã đến đây để tri ân các chị. Để những ngày tháng bảy, mãi mãi là ngày đẹp nhất của lớp trẻ hôm nay.
Vậy là đúng 43 năm. Ngày 24-7-1968 10 cô gái nổi tiếng tại ngã ba đồng lộc hy sinh. Hôm nay là ngày 24/7/2011 đề nghị các bà,các chị em hãy mặc áo dài đi biểu tình để thể hiện lòng yêu nước tại Bờ hồ hoàn kiếm nhé .Hình ảnh đó tuyệt đẹp đấy! Tự tin lên nhé!
Trả lờiXóaMột tuổi trẻ VN hào hùng, bất diệt. Xin được cùng thắp nén hương lòng để tưởng nhớ và tri ân các chị. Và cũng xin được chia đều khắp cho tất cả những người đã nằm xuống hoặc đã hy sinh một phần thân thể mình vì lý tưởng độc lập tự do cho đất nước. Xin cám ơn người viết và tác giả bài thơ rất xúc động trên.
Trả lờiXóaChúc mọi người một chủ nhật tươi hồng!
Chí Nghĩa, chí Tình !!!
Trả lờiXóaCảm ơn Quốc Toàn.
Rât khó để đăng 1 nhận xét ở blog của bac Diện vi cái phần lằng nhằng ơ phia sau ma tôi không hiểu/đành phải ghi là
Trả lờiXóa