Yêu nước theo "Thuyết tương đối"
(Nghĩ từ cuộc biểu tình ở Tokyo chiều 25-6)
C.Đ.Q
Gần 200 con người, chủ yếu là người trẻ, sinh viên học sinh, tập trung từ sớm ở công viên Mikawadai. Tôi có cảm giác không khí của một ngày hội. Khi tôi đến thì mọi người đang phát bandron, biểu ngữ, cờ đỏ sao vàng, … Dự báo thời tiết hôm nay sẽ có mưa bão, nhưng trời đất ở Tokyo lại ủng hộ chúng tôi. 26 độ C, mát mẻ, ấm áp, quang đãng. Ban đầu 40 người, rồi 60, 100, 200… Con số tăng dần, dòng người nối dài ra, ai cũng hớn hở, háo hức một cách chưa từng thấy. Đi từ ga Rippongi, cứ nghe tiếng Việt, chúng tôi lại bảo nhau: quân mình đó, rồi kéo lại gần nhau đi thành từng nhóm.
Người Nhật có một số ít đã gia nhập vào đoàn chúng tôi, phất cờ Nhật, nhưng cùng chí hướng với người Việt. Bạn tôi nói, cảnh sát Nhật hôm nay rõ ràng nhường nhịn người Việt, vì bình thường họ không bao giờ cho phép dàn hàng đi chậm qua ngã tư trong khi đèn đỏ đã bật. Chúng tôi đi sát bên nhau, lòng dâng lên nỗi niềm thương yêu vô hạn đối với dân tộc, quê hương. Tôi thấy nhiều người Việt đầu đã hai thứ tóc, đi lại có vẻ đã khó khăn, nhưng vẫn cầm cờ lặng lẽ theo đoàn. Tất cả đều trong sáng. Vậy là, rốt cuộc, chúng tôi được tự do tha thiết chân thành yêu đất nước mình trên một…đất nước khác. Tôi cứ ngẫm nghĩ mãi điều này. Tôi tưởng tượng nếu như mình đang ở Việt Nam thì sẽ như thế nào? Tôi đi bên cạnh một em đang học tiến sĩ về khoa học tự nhiên. Em nói: Sao mà sướng quá, mình đi biểu tình vầy cảm thấy không bị hèn, thấy mình cao lên, vậy mà trước khi đi em cứ sợ… Tôi hỏi em sợ gì. Em cười: dạ thì sợ vu vơ thôi. Em cũng thành thật: đến Nhật rồi mà vẫn còn mang nỗi sợ, cứ sợ sợ cái gì cũng không biết nữa.
Tôi nghe nói công cuộc chuẩn bị biểu tình này gần nửa tháng trời, bao gồm việc xin phép biểu tình theo luật, cử 5 đại diện người Việt đến Đại sứ quán Trung Quốc tại Tokyo để diễn thuyết bằng tiếng Nhật và tiếng Anh, thiết kế bandron, tranh biếm họa, vẽ bản đồ, … Khi đoàn biểu tình giải tán, chúng tôi mới hay có một số anh chị em đã tự nguyện đứng ra lo toàn bộ chi phí cho cuộc tuần hành. Chúng tôi không biết một điều là để có thể đi từ công viên Mikawadai qua các đường phố Nhật và dừng lại ở Episu, các anh chị em đó đã phải chi đến gần cả chục triệu đồng (nếu qui ra tiền Việt) cho tất cả các khâu, trong đó có cả chi phí (tính trên đầu người) bắt buộc cho việc…đứng tập trung ở công viên tư nhân của Nhật... Họ đã làm tất cả vì điều gì? Hoàn toàn trong sáng. Hoàn toàn vô tư, vô vị lợi. Không ghi tên, không để dấu ấn. […]
Tôi thấy tôi may mắn lạ lùng. 200 con người chiều hôm nay, ai cũng …lần đầu tiên đi biểu tình, mà lại biểu tình một cách dõng dạc, đàng hoàng, văn minh, học thức, không bị người ta nghi ngờ, khinh bỉ, không lo lắng bị giật áo, túm cổ, không bị cái cảm giác “mình làm vầy có sao không, có sao không…”, không bị chê là dại, là khùng.
Tôi cứ nghĩ hoài, nếu tự dưng có cơ hội về lại quê nhà, mình có dám tham gia như thế này không? Chắc sẽ có… Nhưng, cũng có thể không. Có nhiều lý do để không đi mà. Lý do đi chỉ có một. Đơn giản là thể hiện lòng yêu nước, sự quan tâm đến vận mệnh dân tộc. Lý do để không đi thì…không thể kể hết ra được. Quá nhiều. Quá…vu vơ.
Thế thì sao? Tôi lại nghĩ. Thôi thì, yêu nước theo “thuyết tương đối” vậy. Được sống ở Nhật, học ở Nhật, giao lưu ở Nhật, thì hưởng chút văn minh của Nhật, cố gắng dõng dạc, tự tin. Nếu mà về thì lại… ngó trước ngó sau, thể hiện được bao nhiêu thì thể hiện. Làm căng thì mình chùng lại, lui bớt đi. Thả thì mình cố “vươn” theo, “nương” theo tiến bộ xã hội trên thế giới. Nói chung là “tùy cơ ứng biến”, yêu bên trong hay thể hiện ra ngoài là… tùy mình.
Người Nhật có một số ít đã gia nhập vào đoàn chúng tôi, phất cờ Nhật, nhưng cùng chí hướng với người Việt. Bạn tôi nói, cảnh sát Nhật hôm nay rõ ràng nhường nhịn người Việt, vì bình thường họ không bao giờ cho phép dàn hàng đi chậm qua ngã tư trong khi đèn đỏ đã bật. Chúng tôi đi sát bên nhau, lòng dâng lên nỗi niềm thương yêu vô hạn đối với dân tộc, quê hương. Tôi thấy nhiều người Việt đầu đã hai thứ tóc, đi lại có vẻ đã khó khăn, nhưng vẫn cầm cờ lặng lẽ theo đoàn. Tất cả đều trong sáng. Vậy là, rốt cuộc, chúng tôi được tự do tha thiết chân thành yêu đất nước mình trên một…đất nước khác. Tôi cứ ngẫm nghĩ mãi điều này. Tôi tưởng tượng nếu như mình đang ở Việt Nam thì sẽ như thế nào? Tôi đi bên cạnh một em đang học tiến sĩ về khoa học tự nhiên. Em nói: Sao mà sướng quá, mình đi biểu tình vầy cảm thấy không bị hèn, thấy mình cao lên, vậy mà trước khi đi em cứ sợ… Tôi hỏi em sợ gì. Em cười: dạ thì sợ vu vơ thôi. Em cũng thành thật: đến Nhật rồi mà vẫn còn mang nỗi sợ, cứ sợ sợ cái gì cũng không biết nữa.
Tôi nghe nói công cuộc chuẩn bị biểu tình này gần nửa tháng trời, bao gồm việc xin phép biểu tình theo luật, cử 5 đại diện người Việt đến Đại sứ quán Trung Quốc tại Tokyo để diễn thuyết bằng tiếng Nhật và tiếng Anh, thiết kế bandron, tranh biếm họa, vẽ bản đồ, … Khi đoàn biểu tình giải tán, chúng tôi mới hay có một số anh chị em đã tự nguyện đứng ra lo toàn bộ chi phí cho cuộc tuần hành. Chúng tôi không biết một điều là để có thể đi từ công viên Mikawadai qua các đường phố Nhật và dừng lại ở Episu, các anh chị em đó đã phải chi đến gần cả chục triệu đồng (nếu qui ra tiền Việt) cho tất cả các khâu, trong đó có cả chi phí (tính trên đầu người) bắt buộc cho việc…đứng tập trung ở công viên tư nhân của Nhật... Họ đã làm tất cả vì điều gì? Hoàn toàn trong sáng. Hoàn toàn vô tư, vô vị lợi. Không ghi tên, không để dấu ấn. […]
Tôi thấy tôi may mắn lạ lùng. 200 con người chiều hôm nay, ai cũng …lần đầu tiên đi biểu tình, mà lại biểu tình một cách dõng dạc, đàng hoàng, văn minh, học thức, không bị người ta nghi ngờ, khinh bỉ, không lo lắng bị giật áo, túm cổ, không bị cái cảm giác “mình làm vầy có sao không, có sao không…”, không bị chê là dại, là khùng.
