tag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post1073365821793049915..comments2024-03-22T08:46:55.903+07:00Comments on TỄU - BLOG: ĐÊM CUỐI TUẦN CÙNG ĐỌC TÙY BÚT CỦA NỮ SĨ KIM ANHXuân Nguyênhttp://www.blogger.com/profile/15081881879245098495noreply@blogger.comBlogger8125tag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-53241451247860888042017-02-06T15:32:54.302+07:002017-02-06T15:32:54.302+07:00Nhớ bánh khúc Bắc Hà mà giờ đây kiếm khắp Saigon c...Nhớ bánh khúc Bắc Hà mà giờ đây kiếm khắp Saigon cũng khó thấy . Vì bây giờ làm gì còn rau khúc bên bờ sông Đuống . Lại có cái màu xanh giả màu xanh rau khúc . Một lần nghe có người qua đường rao bán bánh khúc . Mua thử và ăn thử ! Lỡ mua rồi không lẽ bỏ đi . Nhưng chỉ một lần thôi !lĩnh namnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-50271306924134584252012-02-06T23:30:33.599+07:002012-02-06T23:30:33.599+07:00Tớ mở Google ra tìm thì thấy có hình đủ các loại r...Tớ mở Google ra tìm thì thấy có hình đủ các loại rau muối, rau khúc, bánh khúc. Thích quá vì giờ đọc bài này mới hiểu ra. Hình như bánh khúc, xôi khúc, xôi cúc là những tên khác nhau của cùng một loại bánh đó bác ạ, cả ở Bắc lẫn Nam, nhưng trong miền nam ít thấy hơn phải không? <br /><br />Bài viết rất hay, rất cảm động. Riêng cái chỗ "hay là ta xin chi chục tỷ..." ở cuối bài, tớ nghĩ là tác giả cố tình nói khôi hài đó chứ. Tác giả "trêu" cái thói háo danh hão đó mà! Cám ơn nữ sĩ Kim Anh nhiều lắm.Ha Lehttps://www.blogger.com/profile/02531553202689690024noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-58410342595304632382012-02-06T06:57:02.026+07:002012-02-06T06:57:02.026+07:00Em ngồi nhặt rổ tần ô,
Thơm lừng cúc đóa, lá tô tí...Em ngồi nhặt rổ tần ô,<br />Thơm lừng cúc đóa, lá tô tím ngần<br />Cà chua trộn lẫn rau tần<br />Mân cơm thanh đạm hương xuân ngọt ngàoPhong Lainoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-14312997097218595602012-02-06T01:20:14.439+07:002012-02-06T01:20:14.439+07:00Bài viết dung dị, đời thường, nhưng làm người đọc ...Bài viết dung dị, đời thường, nhưng làm người đọc cảm động vì tấm lòng chân thực bình dị nhưng chất chứa bao hoài vọng của tác giả và của những ai ước mong sự bình yên, thanh thản trong lòng trong cuộc đời . Ươc mong bình dị đó bao giờ mới có thể thành hiên thực ? Nghe nhói đau trong tim ! Cảm ơn tác giả, cảm ơn anh Diện vì bài viết .Lưu Gia Lạcnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-47555696022865957162012-02-06T00:47:08.992+07:002012-02-06T00:47:08.992+07:00Chưa ăn, chỉ đọc thôi đã thèm chảy cả nước miếng.....Chưa ăn, chỉ đọc thôi đã thèm chảy cả nước miếng...<br /><br />Chẳng biết cái bánh khúc tác giả kể ở đây có bà con gì với xôi khúc trong miền nam không nhỉ ?<br /><br />Dài ngày với sự kiện 5 tháng Giêng đầy bức bối.<br /><br />Đọc những dòng tùy bút của tác giả Kim Anh, thấy nhẹ nhõm lâng lâng lắng đọng hương vị Xuân chưa qua<br />hết...<br /><br />Tuy nhiên cuối bài viết tác giả lại cho tôi cái vị đắng chát của "háo danh" khó nuốt quá.<br /><br />THHaisgnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-65441903647768148692012-02-05T21:48:08.527+07:002012-02-05T21:48:08.527+07:00Mùa rau khúc
Bạn băng qua những làng mạc ngàn ngạ...Mùa rau khúc<br /><br />Bạn băng qua những làng mạc ngàn ngạt gió đông mang những mùa rau khúc tặng con gái tôi ngày đầu năm mới.<br /> Những mùa rau khúc vùng sông Đáy, từng hít thở hơi lạnh ngày đông khắc nghiệt. Những cây rau khúc lần đầu con gái tôi nhìn thấy, hiện lên như những loài cây thần tiên câu chuyện cổ tích.<br /><br /><br /> Ôi, những mùa rau khúc sống bền bỉ ráo riết cùng sương muối gió tây, rồi viên mãn trong mùa đông định mệnh.<br /><br />Người muốn nói điều gì, loài thảo mộc hoang dại nằm sát đất, đón nhận đầy mình thiên khí, những cành lá mềm mại nhỏ xíu run rẩy hân hưởng mùa đông dằng dặc.<br /><br /> 2.<br /><br /> Bạn tôi tóc thưa, râu bạc<br /><br /> Ba mươi năm đi đó, đi đây<br /><br /> Về thưa mẹ, hái những mùa rau khúc.<br /><br /> Kéo ngang trời những cánh đồng sông Đáy<br /><br /> Kìa, những chiếc nụ bé xíu nhú lên như những hạt tấm<br /><br /> Kiên nhẫn đợi mùa xuân vềVề thưa mẹ, hái những mùa rau khúc.noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-9119182980855592822012-02-05T21:41:33.299+07:002012-02-05T21:41:33.299+07:00Không còn gì cho tôi khóc sớm nay ngoài cánh đồng ...Không còn gì cho tôi khóc sớm nay ngoài cánh đồng rau khúc<br />Sương dâng hương chõ xôi mùa cuối của bà tôi<br /><br />Tôi khóc những mùa rau khúc <br />thiêng liêng phủ đầy mưa xuân như phủ đầy cám nếp<br /><br />Nơi giấu vùi hơi thở của bà tôi<br /><br />Tôi khóc những mùa rau khúc,<br /> tôi đã thiếp đi bên miếng bánh của mình.<br /><br />Tôi khóc em của tôi mười mấy năm vẫn còn ngơ ngác<br />Trước câu hỏi vì sao tôi ra đi ngày rau khúc chưa tàn…<br /><br />http://www.tinmoi.vn/ldquoToi-khoc-nhung-canh-dong-rau-khuc-026127.htmlvì sao tôi ra đi ngày rau khúc chưa tàn…noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7180154790876747805.post-46734536199007945372012-02-05T21:33:24.564+07:002012-02-05T21:33:24.564+07:00ánh khúc hay xôi khúc, xôi cúc là loại bánh có ngu...ánh khúc hay xôi khúc, xôi cúc là loại bánh có nguồn gốc từ vùng đồng bằng Bắc Bộ, làm từ lá rau khúc, gạo nếp, nhân đậu xanh, thịt lợn mỡ. Bánh thường được làm vào mùa rau khúc - dịp tháng 2, tháng 3 Âm lịch.<br /><br />Ở Hà Nội, bánh thường được rao bán vào các buổi tối, người bán (thường là nam) đội thúng bánh trên đầu đi dọc các phố và rao "Khúc đê..." với một âm điệu rất đặc biệt.<br /><br />http://vi.wikipedia.org/wiki/B%C3%A1nh_kh%C3%BAcvà rao "Khúc đê..."noreply@blogger.com