Tôi cứ nghĩ hoài, nếu tự dưng có cơ hội về lại quê nhà, mình có dám tham gia như thế này không? Chắc sẽ có… Nhưng, cũng có thể không. Có nhiều lý do để không đi mà. Lý do đi chỉ có một. Đơn giản là thể hiện lòng yêu nước, sự quan tâm đến vận mệnh dân tộc. Lý do để không đi thì…không thể kể hết ra được. Quá nhiều. Quá…vu vơ.
Thế thì sao? Tôi lại nghĩ. Thôi thì, yêu nước theo “thuyết tương đối” vậy. Được sống ở Nhật, học ở Nhật, giao lưu ở Nhật, thì hưởng chút văn minh của Nhật, cố gắng dõng dạc, tự tin. Nếu mà về thì lại… ngó trước ngó sau, thể hiện được bao nhiêu thì thể hiện. Làm căng thì mình chùng lại, lui bớt đi. Thả thì mình cố “vươn” theo, “nương” theo tiến bộ xã hội trên thế giới. Nói chung là “tùy cơ ứng biến”, yêu bên trong hay thể hiện ra ngoài là… tùy mình.
Nghĩ vậy, tôi lại thấy buồn. Một nỗi buồn sâu sắc, thấm thía, che hết mọi hân hoan mà cuộc biểu tình tưng bừng khí thế ban chiều đã mang đến cho tôi./.
Nguồn: VHNA.
Câu chuyện cô bé áo nâu
Hoàng Cường
Sáng 26/06/2011 trên đường phố Hà Nội có một cuộc biểu tình phản đối trung quốc gây hấn trên biển Đông với Ngư dân - Tàu thăm dò dầu khí đang làm ăn và thực hiện công việc trên lãnh hải thuộc chủ quyền của Việt Nam.
Đoàn biểu tình không đông người, nhưng tiếng hô "Hoàng sa - Trường sa là của Việt Nam" vang vọng sông núi. Tiếng hô "Đả đảo Trung Quốc gây hấn trên lãnh thổ Việt Nam" đánh thức bao con tim yêu chuộng hòa bình trên trái đất này. Tiếng hô "Bảo vệ ngư dân Việt Nam" đã kêu gọi triệu triệu đồng bào Việt Nam đồng lòng bảo vệ biên cương - hải đảo của cha ông để lại.
Đoàn biểu tình đã không được sự ủng hộ của chính quyền, đã bị ngăn cản trên nhiều tuyến phố, đã bị chia rẽ, đã bị bắt bớ. Nhưng không vì thế mà lòng yêu nước bị hư hao. Càng cấm cản, càng gây khó đễ đoàn biểu tình càng hô vang các khẩu hiệu phản đối Trung Quốc. Đoàn biểu tình lại như càng sục sôi thêm chí căm thù bọn bá quyền và sục sôi lòng yêu nước. Từ cụ già 80-90 tuổi cho chí em thơ chưa hết tuổi mẫu giáo cùng nhau đi biểu tình trong thời gian gần 2 giờ đồng hồ. Đường đi từ Điện biên Phủ - Hàng Bông - Bờ Hồ - Hàng Khay - Bà Triệu - Hai Bà Trưng - Lê Duẩn - Điện Biên Phủ "Đến ngã tư Trần Phú - Điện Biên Phủ thì đoàn biểu tình chia tay trong tiếng hát Quốc ca hùng tráng".
Qua đâu đoàn cũng được sự ủng hộ của bà con một cách chân tình, đến phố nào cũng được nhân dân hai bên đón tiếp nồng hậu.
Có một cô gái nhỏ, mặc áo nâu, trên ngực áo vẫn còn biển tên, cô vẫn đang trong giờ làm. Khi đoàn biểu tình đi qua phố Bà Triệu, cô đã tham gia, và cô tham gia bằng cả trái tim yêu nước nồng nàn.
Khi được hỏi, sao em không phải làm việc à? Cô nói trong tiếng hô vang của đoàn người: Em đi biểu tình đã, có phải lúc nào cũng được hô vang "Hoàng sa - Trường sa là của Việt Nam" đâu anh. Em thấy thật hạnh phúc khi được sống trong không khí yêu nước này, còn chuyện việc làm, trưa nay em về em sẽ làm bù vào giờ nghỉ trưa của em. Và cô lại khuất đi trong đoàn người yêu nước! Cô lại say sưa trong hạnh phúc được nói lên những lời yêu nước!
Cô bé vẫn còn nguyên biển tên trên ngực áo!
Nhiều thế hệ nhưng một lòng yêu nước!
Nguồn: http://thanhvdgt1.blogspot.com/2011/06/cau-chuyen-co-be-ao-nau.html
Gửi các chú em giám sát,
Nguyễn Quang Thạch
Hôm qua, 26/6, gần như là thường lệ, sau khi xong biểu tình là bố con tôi về quán cà phê Thủy Tạ uống nước và gặp gỡ vài người bạn. Khi ra khỏi quán thấy cô Hương vừa quen Chủ Nhật trước kia (12/6) đang giữ mũ của con trai ngồi bên kia đường với 2 em một nam và một nữ. Nghe cô Hương bảo “2 em này từ nãy đến giờ cứ hỏi thông tin về Thạch”. Tôi bảo, “nếu các em muốn tìm hiểu anh thì cứ lên Chi bộ 18, Cục ngoại giao đoàn, Bộ ngoại giao để điều tra nhé”. Lúc đấy đã hơn 11h, cô Hương và bố con tôi đi ăn trưa.
Ăn xong, 2 bố con tạm biệt cô Hương và đi xe ôm sang số 5 Đinh Lễ mua cuốn sách để tặng cho con trai. Mua xong cuốn “Cô bé bán diêm” lại thấy 3 chú em đi 2 xe máy chờ gần đó, không biết em nữ đi đâu.
Biết chắc chắn là 3 chú em đi giám sát, theo dõi bố con tôi nhưng tôi thử thêm lần nữa xem sao. Tôi vào quán Senerad ở 16 D Ngô Quyền và đi lên tầng 2, tôi ngồi gần cửa số thì thấy cả 3 chú ngồi ở vỉa hè đối diện. Thế là chắc rồi, uống xong cốc nước trà, 2 bố con ra bắt xe buýt về.
Gửi các chú em mấy dòng như sau:
- Các chú em đi giám sát, theo dõi mà lộ thế thì không nên. Anh đã nói rõ với các chú em lai lịch như thế mà các chú không báo cáo xếp để lên Cục ngoại giao đoàn mà điều tra.
- Anh không có nghiệp vụ giám sát nhưng 18 tuổi anh đã được bằng khen của Công an Hà Tĩnh về bảo vệ an ninh ở địa phương đấy. Hy vọng khả năng giám sát của các chú em ngày càng cao hơn để xã hội tốt đẹp hơn. Tội phạm bớt nhan nhản hơn.
- Anh rất mong các chú em hết lòng vì nhân dân vì tổ quốc để được ghi nhận phần nào, ở dạng như thế này chẳng hạn http://vnca.cand.com.vn/vi-vn/tho/2007/2/54387.cand và http://www.anninhthudo.vn/Utilities/PrintView.aspx?DistributionID=352687 .
- Anh đã gặp nhiều đồng chí của ngành an ninh vào các bản làng cắm chốt và nằm rừng 2-3 tháng trời để bắt phạm, bị sốt rét da xanh mét. Anh cũng gặp và làm việc với các cán bộ an ninh ở Lạng Sơn, Hà Giang, Thanh Hóa, Quảng Nam…ở đâu cũng giúp đỡ bọn anh tận tình trong công tác phòng chống buôn bán người. Nếu các chú muốn trở thành những giám sát giỏi thì nên học những người dũng cảm và nhiệt tình này.
- Có một điều anh muốn chia sẻ với các chú em qua trải nghiệm đời sống của một người ở tuổi 36, mong rằng các em cảm nhận được gì đó: (i) Nếu các chú lên cắm chốt ở Hà Giang như các chiến sỹ biên phòng và phải đi tuần cả ngày lẫn đêm ở cái lạnh 0-2 độ C cũng như những an ninh cắm ở các xã vùng biên đầy hiểm nguy thì chắc các chú sẽ không dành cho những người biểu tình ôn hòa kiểu giám sát, theo dõi như thế; và hoặc các chú là bộ đội đóng ở Trường Sa, cả năm trời mới được vào đất liền thì các chú sẽ ôm chầm lấy đoàn biểu tình trong nước mắt. Còn nữa, nếu các chú nghe thằng cu Khuê 6 tuổi của nhà anh hô “đả đảo Trung Quốc” trong mơ suốt cả tuần và biết cháu đang bị bệnh hen nhưng vẫn đòi bố đưa đi biểu tình thì các chú sẽ yêu cháu lắm. Cháu còn bảo “con muốn làm Thánh Gióng đi đánh Trung Quốc” nữa đấy các chú ạ.
- Anh nghĩ rằng, những giám sát viên như các chú phải là những người yêu nước chân thành, yêu nhân dân hết mực nên anh tặng các chú những câu thơ mà anh luôn đọc khi thấy những người nghèo khổ, khi thấy những bất công hiển hiện, khi nghe dân bị Trung Quốc cướp giết….“..Em ơi em Đất nước là máu xương của mình. Phải biết gắn bó san sẻ. Phải biết hóa thân cho dáng hình xứ sở. Làm nên đất nước muôn đời..”
- Một điều anh thực sự mong mỏi là các chú sẽ góp sách báo cho anh và làm tình nguyện viên đưa sách về các trường học và dòng họ nông thôn trong thời gian tới. Nếu các chú giúp những người dân nông thôn có sách báo đọc thì các chú đỡ phải đi giám sát những người biểu tình như bọn anh nữa mà chỉ dành thời gian giám sát người Trung Quốc đang có mặt khắp nhiều nơi trên đất nước chúng ta, chẳng hạn được nói ở clip này http://www.youtube.com/watch?v=UKgmg08XKYs&playnext=1&list=PLD4E1D6796F5D2356 .
Hy vọng chúng ta sẽ nắm tay nhau hô vang khẩu hiệu “đả đảo Trung Quốc gây hấn” trong những lần tới hoặc cùng ra chiến trường khi Đất nước cần.
N.Q.T
Tác giả gửi trực tiếp cho NXD-Blog
Bổ sung 21h44 ngày 1.7.2011:
Người khách phương xa và món quà bất ngờ tặng Nguyễn Xuân Diện
Nguyễn Xuân Diện.
Sáng 26.6. 2011, Nguyễn Xuân Diện có mặt tại vườn hoa Lê-nin (ngày xưa, hồi đầu tk 20 các cụ phiên âm là Lệ-Ninh) và Bờ Hồ để ghi nhận những hình ảnh của cuộc biểu tình phản đối nhà cầm quyền TQ gây hấn tại Biển Đông, xâm phạm nghiêm trọng chủ quyền Việt Nam. Từ sáng sớm đã chụp được nhiều hình ảnh, đến khi ra cafe Bờ Hồ định đưa hình lên thì...ôi thôi, đã quên cái USB đọc thẻ máy ảnh ở nhà. Loay hoay mãi không biết làm cách nào. Bặm môi tự giận mình quá xá!
.
.
Lúc ấy, ngay bàn bên cạnh, có một người khách đang dùng cafe bước sang làm quen và nói rằng ngày nào anh cũng đọc NXD-Blog. Anh nói anh là chỗ quen biết của Thi sĩ Văn Công Hùng. Khi anh biết tôi không mang theo đầu đọc thẻ, thì anh lấy từ ba-lô đưa cho tôi cái đầu đọc để tôi tác nghiệp. Trời! Như chết đuối vớ được cọc! Mừng quá!
.
.
Từ đấy, hình ảnh được đưa lên. Một lúc sau, anh ấy có việc phải đi ngay; tôi đưa trả anh cái đầu đọc thẻ thì anh nói anh muốn tặng tôi để tôi làm việc, vì cuộc biểu tình vẫn đang diễn ra. "Độc giả cả nước đang chờ từng bức ảnh của anh" - Người khách nói vậy. Anh ấy đã đi rồi...còn tôi thì vương vấn mãi cái cử chỉ và tấm lòng của anh dành cho tôi.
Anh ấy là Thạc sĩ Nguyễn Quang Tuệ, hiện công tác tại Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai.
.
Nguyễn Xuân Diện đến giờ vẫn còn bối rối, vì biết mình đang mang nợ một người bạn lần đầu gặp gỡ, đến từ phương Nam xa xôi.Anh ấy là Thạc sĩ Nguyễn Quang Tuệ, hiện công tác tại Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai.
.
Bổ sung 21h44 ngày 1.7.2011:
Chiều nay đến thăm anh Chu Hảo. Anh hỏi: Mua được kính chưa?. Đáp: Em đi đo kính và mua ngay chiều hôm đó. Hỏi: Hết bao nhiêu? Đáp: Hết (...bí mật). Anh Chu Hảo mở ví rút tiền và nói: Anh muốn tặng em cái kính. Đáp: Ối giời ơi iii
Bố con bạn Nguyễn Quang Thạch sướng nhỉ, đi đâu cũng có "cận vệ" đi theo, khỏi phải lo bị ám sát hay khủng bố!!!
Trả lờiXóa"Tôi đi bên cạnh một em đang học tiến sĩ về khoa học tự nhiên. Em nói: Sao mà sướng quá, mình đi biểu tình vầy cảm thấy không bị hèn, thấy mình cao lên, vậy mà trước khi đi em cứ sợ… Tôi hỏi em sợ gì. Em cười: dạ thì sợ vu vơ thôi. Em cũng thành thật: đến Nhật rồi mà vẫn còn mang nỗi sợ, cứ sợ sợ cái gì cũng không biết nữa..."
Trả lờiXóaTôi ở nước ngoài hơn 20 năm nay và từng đi rất nhiều quốc gia (đôi khi vì công việc, đôi khi là đi du lịch) kể cả một số nơi không được an toàn mấy như :Rio de Jainero, Caracas, Mexico city thậm chí Bronx ở Newyork vào lúc gần 1 giờ sáng...nhưng tôi chưa hề có cảm giác sợ...vậy mà, một đôi khi đi trên quê hương mình tôi lại thấy sợ vô cùng dù là tôi chỉ thuần túy đi du lịch thăm đất nước tôi...Tôi chỉ mong ước một ngày được đi lại thong dong trên khắp cả 3 miền mà không có một nỗi sợ nào, được bày tỏ lòng yêu mến đất nước tôi như bây giờ hoặc khi cần thiết mà không một chút sợ sệt...sợ...bao giờ mới dứt cái sợ này đây....?
Phải nói rằng "yêu bên trong hay thể hiện ra ngoài là tùy ...cơ hội". Nhưng không thể cấm được người ta yêu!
Trả lờiXóaAnh Thạch à? Anh nói chúng em hơi nặng nề rồi đấy. Anh thừa biết trong lực lượng vũ trang thì "quân mệnh như sơn", chúng em phải nghiêm túc thực hiện nhiệm vụ. Chúng em tôn trọng và chia sẻ lòng yêu nước của các anh em cô chú trước sự gây hấn của Trung Quốc. Cũng vì thế mà chúng em cố tình để anh thấy chúng em làm việc, đi theo anh là công khai chứ không dấu diếm. Chúng em biết cần học hỏi, trau rồi nhiều về tri thức, nghiệp vụ, kỹ năng .v.v... theo tấm gương của các anh các chú đi trước. Cảm ơn anh đã có những lời trao đổi, nếu có những việc không ảnh hưởng tới nhiệm vụ hay công việc của ngành em và được sự cho phép của lãnh đạo, chúng em rất mong được hợp tác với anh. Lời cuối em muốn nói: Chắc chắn trong mỗi chúng em cũng luôn có lòng yêu nước nhưng các anh, chỉ có điều thể hiện như thế nào mà thôi
Trả lờiXóaCác chú an ninh chìm nổi,vì thực hiện nhiệm vụ nên họ phải "theo dõi","hỏi thăm" người này,người nọ.Trong quá trình thi hành nhiệm vụ cũng không tránh khỏi "va chạm" với những người đi "tuần hành".Ta nên thông cảm cho các đồng chí an ninh.Tại sao ta không nắm bắt thông tin về gia đình các đồng chí ấy,thông qua gia đình họ để tác động ngược lại.Thử hỏi mỗi hành động của họ đều được vợ,con,cha mẹ,người thân biết thì họ có dám hành xử thô bạo đối với đám đông không!?Gia đình họ có cảm thấy xấu hổ khi chồng, cha, anh, em mình "ra tay" đối với những người biểu lộ lòng yêu nước không???
Trả lờiXóaThưa Bác Nguyễn Xuân Diện:
Trả lờiXóaThông tin trên trang của Bác rất nóng, có tính thời sự cao, bổ ích, đề cập nhiều mặt của xã hội và hiện có lượng bạn đọc rất lớn để lại nhiều nhận xét có giá trị tổng hợp trí tuệ của cộng đồng.
Cháu có ý kiến thế này, liệu Bác có thể tổng hợp vắn tắt lại các nhận xét thành một bài viết để đăng lại có được không? Việc này có thể rất mất thời gian nên chỉ tổng hợp nhận xét của một số bài quan trọng, Bác có thư ký riêng không, nếu có, có thể giao cho thư ký tổng hợp hoặc Bác phân công cho một độc giả nào đó thân cận và uy tín tổng hợp.
Cháu nghĩ các nhận xét đó là tiếng nói của toàn dân tộc nên cần được lưu lại xuất bản dưới dạng một bài viết để lưu lại lâu dài.
Cháu kính chào Bác!
Từ hôm 19/6 tới nay, dư chấn của những trải nghiệm biểu tình vẫn còn âm ỉ, nó thực sự tác động mạnh mẽ tới nhận thức của tôi, và hình như nó đã khai quang cho tôi nhiều vấn đề.
Trả lờiXóaHôm nay, tôi được đọc bản tuyên cáo đặc biệt và danh sách những người đã ký tên, một cảm xúc kỳ lạ dâng trào trong tôi, họ là ai vậy? xem thử nào, tôi có biết ai không?
Rất nhiều người trong đó mà chỉ cần nói tên cũng đủ gây nên sự ngưỡng mộ, kính trọng.
Tôi đọc tên những người đã ký, có nhiều tên của những người tôi mới chỉ nghe (đúng ra là đọc) trên báo, có nhiều người tôi đã từng biết và ngưỡng mộ, này đây một anh tiến sĩ nông học vốn dĩ là bộ đội, có nhiều nghiên cứu khoa học từ những ngày là sinh viên, đây nữa, một anh tiến sĩ con của “nguyên tổng bí thư” (nếu tôi không nhầm), còn ai nữa? một em nữ sinh viên mà tôi biết chắc chắn rằng em học rất giỏi, em đạt được hầu hết các học bổng tài trợ của các tổ chức, doanh nghiệp và em đã được tuyển thẳng vào cao học. Ai nữa? Bác sĩ của một viện nghiên cứu, người đã tự bỏ kinh phi, thời gian để nghiên cứu, tìm hiểu về nguyên nhân của bệnh teo xơ cơ delta trên hơn 20.000 trẻ em Việt Nam, con số này chắc chắc sẽ không dừng lại và theo như lời bác sĩ: với cánh tay èo uột kia, làm sao có thể tự lo nổi cho bản thân, gia đình nói chi đến việc cầm súng bảo vệ Tổ quốc. Ai nữa? Một vị nữ tu, ai nói rằng vào cửa Phật là để thoát kiếp bụi trần?
Còn nữa, một nhà thiết kế thời trang mà tôi biết rằng cô đã được sinh ra từ trong ngục tối của chiến tranh. Thử hỏi trong 86 triệu dân, có mấy bà mẹ Việt Nam như mẹ cô và như cô? Ai nữa: một bà nội trợ? Họ là ai? Họ không là ai trong 86 triệu dân Việt nam yêu nước, mà họ cũng đâu có cần ai biết họ là ai. Bởi vì yêu nước không phải là trách nhiệm, không phải là quyền lợi, càng không phải là nghĩa vụ. Đơn giản chỉ bởi yêu nước là tự nhiên sinh, ra vì thế CT Hồ Chí Minh đã nói “dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước” và yêu nước là “tinh thần” cho nên “mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhận chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước". Vì thế yêu nước càng không phải là “đặc quyền hay trách nhiệm” của một số người.
Xin lỗi GS NBC về điều này:
Ngẫm nghĩ mãi tôi cũng không thể tìm ra lý do vì sao họ lại bắt bớ/vu oan những người có tinh thần yêu nước. Đành tự lý giải như sau: một là họ đang đóng kịch với TQ, hai là họ đang đóng kịch với nhân dân, nhưng dù là lý do nào thì “để diễn vai phản diện, không có ai làm tốt hơn mấy ông/bà này”
Chào anh Diện. Tôi có câu chuyện này trên blog http://longnguyen48.blogspot.com/2011/06/chuyen-ve-mot-nguoi-bieu-tinh.html.
Trả lờiXóaĐây là câu chuyên có thật. Nếu anh thấy dùng được thì đăng lên trang của anh, để nhiều người được đọc. Nhân vật chính trong chuyện đã duyệt bài và đồng ý cho đăng. Xin cảm ơn anh vì những gì anh đã làm cho cộng đồng.
Đính chính bài bên trên "từ hôm 12/6" thay vì "19/6"
Trả lờiXóaXin lỗi vì sự nhầm lẫn.
Gởi nhắn các chú em theo dõi và bạn các chú em theo dõi
Trả lờiXóaĐất nước ta đang gặp nguy biến, người dân từ em bé đến cụ già đi biểu tình cho'ng trung quốc là để động viên lòng yêu nước của người dân và động viên các chiến sĩ biển đảo rằng sau lương các anh là cả hậu phương VN nha`m giúp các anh nắm chắc tay súng sẳn sàng nổ pháo vào đầu bọn bành trước nếu chúng xâm lược đất nước ta như chúng đang hăm dọa như những tên côn đồ của thế kỷ 21 là sẽ "dạy VN bài học lớn hơn".
Thế mà các chú không hiểu, không thông lại đi theo dõi, tìm cơ hội hại người yêu nước.
Các chú còn ngụy biện là "quân mệnh như sơn" là sao ?
Mai đây bọn tay sai theo quân xâm lược bắn giết đồng bào sau đó cũng bảo : Thông cảm cho tôi, tôi yêu nước lă'm nhưng chỉ la`m theo lệnh cấp trên thì có được không ?!
Các bạn phải nhớ rằng mỗi người Việt đều có trái tim yêu nước và mỗi người có cách yêu nước của mình như Cố Thủ Tướng Võ văn Kiệt đã từng nói. Nhưng thái độ theo dõi, gây phiền hà, bắt bớ thậm chí đánh đập, xách bổng những ngừơi biểu tình thể hiện lòng yêu nước thì không thể bào chu~a được.
Sau khi đọc kỹ suy ngẫm thật nhiều bài của anh Thạch, nhất là những chữ màu đỏ ... nếu các chú còn chút tình yêu quê hương dân tộc và đồng bào thì trái tim của các chú không thể không rỉ máu !!!!
Các chú cần suy xét lai những hành động của các chú
ạn của người quan tâm anh Thạch nói...
Trả lờiXóaAnh Thạch à? ....em muốn nói: Chắc chắn trong mỗi chúng em cũng luôn có lòng yêu nước nhưng các anh, chỉ có điều thể hiện như thế nào mà thôi
08:48 Ngày 28 tháng 6 năm 2011
Trong mấy bạn giám sát anh Thạch và những người yêu nước tương tự. Liệu có mấy em suy nghĩ được như thế.
Chỉ một lời nhắn với mấy bạn rằng những người yêu đất nước này, khi họ đã ngẩng cao đầu xuống đường phản đối lũ lăm le xâm chiếm mảnh đất họ đang sống thì họ là "cây thông đứng giữa trời mà reo". Đừng giám sát họ như theo dõi tội phạm như thế.
Blog-NXD khong khac chi mot dai doan gang thep co trang bi hoa tien de chong bon Tau khua.
Trả lờiXóaTại sao ta không tổ chức biểu tình on-line bác Diện nhỉ. Chọn các câu khẩu hiệu tốt nhất hay nhất tạo thành các banners và tải lên mạng sau đó đưa địa chỉ cho mọi người tải xuống để ngay trên đầu blog hay web của mình kiểu như quảng cáo. Như vậy tạo thành mạng lưới chống đối rộng khắp. Blog nào, web nào không có các biểu ngữ hay khẩu hiệu này sẽ cảm thấy lạc lõng. Xin bác D nhờ chiêu mộ nhân sĩ làm ngay. Theo tôi với tay nghề kha khác chỉ khoảng 1 giờ sau là có ngay banner đầu tiên. Bác Diện làm ngay một cái ở đây cho bà con bắt chước. Làm cái này rất dễ. vào DÉSIGN (thiết kế) click và add a gadget ngay dưới phần header. sau đó chọn TEXT hay HTML
Trả lờiXóaKhi nào có banner ta chép lấy phần html rồi dán vào đây. ebtry này luôn nằm đầu trang và không trôi xuống phía dưới bao giờ.
Hy vọng mọi người ủng hộ, để có thêm một vũ khí lợi hại.
Ý tưởng của Bạn Bọ quá hay. Mọi người cần chung tay, ủng hộ và làm ngay.
Trả lờiXóaCảm ơn Bác Nặc danh 11:52 : Gửi các chú làm nhiệm vụ theo dõi biểu tình : " Nhưng thái độ theo dõi, gây phiền hà, bắt bớ, thậm chí đánh đập, xách bổng ...những người biểu tình thể hiện lòng yêu nước thì không thể bào chữa được". Lời bình của Bác là quá chính xác.Dân mình nhiều người giỏi và tràn đầy lòng yêu nước
Trả lờiXóaTôi suy nghĩ mãi về hai hình ảnh
Trả lờiXóa1) Một bên BỎ RA chục triệu chỉ vì... lòng yêu nước
2) Một bên NHẬN hàng chục triệu (có thể là đô la) để cho TQ nhận các gói thầu với các thiết bị lạc hậu cũ kỹ phá hoại đất nước ta
Trong tôi vừa là cảm động,cảm phục và cảm thương (nhất là đọc đến dòng...chúng tôi được tự do tha thiết yêu đất nước mình trên một...đất nước khác) và cũng phẫn uất về các "con đà điểu" đang rúc chúi đầu vào các đống cát "đo la"
BIỂU TÌNH: NÊN VÀ KHÔNG NÊN
Trả lờiXóaBiểu tình là một hình thức hành động thể hiện nguyện vọng, ý chí của một nhóm người, lớn hoặc nhỏ, trong cộng động, bênh vực hay phản đối một chính sách, hành động hay sự kiện chính trị, xã hội, quân sự, văn hóa…Một cuộc biểu tình ôn hòa, không bạo lực được pháp luật hỗ trợ ở hầu hết các thể chế chính trị trên thế giới trong đó có Việt Nam.
Gần đây, ở Việt Nam đã liên tiếp có các cuộc biểu tình tự phát của quần chúng nhân dân để phản đối các hành động gây hấn của nhà cầm quyền Trung Hoa tại phần biển Đông thuộc chủ quyền của Việt Nam. Người viết bài này do ở xa các trung tâm biểu tình của đất nước, chưa có dịp tham gia vào cuộc biểu tình nào nhưng cũng xin có một số đề nghị như dướ đây. Nếu góp ý nào khả dĩ, xin áp dụng cho các đợt biểu dương lòng yêu nước sắp tới mà biết đâu sẽ lan rộng trong cả nước và khu vực Đông Nam Á hay thậm chí Đông Á.
1. VỀ PHÍA NGƯỜI THAM GIA BIỂU TÌNH
A. Những điều nên làm:
1. Nên có liên lạc trước với ít nhất 5-7 người sẽ tham gia cùng mình, để có thay đổi ở phút chót về thời gian, địa điểm… thông tin sẽ được cập nhật ngay. Tránh hoang mang, xao động không cần thiết;
2. Nên có các khẩu hiệu, biểu ngữ làm trên vải hay, giấy cứng, cỡ chữ càng to càng tốt. Biểu ngữ nên có nội dung rõ ràng, viết đúng chính tả, bảo đảm thẩm mỹ và bắt mắt;
3. Mặc áo có in cờ Việt Nam hay/và mang theo cờ Việt Nam là tăng màu sắc của cuộc biểu tình;
4. Nên có một vài biểu ngữ lớn, ấn tượng để từ xa có thể đọc rõ. Khi các phóng viên chụp hình toàn cảnh thì độc giả vẫn đọc được nội dung biểu ngữ;
5. Nên đi sát vào nhau tạo thành một khối vừa an toàn, vừa có sức mạnh, tránh bị xé lẻ thành các nhóm manh mún;
6. Khi có thành viên gặp sự cố cả đoàn phải dừng lại hỗ trợ, dùng sức mạnh số đông để áp đảo nhằm trợ giúp cho đồng đội thoát hiểm;
7. Nên mang theo đủ nước uống và mũ nón che nắng. Riêng nữ giới dùng kem chống UV để bảo vệ da trong ít nhất 2 tiếng là tốt;
8. Nên đi ngủ sớm đêm hôm trước để có đủ sức tham gia cùng đoàn;
9. Người trẻ nên đi bên cạnh người già để hỗ trợ cho nhau. Kinh nghiệm cho thấy lực lượng AN thường nể người già hơn. Và đặc tính của người Việt là kính lão đắc thọ;
10. Nên vận động những người thân quen của LLAN tham gia biểu tình, hay con em, người thân của các lãnh đạo là tốt nhất;
11. Nên mời các nhân sĩ trí thức có tên tuổi trong nước cũng như nổi tiếng ở nước ngoài tham gia với tư cách là người mở đường. Không phải chỉ LLAN mà ngay cả các lãnh đạo cấp cao cũng có sự kính trọng và kiêng dè nhất định đối với họ. Tuy nhiên, những nhân vật này đa số đã lớn tuổi nên tranh thủ mời một số người nhất định trong một lần BT để tránh hết nguồn.
Trả lờiXóa12. Nên tranh thủ trả lời PV các báo đài nước ngoài để tiếng nói phản kháng của chúng ta mạnh hơn nữa;
13. Cần có nhiều hơn các biểu ngữ tiếng Hoa và tiếng Anh. Cần hô ứng các khẩu hiệu lần lượt bằng 3 thứ tiếng: Việt, Hoa và Anh;
14. Nên có đội ngũ giỏi tay nghề chuyên trách ghi lại hình ảnh, âm thanh và không khí của cuộc BT. Nên có người ở nhà chịu trách nhiệm thu nhận, tổng hợp và phát ngay thông tin trực tiếp lên các blog, web kịp thời. Không nên kéo nhau xuống đường hết làm hậu phương đuối sức. Việc đưa tin ngay tại hiện trường cho thấy rất khó đáp ứng đầy đủ. Có người ở nhà tổng hợp vẫn tốt hơn;
15. Nên tổ chức phỏng vấn lẫn nhau tại hiện trường với các kịch bản soạn sẵn bằng các thứ tiếng Việt, Hoa, Anh. Đây là dịp để sinh viên các trường Ngoại ngữ, Quan hệ QT… phát huy tài năng của mình. Nếu phỏng vấn tiếng Việt. Gởi ngay về hậu phương làm phụ đề tiếng Anh, Hoa, và ngược lại;
15. Tranh thủ cuốn hút những người đi đường hay hiếu kỳ tham gia đoàn biểu tình để không ngừng gia tăng lực lượng. Tuyên truyền để những người láng giềng hàng xóm tham gia cùng bạn vì thế ta sẽ có chung điểm xuất phát và điểm trở về không có cảm giác lạc lõng sau BT hay bơ vơ khi gặp sự cố không mong muốn. Người yêu là đối tượng dễ thuyết phục nhất.
16. Nên phát hiện sớm những người không thuộc đoàn biểu tình sớm, tách họ ra để khỏi bị xé lẽ. Phải tham gia BT nhiều mới có khả năng nhận diện. Tuy nhiên, cũng không khó lắm vì nhân thì dân to như biển họ thì lạc lõng như đảo;
17. Nên có tờ rơi để phát cho người đi đường và người ở hai bên đường đoàn đi qua. Nên có một số loa cầm tay để hô khẩu hiệu. Nếu có người biết chơi kèn mang theo kèn như trên sân bong càng tốt;
18. Nên in sẵn phù hiệu BT phát cho những người tham gia mang trên vai áo như ở Nhật để phân biệt với những người trà trộn.
19. Chú ý bảo về lẫn nhau, đề phòng bọn móc túi tranh thủ cướp giật gây rối loạn đoàn BT.
20. Thường xuyên liên lạc với gia đình và người thân để họ luôn biết bạn đang ở đâu làm gì.
21. Nên có một ít thuốc men, bông băng, sơ cấp cứu và có người có nghề chuyên môn tham gia càng hay. Mời BS Hoa Súng!
B. Những điều không nên làm:
Trả lờiXóa1. Nên nhớ mục đích biểu tình là biểu thị lòng yêu nước và phản đối xâm lược biển đảo của Tổ Quốc, nên các mục đích khác phải được loại bỏ, ví dụ: tựu do tôn giáo, khiếu kiện đất đai, nhà ở…
2. Nội dung các khẩu hiệu không được quá phản cảm hay thô tục, chửi thề…
3. Hình thức các biểu ngũ không nên quá thô sơ, xấu xí. Nếu viết trên giấy A4 thì không được để nhàu nát, bẩn thỉu. Nên dùng giấy A3 cứng thì tốt hơn vì, sau đó có thể dùng che nắng hữu hiệu hay dùng cho lần sau. Biểu ngữ trên giấy nên cuộn lại không nen gấp. Không nên vứt bỏ vì nó sẽ là vật kỷ niệm khó quên, nên lưu giữ lại;
4. Không mang theo người nhiều tiền bạc, hoặc tư trang tạo điều kiện cho kẻ xấu lợi dụng;
5. Không vứt rác bừa bãi trên phố hay trong công viên, gây ác cảm của Chính quyền hay người dân với người biểu tình;
6. Không để cờ tổ quốc ở tư thế lộn ngược, đỉnh ngôi sao phải ở phía trên;
7. Không được mang theo hung khí, gậy gộc, chất cháy; không chấp nhận bất kỳ hành động bạo lực hay khiêu khích bạo lực nào.
8. Không tổ chức đốt cờ nước CHNDTH vì có thể gây nguy hiểm hay hỏa hoạn;
9. Không ném gạch đá, hay bất kỳ vật sắc nhọn nào vào LLAN. Khi đấu tranh bằng lời không được tỏ ra mất lịch sự, nên nhã nhặn trong kiên quyết và tranh thủ sự đồng tình, thông cảm của họ. Không nên coi mình là đối lập với LLAN. Thay vào đó, phải thông cảm, coi họ như con, em, anh, chị mình đang làm nhiệm vụ bắt buộc không cưỡng lại được là tốt nhất.
10. Không vẽ viết lên mặt hay tay chân, không cởi áo ở trần trong đoàn biểu tình, không chửi thề, nói bậy hay có các hành động khiếm nhã khác.
11. Không uống rượu trước hay ngay khi tham gia đoàn biểu tình;
12. Không đi thành tốp nhỏ cách xa các tốp khác để tránh bị khống chế hay xé lẻ;
13. Không bỏ rơi đồng đội khi có sự cố, phải cùng nhau tập hợp giữ vững đội ngũ;
14. Không nên tiến hành cuộc BT quá dài, ảnh hưởng tới sức khỏe (đặc biệt là người cao tuổi) và gây xáo trộn nhiều đối với sinh hoạt thường nhật của xã hội (1-2 giờ là tốt nhất);
15. Không để cho BT làm ảnh hưởng tới mưu sinh, hay sinh hoạt thường nhật của bà con; (Làm tăng thu nhập của quán xá thì tốt!!!);
16. Không được tạo ra bất cứ hình ảnh xấu nào của đoàn biểu tình đối với người dân, người đi đường đặc biệt là các PV nước ngoài, dù vô tình hay cố ý;
17. Không được để bất kỳ ai than gia biểu tình gặp nạn mà không được săn sóc (ví dụ say nắng, ngất xỉu);
18. Không nên gây ách tắc giao thông, cản trở các phương tiện và người tham gia giao thông khác, nhưng cũng không được để giao thông xé lẻ đội hình;
19. Không nên tham gia BT với động cơ không trong sáng; lập dị hay PR cá nhân.
20. Không nên cãi vả nhau để tranh quyền lãnh đạo biểu tình. Vì đây là BT tự phát không có tổ chức trước nên đồng thuận tương nhượng nhau để có người chỉ huy tạm thời là tốt nhất. Sau một vài cuộc thực tập chắc chắc quần chúng sẽ phát hiện ra những người có tài năng tổ chức. Tuy nhiên, LLAN cũng phát hiện ra nhanh hơn nhiều.
21. Không coi thường hay miệt thị những người không tham gia BT, coi đó là quyền tự do bày tỏ hay không bày tỏ ý kiến. Có những người không tham gia BT nhưng yêu nước gấp triệu lần những người đi BT. Hãy chấp nhập đa dạng về thái độ như một đặc trưng bất di bấts dịch của xã hội dân chủ.
Đoạn này quá hay. Bác/bạn này có thiên bẩm viets văn hay sao:
Trả lờiXóaAi nữa? Bác sĩ của một viện nghiên cứu, người đã tự bỏ kinh phi, thời gian để nghiên cứu, tìm hiểu về nguyên nhân của bệnh teo xơ cơ delta trên hơn 20.000 trẻ em Việt Nam, con số này chắc chắc sẽ không dừng lại và theo như lời bác sĩ: với cánh tay èo uột kia, làm sao có thể tự lo nổi cho bản thân, gia đình nói chi đến việc cầm súng bảo vệ Tổ quốc. Ai nữa? Một vị nữ tu, ai nói rằng vào cửa Phật là để thoát kiếp bụi trần?
Còn nữa, một nhà thiết kế thời trang mà tôi biết rằng cô đã được sinh ra từ trong ngục tối của chiến tranh. Thử hỏi trong 86 triệu dân, có mấy bà mẹ Việt Nam như mẹ cô và như cô? Ai nữa: một bà nội trợ? Họ là ai? Họ không là ai trong 86 triệu dân Việt nam yêu nước, mà họ cũng đâu có cần ai biết họ là ai. Bởi vì yêu nước không phải là trách nhiệm, không phải là quyền lợi, càng không phải là nghĩa vụ. Đơn giản chỉ bởi yêu nước là tự nhiên sinh
II. VỀ PHÍA CHÍNH QUYỀN VÀ LỰC LƯỢNG AN NINH
Trả lờiXóaA. Những điều nên làm
1. Phải thừa nhận biểu tình là quyền hợp pháp của công dân, chỉ có điều VN chưa có luật biểu tình nên ngành an ninh mới lúng túng đến thế.
2. Nên kiến nghị với cấp trên có ngay một quy định tạm thời về biểu tình hợp pháp: trong đó nêu rõ thể thức đăng ký xin phép, hình thức, quy mô, thời gian, địa điểm… quyền và nghĩa vụ của người BT, người tổ chức BT; những điều LLAN được phép làm và không được phép làm với người biểu tình, quy mô tối da của LLAN so với quy mô của cuộc BT, các khu vực nhạy cảm cấm biểu tình…
3. Phải coi nhiệm vụ của mình là đảm bảo an ninh, an toàn, trật tự xã hội trong đó có người biểu tình an toàn, an ninh cho đối tượng bị lên án (ví dụ sứ quán hay lãnh sự TQ), chứ không phải tìm cách ngăn cản người biểu tình thể hiện tình cảm thái độ yêu nước của họ.
4. Nên xem các video về biểu tình ở nước ngoài như tại SQ Úc, tại Paris (Pháp), Washington (Hoa Kỳ), Tokyo (Nhật Bản), để xem ở các nước có dân chủ kém chúng ta triệu lần, LLAN đối xử thế nào với người biểu tình thì ta nhân lên tốt hơn đúng một triệu lần mà xử sự với bà con là hợp lý nhất;
5. Nên hiểu rằng các bạn chỉ thừa lệnh cấp trên, mà cục diện tình hình hay thay đổi nên có thể hành vi của bạn hôm trước được coi là anh hùng vì chế độ hôm sau có thể bị quy kết vi phạm nhân quyền. Trong những trường hợp như thế người thiệt thòi thường là cấp dưới không phải cấp trên vì cấp trên không hề lưu lại bất kỳ văn bản nào, mà nếu có lời lẽ trong đó thường khác chỉ đạo miệng. Thực hiện phương sách trung dung là hay hơn cả, an toàn hơn cả: được lòng cấp trên ở mức chấp nhận được và được lòng nhân dân ở mức chấp nhận được. Cũng nên nhớ rằng quan nhất thời, dân vạn đại, đừng để vợ con bạn bị lẻ loi, lạc lõng trong cộng đồng vì hành động quá tay của bạn. Tiến vi quan thối vi dân, lúc nào cũng hãy là chính mình. Suy nghĩ bằng cái đầu của mình, hành động theo con tim của mình, đừng dể người khác suy nghĩ hộ ta.
6. Nên nhìn những người biểu tình như ông, bà, bố mẹ, anh chị em mình đang có những hành động mà mình nếu không vì bộ sắc phục, không vì nhiệm vụ đang được giao phó cũng sẽ tham gia vào tích cực hơn và nhiệt tình hơn bởi dân ta không ai không có lòng nồng nàn yêu nước;
7. Nên coi trọng giá trị của biểu tình bởi nó là một mặt trận cũng như các mặt trận khác như quân sự, chính trị, ngoại giao. Chính quyền chỉ thực sự lo sợ khi tàu giặc vào gây hấn mà khắp cả nước tịnh không thấy bóng người biểu tình. Đó chính là dấu hiệu mất nước, dấu hiệu quay lưng với CQ của người dân.
8. Nên duy trì một lực lượng an ninh vừa phải càng ít cáng tốt nhưng tinh nhuệ giỏi nghiệp vụ, chủ yếu là bảo vệ các nhân viên ngoại giao không bị nguy hiểm hay quấy rầy;
9. Nên giao tiếp thân mật với người biểu tình và chỉ nói những điều cần nói, tránh tranh luận để không bị nóng giận, mất bình tĩnh sau khi tranh luận thua. LLAN không được đào tạo đủ lý luận để tranh luận, người biểu tình thì đa số là trí thức, học giả, đi tranh luận với họ có mà…
10. Luôn luôn giữ bình tĩnh, tạo hình ảnh đẹp về LLAN trước ống kính Việt Nam và thế giới. Một sự nhịn chín sự lành. Nhịn bà con ta chứ có nhịn bọn xâm lược đâu mà nhục.
B. Những điều không nên làm
Trả lờiXóa1. Đừng bao giờ để người biểu tình coi mình là đối lập với họ và cũng đừng bao giờ coi họ đối lập với mình. Nay mai về hưu sống trong lòng hay ngoại lòng cộng đồng?
2. Đừng để các phần tử xấu trong đoàn biểu tình khiêu khích dẫn đến các hành vi thái quá do mất bình tĩnh;
3. Không cho phép lực lượng không sắc phụ bắt người. Khi bắt người phải xuất trình phù hiệu nhân viên AN cho mọi người kiểm tra. Sau khi bắt phải có thông báo rõ ràng lý do. Không bắt họ phải cam kết những điều pháp luật không yêu cầu vì như vậy có thể bị kiện ngược lại.
4. Không được nhìn người biểu tình là thành phần xấu của xã hội. Tránh cái quan điểm quán triệt: nhìn đâu cũng thấy kẻ thù chế độ. Nếu phát hiện có phần tử xấu, VT chẳng hạn, nên nhẹ nhàng loại ra bằng nghiệp vụ, không gây xáo trộn lớn cho đoàn BT, không để người BT hiểu nhầm LLAN bắt người biểu tình vô tội. Theo dõi để bắt sau khi cuộc biểu tình kết thúc là thượng sách.
5. Không nên có bất kỳ lời giải thích nào với người BT về việc họ nên hay không nên BT, kiểu như là;” Các bác về đi kẻo nắng, mọi việc đã có Đảng lo rồi.” Thiết nghĩ đây chỉ là giải thích có tính tự phát của một số nhân viên AN, chứ cấp trên dại gì mà phán như thế.
6. Không sử dụng các biện pháp bạo lực với người BT vì pháp luật không cho phép, và có khả năng xử lý nhầm người trong một đám đông lớn như thế.
7. Không nghe theo những luận diệu tuyên truyền của kẻ địch là những cuộc biểu thị lòng yêu nước này có liên quan đến diễn biến hòa bình, bạo loạn lật đổ hay cách mạng hoa lài hoa lý… Hãy tin tưởng ở sự trong sáng và sáng suốt của nhân dân. Nếu AN có trăm tay thì quần chúng có ngàn mắt.
8. Không dùng biện pháp nghiệp vụ để xé lẻ cuộc tuần hành, nhưng nói rõ với người biểu tình họ được phép đứng, ngồi ở đâu trong bao lâu và tuần hành trên những tuyến nào và phải giả tán lúc nào là đúng quy định.
9. Không dùng quá nhiều rào cản cứng bằng kim loại đặc biệt là thép gai vì nó dễ tạo ra hình ảnh xấu về LLAN Việt Nam và cho thấy chúng ta yếu chứ không phải mạnh. Làm ngược lại kết quả sẽ tốt hơn nhiều: các lực lượng dự bị đông đảo không ra hiện trường, nhưng khi cần sẽ có mặt hầu như tức thời. Các lực lượng tại chỗ trông rất mỏng manh và cực kỳ lịch sự.
10. Không cho rằng những người biểu tình làm cho công việc của mình vốn đã chồng chất rồi lại trở nên bận rộn, khó khăn hơn. Duy trì lực lượng nhỏ, thay nhau nghỉ cuối tuần như người dân thay nhau đi BT là hay hơn cả. Nêú có muốn trách hãy trách bọn bá quyền xâm lược.
Mong rằng sau khi đọc những lời khuyên tâm huyết của một công dân đã lớn tuổi, các cấp CQ cũng như LLAN sẽ sáng suốt hơn trong sách lược đối phó với người BT, để bạn bè năm châu tin tưởng VN hơn và ủng hộ VN trong cuộc đấu tranh lâu dài để bảo về chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ.
Lòng không mong gì hơn được thấy ngày sau con cháu lớn mạnh lấy lại được Hoàng Sa cho hả dạ tổ tiên. Đời tôi đây chắc chẳng có hy vọng được thấy, nhưng tôi tin tưởng thế hệ tương lai sẽ làm được với một chính quyền khôn ngoan, sáng suốt và có trách nhiệm với tiền nhân.
TỔ QUỐC VIỆT NAM ANH HÙNG MUÔN NĂM.
ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM TOÀN VẸN LÃNH THỔ MUÔN NĂM
chúc anh Diện và anh Thạch luôn mạnh khỏe.
Trả lờiXóaThân gửi các chú em giám sát ! Đang lúc nước sôi lửa bỏng này, bọn bành trướng đã cho tàu vào tận vùng đặc quyền kinh tế biển để phá hoại, gây chiến thì chúng ta không nên trách móc nhau làm chi.Mà tất cả cho biển đảo thân yêu của Tổ quốc, tất cả để chiến thắng bọn bá quyền.Nhưng dẫu sao tôi-một cựu chiến binh già cũng muốn có đôi lời với các chú:
Trả lờiXóa1/ Chúng tôi biết rất rõ,các chú chỉ là những người thi hành công vụ.Cấp cao ở trên chỉ đạo chứ không phải các chú muốn làm việc này. Qua thông tin mạng chúng tôi biết một số cán bộ cao cấp, có cả Phó Chủ tịch Tp Hồ Chí Minh xuất hiện để ngăn cản biểu tình ( mời gặp ông Lê Hiếu Đằng... đang đi biểu tinh ). Về việc này các nhân sĩ, trí thức và nhân dân đã ra tuyên cáo. Và chắc chắn đến một lúc nào đó, những người lãnh đạo đất nước sẽ giải thích rõ cho nhân dân về việc này.Tôi tin ở sự công bằng của lịch sử
2/ Chỉ xin nhắn gửi tới các chú em giám sát là trong khi làm nhiệm vụ, các chú cư xử hành động như thế nào đó cho phải đạo, tỏ ra mình là người yêu nước, không đối lập , căm thù nhân dân yêu nước, phải tỏ ra là mình là người có văn hóa vì các chú phần lớn là tốt nghiệp đại học rồi. Để nhân dân, và cả chính bạn bè,người thân của các chú nhìn vào với tình cảm trân trọng...Đừng để kẻ thù của dân tộc, "bọn diễn biến hòa bình" cười và hoan hỉ vì chúng ta cùng máu mủ con Lạc cháu Hồng mà cắn xé nhau như kẻ đối địch...( tôi rất bức xúc, tuy có nhiều bạn bè làm to, quân hàm cao ở trong lực lượng các chú nhưng chưa tiện hỏi cho rõ vấn đề này ).
Vài lời thành thật. Xin các chú suy ngẫm và thứ lỗi cho tôi vì thật lòng, trân trọng các chú chứ không có ý dạy đời ( mặc dù tôi đã tuổi60 rồi ). Xin gửi tới Anh Diện, anh Thạch lời cảm ơn và lời chúc tốt đẹp nhất.
Theo tôi, các cá nhân đơn lẻ người Việt có cùng mục tiêu đã tập trung biểu tình phản đối TQ tại Hà Nội trong các lần qua đều ôn hòa.
Trả lờiXóaViệc lực lượng an ninh đi hộ tống và chỉ dẫn giao thông như mấy lần qua là điều rất cần thiết, tuy nhiên, khi mọi người đã giải tán mà vẫn giám sát sẽ có thể gây những hiểu nhầm không đáng có.
Đối với tôi, việc đi biểu tình khi đất nước có nguy cơ giặc giã là điều tối thiểu của công dân. Để an toàn cho những người biểu tình lẫn hình ảnh Việt Nam trên truyền thông Quốc tế, tôi vẫn mong lực lượng an ninh luôn có mặt trong các đoàn biểu tình để đề phòng TQ nó cài người vào chia rẽ người Việt, cụ thể là giữa lực lượng an ninh và người biểu tình.
Số người Việt Nam yêu nước và thực sự quan tâm
Trả lờiXóađến vận mạng đất nước mặc dù rất đông và đủ mọi
thành phần,nhưng chưa nhiều và chưa đủ (để cứu
nước).Chúng ta phải phát động một phong trào trên
toàn quốc tuyên truyền và vận động toàn dân cùng
nhau đứng lên hô to khẩu hiệu :"đả đảo NCQ Trung
Cộng bá quyền xâm lăng Biển Đảo của Việt Nam".
Chúng ta phải làm sao cho mọi người dân VN hiểu
là NCQ Trung Cộng đang âm mưu xâm lấn và cưỡng
chiếm Biển và Đảo của nước Việt Nam ta,̣để tất cả
người dân VN kết hợp thành một lực lượng duy nhất chống lại NCQ Trung Cộng bá quyền, bành
trướng, xâm lăng.
Anh chị em nghệ sĩ, ca sĩ nổi tiếng không yêu hay sao mà không tham gia với người dân. Danh hiệu nào cao quý cho bằng hành động yêu nước bên cạnh người dân. Sự có mặt của các anh chị sẽ làm mọi người ái mộ và kính phục hơn. Hãy làm một nghệ sĩ của nhân dân đích thực đi? như nhà thơ Đỗ trung Quân đó. Hãy yêu nước như người dân đi các nghệ sĩ ơi.
Trả lờiXóaXem clip Sinh viên của VN, một nước khác tổ chức biểu tình trên đất nước của Nhật. Công nhận là CHÍNH QUYỀN và NHÂN DÂN nước NHẬT họ tốt thật đó. Họ quá rộng lượng .
Trả lờiXóa